Đại lục Huyền Nguyên, Cửu Châu Vực, Huyền Châu! Bên cạnh một hồ nước trong hoàng thành Đại Chu. Một thiếu niên công tử mặc cẩm y, gương mặt dịu dàng, phong thái lạnh lùng đang lặng lẽ ngồi đó, cầm gậy trúc trong tay câu cá. Ngón tay nhẹ nhàng v.uốt ve bề mặt nhẵn nhụi của gậy trúc, ánh mắt thiếu niên bình tĩnh nhìn mặt hồ không ngừng gợn sóng. Thiếu niên bất giác ngẩng đầu nhìn về phía chân trời trắng xóa, trong miệng phát ra một tiếng cười khẽ, lẩm bẩm: “Mười bảy năm, thời gian trôi qua thật nhanhI” Thiếu niên ở trước mắt tên là Sở Dạ. Là thế tử của Sở gia thành Thiên Ninh, đế đô của hoàng triều Đại Chu này. Đang lẩm bẩm, gậy trúc trong tay Sở Dạ nhúc nhích, hắn nâng tay lên, một con cá vừa cắn câu. Đợi Sở Dạ nhấc con cá lên, phía sau đã xuất hiện vài tên võ tốt hung hấn, bên hông đeo đao, bọn họ vươn tay nắm lấy dây câu, gỡ con cá xuống cho Sở Dạ rồi bỏ vào giỏ cá. Chờ đến khi con cá được gỡ ra, tên võ tốt dẫn đầu khom người phía sau Sở Dạ: “Sở thế tử, đã đến thời gian, chúng tiểu…
Chương 33: C33: Càn khôn vỡ vụn
Tru Tiên Chi ThượngTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhĐại lục Huyền Nguyên, Cửu Châu Vực, Huyền Châu! Bên cạnh một hồ nước trong hoàng thành Đại Chu. Một thiếu niên công tử mặc cẩm y, gương mặt dịu dàng, phong thái lạnh lùng đang lặng lẽ ngồi đó, cầm gậy trúc trong tay câu cá. Ngón tay nhẹ nhàng v.uốt ve bề mặt nhẵn nhụi của gậy trúc, ánh mắt thiếu niên bình tĩnh nhìn mặt hồ không ngừng gợn sóng. Thiếu niên bất giác ngẩng đầu nhìn về phía chân trời trắng xóa, trong miệng phát ra một tiếng cười khẽ, lẩm bẩm: “Mười bảy năm, thời gian trôi qua thật nhanhI” Thiếu niên ở trước mắt tên là Sở Dạ. Là thế tử của Sở gia thành Thiên Ninh, đế đô của hoàng triều Đại Chu này. Đang lẩm bẩm, gậy trúc trong tay Sở Dạ nhúc nhích, hắn nâng tay lên, một con cá vừa cắn câu. Đợi Sở Dạ nhấc con cá lên, phía sau đã xuất hiện vài tên võ tốt hung hấn, bên hông đeo đao, bọn họ vươn tay nắm lấy dây câu, gỡ con cá xuống cho Sở Dạ rồi bỏ vào giỏ cá. Chờ đến khi con cá được gỡ ra, tên võ tốt dẫn đầu khom người phía sau Sở Dạ: “Sở thế tử, đã đến thời gian, chúng tiểu… Trong phút chốc, ngón trỏ của Sở Dạ dường như. biến thành thiên vạn đạo hư ảnh.Những nhũ băng vốn đã che lấp phía chân trời lăn lượt nát bấy, hóa thành những giọt nước, từng giọt từng giọt nhỏ xuống Vô Phong Nhai, giống như một cơn mưa.Sức mạnh ngón tay vẫn chưa dừng lại.Cho đến khi lao vào đôi mắt trên trán của Đại Thao, cảm nhận được sự áp bách do ngón tay của SởDạ mang lại, sự sợ hãi lần đầu tiên lộ ra trong đôi mắt muôn đời không thay đổi.Dưới ngón tay chỉ thế giới, chỉ có sự hủy diệt và không có cơ hội sống sótTrong lúc bàng hoàng và xúc động, Đệ Ngũ Kinh Hồng thậm chí còn không nghĩ đến việc ngăn cản lưỡng sức mạnh này.Thay vào đó, hắn ta muốn dùng tốc độ nhanh nhất ngăn tách vận mệnh và thoát ly khỏi cơ thể của Đại Thao.Nhưng vốn dĩ đã không kịp nữa rồi.Khi vận mệnh của Đệ Ngũ Kinh Hồng muốn thoát ly khỏi cơ thể của Đại Thao, Sở Dạ trực tiếp dùng ngón tay xuyên thủng cơ thể của Đại Thao.Dưới sức mạnh của ngón tay hủy thiên diệt địa, cơ thể của Đại Thao hóa thành sương máu trên bầu. trời, xen lẫn những hạt mưa nhỏ giọt xuống Vô Phong Nhai.Người Gác Đêm Trường Uyên, chỉ dùng một ngón tay đã tiêu diệt Yêu Vương?Bên trong và bên ngoài Vô Phong Nhai, vô số người tu hành nhìn lên bóng dáng trên không trung đều trở nên ngơ ngẩn.Đầu tiên là Vương Thủ Dạ, sau đó là Sở Dạ.Từ khi nào mà những Người Gác Đêm trấn giữ. Trường Uyên lại trở nên đáng sợ như vậy?Ba chữ Người Gác Đêm đều đã bị những người tu hành ở Cửu Châu đưa vào quên lãng từ lâu, quá lâu rồi.Nhưng có thể sau ngày hôm nay, Người Gác Đêm chắc chắn sẽ lan rộng khắp toàn bộ Cửu Châu một lần nữa.“Người này, người này... Đây là đại ca của ta!"Trong đám đông, có một gã nam nhân trung niên với tướng mạo hèn mọn bi ổi chỉ vào Sở Dạ giữa không trung, khuôn mặt đỏ bừng vì kích động, nằm lấy cổ áo của người khác và la lớn, thu hút sự chú ý của rất nhiều ánh nhìn.Người này không ai khác chính là Lý Nhị Cẩu.Lúc này, một con mắt xen lẫn mưa máu thoát khỏi xiềng xích trong không gian, trực tiếp chui vào. trong Thiên Mệnh Dị Thế Châu.Nhưng khi đôi mắt đó và Thiên Mệnh Dị Thể Châu hợp nhất, điều kỳ lạ không thể che giấu được. nữa, hình ảnh chín con rồng bay lên từ bên trong Thiên Mệnh Dị Thể Châu.Không ngừng điên cưồng gầm thét.Cảnh tượng này trực tiếp làm kinh động đến tất cả những người tu hành bên trong và bên ngoài Vô Phong Nhai."Cửu Long Bá Thể!""Đó là Thiên Mệnh Dị Thể Châu trong truyền thuyết!"Những người tu hành tinh mắt đã có thể nhận ra ngưồn gốc của hạt châu này.***** tham lam lập tức dâng lên trong lòng vô số người tu hành.Đó chính là Thiên Mệnh Dị Thể Châu.Bất cứ ai có được nó đều có tư cách đăng lâm Đại đế.Nhìn Thiên Mệnh Dị Thể Châu này hiện ra những dị tượng.Sợ Dạ không ngờ là dưới bốn chiêu phá vỡ thế. gian của hẳn thế mà Đệ Ngũ Kinh Hồng lại phân chia vận mệnh của mình thành hai phần.Một phần được sáp nhập vào bên trong Thiên Mệnh Dị Thể Châu. Cho hắn ta một tia sáng của sự. sống.Nhưng Sở Dạ cũng không ngăn cản Đệ Ngũ Kinh Hồng. Sau bốn chiêu phá vỡ thế gian đó, những linh lực hội tụ trong cơ thể Sở Dạ tựa như chim bay tản ra, tất cả đều trở về cơ thể của nguyên chủSở Dạ lập tức ngã xuống đất.Cảm giác suy yếu sau khi bị rút hết sức lực đã lan tỏa khắp cơ thể hắn.Cho nên Sở Dạ chỉ có thể ngồi xuống, dựa lưng vào một khối đá xanh.Sắc mặt hắn tái nhợt, trông vô cùng suy yếu.Sự xuất hiện của Thiên Mệnh Dị Thể Châu đã khơi dậy sự thèm muốn của mọi người.Cũng làm Sở Dạ vốn dĩ đang được vạn vật chúng sinh chú ý nhưng lúc này lại không có bất kỳ ai đến hỏi thăm hắn.Thiên Mệnh Dị Thể Châu vừa vặn rơi vào trong tay Sở Dạ từ một góc độ xảo quyệtCảm nhận khí tức không trọn vẹn của Đệ Ngũ Kinh Hồng bên trong Thiên Mệnh Dị Thể Châu, Sở Dạ biết là Đệ Ngũ Kinh Hồng đang cố ý làm như vậy.Tuy nhiên, Sở Dạ biết rất rõ là cho dù Đệ Ngũ Kinh Hồng có thể sống sót trước sức mạnh của ngón tay. phá vỡ thế gian thì hình hình hiện tại của hắn ta cũng không khá hơn là bao.Nếu không, với sự kiêu ngạo của Đệ Ngũ Kinh Hồng, tại sao hắn ta lại có thể sử dụng phương pháp. như vậy để đối phó với mình.Chẳng qua là Sở Dạ cũng không còn đủ sức lực. để dây dưa với Đệ Ngũ Kinh Hồng nữa...Khoảnh khắc Thiên Mệnh Dị Thể Châu rơi vào trong tay Sở Dạ, có vô số người tu hành vây quanh vị trí của Sở Dạ chật như nêm cối.
Trong phút chốc, ngón trỏ của Sở Dạ dường như. biến thành thiên vạn đạo hư ảnh.
Những nhũ băng vốn đã che lấp phía chân trời lăn lượt nát bấy, hóa thành những giọt nước, từng giọt từng giọt nhỏ xuống Vô Phong Nhai, giống như một cơn mưa.
Sức mạnh ngón tay vẫn chưa dừng lại.
Cho đến khi lao vào đôi mắt trên trán của Đại Thao, cảm nhận được sự áp bách do ngón tay của Sở
Dạ mang lại, sự sợ hãi lần đầu tiên lộ ra trong đôi mắt muôn đời không thay đổi.
Dưới ngón tay chỉ thế giới, chỉ có sự hủy diệt và không có cơ hội sống sót
Trong lúc bàng hoàng và xúc động, Đệ Ngũ Kinh Hồng thậm chí còn không nghĩ đến việc ngăn cản lưỡng sức mạnh này.
Thay vào đó, hắn ta muốn dùng tốc độ nhanh nhất ngăn tách vận mệnh và thoát ly khỏi cơ thể của Đại Thao.
Nhưng vốn dĩ đã không kịp nữa rồi.
Khi vận mệnh của Đệ Ngũ Kinh Hồng muốn thoát ly khỏi cơ thể của Đại Thao, Sở Dạ trực tiếp dùng ngón tay xuyên thủng cơ thể của Đại Thao.
Dưới sức mạnh của ngón tay hủy thiên diệt địa, cơ thể của Đại Thao hóa thành sương máu trên bầu. trời, xen lẫn những hạt mưa nhỏ giọt xuống Vô Phong Nhai.
Người Gác Đêm Trường Uyên, chỉ dùng một ngón tay đã tiêu diệt Yêu Vương?
Bên trong và bên ngoài Vô Phong Nhai, vô số người tu hành nhìn lên bóng dáng trên không trung đều trở nên ngơ ngẩn.
Đầu tiên là Vương Thủ Dạ, sau đó là Sở Dạ.
Từ khi nào mà những Người Gác Đêm trấn giữ. Trường Uyên lại trở nên đáng sợ như vậy?
Ba chữ Người Gác Đêm đều đã bị những người tu hành ở Cửu Châu đưa vào quên lãng từ lâu, quá lâu rồi.
Nhưng có thể sau ngày hôm nay, Người Gác Đêm chắc chắn sẽ lan rộng khắp toàn bộ Cửu Châu một lần nữa.
“Người này, người này... Đây là đại ca của ta!"
Trong đám đông, có một gã nam nhân trung niên với tướng mạo hèn mọn bi ổi chỉ vào Sở Dạ giữa không trung, khuôn mặt đỏ bừng vì kích động, nằm lấy cổ áo của người khác và la lớn, thu hút sự chú ý của rất nhiều ánh nhìn.
Người này không ai khác chính là Lý Nhị Cẩu.
Lúc này, một con mắt xen lẫn mưa máu thoát khỏi xiềng xích trong không gian, trực tiếp chui vào. trong Thiên Mệnh Dị Thế Châu.
Nhưng khi đôi mắt đó và Thiên Mệnh Dị Thể Châu hợp nhất, điều kỳ lạ không thể che giấu được. nữa, hình ảnh chín con rồng bay lên từ bên trong Thiên Mệnh Dị Thể Châu.
Không ngừng điên cưồng gầm thét.
Cảnh tượng này trực tiếp làm kinh động đến tất cả những người tu hành bên trong và bên ngoài Vô Phong Nhai.
"Cửu Long Bá Thể!"
"Đó là Thiên Mệnh Dị Thể Châu trong truyền thuyết!"
Những người tu hành tinh mắt đã có thể nhận ra ngưồn gốc của hạt châu này.
***** tham lam lập tức dâng lên trong lòng vô số người tu hành.
Đó chính là Thiên Mệnh Dị Thể Châu.
Bất cứ ai có được nó đều có tư cách đăng lâm Đại đế.
Nhìn Thiên Mệnh Dị Thể Châu này hiện ra những dị tượng.
Sợ Dạ không ngờ là dưới bốn chiêu phá vỡ thế. gian của hẳn thế mà Đệ Ngũ Kinh Hồng lại phân chia vận mệnh của mình thành hai phần.
Một phần được sáp nhập vào bên trong Thiên Mệnh Dị Thể Châu. Cho hắn ta một tia sáng của sự. sống.
Nhưng Sở Dạ cũng không ngăn cản Đệ Ngũ Kinh Hồng. Sau bốn chiêu phá vỡ thế gian đó, những linh lực hội tụ trong cơ thể Sở Dạ tựa như chim bay tản ra, tất cả đều trở về cơ thể của nguyên chủ
Sở Dạ lập tức ngã xuống đất.
Cảm giác suy yếu sau khi bị rút hết sức lực đã lan tỏa khắp cơ thể hắn.
Cho nên Sở Dạ chỉ có thể ngồi xuống, dựa lưng vào một khối đá xanh.
Sắc mặt hắn tái nhợt, trông vô cùng suy yếu.
Sự xuất hiện của Thiên Mệnh Dị Thể Châu đã khơi dậy sự thèm muốn của mọi người.
Cũng làm Sở Dạ vốn dĩ đang được vạn vật chúng sinh chú ý nhưng lúc này lại không có bất kỳ ai đến hỏi thăm hắn.
Thiên Mệnh Dị Thể Châu vừa vặn rơi vào trong tay Sở Dạ từ một góc độ xảo quyệt
Cảm nhận khí tức không trọn vẹn của Đệ Ngũ Kinh Hồng bên trong Thiên Mệnh Dị Thể Châu, Sở Dạ biết là Đệ Ngũ Kinh Hồng đang cố ý làm như vậy.
Tuy nhiên, Sở Dạ biết rất rõ là cho dù Đệ Ngũ Kinh Hồng có thể sống sót trước sức mạnh của ngón tay. phá vỡ thế gian thì hình hình hiện tại của hắn ta cũng không khá hơn là bao.
Nếu không, với sự kiêu ngạo của Đệ Ngũ Kinh Hồng, tại sao hắn ta lại có thể sử dụng phương pháp. như vậy để đối phó với mình.
Chẳng qua là Sở Dạ cũng không còn đủ sức lực. để dây dưa với Đệ Ngũ Kinh Hồng nữa...
Khoảnh khắc Thiên Mệnh Dị Thể Châu rơi vào trong tay Sở Dạ, có vô số người tu hành vây quanh vị trí của Sở Dạ chật như nêm cối.
Tru Tiên Chi ThượngTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhĐại lục Huyền Nguyên, Cửu Châu Vực, Huyền Châu! Bên cạnh một hồ nước trong hoàng thành Đại Chu. Một thiếu niên công tử mặc cẩm y, gương mặt dịu dàng, phong thái lạnh lùng đang lặng lẽ ngồi đó, cầm gậy trúc trong tay câu cá. Ngón tay nhẹ nhàng v.uốt ve bề mặt nhẵn nhụi của gậy trúc, ánh mắt thiếu niên bình tĩnh nhìn mặt hồ không ngừng gợn sóng. Thiếu niên bất giác ngẩng đầu nhìn về phía chân trời trắng xóa, trong miệng phát ra một tiếng cười khẽ, lẩm bẩm: “Mười bảy năm, thời gian trôi qua thật nhanhI” Thiếu niên ở trước mắt tên là Sở Dạ. Là thế tử của Sở gia thành Thiên Ninh, đế đô của hoàng triều Đại Chu này. Đang lẩm bẩm, gậy trúc trong tay Sở Dạ nhúc nhích, hắn nâng tay lên, một con cá vừa cắn câu. Đợi Sở Dạ nhấc con cá lên, phía sau đã xuất hiện vài tên võ tốt hung hấn, bên hông đeo đao, bọn họ vươn tay nắm lấy dây câu, gỡ con cá xuống cho Sở Dạ rồi bỏ vào giỏ cá. Chờ đến khi con cá được gỡ ra, tên võ tốt dẫn đầu khom người phía sau Sở Dạ: “Sở thế tử, đã đến thời gian, chúng tiểu… Trong phút chốc, ngón trỏ của Sở Dạ dường như. biến thành thiên vạn đạo hư ảnh.Những nhũ băng vốn đã che lấp phía chân trời lăn lượt nát bấy, hóa thành những giọt nước, từng giọt từng giọt nhỏ xuống Vô Phong Nhai, giống như một cơn mưa.Sức mạnh ngón tay vẫn chưa dừng lại.Cho đến khi lao vào đôi mắt trên trán của Đại Thao, cảm nhận được sự áp bách do ngón tay của SởDạ mang lại, sự sợ hãi lần đầu tiên lộ ra trong đôi mắt muôn đời không thay đổi.Dưới ngón tay chỉ thế giới, chỉ có sự hủy diệt và không có cơ hội sống sótTrong lúc bàng hoàng và xúc động, Đệ Ngũ Kinh Hồng thậm chí còn không nghĩ đến việc ngăn cản lưỡng sức mạnh này.Thay vào đó, hắn ta muốn dùng tốc độ nhanh nhất ngăn tách vận mệnh và thoát ly khỏi cơ thể của Đại Thao.Nhưng vốn dĩ đã không kịp nữa rồi.Khi vận mệnh của Đệ Ngũ Kinh Hồng muốn thoát ly khỏi cơ thể của Đại Thao, Sở Dạ trực tiếp dùng ngón tay xuyên thủng cơ thể của Đại Thao.Dưới sức mạnh của ngón tay hủy thiên diệt địa, cơ thể của Đại Thao hóa thành sương máu trên bầu. trời, xen lẫn những hạt mưa nhỏ giọt xuống Vô Phong Nhai.Người Gác Đêm Trường Uyên, chỉ dùng một ngón tay đã tiêu diệt Yêu Vương?Bên trong và bên ngoài Vô Phong Nhai, vô số người tu hành nhìn lên bóng dáng trên không trung đều trở nên ngơ ngẩn.Đầu tiên là Vương Thủ Dạ, sau đó là Sở Dạ.Từ khi nào mà những Người Gác Đêm trấn giữ. Trường Uyên lại trở nên đáng sợ như vậy?Ba chữ Người Gác Đêm đều đã bị những người tu hành ở Cửu Châu đưa vào quên lãng từ lâu, quá lâu rồi.Nhưng có thể sau ngày hôm nay, Người Gác Đêm chắc chắn sẽ lan rộng khắp toàn bộ Cửu Châu một lần nữa.“Người này, người này... Đây là đại ca của ta!"Trong đám đông, có một gã nam nhân trung niên với tướng mạo hèn mọn bi ổi chỉ vào Sở Dạ giữa không trung, khuôn mặt đỏ bừng vì kích động, nằm lấy cổ áo của người khác và la lớn, thu hút sự chú ý của rất nhiều ánh nhìn.Người này không ai khác chính là Lý Nhị Cẩu.Lúc này, một con mắt xen lẫn mưa máu thoát khỏi xiềng xích trong không gian, trực tiếp chui vào. trong Thiên Mệnh Dị Thế Châu.Nhưng khi đôi mắt đó và Thiên Mệnh Dị Thể Châu hợp nhất, điều kỳ lạ không thể che giấu được. nữa, hình ảnh chín con rồng bay lên từ bên trong Thiên Mệnh Dị Thể Châu.Không ngừng điên cưồng gầm thét.Cảnh tượng này trực tiếp làm kinh động đến tất cả những người tu hành bên trong và bên ngoài Vô Phong Nhai."Cửu Long Bá Thể!""Đó là Thiên Mệnh Dị Thể Châu trong truyền thuyết!"Những người tu hành tinh mắt đã có thể nhận ra ngưồn gốc của hạt châu này.***** tham lam lập tức dâng lên trong lòng vô số người tu hành.Đó chính là Thiên Mệnh Dị Thể Châu.Bất cứ ai có được nó đều có tư cách đăng lâm Đại đế.Nhìn Thiên Mệnh Dị Thể Châu này hiện ra những dị tượng.Sợ Dạ không ngờ là dưới bốn chiêu phá vỡ thế. gian của hẳn thế mà Đệ Ngũ Kinh Hồng lại phân chia vận mệnh của mình thành hai phần.Một phần được sáp nhập vào bên trong Thiên Mệnh Dị Thể Châu. Cho hắn ta một tia sáng của sự. sống.Nhưng Sở Dạ cũng không ngăn cản Đệ Ngũ Kinh Hồng. Sau bốn chiêu phá vỡ thế gian đó, những linh lực hội tụ trong cơ thể Sở Dạ tựa như chim bay tản ra, tất cả đều trở về cơ thể của nguyên chủSở Dạ lập tức ngã xuống đất.Cảm giác suy yếu sau khi bị rút hết sức lực đã lan tỏa khắp cơ thể hắn.Cho nên Sở Dạ chỉ có thể ngồi xuống, dựa lưng vào một khối đá xanh.Sắc mặt hắn tái nhợt, trông vô cùng suy yếu.Sự xuất hiện của Thiên Mệnh Dị Thể Châu đã khơi dậy sự thèm muốn của mọi người.Cũng làm Sở Dạ vốn dĩ đang được vạn vật chúng sinh chú ý nhưng lúc này lại không có bất kỳ ai đến hỏi thăm hắn.Thiên Mệnh Dị Thể Châu vừa vặn rơi vào trong tay Sở Dạ từ một góc độ xảo quyệtCảm nhận khí tức không trọn vẹn của Đệ Ngũ Kinh Hồng bên trong Thiên Mệnh Dị Thể Châu, Sở Dạ biết là Đệ Ngũ Kinh Hồng đang cố ý làm như vậy.Tuy nhiên, Sở Dạ biết rất rõ là cho dù Đệ Ngũ Kinh Hồng có thể sống sót trước sức mạnh của ngón tay. phá vỡ thế gian thì hình hình hiện tại của hắn ta cũng không khá hơn là bao.Nếu không, với sự kiêu ngạo của Đệ Ngũ Kinh Hồng, tại sao hắn ta lại có thể sử dụng phương pháp. như vậy để đối phó với mình.Chẳng qua là Sở Dạ cũng không còn đủ sức lực. để dây dưa với Đệ Ngũ Kinh Hồng nữa...Khoảnh khắc Thiên Mệnh Dị Thể Châu rơi vào trong tay Sở Dạ, có vô số người tu hành vây quanh vị trí của Sở Dạ chật như nêm cối.