“Nghiệp chướng nha! Nhà Tam Dạng quá nhẫn tâm. ” “Thật không may, sợ là cô bé họ Giang kia chết rồi, bị cái xẻng lớn như vậy đánh vào đầu! ! Chậc chậc chậc!” "Không thể trách nhà Tam Dạng quá tuyệt tình, cũng do Giang Tiểu Mãn gây náo loạn!" Một đám người vây quanh cửa viện nhà họ Mạc, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bên trọng, sợ bỏ lỡ bất kỳ một chi tiết nào. Trong phòng, Mạc Tam Dạng mệt mỏi dùng đế giày đạp điếu thuốc, nhìn vợ con núp bên cạnh mình, giọng điệu bất đắc dĩ: “Vợ thằng hai mà xảy ra chuyện, tôi xem mẹ con các người ăn nói với thằng hai thế nào. ” "Do cô ta đứng không vững mới đụng trúng, con đâu có làm gì. ” Cô gái trẻ tuổi lầm bầm: "Hơn nữa, lần này do Giang Tiểu Mãn gây sự trước!" “Con câm miệng!” Mạc Tam Dạng mắng con gái, trong đôi mắt đục ngầu tràn ngập sự thất vọng. Biết hai mẹ con này có đánh chết thì cái nết cũng chẳng sửa được, thở dài đứng dậy đi vào cửa phòng, nhìn vào bên trong. Trong phòng tối tăm. Nếu như không phải một cái đầu lộ ra bên ngoài, sẽ chẳng…
Chương 15: Chương 15
Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Trong Niên Đại VănTác giả: Chi Ma Tô Tâm ĐườngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Nghiệp chướng nha! Nhà Tam Dạng quá nhẫn tâm. ” “Thật không may, sợ là cô bé họ Giang kia chết rồi, bị cái xẻng lớn như vậy đánh vào đầu! ! Chậc chậc chậc!” "Không thể trách nhà Tam Dạng quá tuyệt tình, cũng do Giang Tiểu Mãn gây náo loạn!" Một đám người vây quanh cửa viện nhà họ Mạc, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bên trọng, sợ bỏ lỡ bất kỳ một chi tiết nào. Trong phòng, Mạc Tam Dạng mệt mỏi dùng đế giày đạp điếu thuốc, nhìn vợ con núp bên cạnh mình, giọng điệu bất đắc dĩ: “Vợ thằng hai mà xảy ra chuyện, tôi xem mẹ con các người ăn nói với thằng hai thế nào. ” "Do cô ta đứng không vững mới đụng trúng, con đâu có làm gì. ” Cô gái trẻ tuổi lầm bầm: "Hơn nữa, lần này do Giang Tiểu Mãn gây sự trước!" “Con câm miệng!” Mạc Tam Dạng mắng con gái, trong đôi mắt đục ngầu tràn ngập sự thất vọng. Biết hai mẹ con này có đánh chết thì cái nết cũng chẳng sửa được, thở dài đứng dậy đi vào cửa phòng, nhìn vào bên trong. Trong phòng tối tăm. Nếu như không phải một cái đầu lộ ra bên ngoài, sẽ chẳng… Ánh mắt Mạc Tam Dạng co rụt lại, cũng không biết nghĩ tới cái gì, nhấc chân liền đá Mạc Trần thị còn đang vỗ đùi trên mặt đất.“Bà.” Sau đó lại chỉ vào Mạc Linh Chi bị mấy người phụ nữ giữ chặt: “Hai người các bà, cút về nhà cho tôi!”Mạc Tam Dạng cảm thấy hôm nay thật sự là mất hết thể diện, vừa muốn đi, chợt nghe phía sau Giang Tiểu Mãn ôm Nguyên Bảo, đáng thương nói: "Ba, con và Nguyên Bảo có thể xin năm đồng làm lộ phí không?”Mạc Tam Dạng dừng chân, cảm giác phía sau có bao nhiêu ánh mắt khinh bỉ truyền đến, hoảng hốt không ngừng chạy.Về phần Mạc Trần thị và Mạc Linh Chi, trực tiếp bị Mạc Viễn Sơn mang đến bộ phận giáo dục của đại đội.Khổ chủ Giang Tiểu Mãn thu hoạch được sự đồng tình của toàn bộ đại đội, ôm bé con Nguyên Bảo lại biến bẩn, cảm thấy mỹ mãn trở về nhà.Thành phố Giang Nguyên.Mạc Lệ Phong thay áo blouse trắng, từ văn phòng khoa đi ra.Trước khi ra khỏi phòng, anh nhìn thoáng qua tờ lịch treo trên tường, mắt hơi nhíu lại.Thư anh gửi chắc là đã nhận được, nhưng không thấy Giang Tiểu Mãn tới, cũng không hồi âm.“Bác sĩ Mạc!" Một y tá ở cửa gọi anh lại: "Tôi nghe nói vợ anh sắp đến đây?”Y tá trông mong nhìn Mạc Lệ Phong, đáy mắt đầy sự si mê.Mạc Lệ Phong gật đầu, ánh mắt mới buông lỏng được chút: "Quy trình xin nhà của tôi bên hậu cần tiến triển thế nào rồi?”Lúc mới tốt nghiệp đại học được phân đến đây, Mạc Lệ Phong sống ở ký túc xá đơn vị.Dù Mạc Lệ Phong chỉ mới tốt nghiệp chừng hai năm, nhưng trước khi thi đậu đại học y khoa anh đã là bác sĩ trung y nổi tiếng gần xa trong đại đội.Kinh nghiệm y học phong phú, chỉ trong năm đầu tiên làm việc ở bệnh viện đã nhận được vài lá cờ thưởng.Hiện tại anh là đối tượng bồi dưỡng quan trọng của bệnh viện, bệnh viện đương nhiên sẽ có cân nhắc đến vấn đề nhà ở cho Mạc Lệ Phong.Y tá vừa nghe Mạc Lệ Phong hỏi đến chuyện nhà ở, con ngươi hạ thấp hiện lên một tia bất mãn, nhưng vẫn trả lời Mạc Lệ Phong: "Quy trình cũng ổn thỏa rồi, bác sĩ Mạc qua bên hậu cần nhận chìa khóa là được.Chủ nhiệm Liễu bên hậu cần còn đặc biệt tìm cho anh một gian phòng hướng về phía nam, thông gió rất tốt.”
Ánh mắt Mạc Tam Dạng co rụt lại, cũng không biết nghĩ tới cái gì, nhấc chân liền đá Mạc Trần thị còn đang vỗ đùi trên mặt đất.
“Bà.
” Sau đó lại chỉ vào Mạc Linh Chi bị mấy người phụ nữ giữ chặt: “Hai người các bà, cút về nhà cho tôi!”
Mạc Tam Dạng cảm thấy hôm nay thật sự là mất hết thể diện, vừa muốn đi, chợt nghe phía sau Giang Tiểu Mãn ôm Nguyên Bảo, đáng thương nói: "Ba, con và Nguyên Bảo có thể xin năm đồng làm lộ phí không?”
Mạc Tam Dạng dừng chân, cảm giác phía sau có bao nhiêu ánh mắt khinh bỉ truyền đến, hoảng hốt không ngừng chạy.
Về phần Mạc Trần thị và Mạc Linh Chi, trực tiếp bị Mạc Viễn Sơn mang đến bộ phận giáo dục của đại đội.
Khổ chủ Giang Tiểu Mãn thu hoạch được sự đồng tình của toàn bộ đại đội, ôm bé con Nguyên Bảo lại biến bẩn, cảm thấy mỹ mãn trở về nhà.
Thành phố Giang Nguyên.
Mạc Lệ Phong thay áo blouse trắng, từ văn phòng khoa đi ra.
Trước khi ra khỏi phòng, anh nhìn thoáng qua tờ lịch treo trên tường, mắt hơi nhíu lại.
Thư anh gửi chắc là đã nhận được, nhưng không thấy Giang Tiểu Mãn tới, cũng không hồi âm.
“Bác sĩ Mạc!" Một y tá ở cửa gọi anh lại: "Tôi nghe nói vợ anh sắp đến đây?”
Y tá trông mong nhìn Mạc Lệ Phong, đáy mắt đầy sự si mê.
Mạc Lệ Phong gật đầu, ánh mắt mới buông lỏng được chút: "Quy trình xin nhà của tôi bên hậu cần tiến triển thế nào rồi?”
Lúc mới tốt nghiệp đại học được phân đến đây, Mạc Lệ Phong sống ở ký túc xá đơn vị.
Dù Mạc Lệ Phong chỉ mới tốt nghiệp chừng hai năm, nhưng trước khi thi đậu đại học y khoa anh đã là bác sĩ trung y nổi tiếng gần xa trong đại đội.
Kinh nghiệm y học phong phú, chỉ trong năm đầu tiên làm việc ở bệnh viện đã nhận được vài lá cờ thưởng.
Hiện tại anh là đối tượng bồi dưỡng quan trọng của bệnh viện, bệnh viện đương nhiên sẽ có cân nhắc đến vấn đề nhà ở cho Mạc Lệ Phong.
Y tá vừa nghe Mạc Lệ Phong hỏi đến chuyện nhà ở, con ngươi hạ thấp hiện lên một tia bất mãn, nhưng vẫn trả lời Mạc Lệ Phong: "Quy trình cũng ổn thỏa rồi, bác sĩ Mạc qua bên hậu cần nhận chìa khóa là được.
Chủ nhiệm Liễu bên hậu cần còn đặc biệt tìm cho anh một gian phòng hướng về phía nam, thông gió rất tốt.
”
Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Trong Niên Đại VănTác giả: Chi Ma Tô Tâm ĐườngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Nghiệp chướng nha! Nhà Tam Dạng quá nhẫn tâm. ” “Thật không may, sợ là cô bé họ Giang kia chết rồi, bị cái xẻng lớn như vậy đánh vào đầu! ! Chậc chậc chậc!” "Không thể trách nhà Tam Dạng quá tuyệt tình, cũng do Giang Tiểu Mãn gây náo loạn!" Một đám người vây quanh cửa viện nhà họ Mạc, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bên trọng, sợ bỏ lỡ bất kỳ một chi tiết nào. Trong phòng, Mạc Tam Dạng mệt mỏi dùng đế giày đạp điếu thuốc, nhìn vợ con núp bên cạnh mình, giọng điệu bất đắc dĩ: “Vợ thằng hai mà xảy ra chuyện, tôi xem mẹ con các người ăn nói với thằng hai thế nào. ” "Do cô ta đứng không vững mới đụng trúng, con đâu có làm gì. ” Cô gái trẻ tuổi lầm bầm: "Hơn nữa, lần này do Giang Tiểu Mãn gây sự trước!" “Con câm miệng!” Mạc Tam Dạng mắng con gái, trong đôi mắt đục ngầu tràn ngập sự thất vọng. Biết hai mẹ con này có đánh chết thì cái nết cũng chẳng sửa được, thở dài đứng dậy đi vào cửa phòng, nhìn vào bên trong. Trong phòng tối tăm. Nếu như không phải một cái đầu lộ ra bên ngoài, sẽ chẳng… Ánh mắt Mạc Tam Dạng co rụt lại, cũng không biết nghĩ tới cái gì, nhấc chân liền đá Mạc Trần thị còn đang vỗ đùi trên mặt đất.“Bà.” Sau đó lại chỉ vào Mạc Linh Chi bị mấy người phụ nữ giữ chặt: “Hai người các bà, cút về nhà cho tôi!”Mạc Tam Dạng cảm thấy hôm nay thật sự là mất hết thể diện, vừa muốn đi, chợt nghe phía sau Giang Tiểu Mãn ôm Nguyên Bảo, đáng thương nói: "Ba, con và Nguyên Bảo có thể xin năm đồng làm lộ phí không?”Mạc Tam Dạng dừng chân, cảm giác phía sau có bao nhiêu ánh mắt khinh bỉ truyền đến, hoảng hốt không ngừng chạy.Về phần Mạc Trần thị và Mạc Linh Chi, trực tiếp bị Mạc Viễn Sơn mang đến bộ phận giáo dục của đại đội.Khổ chủ Giang Tiểu Mãn thu hoạch được sự đồng tình của toàn bộ đại đội, ôm bé con Nguyên Bảo lại biến bẩn, cảm thấy mỹ mãn trở về nhà.Thành phố Giang Nguyên.Mạc Lệ Phong thay áo blouse trắng, từ văn phòng khoa đi ra.Trước khi ra khỏi phòng, anh nhìn thoáng qua tờ lịch treo trên tường, mắt hơi nhíu lại.Thư anh gửi chắc là đã nhận được, nhưng không thấy Giang Tiểu Mãn tới, cũng không hồi âm.“Bác sĩ Mạc!" Một y tá ở cửa gọi anh lại: "Tôi nghe nói vợ anh sắp đến đây?”Y tá trông mong nhìn Mạc Lệ Phong, đáy mắt đầy sự si mê.Mạc Lệ Phong gật đầu, ánh mắt mới buông lỏng được chút: "Quy trình xin nhà của tôi bên hậu cần tiến triển thế nào rồi?”Lúc mới tốt nghiệp đại học được phân đến đây, Mạc Lệ Phong sống ở ký túc xá đơn vị.Dù Mạc Lệ Phong chỉ mới tốt nghiệp chừng hai năm, nhưng trước khi thi đậu đại học y khoa anh đã là bác sĩ trung y nổi tiếng gần xa trong đại đội.Kinh nghiệm y học phong phú, chỉ trong năm đầu tiên làm việc ở bệnh viện đã nhận được vài lá cờ thưởng.Hiện tại anh là đối tượng bồi dưỡng quan trọng của bệnh viện, bệnh viện đương nhiên sẽ có cân nhắc đến vấn đề nhà ở cho Mạc Lệ Phong.Y tá vừa nghe Mạc Lệ Phong hỏi đến chuyện nhà ở, con ngươi hạ thấp hiện lên một tia bất mãn, nhưng vẫn trả lời Mạc Lệ Phong: "Quy trình cũng ổn thỏa rồi, bác sĩ Mạc qua bên hậu cần nhận chìa khóa là được.Chủ nhiệm Liễu bên hậu cần còn đặc biệt tìm cho anh một gian phòng hướng về phía nam, thông gió rất tốt.”