“Nghiệp chướng nha! Nhà Tam Dạng quá nhẫn tâm. ” “Thật không may, sợ là cô bé họ Giang kia chết rồi, bị cái xẻng lớn như vậy đánh vào đầu! ! Chậc chậc chậc!” "Không thể trách nhà Tam Dạng quá tuyệt tình, cũng do Giang Tiểu Mãn gây náo loạn!" Một đám người vây quanh cửa viện nhà họ Mạc, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bên trọng, sợ bỏ lỡ bất kỳ một chi tiết nào. Trong phòng, Mạc Tam Dạng mệt mỏi dùng đế giày đạp điếu thuốc, nhìn vợ con núp bên cạnh mình, giọng điệu bất đắc dĩ: “Vợ thằng hai mà xảy ra chuyện, tôi xem mẹ con các người ăn nói với thằng hai thế nào. ” "Do cô ta đứng không vững mới đụng trúng, con đâu có làm gì. ” Cô gái trẻ tuổi lầm bầm: "Hơn nữa, lần này do Giang Tiểu Mãn gây sự trước!" “Con câm miệng!” Mạc Tam Dạng mắng con gái, trong đôi mắt đục ngầu tràn ngập sự thất vọng. Biết hai mẹ con này có đánh chết thì cái nết cũng chẳng sửa được, thở dài đứng dậy đi vào cửa phòng, nhìn vào bên trong. Trong phòng tối tăm. Nếu như không phải một cái đầu lộ ra bên ngoài, sẽ chẳng…

Chương 16: Chương 16

Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Trong Niên Đại VănTác giả: Chi Ma Tô Tâm ĐườngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Nghiệp chướng nha! Nhà Tam Dạng quá nhẫn tâm. ” “Thật không may, sợ là cô bé họ Giang kia chết rồi, bị cái xẻng lớn như vậy đánh vào đầu! ! Chậc chậc chậc!” "Không thể trách nhà Tam Dạng quá tuyệt tình, cũng do Giang Tiểu Mãn gây náo loạn!" Một đám người vây quanh cửa viện nhà họ Mạc, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bên trọng, sợ bỏ lỡ bất kỳ một chi tiết nào. Trong phòng, Mạc Tam Dạng mệt mỏi dùng đế giày đạp điếu thuốc, nhìn vợ con núp bên cạnh mình, giọng điệu bất đắc dĩ: “Vợ thằng hai mà xảy ra chuyện, tôi xem mẹ con các người ăn nói với thằng hai thế nào. ” "Do cô ta đứng không vững mới đụng trúng, con đâu có làm gì. ” Cô gái trẻ tuổi lầm bầm: "Hơn nữa, lần này do Giang Tiểu Mãn gây sự trước!" “Con câm miệng!” Mạc Tam Dạng mắng con gái, trong đôi mắt đục ngầu tràn ngập sự thất vọng. Biết hai mẹ con này có đánh chết thì cái nết cũng chẳng sửa được, thở dài đứng dậy đi vào cửa phòng, nhìn vào bên trong. Trong phòng tối tăm. Nếu như không phải một cái đầu lộ ra bên ngoài, sẽ chẳng… Mạc Lệ Phong thoáng nhíu mày, anh biết "chủ nhiệm Liễu" trong miệng y tá kia chính là cô ruột của cô ta.Ngữ khí dịu đi một chút: "Cảm ơn.”“Không cần khách sáo! Vậy chị dâu khi nào tới đây? Chị ấy đến chúng tôi sẽ sắp xếp người đi giúp một tay.”Nhắc tới Giang Tiểu Mãn, lông mày Mạc Lệ Phong vừa giãn ra lại nhíu chặt: "Không cần đâu, ngày mốt tôi xin nghỉ đi đón cô ấy.”——Mạc Tam Dạng làm cả đại đội mất mặt, về đến nhà liền nổi giận, Mạc Linh Chi và Mạc Trần thị sợ tới mức an phận không dám hó hé.Giang Tiểu Mãn nhìn số gạo còn trong thùng càng ngày càng ít, cô lại tính toán số tiền Mạc Lệ Phong gửi về trong bốn năm qua.Hai năm trước, bởi vì Mạc Lệ Phong còn đang học ở trường nên số tiền có thể gửi về mỗi tháng không nhiều lắm.Một năm tính ra cũng chỉ có một trăm hai mươi mấy đồng, nhưng phiếu lương thực thì không ít.Sau khi Mạc Lệ Phong làm việc, tiền gửi về nhiều hơn.Một tháng hai mươi đồng, đôi khi còn gửi các loại thực phẩm dinh dưỡng như sữa lúa mạch về.Giang Tiểu Mãn trừ đi chi phí phụng dưỡng cha mẹ và các thứ linh tinh vụn vặt ra, thì cô phải tìm Mạc Trần thị cùng Mạc Linh Chi đòi lại ba trăm sáu mươi đồng, phiếu lương thực phiếu vải gì gì đó thì cô sẽ hào phóng không tính vào.Cầm theo sổ sách mình ghi chép tính toán, sau đó gửi Nguyên Bảo đến chỗ thím Lưu, Giang Tiểu Mãn liền tìm tới cửa lớn nhà họ Mạc.“Chị tới đây làm gì?" Mạc Linh Chi đang ở trong sân, thấy Giang Tiểu Mãn tới liền tức giận.Nếu như không phải tại Giang Tiểu Mãn, mấy ngày nay cũng không đến mức cô ta mỗi ngày ở nhà bị ba cô ta khó chịu mắng chửi như vậy.Cô ta chính là phúc tinh của nhà họ Mạc.Từ khi nào phải chịu ủy khuất như vậy?Giang Tiểu Mãn lắc lắc sổ sách trong tay: "Tôi đến đòi nợ! Một là tôi đi vào, chúng ta đóng cửa lại mà nói.Còn không là tôi đứng đây đọc hết từng mục, từng mục ra.Đến lúc đó ai mất mặt thì mất mặt? Dù sao cũng không phải tôi!”

Mạc Lệ Phong thoáng nhíu mày, anh biết "chủ nhiệm Liễu" trong miệng y tá kia chính là cô ruột của cô ta.

Ngữ khí dịu đi một chút: "Cảm ơn.

“Không cần khách sáo! Vậy chị dâu khi nào tới đây? Chị ấy đến chúng tôi sẽ sắp xếp người đi giúp một tay.

Nhắc tới Giang Tiểu Mãn, lông mày Mạc Lệ Phong vừa giãn ra lại nhíu chặt: "Không cần đâu, ngày mốt tôi xin nghỉ đi đón cô ấy.

——

Mạc Tam Dạng làm cả đại đội mất mặt, về đến nhà liền nổi giận, Mạc Linh Chi và Mạc Trần thị sợ tới mức an phận không dám hó hé.

Giang Tiểu Mãn nhìn số gạo còn trong thùng càng ngày càng ít, cô lại tính toán số tiền Mạc Lệ Phong gửi về trong bốn năm qua.

Hai năm trước, bởi vì Mạc Lệ Phong còn đang học ở trường nên số tiền có thể gửi về mỗi tháng không nhiều lắm.

Một năm tính ra cũng chỉ có một trăm hai mươi mấy đồng, nhưng phiếu lương thực thì không ít.

Sau khi Mạc Lệ Phong làm việc, tiền gửi về nhiều hơn.

Một tháng hai mươi đồng, đôi khi còn gửi các loại thực phẩm dinh dưỡng như sữa lúa mạch về.

Giang Tiểu Mãn trừ đi chi phí phụng dưỡng cha mẹ và các thứ linh tinh vụn vặt ra, thì cô phải tìm Mạc Trần thị cùng Mạc Linh Chi đòi lại ba trăm sáu mươi đồng, phiếu lương thực phiếu vải gì gì đó thì cô sẽ hào phóng không tính vào.

Cầm theo sổ sách mình ghi chép tính toán, sau đó gửi Nguyên Bảo đến chỗ thím Lưu, Giang Tiểu Mãn liền tìm tới cửa lớn nhà họ Mạc.

“Chị tới đây làm gì?" Mạc Linh Chi đang ở trong sân, thấy Giang Tiểu Mãn tới liền tức giận.

Nếu như không phải tại Giang Tiểu Mãn, mấy ngày nay cũng không đến mức cô ta mỗi ngày ở nhà bị ba cô ta khó chịu mắng chửi như vậy.

Cô ta chính là phúc tinh của nhà họ Mạc.

Từ khi nào phải chịu ủy khuất như vậy?

Giang Tiểu Mãn lắc lắc sổ sách trong tay: "Tôi đến đòi nợ! Một là tôi đi vào, chúng ta đóng cửa lại mà nói.

Còn không là tôi đứng đây đọc hết từng mục, từng mục ra.

Đến lúc đó ai mất mặt thì mất mặt? Dù sao cũng không phải tôi!”

Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Trong Niên Đại VănTác giả: Chi Ma Tô Tâm ĐườngTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không“Nghiệp chướng nha! Nhà Tam Dạng quá nhẫn tâm. ” “Thật không may, sợ là cô bé họ Giang kia chết rồi, bị cái xẻng lớn như vậy đánh vào đầu! ! Chậc chậc chậc!” "Không thể trách nhà Tam Dạng quá tuyệt tình, cũng do Giang Tiểu Mãn gây náo loạn!" Một đám người vây quanh cửa viện nhà họ Mạc, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào bên trọng, sợ bỏ lỡ bất kỳ một chi tiết nào. Trong phòng, Mạc Tam Dạng mệt mỏi dùng đế giày đạp điếu thuốc, nhìn vợ con núp bên cạnh mình, giọng điệu bất đắc dĩ: “Vợ thằng hai mà xảy ra chuyện, tôi xem mẹ con các người ăn nói với thằng hai thế nào. ” "Do cô ta đứng không vững mới đụng trúng, con đâu có làm gì. ” Cô gái trẻ tuổi lầm bầm: "Hơn nữa, lần này do Giang Tiểu Mãn gây sự trước!" “Con câm miệng!” Mạc Tam Dạng mắng con gái, trong đôi mắt đục ngầu tràn ngập sự thất vọng. Biết hai mẹ con này có đánh chết thì cái nết cũng chẳng sửa được, thở dài đứng dậy đi vào cửa phòng, nhìn vào bên trong. Trong phòng tối tăm. Nếu như không phải một cái đầu lộ ra bên ngoài, sẽ chẳng… Mạc Lệ Phong thoáng nhíu mày, anh biết "chủ nhiệm Liễu" trong miệng y tá kia chính là cô ruột của cô ta.Ngữ khí dịu đi một chút: "Cảm ơn.”“Không cần khách sáo! Vậy chị dâu khi nào tới đây? Chị ấy đến chúng tôi sẽ sắp xếp người đi giúp một tay.”Nhắc tới Giang Tiểu Mãn, lông mày Mạc Lệ Phong vừa giãn ra lại nhíu chặt: "Không cần đâu, ngày mốt tôi xin nghỉ đi đón cô ấy.”——Mạc Tam Dạng làm cả đại đội mất mặt, về đến nhà liền nổi giận, Mạc Linh Chi và Mạc Trần thị sợ tới mức an phận không dám hó hé.Giang Tiểu Mãn nhìn số gạo còn trong thùng càng ngày càng ít, cô lại tính toán số tiền Mạc Lệ Phong gửi về trong bốn năm qua.Hai năm trước, bởi vì Mạc Lệ Phong còn đang học ở trường nên số tiền có thể gửi về mỗi tháng không nhiều lắm.Một năm tính ra cũng chỉ có một trăm hai mươi mấy đồng, nhưng phiếu lương thực thì không ít.Sau khi Mạc Lệ Phong làm việc, tiền gửi về nhiều hơn.Một tháng hai mươi đồng, đôi khi còn gửi các loại thực phẩm dinh dưỡng như sữa lúa mạch về.Giang Tiểu Mãn trừ đi chi phí phụng dưỡng cha mẹ và các thứ linh tinh vụn vặt ra, thì cô phải tìm Mạc Trần thị cùng Mạc Linh Chi đòi lại ba trăm sáu mươi đồng, phiếu lương thực phiếu vải gì gì đó thì cô sẽ hào phóng không tính vào.Cầm theo sổ sách mình ghi chép tính toán, sau đó gửi Nguyên Bảo đến chỗ thím Lưu, Giang Tiểu Mãn liền tìm tới cửa lớn nhà họ Mạc.“Chị tới đây làm gì?" Mạc Linh Chi đang ở trong sân, thấy Giang Tiểu Mãn tới liền tức giận.Nếu như không phải tại Giang Tiểu Mãn, mấy ngày nay cũng không đến mức cô ta mỗi ngày ở nhà bị ba cô ta khó chịu mắng chửi như vậy.Cô ta chính là phúc tinh của nhà họ Mạc.Từ khi nào phải chịu ủy khuất như vậy?Giang Tiểu Mãn lắc lắc sổ sách trong tay: "Tôi đến đòi nợ! Một là tôi đi vào, chúng ta đóng cửa lại mà nói.Còn không là tôi đứng đây đọc hết từng mục, từng mục ra.Đến lúc đó ai mất mặt thì mất mặt? Dù sao cũng không phải tôi!”

Chương 16: Chương 16