Tác giả:

Năm 2007. Ba giờ sáng ngày 29 tháng 8, một vụ án mạng đã xảy ra trong một ngôi làng nghỉ dưỡng ở vùng ngoại ô thủ đô nước H. Một gia đình bị giết hại dã man, trong đó ba người đàn ông bị chia xác, hiện trường đẫm máu vô cùng khủng khiếp. Lúc cảnh sát đến nơi phát hiện còn một người sống sót, trên cơ thể người đó bị đâm nhiều nhát dao, đang trong tình trạng hấp hối… Một gia đình tám người có bảy người chết một người bị thương nặng, hiện trường đã được dọn dẹp sạch sẽ không để lại dấu vân tay, không để lại một mảnh da nào, camera giám sát đã bị hỏng. Kẻ giết người là một tên tội phạm IQ cao và đã lên kế hoạch từ trước, không tìm thấy bất kỳ manh mối nào còn sót lại, cuối cùng đã trở thành một vụ án chưa được giải quyết. Người duy nhất còn sống sót là một cô bé chỉ mới mười tuổi. Cảnh sát đã đặt hồ sơ vụ án chưa được giải quyết này là “Vụ án giết cả nhà 829”… … Năm 2020, cuối xuân. Đế thành – thủ đô nước H. Trong tòa nhà pháp y thuộc đồn cảnh sát khu Thành Nam. Đúng chín giờ tối, phòng…

Chương 81: 81: Ba Quy Định

Sau Khi Mất Trí Nhớ Tôi Trở Thành Chuyên Gia Pháp YTác giả: Mặc Tiểu ĐàoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trinh ThámNăm 2007. Ba giờ sáng ngày 29 tháng 8, một vụ án mạng đã xảy ra trong một ngôi làng nghỉ dưỡng ở vùng ngoại ô thủ đô nước H. Một gia đình bị giết hại dã man, trong đó ba người đàn ông bị chia xác, hiện trường đẫm máu vô cùng khủng khiếp. Lúc cảnh sát đến nơi phát hiện còn một người sống sót, trên cơ thể người đó bị đâm nhiều nhát dao, đang trong tình trạng hấp hối… Một gia đình tám người có bảy người chết một người bị thương nặng, hiện trường đã được dọn dẹp sạch sẽ không để lại dấu vân tay, không để lại một mảnh da nào, camera giám sát đã bị hỏng. Kẻ giết người là một tên tội phạm IQ cao và đã lên kế hoạch từ trước, không tìm thấy bất kỳ manh mối nào còn sót lại, cuối cùng đã trở thành một vụ án chưa được giải quyết. Người duy nhất còn sống sót là một cô bé chỉ mới mười tuổi. Cảnh sát đã đặt hồ sơ vụ án chưa được giải quyết này là “Vụ án giết cả nhà 829”… … Năm 2020, cuối xuân. Đế thành – thủ đô nước H. Trong tòa nhà pháp y thuộc đồn cảnh sát khu Thành Nam. Đúng chín giờ tối, phòng… Bước chân anh mạnh mẽ không hề nhận ra là đang bị thương.Tô Cẩn tránh ra hai bước, vẫn giữ nguyên khoảng cách hai mét với anh.Cô không biết chứng sợ đàn ông của mình đã khỏi hẳn hay chỉ khỏi tạm thời, chẳng may đột nhiên tái phát thì không phải rất nguy hiểm sao?Vì đề phòng xảy ra chuyện, vẫn nên cách xa anh ta thì hơn.Về việc giữ anh ta ở lại, cô nghĩ mặc kệ mình có khỏi bệnh hay không, nhất định phải hỏi rõ ràng việc liên quan đến biểu tượng chữ S, chuyện này rất quan trọng với cô.“Họ Đan, anh ở lại đây cũng được nhưng chúng ta phải đặt ra ba quy định! ” Cô giơ ba ngón tay: “Thứ nhất không được vào phòng ngủ, anh chỉ được ở lại phòng khách, trước khi dùng phòng tắm phải chắc chắn tôi không ở bên trong.Thứ hai đừng nói chuyện với tôi.Thứ ba là đừng để người khác biết anh đang ở chỗ tôi!”Người đàn ông nhìn chằm chằm ngón tay trắng nõn hiện rõ gân xanh của cô, hiếm khi nào cô nói nhiều đến thế.Anh mỉm cười: “Ok.”Tô Cẩn nhíu mày lại rồi sải bước rời đi.Lúc đi ngang qua trước mặt anh ta, khoảng cách giữa hai người chưa đến một mét, dường như cô không tin còn đưa tay đến trước ngực anh ta để kiểm tra lại lần nữa.Không có bất kỳ điều khác thường gì!Cô thật sự! bình thường!Tô Cẩn vẫn hơi hoảng hốt, vừa nhìn mu bàn tay mình vừa quay về phòng ngủ.!Đêm đó, chưa đến tám giờ Tô Cẩn đã xuất hiện ở sở Pháp Y.Cô không gõ cửa đã lao thẳng vào văn phòng Trì Triệt!Trì Triệt vừa đến văn phòng, hôm nay anh ta dự đám cưới bạn học, trên người mặc áo vest, sơ mi trắng, đeo nơ, đi giày da trông khá trang trọng.Công việc ca đêm không cần chú ý quá nhiều, vì muốn thoải mái hơn nên anh ta đang định thay sang áo phông.Vừa mới cởi áo sơ mi đã thấy một cô gái xông vào, lúc anh ta ngoảnh lại thấy là Tô Cẩn, rõ ràng hơi ngạc nhiên!Tô Cẩn mặc áo khoác màu đen, quần jean bó màu đen, trên mặt đeo khẩu trang trắng, dáng vẻ mệt mỏi, chắc đang rất nóng lòng.“Cô! ” Trì Triệt đang *****, một tay cầm áo phông, anh ta vô thức dùng quần áo che ngực.Tô Cẩn nhìn anh ta, ngày thường trông người đàn ông này gầy gò, dịu dàng ấm áp, không ngờ dáng người lại rắn chắc, chắc là cũng chăm tập luyện.Thấy cô nhìn mình, khuôn mặt Trì Triệt hơi đỏ trông rất đáng nghi.Anh ta vội vàng mặc áo phông, xấu hổ cười hỏi: “Pháp y Tô, vội vàng tìm tôi như vậy là có việc gì sao?”Anh ta chưa từng thấy cô gấp gáp như thế.So sánh với vẻ mất tự nhiên của người đàn ông, trông Tô Cẩn rất bình tĩnh, dù sao cô đã thấy rất nhiều xác nam, còn gì chưa thấy nữa chứ?Chỉ không mặc áo mà thôi, không cần quá ngạc nhiên.Cô không nói câu nào mà đột nhiên đi thẳng về phía anh ta.Trì Triệt không hiểu ra sao, còn đang nghi ngờ thì cô gái đã đi đến trước mặt, chỉ cách mình nửa mét.“Tô! ” Anh ta còn chưa kịp nói gì, một giây sau cơ thể Tô Cẩn run rẩy, sau đó cả người bắt đầu co giật.Cô hít thở khó khăn, trên mu bàn tay, trán và cổ cô hiện ra nốt mẩn đỏ, cơ thể ngửa ra sau ngất đi.“Tô Cẩn!” Trong lúc lo lắng, anh ta gọi tên cô, đỡ được cơ thể đang ngã xuống.Trì Triệt đặt cô nằm trên ghế sofa, sau đó lùi lại mấy bước, anh ta đứng đằng xa lo lắng nhìn về phía cô.Hai phút sau, Tô Cânr dần bình tĩnh lại, hơi thở đều đặn.Lúc cô mở mắt ra, nốt mẩn đỏ trên da đã biến mất rất nhiều.

Bước chân anh mạnh mẽ không hề nhận ra là đang bị thương.

Tô Cẩn tránh ra hai bước, vẫn giữ nguyên khoảng cách hai mét với anh.

Cô không biết chứng sợ đàn ông của mình đã khỏi hẳn hay chỉ khỏi tạm thời, chẳng may đột nhiên tái phát thì không phải rất nguy hiểm sao?

Vì đề phòng xảy ra chuyện, vẫn nên cách xa anh ta thì hơn.

Về việc giữ anh ta ở lại, cô nghĩ mặc kệ mình có khỏi bệnh hay không, nhất định phải hỏi rõ ràng việc liên quan đến biểu tượng chữ S, chuyện này rất quan trọng với cô.

“Họ Đan, anh ở lại đây cũng được nhưng chúng ta phải đặt ra ba quy định! ” Cô giơ ba ngón tay: “Thứ nhất không được vào phòng ngủ, anh chỉ được ở lại phòng khách, trước khi dùng phòng tắm phải chắc chắn tôi không ở bên trong.

Thứ hai đừng nói chuyện với tôi.

Thứ ba là đừng để người khác biết anh đang ở chỗ tôi!”

Người đàn ông nhìn chằm chằm ngón tay trắng nõn hiện rõ gân xanh của cô, hiếm khi nào cô nói nhiều đến thế.

Anh mỉm cười: “Ok.

Tô Cẩn nhíu mày lại rồi sải bước rời đi.

Lúc đi ngang qua trước mặt anh ta, khoảng cách giữa hai người chưa đến một mét, dường như cô không tin còn đưa tay đến trước ngực anh ta để kiểm tra lại lần nữa.

Không có bất kỳ điều khác thường gì!

Cô thật sự! bình thường!

Tô Cẩn vẫn hơi hoảng hốt, vừa nhìn mu bàn tay mình vừa quay về phòng ngủ.

!

Đêm đó, chưa đến tám giờ Tô Cẩn đã xuất hiện ở sở Pháp Y.

Cô không gõ cửa đã lao thẳng vào văn phòng Trì Triệt!

Trì Triệt vừa đến văn phòng, hôm nay anh ta dự đám cưới bạn học, trên người mặc áo vest, sơ mi trắng, đeo nơ, đi giày da trông khá trang trọng.

Công việc ca đêm không cần chú ý quá nhiều, vì muốn thoải mái hơn nên anh ta đang định thay sang áo phông.

Vừa mới cởi áo sơ mi đã thấy một cô gái xông vào, lúc anh ta ngoảnh lại thấy là Tô Cẩn, rõ ràng hơi ngạc nhiên!

Tô Cẩn mặc áo khoác màu đen, quần jean bó màu đen, trên mặt đeo khẩu trang trắng, dáng vẻ mệt mỏi, chắc đang rất nóng lòng.

“Cô! ” Trì Triệt đang *****, một tay cầm áo phông, anh ta vô thức dùng quần áo che ngực.

Tô Cẩn nhìn anh ta, ngày thường trông người đàn ông này gầy gò, dịu dàng ấm áp, không ngờ dáng người lại rắn chắc, chắc là cũng chăm tập luyện.

Thấy cô nhìn mình, khuôn mặt Trì Triệt hơi đỏ trông rất đáng nghi.

Anh ta vội vàng mặc áo phông, xấu hổ cười hỏi: “Pháp y Tô, vội vàng tìm tôi như vậy là có việc gì sao?”

Anh ta chưa từng thấy cô gấp gáp như thế.

So sánh với vẻ mất tự nhiên của người đàn ông, trông Tô Cẩn rất bình tĩnh, dù sao cô đã thấy rất nhiều xác nam, còn gì chưa thấy nữa chứ?

Chỉ không mặc áo mà thôi, không cần quá ngạc nhiên.

Cô không nói câu nào mà đột nhiên đi thẳng về phía anh ta.

Trì Triệt không hiểu ra sao, còn đang nghi ngờ thì cô gái đã đi đến trước mặt, chỉ cách mình nửa mét.

“Tô! ” Anh ta còn chưa kịp nói gì, một giây sau cơ thể Tô Cẩn run rẩy, sau đó cả người bắt đầu co giật.

Cô hít thở khó khăn, trên mu bàn tay, trán và cổ cô hiện ra nốt mẩn đỏ, cơ thể ngửa ra sau ngất đi.

“Tô Cẩn!” Trong lúc lo lắng, anh ta gọi tên cô, đỡ được cơ thể đang ngã xuống.

Trì Triệt đặt cô nằm trên ghế sofa, sau đó lùi lại mấy bước, anh ta đứng đằng xa lo lắng nhìn về phía cô.

Hai phút sau, Tô Cânr dần bình tĩnh lại, hơi thở đều đặn.

Lúc cô mở mắt ra, nốt mẩn đỏ trên da đã biến mất rất nhiều.

Sau Khi Mất Trí Nhớ Tôi Trở Thành Chuyên Gia Pháp YTác giả: Mặc Tiểu ĐàoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trinh ThámNăm 2007. Ba giờ sáng ngày 29 tháng 8, một vụ án mạng đã xảy ra trong một ngôi làng nghỉ dưỡng ở vùng ngoại ô thủ đô nước H. Một gia đình bị giết hại dã man, trong đó ba người đàn ông bị chia xác, hiện trường đẫm máu vô cùng khủng khiếp. Lúc cảnh sát đến nơi phát hiện còn một người sống sót, trên cơ thể người đó bị đâm nhiều nhát dao, đang trong tình trạng hấp hối… Một gia đình tám người có bảy người chết một người bị thương nặng, hiện trường đã được dọn dẹp sạch sẽ không để lại dấu vân tay, không để lại một mảnh da nào, camera giám sát đã bị hỏng. Kẻ giết người là một tên tội phạm IQ cao và đã lên kế hoạch từ trước, không tìm thấy bất kỳ manh mối nào còn sót lại, cuối cùng đã trở thành một vụ án chưa được giải quyết. Người duy nhất còn sống sót là một cô bé chỉ mới mười tuổi. Cảnh sát đã đặt hồ sơ vụ án chưa được giải quyết này là “Vụ án giết cả nhà 829”… … Năm 2020, cuối xuân. Đế thành – thủ đô nước H. Trong tòa nhà pháp y thuộc đồn cảnh sát khu Thành Nam. Đúng chín giờ tối, phòng… Bước chân anh mạnh mẽ không hề nhận ra là đang bị thương.Tô Cẩn tránh ra hai bước, vẫn giữ nguyên khoảng cách hai mét với anh.Cô không biết chứng sợ đàn ông của mình đã khỏi hẳn hay chỉ khỏi tạm thời, chẳng may đột nhiên tái phát thì không phải rất nguy hiểm sao?Vì đề phòng xảy ra chuyện, vẫn nên cách xa anh ta thì hơn.Về việc giữ anh ta ở lại, cô nghĩ mặc kệ mình có khỏi bệnh hay không, nhất định phải hỏi rõ ràng việc liên quan đến biểu tượng chữ S, chuyện này rất quan trọng với cô.“Họ Đan, anh ở lại đây cũng được nhưng chúng ta phải đặt ra ba quy định! ” Cô giơ ba ngón tay: “Thứ nhất không được vào phòng ngủ, anh chỉ được ở lại phòng khách, trước khi dùng phòng tắm phải chắc chắn tôi không ở bên trong.Thứ hai đừng nói chuyện với tôi.Thứ ba là đừng để người khác biết anh đang ở chỗ tôi!”Người đàn ông nhìn chằm chằm ngón tay trắng nõn hiện rõ gân xanh của cô, hiếm khi nào cô nói nhiều đến thế.Anh mỉm cười: “Ok.”Tô Cẩn nhíu mày lại rồi sải bước rời đi.Lúc đi ngang qua trước mặt anh ta, khoảng cách giữa hai người chưa đến một mét, dường như cô không tin còn đưa tay đến trước ngực anh ta để kiểm tra lại lần nữa.Không có bất kỳ điều khác thường gì!Cô thật sự! bình thường!Tô Cẩn vẫn hơi hoảng hốt, vừa nhìn mu bàn tay mình vừa quay về phòng ngủ.!Đêm đó, chưa đến tám giờ Tô Cẩn đã xuất hiện ở sở Pháp Y.Cô không gõ cửa đã lao thẳng vào văn phòng Trì Triệt!Trì Triệt vừa đến văn phòng, hôm nay anh ta dự đám cưới bạn học, trên người mặc áo vest, sơ mi trắng, đeo nơ, đi giày da trông khá trang trọng.Công việc ca đêm không cần chú ý quá nhiều, vì muốn thoải mái hơn nên anh ta đang định thay sang áo phông.Vừa mới cởi áo sơ mi đã thấy một cô gái xông vào, lúc anh ta ngoảnh lại thấy là Tô Cẩn, rõ ràng hơi ngạc nhiên!Tô Cẩn mặc áo khoác màu đen, quần jean bó màu đen, trên mặt đeo khẩu trang trắng, dáng vẻ mệt mỏi, chắc đang rất nóng lòng.“Cô! ” Trì Triệt đang *****, một tay cầm áo phông, anh ta vô thức dùng quần áo che ngực.Tô Cẩn nhìn anh ta, ngày thường trông người đàn ông này gầy gò, dịu dàng ấm áp, không ngờ dáng người lại rắn chắc, chắc là cũng chăm tập luyện.Thấy cô nhìn mình, khuôn mặt Trì Triệt hơi đỏ trông rất đáng nghi.Anh ta vội vàng mặc áo phông, xấu hổ cười hỏi: “Pháp y Tô, vội vàng tìm tôi như vậy là có việc gì sao?”Anh ta chưa từng thấy cô gấp gáp như thế.So sánh với vẻ mất tự nhiên của người đàn ông, trông Tô Cẩn rất bình tĩnh, dù sao cô đã thấy rất nhiều xác nam, còn gì chưa thấy nữa chứ?Chỉ không mặc áo mà thôi, không cần quá ngạc nhiên.Cô không nói câu nào mà đột nhiên đi thẳng về phía anh ta.Trì Triệt không hiểu ra sao, còn đang nghi ngờ thì cô gái đã đi đến trước mặt, chỉ cách mình nửa mét.“Tô! ” Anh ta còn chưa kịp nói gì, một giây sau cơ thể Tô Cẩn run rẩy, sau đó cả người bắt đầu co giật.Cô hít thở khó khăn, trên mu bàn tay, trán và cổ cô hiện ra nốt mẩn đỏ, cơ thể ngửa ra sau ngất đi.“Tô Cẩn!” Trong lúc lo lắng, anh ta gọi tên cô, đỡ được cơ thể đang ngã xuống.Trì Triệt đặt cô nằm trên ghế sofa, sau đó lùi lại mấy bước, anh ta đứng đằng xa lo lắng nhìn về phía cô.Hai phút sau, Tô Cânr dần bình tĩnh lại, hơi thở đều đặn.Lúc cô mở mắt ra, nốt mẩn đỏ trên da đã biến mất rất nhiều.

Chương 81: 81: Ba Quy Định