Tác giả:

“A....." “Im đi đừng kêu nữa, tôi sẽ chịu trách nhiệm” “Tôi không thèmỊ” “Vậy cô muốn gì?” Trên chiếc giường xa hoa trong khách sạn 5 sao Giang Thành, Diệp Phong đưa tay nắm căm mỹ nhân đối diện hắn. Đây phải nói là tuyệt sắc mỹ nữ, thân hình hoàn hảo, nước da tuyết trắng, mái tóc đen nhánh buông xuống như một dòng thác đổ. Đôi môi đỏ mọng gợi cảm lại thêm cơ thể quyến rũ, vừa yêu kiều vừa quyến rũ mê hoặc lòng người. Lúc này cô ta chỉ mặc một đôi tất mỏng đen làm tôn lên đôi chân thon dài thẳng tắp, một người được ngắm mỹ nhân nhiều như Diệp Phong còn phải nhìn chằm chằm không chớp mắt. Mỹ nhân hất tay Diệp Phong ra, sắc mặt đỏ ửng nói: “Ta muốn làm thêm lần nữa.” “???” Diệp Phong sửng sốt: “Cô không đi theo kịch bản hả?” “Nhanh lên, sắp hết giờ rồi.” Mỹ nữ thúc giục. “Tôi từ chối, đã làm cả đêm rồi còn thêm gì nữa” Diệp Phong lắc đầu. Nghe thấy thế mỹ nhân bĩu môi khinh bỉ. “Chỉ vậy thôi? Anh có được không vậy, cún con.” Chỉ vậy thôi? Cún con? Diệp Phong cảm thấy mình vừa bị hạ nhục…

Chương 259: C259: Cái này phải làm sao đây

Thánh Thể Bất PhàmTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“A....." “Im đi đừng kêu nữa, tôi sẽ chịu trách nhiệm” “Tôi không thèmỊ” “Vậy cô muốn gì?” Trên chiếc giường xa hoa trong khách sạn 5 sao Giang Thành, Diệp Phong đưa tay nắm căm mỹ nhân đối diện hắn. Đây phải nói là tuyệt sắc mỹ nữ, thân hình hoàn hảo, nước da tuyết trắng, mái tóc đen nhánh buông xuống như một dòng thác đổ. Đôi môi đỏ mọng gợi cảm lại thêm cơ thể quyến rũ, vừa yêu kiều vừa quyến rũ mê hoặc lòng người. Lúc này cô ta chỉ mặc một đôi tất mỏng đen làm tôn lên đôi chân thon dài thẳng tắp, một người được ngắm mỹ nhân nhiều như Diệp Phong còn phải nhìn chằm chằm không chớp mắt. Mỹ nhân hất tay Diệp Phong ra, sắc mặt đỏ ửng nói: “Ta muốn làm thêm lần nữa.” “???” Diệp Phong sửng sốt: “Cô không đi theo kịch bản hả?” “Nhanh lên, sắp hết giờ rồi.” Mỹ nữ thúc giục. “Tôi từ chối, đã làm cả đêm rồi còn thêm gì nữa” Diệp Phong lắc đầu. Nghe thấy thế mỹ nhân bĩu môi khinh bỉ. “Chỉ vậy thôi? Anh có được không vậy, cún con.” Chỉ vậy thôi? Cún con? Diệp Phong cảm thấy mình vừa bị hạ nhục… "Cái này phải làm sao đây?" Diệp Phong khó xử.Khi hắn đang phát sầu nên xử lý như thế nào thì bên cạnh vang lên tiếng rên mềm mại dễ nghe của Lương Yên: “Diệp Phong, em khó chịu quá…"Diệp Phong nhăn mặt, không dám thất lễ nên đạp chân phanh lại bên lề đường.Lúc này Lương Yên đã chồm qua phía điều khiển, cả người bổ nhào vào lòng Diệp Phong, ngực ép lên ***** cứng rắn của Diệp Phong, mùi hương làm người ta nổi lửa.Diệp Phong đâu chịu nổi sự dụ dỗ này, cổ họng hắn lên xuống, liên tục nuốt mấy ngụm nước bọt."Lương Yên, em tỉnh táo lại chút nào chưa?" Diệp Phong hỏi dò."Không, em không muốn....." Lương Yên lắc đầu.Ngực cô như hai ngọn núi nhỏ ép Diệp Phong không thở nổi.Diệp Phong bất đắc dĩ nói: "Hay tôi đâm một châm cho em trước?""Ừm." Gương mặt Lương Yên đỏ ửng, nũng nịu khẽ gật đầu.AdvHô ~!Diệp Phong hít một hơi thật sâu, lấy châm bạc ra rồi vèo một cái đâm vào huyệt vị của Lương Yên.Thân thể Lương Yên cứng đờ, sự khô nóng trong đầu lập tức biến mất hơn phân nửa.Cô ta lập tức tỉnh táo không ít, nhìn thấy mình và Diệp Phong mập mờ như vậy thì gương mặt trở nên càng đỏ."Có thấy khá hơn chút nào không?" Diệp Phong nhẹ nhàng thở ra rồi dò hỏi."Đỡ hơn một chút." Lương Yên ngượng ngùng nói.Trong tình huống này, cô ta đâu còn dám làm loạn nữa, lập tức ngoan ngoãn trở lại chỗ mình ngồi.Adv"Diệp Phong, vừa rồi em làm sao vậy?" Cô ta vuốt vuốt tóc mà hỏi Diệp Phong."Không có gì, chỉ là tình độc trong cơ thể phát tác mà thôi.""A? Tình độc?" Lương Yên giật mình: "Vậy hiện tại có phải em không sao rồi không?""Ây…" Diệp Phong lắc đầu rồi khởi động xe lần nữa: "Còn chưa được, em thuộc hàn thể, thể chất rất đặc thù, một châm vừa rồi chỉ giúp em tạm thời áp chế tình độc trong cơ thể phát tác thôi."Lương Yên hỏi: "Vậy em nên làm gì?""Khụ khụ." Diệp Phong ho khan một tiếng: "Muốn triệt để hóa giải còn cần đâm thêm một châm.""Lại đâm một châm?""Đúng." Diệp Phong khẽ gật đầu: "Chờ trở lại nhà em sẽ biết, tựa như đêm qua ấy.""Đêm qua?" Nghe thế, Lương Yên nao nao, gương mặt xinh đẹp cực kỳ ngượng ngùng, yêu kiều hừ khẽ một tiếng rồi nhìn Diệp Phong và nói: "Diệp Phong, anh quá xấu…"…Phía bên kia, Lý Chiến đã mất chức năng đang bị mấy người nâng về Lý gia."Diệp Phong, Chu Đình, tao muốn giết tụi mày." Gã hô to gọi nhỏ, hai mắt đỏ ké lên.Gia chủ Lý gia Lý Nghênh Khánh nhìn thấy con trai mình bị thương thành như vậy thì giận không kềm được."Con trai, nói cho cha biết là ai đánh con bị thương thành như vậy.""Là Diệp Phong, là Diệp Phong.""Cha, giết hắn giúp con đi, con muốn báo thù." Lý Chiến quát ầm lên."Diệp Phong?" Nghe thấy cái tên này, Lý Nghênh Khánh sững sờ: "Con trai, là Diệp Phong nào?"

"Cái này phải làm sao đây?" Diệp Phong khó xử.

Khi hắn đang phát sầu nên xử lý như thế nào thì bên cạnh vang lên tiếng rên mềm mại dễ nghe của Lương Yên: “Diệp Phong, em khó chịu quá…"

Diệp Phong nhăn mặt, không dám thất lễ nên đạp chân phanh lại bên lề đường.

Lúc này Lương Yên đã chồm qua phía điều khiển, cả người bổ nhào vào lòng Diệp Phong, ngực ép lên ***** cứng rắn của Diệp Phong, mùi hương làm người ta nổi lửa.

Diệp Phong đâu chịu nổi sự dụ dỗ này, cổ họng hắn lên xuống, liên tục nuốt mấy ngụm nước bọt.

"Lương Yên, em tỉnh táo lại chút nào chưa?" Diệp Phong hỏi dò.

"Không, em không muốn....." Lương Yên lắc đầu.

Ngực cô như hai ngọn núi nhỏ ép Diệp Phong không thở nổi.

Diệp Phong bất đắc dĩ nói: "Hay tôi đâm một châm cho em trước?"

"Ừm." Gương mặt Lương Yên đỏ ửng, nũng nịu khẽ gật đầu.

Adv

Hô ~!

Diệp Phong hít một hơi thật sâu, lấy châm bạc ra rồi vèo một cái đâm vào huyệt vị của Lương Yên.

Thân thể Lương Yên cứng đờ, sự khô nóng trong đầu lập tức biến mất hơn phân nửa.

Cô ta lập tức tỉnh táo không ít, nhìn thấy mình và Diệp Phong mập mờ như vậy thì gương mặt trở nên càng đỏ.

"Có thấy khá hơn chút nào không?" Diệp Phong nhẹ nhàng thở ra rồi dò hỏi.

"Đỡ hơn một chút." Lương Yên ngượng ngùng nói.

Trong tình huống này, cô ta đâu còn dám làm loạn nữa, lập tức ngoan ngoãn trở lại chỗ mình ngồi.

Adv

"Diệp Phong, vừa rồi em làm sao vậy?" Cô ta vuốt vuốt tóc mà hỏi Diệp Phong.

"Không có gì, chỉ là tình độc trong cơ thể phát tác mà thôi."

"A? Tình độc?" Lương Yên giật mình: "Vậy hiện tại có phải em không sao rồi không?"

"Ây…" Diệp Phong lắc đầu rồi khởi động xe lần nữa: "Còn chưa được, em thuộc hàn thể, thể chất rất đặc thù, một châm vừa rồi chỉ giúp em tạm thời áp chế tình độc trong cơ thể phát tác thôi."

Lương Yên hỏi: "Vậy em nên làm gì?"

"Khụ khụ." Diệp Phong ho khan một tiếng: "Muốn triệt để hóa giải còn cần đâm thêm một châm."

"Lại đâm một châm?"

"Đúng." Diệp Phong khẽ gật đầu: "Chờ trở lại nhà em sẽ biết, tựa như đêm qua ấy."

"Đêm qua?" Nghe thế, Lương Yên nao nao, gương mặt xinh đẹp cực kỳ ngượng ngùng, yêu kiều hừ khẽ một tiếng rồi nhìn Diệp Phong và nói: "Diệp Phong, anh quá xấu…"

Phía bên kia, Lý Chiến đã mất chức năng đang bị mấy người nâng về Lý gia.

"Diệp Phong, Chu Đình, tao muốn giết tụi mày." Gã hô to gọi nhỏ, hai mắt đỏ ké lên.

Gia chủ Lý gia Lý Nghênh Khánh nhìn thấy con trai mình bị thương thành như vậy thì giận không kềm được.

"Con trai, nói cho cha biết là ai đánh con bị thương thành như vậy."

"Là Diệp Phong, là Diệp Phong."

"Cha, giết hắn giúp con đi, con muốn báo thù." Lý Chiến quát ầm lên.

"Diệp Phong?" Nghe thấy cái tên này, Lý Nghênh Khánh sững sờ: "Con trai, là Diệp Phong nào?"

Thánh Thể Bất PhàmTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“A....." “Im đi đừng kêu nữa, tôi sẽ chịu trách nhiệm” “Tôi không thèmỊ” “Vậy cô muốn gì?” Trên chiếc giường xa hoa trong khách sạn 5 sao Giang Thành, Diệp Phong đưa tay nắm căm mỹ nhân đối diện hắn. Đây phải nói là tuyệt sắc mỹ nữ, thân hình hoàn hảo, nước da tuyết trắng, mái tóc đen nhánh buông xuống như một dòng thác đổ. Đôi môi đỏ mọng gợi cảm lại thêm cơ thể quyến rũ, vừa yêu kiều vừa quyến rũ mê hoặc lòng người. Lúc này cô ta chỉ mặc một đôi tất mỏng đen làm tôn lên đôi chân thon dài thẳng tắp, một người được ngắm mỹ nhân nhiều như Diệp Phong còn phải nhìn chằm chằm không chớp mắt. Mỹ nhân hất tay Diệp Phong ra, sắc mặt đỏ ửng nói: “Ta muốn làm thêm lần nữa.” “???” Diệp Phong sửng sốt: “Cô không đi theo kịch bản hả?” “Nhanh lên, sắp hết giờ rồi.” Mỹ nữ thúc giục. “Tôi từ chối, đã làm cả đêm rồi còn thêm gì nữa” Diệp Phong lắc đầu. Nghe thấy thế mỹ nhân bĩu môi khinh bỉ. “Chỉ vậy thôi? Anh có được không vậy, cún con.” Chỉ vậy thôi? Cún con? Diệp Phong cảm thấy mình vừa bị hạ nhục… "Cái này phải làm sao đây?" Diệp Phong khó xử.Khi hắn đang phát sầu nên xử lý như thế nào thì bên cạnh vang lên tiếng rên mềm mại dễ nghe của Lương Yên: “Diệp Phong, em khó chịu quá…"Diệp Phong nhăn mặt, không dám thất lễ nên đạp chân phanh lại bên lề đường.Lúc này Lương Yên đã chồm qua phía điều khiển, cả người bổ nhào vào lòng Diệp Phong, ngực ép lên ***** cứng rắn của Diệp Phong, mùi hương làm người ta nổi lửa.Diệp Phong đâu chịu nổi sự dụ dỗ này, cổ họng hắn lên xuống, liên tục nuốt mấy ngụm nước bọt."Lương Yên, em tỉnh táo lại chút nào chưa?" Diệp Phong hỏi dò."Không, em không muốn....." Lương Yên lắc đầu.Ngực cô như hai ngọn núi nhỏ ép Diệp Phong không thở nổi.Diệp Phong bất đắc dĩ nói: "Hay tôi đâm một châm cho em trước?""Ừm." Gương mặt Lương Yên đỏ ửng, nũng nịu khẽ gật đầu.AdvHô ~!Diệp Phong hít một hơi thật sâu, lấy châm bạc ra rồi vèo một cái đâm vào huyệt vị của Lương Yên.Thân thể Lương Yên cứng đờ, sự khô nóng trong đầu lập tức biến mất hơn phân nửa.Cô ta lập tức tỉnh táo không ít, nhìn thấy mình và Diệp Phong mập mờ như vậy thì gương mặt trở nên càng đỏ."Có thấy khá hơn chút nào không?" Diệp Phong nhẹ nhàng thở ra rồi dò hỏi."Đỡ hơn một chút." Lương Yên ngượng ngùng nói.Trong tình huống này, cô ta đâu còn dám làm loạn nữa, lập tức ngoan ngoãn trở lại chỗ mình ngồi.Adv"Diệp Phong, vừa rồi em làm sao vậy?" Cô ta vuốt vuốt tóc mà hỏi Diệp Phong."Không có gì, chỉ là tình độc trong cơ thể phát tác mà thôi.""A? Tình độc?" Lương Yên giật mình: "Vậy hiện tại có phải em không sao rồi không?""Ây…" Diệp Phong lắc đầu rồi khởi động xe lần nữa: "Còn chưa được, em thuộc hàn thể, thể chất rất đặc thù, một châm vừa rồi chỉ giúp em tạm thời áp chế tình độc trong cơ thể phát tác thôi."Lương Yên hỏi: "Vậy em nên làm gì?""Khụ khụ." Diệp Phong ho khan một tiếng: "Muốn triệt để hóa giải còn cần đâm thêm một châm.""Lại đâm một châm?""Đúng." Diệp Phong khẽ gật đầu: "Chờ trở lại nhà em sẽ biết, tựa như đêm qua ấy.""Đêm qua?" Nghe thế, Lương Yên nao nao, gương mặt xinh đẹp cực kỳ ngượng ngùng, yêu kiều hừ khẽ một tiếng rồi nhìn Diệp Phong và nói: "Diệp Phong, anh quá xấu…"…Phía bên kia, Lý Chiến đã mất chức năng đang bị mấy người nâng về Lý gia."Diệp Phong, Chu Đình, tao muốn giết tụi mày." Gã hô to gọi nhỏ, hai mắt đỏ ké lên.Gia chủ Lý gia Lý Nghênh Khánh nhìn thấy con trai mình bị thương thành như vậy thì giận không kềm được."Con trai, nói cho cha biết là ai đánh con bị thương thành như vậy.""Là Diệp Phong, là Diệp Phong.""Cha, giết hắn giúp con đi, con muốn báo thù." Lý Chiến quát ầm lên."Diệp Phong?" Nghe thấy cái tên này, Lý Nghênh Khánh sững sờ: "Con trai, là Diệp Phong nào?"

Chương 259: C259: Cái này phải làm sao đây