“A....." “Im đi đừng kêu nữa, tôi sẽ chịu trách nhiệm” “Tôi không thèmỊ” “Vậy cô muốn gì?” Trên chiếc giường xa hoa trong khách sạn 5 sao Giang Thành, Diệp Phong đưa tay nắm căm mỹ nhân đối diện hắn. Đây phải nói là tuyệt sắc mỹ nữ, thân hình hoàn hảo, nước da tuyết trắng, mái tóc đen nhánh buông xuống như một dòng thác đổ. Đôi môi đỏ mọng gợi cảm lại thêm cơ thể quyến rũ, vừa yêu kiều vừa quyến rũ mê hoặc lòng người. Lúc này cô ta chỉ mặc một đôi tất mỏng đen làm tôn lên đôi chân thon dài thẳng tắp, một người được ngắm mỹ nhân nhiều như Diệp Phong còn phải nhìn chằm chằm không chớp mắt. Mỹ nhân hất tay Diệp Phong ra, sắc mặt đỏ ửng nói: “Ta muốn làm thêm lần nữa.” “???” Diệp Phong sửng sốt: “Cô không đi theo kịch bản hả?” “Nhanh lên, sắp hết giờ rồi.” Mỹ nữ thúc giục. “Tôi từ chối, đã làm cả đêm rồi còn thêm gì nữa” Diệp Phong lắc đầu. Nghe thấy thế mỹ nhân bĩu môi khinh bỉ. “Chỉ vậy thôi? Anh có được không vậy, cún con.” Chỉ vậy thôi? Cún con? Diệp Phong cảm thấy mình vừa bị hạ nhục…
Chương 277: C277: Làm sao vậy lý ty
Thánh Thể Bất PhàmTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“A....." “Im đi đừng kêu nữa, tôi sẽ chịu trách nhiệm” “Tôi không thèmỊ” “Vậy cô muốn gì?” Trên chiếc giường xa hoa trong khách sạn 5 sao Giang Thành, Diệp Phong đưa tay nắm căm mỹ nhân đối diện hắn. Đây phải nói là tuyệt sắc mỹ nữ, thân hình hoàn hảo, nước da tuyết trắng, mái tóc đen nhánh buông xuống như một dòng thác đổ. Đôi môi đỏ mọng gợi cảm lại thêm cơ thể quyến rũ, vừa yêu kiều vừa quyến rũ mê hoặc lòng người. Lúc này cô ta chỉ mặc một đôi tất mỏng đen làm tôn lên đôi chân thon dài thẳng tắp, một người được ngắm mỹ nhân nhiều như Diệp Phong còn phải nhìn chằm chằm không chớp mắt. Mỹ nhân hất tay Diệp Phong ra, sắc mặt đỏ ửng nói: “Ta muốn làm thêm lần nữa.” “???” Diệp Phong sửng sốt: “Cô không đi theo kịch bản hả?” “Nhanh lên, sắp hết giờ rồi.” Mỹ nữ thúc giục. “Tôi từ chối, đã làm cả đêm rồi còn thêm gì nữa” Diệp Phong lắc đầu. Nghe thấy thế mỹ nhân bĩu môi khinh bỉ. “Chỉ vậy thôi? Anh có được không vậy, cún con.” Chỉ vậy thôi? Cún con? Diệp Phong cảm thấy mình vừa bị hạ nhục… Lý Triệu Quốc không dám thất lễ nên liên tục gật đầu và nói: "Vâng vâng vâng, tôi lập tức đi thả người.""Chờ lát nữa anh ta đưa ra yêu cầu gì, có thể thỏa mãn thì nhất định phải thỏa mãn, không làm được thì lập tức gọi điện thoại trao đổi với tôi, nghe rõ không?”Lý Triệu Quốc đảm bảo: "Đã rõ, cục trưởng Vương yên tâm, tôi nhất định sế xử lý thỏa đáng chuyện này.""Được." Sau khi nói xong thì ông ta cúp máy.Lý Triệu Quốc bối rối vội vàng hỏi nhân viên trong văn phòng: "Vừa rồi sở cảnh sát bắt vào mấy người?"Có người trả lời: "Không có mấy người cả, chị Thiến chỉ bắt một đám người đánh nhau thôi.""A, là Trần Thiến bắt về?!" Lý Triệu Quốc nghe xong thì lập tức bị dọa sửng sốt.Ông ta từng chứng kiến thủ đoạn thẩm vấn của Trần Thiến, đừng nói là Diệp Phong bị cô ấy bắt về đó."Trần Thiến ơi Trần Thiến, cô thật là muốn cái mạng già của tôi."Lý Triệu Quốc hối hận đập đùi, lúc trước không nên cho Trần Thiến quyền lực lớn quá để mặc cô ấy làm loạn."Làm sao vậy Lý Ty? Xảy ra chuyện gì rồi?""Đừng hỏi, mau dẫn tôi đến phòng thẩm vấn, mau dẫn tôi đi gặp Trần Thiến." Lý Triệu Quốc vội vàng nói."Vâng."Cùng lúc đó trong phòng thẩm vấn, Trần Thiến vẫn bị treo ở giữa không trung, bị Diệp Phong nghiêm hình tra tấn.Trần Thiến tức giận tới cực điểm, từ nhỏ đến lớn không có ai dám đối xử với cô ấy như thế, huống chỉ là tư thế hiện tại làm cô ấy cảm thấy rất nhục nhã.Cô ấy hung dữ nhìn chằm chằm Diệp Phong và nói: "Họ Diệp, tôi không để yên cho anh..."Diệp Phong ngồi trên ghế bắt chéo hai chân, nghiền ngẫm mà nhìn Trần Thiến: "Rất tốt, rất có tinh thần. Xem ra tôi xuống tay vẫn quá nhẹ. Hay chúng ta thay kiểu khác đi?"Diệp Phong nói rồi đứng dậy khỏi ghế, chậm rãi đi về hướng Trần Thiến.“Anh muốn làm gì? Anh đừng tới đây... Trần Thiến cực kỳ hoảng sợ, lập tức lắc đầu kháng cự.Diệp Phong cười cười: "Đừng sợ, tôi sẽ rất dịu dàng."Khi nói, Diệp Phong vươn tay rồi nhéo nhéo gương mặt trắng noãn như ngọc của Trần Thiến."Cũng không tệ." Diệp Phong cười hỏi: "Cô cảnh sát, cô chưa có bạn trai đúng không?”Diệp Phong có thể nhìn ra mặc dù Trần Thiến làm việc bá đạo không nói lý, nhưng cô ấy còn là trinh nữ.Đối phó với người như Trần Thiến, Diệp Phong có vô số thủ đoạn."Anh muốn làm gì?" Trần Thiến trừng lớn đôi mắt mà hỏi."Cô cảnh sát làm nghề này, bộ cô không hiểu tôi muốn làm gì sao?" Nụ cười của Diệp Phong dần dần trở nên tà ác.Trần Thiến nghe vậy thì lập tức run lên: “Anh dám đụng vào tôi thì tôi sẽ không tha cho anh.""Ha ha ha, vậy thì thử xem." Diệp Phong nói rồi không khách sáo mà vươn Tay.”A." Trần Thiến lại thét lên lên tiếng.
Lý Triệu Quốc không dám thất lễ nên liên tục gật đầu và nói: "Vâng vâng vâng, tôi lập tức đi thả người."
"Chờ lát nữa anh ta đưa ra yêu cầu gì, có thể thỏa mãn thì nhất định phải thỏa mãn, không làm được thì lập tức gọi điện thoại trao đổi với tôi, nghe rõ không?”
Lý Triệu Quốc đảm bảo: "Đã rõ, cục trưởng Vương yên tâm, tôi nhất định sế xử lý thỏa đáng chuyện này."
"Được." Sau khi nói xong thì ông ta cúp máy.
Lý Triệu Quốc bối rối vội vàng hỏi nhân viên trong văn phòng: "Vừa rồi sở cảnh sát bắt vào mấy người?"
Có người trả lời: "Không có mấy người cả, chị Thiến chỉ bắt một đám người đánh nhau thôi."
"A, là Trần Thiến bắt về?!" Lý Triệu Quốc nghe xong thì lập tức bị dọa sửng sốt.
Ông ta từng chứng kiến thủ đoạn thẩm vấn của Trần Thiến, đừng nói là Diệp Phong bị cô ấy bắt về đó.
"Trần Thiến ơi Trần Thiến, cô thật là muốn cái mạng già của tôi."
Lý Triệu Quốc hối hận đập đùi, lúc trước không nên cho Trần Thiến quyền lực lớn quá để mặc cô ấy làm loạn.
"Làm sao vậy Lý Ty? Xảy ra chuyện gì rồi?"
"Đừng hỏi, mau dẫn tôi đến phòng thẩm vấn, mau dẫn tôi đi gặp Trần Thiến." Lý Triệu Quốc vội vàng nói.
"Vâng."
Cùng lúc đó trong phòng thẩm vấn, Trần Thiến vẫn bị treo ở giữa không trung, bị Diệp Phong nghiêm hình tra tấn.
Trần Thiến tức giận tới cực điểm, từ nhỏ đến lớn không có ai dám đối xử với cô ấy như thế, huống chỉ là tư thế hiện tại làm cô ấy cảm thấy rất nhục nhã.
Cô ấy hung dữ nhìn chằm chằm Diệp Phong và nói: "Họ Diệp, tôi không để yên cho anh..."
Diệp Phong ngồi trên ghế bắt chéo hai chân, nghiền ngẫm mà nhìn Trần Thiến: "Rất tốt, rất có tinh thần. Xem ra tôi xuống tay vẫn quá nhẹ. Hay chúng ta thay kiểu khác đi?"
Diệp Phong nói rồi đứng dậy khỏi ghế, chậm rãi đi về hướng Trần Thiến.
“Anh muốn làm gì? Anh đừng tới đây... Trần Thiến cực kỳ hoảng sợ, lập tức lắc đầu kháng cự.
Diệp Phong cười cười: "Đừng sợ, tôi sẽ rất dịu dàng."
Khi nói, Diệp Phong vươn tay rồi nhéo nhéo gương mặt trắng noãn như ngọc của Trần Thiến.
"Cũng không tệ." Diệp Phong cười hỏi: "Cô cảnh sát, cô chưa có bạn trai đúng không?”
Diệp Phong có thể nhìn ra mặc dù Trần Thiến làm việc bá đạo không nói lý, nhưng cô ấy còn là trinh nữ.
Đối phó với người như Trần Thiến, Diệp Phong có vô số thủ đoạn.
"Anh muốn làm gì?" Trần Thiến trừng lớn đôi mắt mà hỏi.
"Cô cảnh sát làm nghề này, bộ cô không hiểu tôi muốn làm gì sao?" Nụ cười của Diệp Phong dần dần trở nên tà ác.
Trần Thiến nghe vậy thì lập tức run lên: “Anh dám đụng vào tôi thì tôi sẽ không tha cho anh."
"Ha ha ha, vậy thì thử xem." Diệp Phong nói rồi không khách sáo mà vươn Tay.
”A." Trần Thiến lại thét lên lên tiếng.
Thánh Thể Bất PhàmTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh“A....." “Im đi đừng kêu nữa, tôi sẽ chịu trách nhiệm” “Tôi không thèmỊ” “Vậy cô muốn gì?” Trên chiếc giường xa hoa trong khách sạn 5 sao Giang Thành, Diệp Phong đưa tay nắm căm mỹ nhân đối diện hắn. Đây phải nói là tuyệt sắc mỹ nữ, thân hình hoàn hảo, nước da tuyết trắng, mái tóc đen nhánh buông xuống như một dòng thác đổ. Đôi môi đỏ mọng gợi cảm lại thêm cơ thể quyến rũ, vừa yêu kiều vừa quyến rũ mê hoặc lòng người. Lúc này cô ta chỉ mặc một đôi tất mỏng đen làm tôn lên đôi chân thon dài thẳng tắp, một người được ngắm mỹ nhân nhiều như Diệp Phong còn phải nhìn chằm chằm không chớp mắt. Mỹ nhân hất tay Diệp Phong ra, sắc mặt đỏ ửng nói: “Ta muốn làm thêm lần nữa.” “???” Diệp Phong sửng sốt: “Cô không đi theo kịch bản hả?” “Nhanh lên, sắp hết giờ rồi.” Mỹ nữ thúc giục. “Tôi từ chối, đã làm cả đêm rồi còn thêm gì nữa” Diệp Phong lắc đầu. Nghe thấy thế mỹ nhân bĩu môi khinh bỉ. “Chỉ vậy thôi? Anh có được không vậy, cún con.” Chỉ vậy thôi? Cún con? Diệp Phong cảm thấy mình vừa bị hạ nhục… Lý Triệu Quốc không dám thất lễ nên liên tục gật đầu và nói: "Vâng vâng vâng, tôi lập tức đi thả người.""Chờ lát nữa anh ta đưa ra yêu cầu gì, có thể thỏa mãn thì nhất định phải thỏa mãn, không làm được thì lập tức gọi điện thoại trao đổi với tôi, nghe rõ không?”Lý Triệu Quốc đảm bảo: "Đã rõ, cục trưởng Vương yên tâm, tôi nhất định sế xử lý thỏa đáng chuyện này.""Được." Sau khi nói xong thì ông ta cúp máy.Lý Triệu Quốc bối rối vội vàng hỏi nhân viên trong văn phòng: "Vừa rồi sở cảnh sát bắt vào mấy người?"Có người trả lời: "Không có mấy người cả, chị Thiến chỉ bắt một đám người đánh nhau thôi.""A, là Trần Thiến bắt về?!" Lý Triệu Quốc nghe xong thì lập tức bị dọa sửng sốt.Ông ta từng chứng kiến thủ đoạn thẩm vấn của Trần Thiến, đừng nói là Diệp Phong bị cô ấy bắt về đó."Trần Thiến ơi Trần Thiến, cô thật là muốn cái mạng già của tôi."Lý Triệu Quốc hối hận đập đùi, lúc trước không nên cho Trần Thiến quyền lực lớn quá để mặc cô ấy làm loạn."Làm sao vậy Lý Ty? Xảy ra chuyện gì rồi?""Đừng hỏi, mau dẫn tôi đến phòng thẩm vấn, mau dẫn tôi đi gặp Trần Thiến." Lý Triệu Quốc vội vàng nói."Vâng."Cùng lúc đó trong phòng thẩm vấn, Trần Thiến vẫn bị treo ở giữa không trung, bị Diệp Phong nghiêm hình tra tấn.Trần Thiến tức giận tới cực điểm, từ nhỏ đến lớn không có ai dám đối xử với cô ấy như thế, huống chỉ là tư thế hiện tại làm cô ấy cảm thấy rất nhục nhã.Cô ấy hung dữ nhìn chằm chằm Diệp Phong và nói: "Họ Diệp, tôi không để yên cho anh..."Diệp Phong ngồi trên ghế bắt chéo hai chân, nghiền ngẫm mà nhìn Trần Thiến: "Rất tốt, rất có tinh thần. Xem ra tôi xuống tay vẫn quá nhẹ. Hay chúng ta thay kiểu khác đi?"Diệp Phong nói rồi đứng dậy khỏi ghế, chậm rãi đi về hướng Trần Thiến.“Anh muốn làm gì? Anh đừng tới đây... Trần Thiến cực kỳ hoảng sợ, lập tức lắc đầu kháng cự.Diệp Phong cười cười: "Đừng sợ, tôi sẽ rất dịu dàng."Khi nói, Diệp Phong vươn tay rồi nhéo nhéo gương mặt trắng noãn như ngọc của Trần Thiến."Cũng không tệ." Diệp Phong cười hỏi: "Cô cảnh sát, cô chưa có bạn trai đúng không?”Diệp Phong có thể nhìn ra mặc dù Trần Thiến làm việc bá đạo không nói lý, nhưng cô ấy còn là trinh nữ.Đối phó với người như Trần Thiến, Diệp Phong có vô số thủ đoạn."Anh muốn làm gì?" Trần Thiến trừng lớn đôi mắt mà hỏi."Cô cảnh sát làm nghề này, bộ cô không hiểu tôi muốn làm gì sao?" Nụ cười của Diệp Phong dần dần trở nên tà ác.Trần Thiến nghe vậy thì lập tức run lên: “Anh dám đụng vào tôi thì tôi sẽ không tha cho anh.""Ha ha ha, vậy thì thử xem." Diệp Phong nói rồi không khách sáo mà vươn Tay.”A." Trần Thiến lại thét lên lên tiếng.