๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Giờ tý chỉ còn hai khắc, toàn bộ cống phẩm trên Quý Huyên đài đều bày biện chỉnh tề, các tăng lữ thắp đèn trường minh bát phương, ánh lửa chập chờn, chiếu sáng như ban ngày. Quý Huyên đài cao ba mươi trượng, từ đáy đến đỉnh mấy ngàn bậc thang, cách mỗi mười bậc sẽ có hai cái lư hương thanh đồng, núi gió thổi qua, hương khí ấm áp, trong vắt làm người ta thần thanh khí sảng, tâm hồn an yên. Đây là hương liệu quý báu nhất trong tộc, mỗi sáu mươi năm một giáp tế thần mới có thể dùng đến. Lần đầu tiên Nguyên Trọng được thấy mùi hương như vậy, nhịn không được vươn dài cổ ra hít một hơi. Chợt có cơn gió đưa hương khí tới nhưng trong chớp mắt lại thổi tan chúng đi, hắn chưa kịp ngửi rõ. Tăng lữ Tân Mão ở bên cạnh xoa vỗ vỗ bả vai gầy yếu của hắn, thấp giọng nói: "Nguyên Trọng, không nên lộn xộn." "Thiên Thần khi nào mới đến?" Nguyên Trọng nhìn về mảnh cấm địa chính giữa Quý Huyên đài bị tiên hoa ngọc lan bao quanh, trên gương mặt non nớt hiện ra vẻ chờ mong. Dựa theo…
Chương 23: 23: Thiên Hạ Vô Song - Tgthập Tứ Lang 23
Niệm Vô SongTác giả: Thập Tứ LangTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Giờ tý chỉ còn hai khắc, toàn bộ cống phẩm trên Quý Huyên đài đều bày biện chỉnh tề, các tăng lữ thắp đèn trường minh bát phương, ánh lửa chập chờn, chiếu sáng như ban ngày. Quý Huyên đài cao ba mươi trượng, từ đáy đến đỉnh mấy ngàn bậc thang, cách mỗi mười bậc sẽ có hai cái lư hương thanh đồng, núi gió thổi qua, hương khí ấm áp, trong vắt làm người ta thần thanh khí sảng, tâm hồn an yên. Đây là hương liệu quý báu nhất trong tộc, mỗi sáu mươi năm một giáp tế thần mới có thể dùng đến. Lần đầu tiên Nguyên Trọng được thấy mùi hương như vậy, nhịn không được vươn dài cổ ra hít một hơi. Chợt có cơn gió đưa hương khí tới nhưng trong chớp mắt lại thổi tan chúng đi, hắn chưa kịp ngửi rõ. Tăng lữ Tân Mão ở bên cạnh xoa vỗ vỗ bả vai gầy yếu của hắn, thấp giọng nói: "Nguyên Trọng, không nên lộn xộn." "Thiên Thần khi nào mới đến?" Nguyên Trọng nhìn về mảnh cấm địa chính giữa Quý Huyên đài bị tiên hoa ngọc lan bao quanh, trên gương mặt non nớt hiện ra vẻ chờ mong. Dựa theo… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Quất Tử hồ từng là một cái hồ nhỏ, nổi tiếng vì hình dạng giống như quả quýt.Truyền thuyết nói hồ nước trong một đêm đã khô cạn, Quất Tử hồ đã biến thành đất bằng, còn bắt đầu ma quái, thường xuyên truyền ra tin đồn tiều phu thợ săn mất tích ở đây, nơi đây dần dần biến thành địa phương ít người lui tới.Quả thật những thứ này là do bộ tộc Hữu Hồ ở Quất Tử hồ giở trò quỷ, khác với tộc nhân Phương Ngoại Sơn, tộc nhân Quất Tử hồ càng ở ẩn, không tiếp xúc quá nhiều với phàm nhân.Trên thực tế, gần trăm năm nay đại tăng lữ cũng chưa tới nơi này.Hắn vừa mới nhảy từ trên lưng chim cực lạc xuống, tiếp đón hắn là một đám người áo trắng, lão giả cầm đầu râu tóc bạc trắng, chòm râu thật dài rủ xuống tới hông.Đại tăng lữ cười tủm tỉm hành lễ với hắn: "Tân Sửu trưởng lão, đã lâu không gặp, râu ngài càng ngày càng dài."Năm đó vị trưởng lão này là người đầu tiên nháo nhào với trưởng lão Đinh Tuất, mặc dù Đại tăng lữ không trải qua sự kiện Tân Sửu trưởng lão mang theo một đám tộc nhân di chuyển đến Quất Tử hồ, nhưng hắn cực kỳ khâm phục quyết tâm của Tân Sửu trưởng lão.Dù sao người dám phản nghịch với Đinh Tuất trưởng lão thật sự không nhiều lắm.Tân Sửu trưởng lão chắp tay đáp lễ, thái độ rất là thân mật: "Tiểu Nguyên Trọng, chuyện Chiến Quỷ tới khiêu khích, đa tạ ngươi."Đại tăng lữ cười nói: "Tân Sửu trưởng lão, tên đó đã là quá khứ bao nhiêu năm trước rồi, bây giờ đừng gọi ta như vậy nữa"Tân Sửu trưởng lão thản nhiên nói: "Ngươi đi theo Đinh Tuất nhiều năm như vậy, cũng học được cách làm một bộ thần thần bí bí."Đại tăng lữ kia như không nghe thấy.Hắn đã sớm nhìn thấy một bóng dáng yểu điệu áo trắng sau lưng Tân Sửu trưởng lão, lập tức cười như hoa, chân không chạm đất lướt qua cô nương như cây chèo gió, liên tục nói: "Tử Thanh tỷ tỷ, nhiều năm không gặp, tỷ càng ngày càng xinh đẹp, có nhớ ta không?"Tử Thanh cười vỗ vai hắn: "Ngươi đúng là bộ dạng cũ, một chút cũng không thay đổi.""Tử Thanh tỷ tỷ lại thay đổi không ít." Đại tăng lữ hận không thể dính lên người nàng ta."Thay đổi như vậy, vừa rồi thiếu chút nữa không nhận ra."Tử Thanh thoải mái nắm tay hắn, nói: "Cái tính miệng nam mô bụng một bồ dao găm này còn chưa sửa, cũng được, nếu đã tới rồi, ở thêm mấy ngày, nói chuyện của Tử Phi cho ta biết, lần này còn chưa kịp nhìn thấy hắn, hắn đã chết rồi."Nàng mặc dù đã cố gắng che giấu tâm tình, nhưng nói đến từ “chết”, vẫn nghẹn ngào một chút.Đại tăng lữ không khỏi trầm mặc, chậm rãi đứng thẳng người, thật lâu sau, mới thấp giọng nói: "Xin lỗi."Tử Phi là đệ đệ của Tử Thanh, thời điểm Tử Thanh theo Tân Sửu trưởng lão rời đi, Tử Phi còn nhỏ, được Đinh Tuất trưởng lão cố giữ lại.Đại tăng lữ từ đầu đến cuối vẫn không quên được cái chết của Tử Phi, lại thêm Cơ Đàm Âm không hiểu sao lại không chết...!Nghĩ đến Cơ Đàm Âm, tâm trạng của hắn càng xấu đi.Tử Thanh vội vàng kéo cánh tay hắn lại, cười nói: "Không liên quan tới ngươi, không cần tự trách.Lần này ở thêm mấy ngày, phu quân vẫn luôn oán trách ngươi không đến thì không ai cùng hắn uống rượu."Đại tăng lữ không có tâm tình nói đùa, miễn cưỡng ứng phó hai câu, theo mọi người vòng qua trung đình, đã thấy trên hồ nước nhỏ xây sáu tòa đài cao, trên đó có sáu tộc nhân đang liên tục thi pháp, không ngừng tăng cường kết giới bên ngoài.Hắn nhìn về phía Tân Sửu trưởng lão cười khổ: "Nếu ta đuổi không kịp, trưởng lão đã dự định tăng cường kết giới để phòng ngự đám Chiến Quỷ kia sao?"Mặc dù kết giới của hồ ly lợi hại, nhưng sáu Chiến Quỷ đồng thời gây khó dễ, kết giới làm dày cũng có thể đánh nát, nếu gặp phải loại hoàn mỹ Chiến Quỷ như Lệ Triêu Ương trăm năm khó gặp, kết giới không cứng hơn đồ sứ bao nhiêu.Tân Sửu trưởng lão vuốt chòm râu dài trắng như tuyết, cười tủm tỉm nhìn hắn: "Ngay cả ngươi mà cũng nghĩ tới chuyện này, ta lại không nghĩ ra? Lần này là vì đón ngươi, chờ khi ngươi đi ra, muốn tiến vào, chỉ sợ khó khăn."Đại tăng lữ "Ồ" một tiếng, lúc này mới phát giác đó cũng không phải là kết giới phòng ngự mà bộ tộc Hữu Hồ thường chế tạo, giống như thật như giả, như mộng như ảo, mà nói là kết giới, ngược lại càng giống huyễn cảnh hơn, tính chất của nó ngược lại có chút tương tự với Vân Vụ trận xung quanh hoàng lăng Vãn Lan sơn, nhưng lại cao minh hơn nhiều so với Vân Vụ trận.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Quất Tử hồ từng là một cái hồ nhỏ, nổi tiếng vì hình dạng giống như quả quýt.
Truyền thuyết nói hồ nước trong một đêm đã khô cạn, Quất Tử hồ đã biến thành đất bằng, còn bắt đầu ma quái, thường xuyên truyền ra tin đồn tiều phu thợ săn mất tích ở đây, nơi đây dần dần biến thành địa phương ít người lui tới.
Quả thật những thứ này là do bộ tộc Hữu Hồ ở Quất Tử hồ giở trò quỷ, khác với tộc nhân Phương Ngoại Sơn, tộc nhân Quất Tử hồ càng ở ẩn, không tiếp xúc quá nhiều với phàm nhân.
Trên thực tế, gần trăm năm nay đại tăng lữ cũng chưa tới nơi này.
Hắn vừa mới nhảy từ trên lưng chim cực lạc xuống, tiếp đón hắn là một đám người áo trắng, lão giả cầm đầu râu tóc bạc trắng, chòm râu thật dài rủ xuống tới hông.
Đại tăng lữ cười tủm tỉm hành lễ với hắn: "Tân Sửu trưởng lão, đã lâu không gặp, râu ngài càng ngày càng dài."
Năm đó vị trưởng lão này là người đầu tiên nháo nhào với trưởng lão Đinh Tuất, mặc dù Đại tăng lữ không trải qua sự kiện Tân Sửu trưởng lão mang theo một đám tộc nhân di chuyển đến Quất Tử hồ, nhưng hắn cực kỳ khâm phục quyết tâm của Tân Sửu trưởng lão.
Dù sao người dám phản nghịch với Đinh Tuất trưởng lão thật sự không nhiều lắm.
Tân Sửu trưởng lão chắp tay đáp lễ, thái độ rất là thân mật: "Tiểu Nguyên Trọng, chuyện Chiến Quỷ tới khiêu khích, đa tạ ngươi."
Đại tăng lữ cười nói: "Tân Sửu trưởng lão, tên đó đã là quá khứ bao nhiêu năm trước rồi, bây giờ đừng gọi ta như vậy nữa"
Tân Sửu trưởng lão thản nhiên nói: "Ngươi đi theo Đinh Tuất nhiều năm như vậy, cũng học được cách làm một bộ thần thần bí bí."
Đại tăng lữ kia như không nghe thấy.
Hắn đã sớm nhìn thấy một bóng dáng yểu điệu áo trắng sau lưng Tân Sửu trưởng lão, lập tức cười như hoa, chân không chạm đất lướt qua cô nương như cây chèo gió, liên tục nói: "Tử Thanh tỷ tỷ, nhiều năm không gặp, tỷ càng ngày càng xinh đẹp, có nhớ ta không?"
Tử Thanh cười vỗ vai hắn: "Ngươi đúng là bộ dạng cũ, một chút cũng không thay đổi."
"Tử Thanh tỷ tỷ lại thay đổi không ít." Đại tăng lữ hận không thể dính lên người nàng ta.
"Thay đổi như vậy, vừa rồi thiếu chút nữa không nhận ra."
Tử Thanh thoải mái nắm tay hắn, nói: "Cái tính miệng nam mô bụng một bồ dao găm này còn chưa sửa, cũng được, nếu đã tới rồi, ở thêm mấy ngày, nói chuyện của Tử Phi cho ta biết, lần này còn chưa kịp nhìn thấy hắn, hắn đã chết rồi."
Nàng mặc dù đã cố gắng che giấu tâm tình, nhưng nói đến từ “chết”, vẫn nghẹn ngào một chút.
Đại tăng lữ không khỏi trầm mặc, chậm rãi đứng thẳng người, thật lâu sau, mới thấp giọng nói: "Xin lỗi."
Tử Phi là đệ đệ của Tử Thanh, thời điểm Tử Thanh theo Tân Sửu trưởng lão rời đi, Tử Phi còn nhỏ, được Đinh Tuất trưởng lão cố giữ lại.
Đại tăng lữ từ đầu đến cuối vẫn không quên được cái chết của Tử Phi, lại thêm Cơ Đàm Âm không hiểu sao lại không chết...!Nghĩ đến Cơ Đàm Âm, tâm trạng của hắn càng xấu đi.
Tử Thanh vội vàng kéo cánh tay hắn lại, cười nói: "Không liên quan tới ngươi, không cần tự trách.
Lần này ở thêm mấy ngày, phu quân vẫn luôn oán trách ngươi không đến thì không ai cùng hắn uống rượu."
Đại tăng lữ không có tâm tình nói đùa, miễn cưỡng ứng phó hai câu, theo mọi người vòng qua trung đình, đã thấy trên hồ nước nhỏ xây sáu tòa đài cao, trên đó có sáu tộc nhân đang liên tục thi pháp, không ngừng tăng cường kết giới bên ngoài.
Hắn nhìn về phía Tân Sửu trưởng lão cười khổ: "Nếu ta đuổi không kịp, trưởng lão đã dự định tăng cường kết giới để phòng ngự đám Chiến Quỷ kia sao?"
Mặc dù kết giới của hồ ly lợi hại, nhưng sáu Chiến Quỷ đồng thời gây khó dễ, kết giới làm dày cũng có thể đánh nát, nếu gặp phải loại hoàn mỹ Chiến Quỷ như Lệ Triêu Ương trăm năm khó gặp, kết giới không cứng hơn đồ sứ bao nhiêu.
Tân Sửu trưởng lão vuốt chòm râu dài trắng như tuyết, cười tủm tỉm nhìn hắn: "Ngay cả ngươi mà cũng nghĩ tới chuyện này, ta lại không nghĩ ra? Lần này là vì đón ngươi, chờ khi ngươi đi ra, muốn tiến vào, chỉ sợ khó khăn."
Đại tăng lữ "Ồ" một tiếng, lúc này mới phát giác đó cũng không phải là kết giới phòng ngự mà bộ tộc Hữu Hồ thường chế tạo, giống như thật như giả, như mộng như ảo, mà nói là kết giới, ngược lại càng giống huyễn cảnh hơn, tính chất của nó ngược lại có chút tương tự với Vân Vụ trận xung quanh hoàng lăng Vãn Lan sơn, nhưng lại cao minh hơn nhiều so với Vân Vụ trận.
Niệm Vô SongTác giả: Thập Tứ LangTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Giờ tý chỉ còn hai khắc, toàn bộ cống phẩm trên Quý Huyên đài đều bày biện chỉnh tề, các tăng lữ thắp đèn trường minh bát phương, ánh lửa chập chờn, chiếu sáng như ban ngày. Quý Huyên đài cao ba mươi trượng, từ đáy đến đỉnh mấy ngàn bậc thang, cách mỗi mười bậc sẽ có hai cái lư hương thanh đồng, núi gió thổi qua, hương khí ấm áp, trong vắt làm người ta thần thanh khí sảng, tâm hồn an yên. Đây là hương liệu quý báu nhất trong tộc, mỗi sáu mươi năm một giáp tế thần mới có thể dùng đến. Lần đầu tiên Nguyên Trọng được thấy mùi hương như vậy, nhịn không được vươn dài cổ ra hít một hơi. Chợt có cơn gió đưa hương khí tới nhưng trong chớp mắt lại thổi tan chúng đi, hắn chưa kịp ngửi rõ. Tăng lữ Tân Mão ở bên cạnh xoa vỗ vỗ bả vai gầy yếu của hắn, thấp giọng nói: "Nguyên Trọng, không nên lộn xộn." "Thiên Thần khi nào mới đến?" Nguyên Trọng nhìn về mảnh cấm địa chính giữa Quý Huyên đài bị tiên hoa ngọc lan bao quanh, trên gương mặt non nớt hiện ra vẻ chờ mong. Dựa theo… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Quất Tử hồ từng là một cái hồ nhỏ, nổi tiếng vì hình dạng giống như quả quýt.Truyền thuyết nói hồ nước trong một đêm đã khô cạn, Quất Tử hồ đã biến thành đất bằng, còn bắt đầu ma quái, thường xuyên truyền ra tin đồn tiều phu thợ săn mất tích ở đây, nơi đây dần dần biến thành địa phương ít người lui tới.Quả thật những thứ này là do bộ tộc Hữu Hồ ở Quất Tử hồ giở trò quỷ, khác với tộc nhân Phương Ngoại Sơn, tộc nhân Quất Tử hồ càng ở ẩn, không tiếp xúc quá nhiều với phàm nhân.Trên thực tế, gần trăm năm nay đại tăng lữ cũng chưa tới nơi này.Hắn vừa mới nhảy từ trên lưng chim cực lạc xuống, tiếp đón hắn là một đám người áo trắng, lão giả cầm đầu râu tóc bạc trắng, chòm râu thật dài rủ xuống tới hông.Đại tăng lữ cười tủm tỉm hành lễ với hắn: "Tân Sửu trưởng lão, đã lâu không gặp, râu ngài càng ngày càng dài."Năm đó vị trưởng lão này là người đầu tiên nháo nhào với trưởng lão Đinh Tuất, mặc dù Đại tăng lữ không trải qua sự kiện Tân Sửu trưởng lão mang theo một đám tộc nhân di chuyển đến Quất Tử hồ, nhưng hắn cực kỳ khâm phục quyết tâm của Tân Sửu trưởng lão.Dù sao người dám phản nghịch với Đinh Tuất trưởng lão thật sự không nhiều lắm.Tân Sửu trưởng lão chắp tay đáp lễ, thái độ rất là thân mật: "Tiểu Nguyên Trọng, chuyện Chiến Quỷ tới khiêu khích, đa tạ ngươi."Đại tăng lữ cười nói: "Tân Sửu trưởng lão, tên đó đã là quá khứ bao nhiêu năm trước rồi, bây giờ đừng gọi ta như vậy nữa"Tân Sửu trưởng lão thản nhiên nói: "Ngươi đi theo Đinh Tuất nhiều năm như vậy, cũng học được cách làm một bộ thần thần bí bí."Đại tăng lữ kia như không nghe thấy.Hắn đã sớm nhìn thấy một bóng dáng yểu điệu áo trắng sau lưng Tân Sửu trưởng lão, lập tức cười như hoa, chân không chạm đất lướt qua cô nương như cây chèo gió, liên tục nói: "Tử Thanh tỷ tỷ, nhiều năm không gặp, tỷ càng ngày càng xinh đẹp, có nhớ ta không?"Tử Thanh cười vỗ vai hắn: "Ngươi đúng là bộ dạng cũ, một chút cũng không thay đổi.""Tử Thanh tỷ tỷ lại thay đổi không ít." Đại tăng lữ hận không thể dính lên người nàng ta."Thay đổi như vậy, vừa rồi thiếu chút nữa không nhận ra."Tử Thanh thoải mái nắm tay hắn, nói: "Cái tính miệng nam mô bụng một bồ dao găm này còn chưa sửa, cũng được, nếu đã tới rồi, ở thêm mấy ngày, nói chuyện của Tử Phi cho ta biết, lần này còn chưa kịp nhìn thấy hắn, hắn đã chết rồi."Nàng mặc dù đã cố gắng che giấu tâm tình, nhưng nói đến từ “chết”, vẫn nghẹn ngào một chút.Đại tăng lữ không khỏi trầm mặc, chậm rãi đứng thẳng người, thật lâu sau, mới thấp giọng nói: "Xin lỗi."Tử Phi là đệ đệ của Tử Thanh, thời điểm Tử Thanh theo Tân Sửu trưởng lão rời đi, Tử Phi còn nhỏ, được Đinh Tuất trưởng lão cố giữ lại.Đại tăng lữ từ đầu đến cuối vẫn không quên được cái chết của Tử Phi, lại thêm Cơ Đàm Âm không hiểu sao lại không chết...!Nghĩ đến Cơ Đàm Âm, tâm trạng của hắn càng xấu đi.Tử Thanh vội vàng kéo cánh tay hắn lại, cười nói: "Không liên quan tới ngươi, không cần tự trách.Lần này ở thêm mấy ngày, phu quân vẫn luôn oán trách ngươi không đến thì không ai cùng hắn uống rượu."Đại tăng lữ không có tâm tình nói đùa, miễn cưỡng ứng phó hai câu, theo mọi người vòng qua trung đình, đã thấy trên hồ nước nhỏ xây sáu tòa đài cao, trên đó có sáu tộc nhân đang liên tục thi pháp, không ngừng tăng cường kết giới bên ngoài.Hắn nhìn về phía Tân Sửu trưởng lão cười khổ: "Nếu ta đuổi không kịp, trưởng lão đã dự định tăng cường kết giới để phòng ngự đám Chiến Quỷ kia sao?"Mặc dù kết giới của hồ ly lợi hại, nhưng sáu Chiến Quỷ đồng thời gây khó dễ, kết giới làm dày cũng có thể đánh nát, nếu gặp phải loại hoàn mỹ Chiến Quỷ như Lệ Triêu Ương trăm năm khó gặp, kết giới không cứng hơn đồ sứ bao nhiêu.Tân Sửu trưởng lão vuốt chòm râu dài trắng như tuyết, cười tủm tỉm nhìn hắn: "Ngay cả ngươi mà cũng nghĩ tới chuyện này, ta lại không nghĩ ra? Lần này là vì đón ngươi, chờ khi ngươi đi ra, muốn tiến vào, chỉ sợ khó khăn."Đại tăng lữ "Ồ" một tiếng, lúc này mới phát giác đó cũng không phải là kết giới phòng ngự mà bộ tộc Hữu Hồ thường chế tạo, giống như thật như giả, như mộng như ảo, mà nói là kết giới, ngược lại càng giống huyễn cảnh hơn, tính chất của nó ngược lại có chút tương tự với Vân Vụ trận xung quanh hoàng lăng Vãn Lan sơn, nhưng lại cao minh hơn nhiều so với Vân Vụ trận.