Tác giả:

Đêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường…

Chương 183: Chương 183

Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Yến tiệc đột nhiên tĩnh lặng, mọi người ngồi ở đây đều mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, tâm tư xoay chuyển, lời này của Quách quân sư cũng không chỉ đơn giản như vậy, còn nói cái gì mà đến lúc phải rời đi, đổi người khác có ai tin?Huyện lệnh Đào Nguyên lập tức nâng chén đứng dậy, vội nói: "Triệu Húc tướng quân và Tiêu tướng quân vì sao phải đi? Các tướng đuổi đi phản quân là công lao lớn, hạ quan tất nhiên muốn thay tướng quân xin lệnh phong quan để tướng quân quản hạt quận Đào Nguyên!"Đây mới là mục đích thật sự của bữa tiệc này sao? Không ít người có mặt ở đây đều như tỉnh mộng, những đại lão gia có thể nói được một hai câu trên triều đình kia một người lại một người nâng chén đều nói muốn thay tiên nhân xin ban lệnh.Về phần lão Hoàng đế có nguyện ý phong hay không, đó là chuyện của lão Hoàng đế, bọn họ không xen vào.Có điều mọi người ở đây đều hiểu rõ, mấy năm này có binh quyền thì là lão đại, bất luận là phong hay không phong sợ là quận Đào Nguyên đều phải nghe theo lệnh các tiên nhân.Triệu Húc uống một ngụm rượu, chỉ cảm thấy rượu này không phải rượu chưng cất, độ rượu quá thấp, uống không ngon gì cả.Xin phong quan, đây chỉ là món khai vị của bữa tiệc hôm nay mà thôi.Triệu Húc hắng giọng rồi đột nhiên mở miệng: "Cảm ơn mọi người đã ưu ái, ta vô cùng cảm động. Tục ngữ có câu 'tân quan nhậm chức ba mồi lửa', chỗ ta cũng có một chút chính sách hoàn toàn mới muốn thông báo cho mọi người một tiếng.""Chế độ thuế của triều Thiên Khải là dựa theo đầu người đếm số lượng, ta cảm thấy cách này không tốt lắm, theo lý thuyết thì nên là đất nhiều thì nộp nhiều, đất ít thì nộp ít, không dựa theo đầu người mà nộp thuế dựa trên mẫu ruộng."Yến hội lặng ngắt như tờ, mọi người đều dùng ánh mắt kinh ngạc cực độ nhìn Triệu Húc. Tiểu tướng quân này điên rồi sao?Ở đây ai không phải là thế gia hào thân chứ, nhà ai mà không có ngàn mẫu ruộng tốt? nếu như là dựa theo ruộng đất để nộp thuế, vậy bọn họ phải nộp đến điên mất! như vậy phải nộp nhiều hơn bình thường bao nhiêu tiền chứ?Ai cũng cho rằng Triệu Húc tướng quân là người tốt, ít nhất sẽ không làm khó đám địa chủ bọn họ, ai ngờ được hắn vừa đến đã làm trò này?Có địa chủ hốt hoảng đứng lên nói: "Triệu tướng quân, việc này không thể, tuyệt đối không thể."Tiêu Thính Vân thì vẫn đang ở một bên yên lặng uống rượu dùng bữa, đột nhiên lấy từ trong n.g.ự.c ra một khẩu súng,"đoàn" một tiếng vỗ lên bàn, thần sắc bình thản nói: "Vừa rồi ngươi nói cái gì, ta cùng Triệu Húc tướng quân đều không nghe rõ."Mọi người ở đây đều bị giật mình, sợ tới mức thiếu chút nữa là ngã xụi lơ trên mặt đất, vẫn may có người hầu nhà mình đỡ lấy mới ngồi vững vàng được.Mọi người hoảng sợ nhìn vật nhỏ đặt trước bàn Tiêu Thính Vân, bọn họ đã nghe nói qua thần vật này, nghe nói là ngày đó Lý Thiên rõ ràng đang mặc trọng giáp đứng ở trên tường thành, vị Tiêu Thính Vân tướng quân đã dùng vật này cách mấy chục thước mà b.ắ.n chết!Đây chính là vũ khí còn đáng sợ hơn đao thương, nghe nói là thần vật tiên nhân mang từ trên thiên đình xuống, có thể g.i.ế.c người vô hình.Triệu Húc ngồi ở chính giữa nhịn cười, đây là chính sách mới mà Triệu Hi và nhóm thư sinh quân sư mới vừa phác thảo, kỳ thật còn có rất nhiều thứ chưa hoàn thiện, trong đó có quy định này liên quan đến mẫu ruộng của dân chúng quận Đào Nguyên, là chuyện lớn.Đinh địa hợp nhấtDựa theo lời này, cách tốt nhất chính là 'Đánh nhà giàu chia ruộng đất', trực tiếp xử lý địa chủ để chia ruộng đất, có điều cách này quả thật có chút liều lĩnh, hơn nữa tuyệt đối sẽ châm ngòi khiến tất cả thế gia quyền quý địa chủ trên dưới của quận Đào Nguyên liều c.h.ế.t chống cự. Binh lực hiện giờ của bọn họ còn chưa đủ để khống chế tất cả, chỉ có thể lùi lại chọn phương án thứ hai. Đinh địa hợp nhất tất nhiên sẽ có mặt không tốt, nhưng cũng may là vẫn còn có chỗ lợi.

Yến tiệc đột nhiên tĩnh lặng, mọi người ngồi ở đây đều mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, tâm tư xoay chuyển, lời này của Quách quân sư cũng không chỉ đơn giản như vậy, còn nói cái gì mà đến lúc phải rời đi, đổi người khác có ai tin?

Huyện lệnh Đào Nguyên lập tức nâng chén đứng dậy, vội nói: "Triệu Húc tướng quân và Tiêu tướng quân vì sao phải đi? Các tướng đuổi đi phản quân là công lao lớn, hạ quan tất nhiên muốn thay tướng quân xin lệnh phong quan để tướng quân quản hạt quận Đào Nguyên!"

Đây mới là mục đích thật sự của bữa tiệc này sao? Không ít người có mặt ở đây đều như tỉnh mộng, những đại lão gia có thể nói được một hai câu trên triều đình kia một người lại một người nâng chén đều nói muốn thay tiên nhân xin ban lệnh.

Về phần lão Hoàng đế có nguyện ý phong hay không, đó là chuyện của lão Hoàng đế, bọn họ không xen vào.

Có điều mọi người ở đây đều hiểu rõ, mấy năm này có binh quyền thì là lão đại, bất luận là phong hay không phong sợ là quận Đào Nguyên đều phải nghe theo lệnh các tiên nhân.

Triệu Húc uống một ngụm rượu, chỉ cảm thấy rượu này không phải rượu chưng cất, độ rượu quá thấp, uống không ngon gì cả.

Xin phong quan, đây chỉ là món khai vị của bữa tiệc hôm nay mà thôi.

Triệu Húc hắng giọng rồi đột nhiên mở miệng: "Cảm ơn mọi người đã ưu ái, ta vô cùng cảm động. Tục ngữ có câu 'tân quan nhậm chức ba mồi lửa', chỗ ta cũng có một chút chính sách hoàn toàn mới muốn thông báo cho mọi người một tiếng."

"Chế độ thuế của triều Thiên Khải là dựa theo đầu người đếm số lượng, ta cảm thấy cách này không tốt lắm, theo lý thuyết thì nên là đất nhiều thì nộp nhiều, đất ít thì nộp ít, không dựa theo đầu người mà nộp thuế dựa trên mẫu ruộng."

Yến hội lặng ngắt như tờ, mọi người đều dùng ánh mắt kinh ngạc cực độ nhìn Triệu Húc. Tiểu tướng quân này điên rồi sao?

Ở đây ai không phải là thế gia hào thân chứ, nhà ai mà không có ngàn mẫu ruộng tốt? nếu như là dựa theo ruộng đất để nộp thuế, vậy bọn họ phải nộp đến điên mất! như vậy phải nộp nhiều hơn bình thường bao nhiêu tiền chứ?

Ai cũng cho rằng Triệu Húc tướng quân là người tốt, ít nhất sẽ không làm khó đám địa chủ bọn họ, ai ngờ được hắn vừa đến đã làm trò này?

Có địa chủ hốt hoảng đứng lên nói: "Triệu tướng quân, việc này không thể, tuyệt đối không thể."

Tiêu Thính Vân thì vẫn đang ở một bên yên lặng uống rượu dùng bữa, đột nhiên lấy từ trong n.g.ự.c ra một khẩu súng,"đoàn" một tiếng vỗ lên bàn, thần sắc bình thản nói: "Vừa rồi ngươi nói cái gì, ta cùng Triệu Húc tướng quân đều không nghe rõ."

Mọi người ở đây đều bị giật mình, sợ tới mức thiếu chút nữa là ngã xụi lơ trên mặt đất, vẫn may có người hầu nhà mình đỡ lấy mới ngồi vững vàng được.

Mọi người hoảng sợ nhìn vật nhỏ đặt trước bàn Tiêu Thính Vân, bọn họ đã nghe nói qua thần vật này, nghe nói là ngày đó Lý Thiên rõ ràng đang mặc trọng giáp đứng ở trên tường thành, vị Tiêu Thính Vân tướng quân đã dùng vật này cách mấy chục thước mà b.ắ.n chết!

Đây chính là vũ khí còn đáng sợ hơn đao thương, nghe nói là thần vật tiên nhân mang từ trên thiên đình xuống, có thể g.i.ế.c người vô hình.

Triệu Húc ngồi ở chính giữa nhịn cười, đây là chính sách mới mà Triệu Hi và nhóm thư sinh quân sư mới vừa phác thảo, kỳ thật còn có rất nhiều thứ chưa hoàn thiện, trong đó có quy định này liên quan đến mẫu ruộng của dân chúng quận Đào Nguyên, là chuyện lớn.

Đinh địa hợp nhất

Dựa theo lời này, cách tốt nhất chính là 'Đánh nhà giàu chia ruộng đất', trực tiếp xử lý địa chủ để chia ruộng đất, có điều cách này quả thật có chút liều lĩnh, hơn nữa tuyệt đối sẽ châm ngòi khiến tất cả thế gia quyền quý địa chủ trên dưới của quận Đào Nguyên liều c.h.ế.t chống cự. Binh lực hiện giờ của bọn họ còn chưa đủ để khống chế tất cả, chỉ có thể lùi lại chọn phương án thứ hai. Đinh địa hợp nhất tất nhiên sẽ có mặt không tốt, nhưng cũng may là vẫn còn có chỗ lợi.

Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Yến tiệc đột nhiên tĩnh lặng, mọi người ngồi ở đây đều mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, tâm tư xoay chuyển, lời này của Quách quân sư cũng không chỉ đơn giản như vậy, còn nói cái gì mà đến lúc phải rời đi, đổi người khác có ai tin?Huyện lệnh Đào Nguyên lập tức nâng chén đứng dậy, vội nói: "Triệu Húc tướng quân và Tiêu tướng quân vì sao phải đi? Các tướng đuổi đi phản quân là công lao lớn, hạ quan tất nhiên muốn thay tướng quân xin lệnh phong quan để tướng quân quản hạt quận Đào Nguyên!"Đây mới là mục đích thật sự của bữa tiệc này sao? Không ít người có mặt ở đây đều như tỉnh mộng, những đại lão gia có thể nói được một hai câu trên triều đình kia một người lại một người nâng chén đều nói muốn thay tiên nhân xin ban lệnh.Về phần lão Hoàng đế có nguyện ý phong hay không, đó là chuyện của lão Hoàng đế, bọn họ không xen vào.Có điều mọi người ở đây đều hiểu rõ, mấy năm này có binh quyền thì là lão đại, bất luận là phong hay không phong sợ là quận Đào Nguyên đều phải nghe theo lệnh các tiên nhân.Triệu Húc uống một ngụm rượu, chỉ cảm thấy rượu này không phải rượu chưng cất, độ rượu quá thấp, uống không ngon gì cả.Xin phong quan, đây chỉ là món khai vị của bữa tiệc hôm nay mà thôi.Triệu Húc hắng giọng rồi đột nhiên mở miệng: "Cảm ơn mọi người đã ưu ái, ta vô cùng cảm động. Tục ngữ có câu 'tân quan nhậm chức ba mồi lửa', chỗ ta cũng có một chút chính sách hoàn toàn mới muốn thông báo cho mọi người một tiếng.""Chế độ thuế của triều Thiên Khải là dựa theo đầu người đếm số lượng, ta cảm thấy cách này không tốt lắm, theo lý thuyết thì nên là đất nhiều thì nộp nhiều, đất ít thì nộp ít, không dựa theo đầu người mà nộp thuế dựa trên mẫu ruộng."Yến hội lặng ngắt như tờ, mọi người đều dùng ánh mắt kinh ngạc cực độ nhìn Triệu Húc. Tiểu tướng quân này điên rồi sao?Ở đây ai không phải là thế gia hào thân chứ, nhà ai mà không có ngàn mẫu ruộng tốt? nếu như là dựa theo ruộng đất để nộp thuế, vậy bọn họ phải nộp đến điên mất! như vậy phải nộp nhiều hơn bình thường bao nhiêu tiền chứ?Ai cũng cho rằng Triệu Húc tướng quân là người tốt, ít nhất sẽ không làm khó đám địa chủ bọn họ, ai ngờ được hắn vừa đến đã làm trò này?Có địa chủ hốt hoảng đứng lên nói: "Triệu tướng quân, việc này không thể, tuyệt đối không thể."Tiêu Thính Vân thì vẫn đang ở một bên yên lặng uống rượu dùng bữa, đột nhiên lấy từ trong n.g.ự.c ra một khẩu súng,"đoàn" một tiếng vỗ lên bàn, thần sắc bình thản nói: "Vừa rồi ngươi nói cái gì, ta cùng Triệu Húc tướng quân đều không nghe rõ."Mọi người ở đây đều bị giật mình, sợ tới mức thiếu chút nữa là ngã xụi lơ trên mặt đất, vẫn may có người hầu nhà mình đỡ lấy mới ngồi vững vàng được.Mọi người hoảng sợ nhìn vật nhỏ đặt trước bàn Tiêu Thính Vân, bọn họ đã nghe nói qua thần vật này, nghe nói là ngày đó Lý Thiên rõ ràng đang mặc trọng giáp đứng ở trên tường thành, vị Tiêu Thính Vân tướng quân đã dùng vật này cách mấy chục thước mà b.ắ.n chết!Đây chính là vũ khí còn đáng sợ hơn đao thương, nghe nói là thần vật tiên nhân mang từ trên thiên đình xuống, có thể g.i.ế.c người vô hình.Triệu Húc ngồi ở chính giữa nhịn cười, đây là chính sách mới mà Triệu Hi và nhóm thư sinh quân sư mới vừa phác thảo, kỳ thật còn có rất nhiều thứ chưa hoàn thiện, trong đó có quy định này liên quan đến mẫu ruộng của dân chúng quận Đào Nguyên, là chuyện lớn.Đinh địa hợp nhấtDựa theo lời này, cách tốt nhất chính là 'Đánh nhà giàu chia ruộng đất', trực tiếp xử lý địa chủ để chia ruộng đất, có điều cách này quả thật có chút liều lĩnh, hơn nữa tuyệt đối sẽ châm ngòi khiến tất cả thế gia quyền quý địa chủ trên dưới của quận Đào Nguyên liều c.h.ế.t chống cự. Binh lực hiện giờ của bọn họ còn chưa đủ để khống chế tất cả, chỉ có thể lùi lại chọn phương án thứ hai. Đinh địa hợp nhất tất nhiên sẽ có mặt không tốt, nhưng cũng may là vẫn còn có chỗ lợi.

Chương 183: Chương 183