Tác giả:

Đêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường…

Chương 184: Chương 184

Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Ít nhất có thể giảm được một ít thuế má của dân chúng bình thường, có điều nếu để cho những địa chủ thế gia này nộp quá nhiều thuế má, tất nhiên họ sẽ thu tiền thuê nhà cao lên, vậy nên... phải hạn chế tiền thuê nhà tăng quá cao.Một địa chủ tức giận không nhịn được, trực tiếp đứng dậy nói: "Chuyện này quá nực cười, tại hạ còn có việc đi trước..."Hắn đi vài bước thì đột nhiên dừng lại, ánh mắt sợ hãi nhìn hàng quân sĩ hung thần ác sát bên ngoài yến hội, tất cả đều đã sớm an bài tốt!Mẹ kiếp, đây rõ ràng là Hồng Môn Yến!Địa chủ kia không dám rời đi, Triệu Húc lại cười nói: "Chư vị yên tâm, ta sẽ không để cho chư vị chịu tổn thất gì."Thấy mọi người nhìn mình bằng ánh mắt tò mò lại mang theo phẫn nộ, Triệu Húc hắng giọng tiếp tục mỉm cười nói: "Chắc hẳn chư vị đã nghe huyện lệnh Đào Nguyên nói qua về loại hạt giống thần tiên có sản lượng cao trên mỗi mẫu đất, chuyện này không phải giả. Qua một tháng nữa là canh tác vụ xuân, Triệu gia ta có thể mở bán giống tốt cho chư vị trước, rồi tới dân chúng."Đánh một cái tát lại cho một quả ngọt, đạo lý này ai cũng hiểu, cũng không thể ép người ta quá vội vàng không phải sao?Có người hỏi: "Nghe đồn mỗi mẫu sản xuất 40 thạch có thật không?"Triệu Húc gật đầu: "Không sai."Mọi người đang ngồi ở đây đã tính toán trong lòng xem cái nào lợi hơn, nên nộp nhiều thuế một chút nhưng bù lại có số lượng lương thực cực kỳ khổng lồ nhiều hơn gấp mấy lần, hay là nộp thuế theo đầu người nhưng sản lượng lương thực trên mỗi mẫu đất thấp hơn.Bọn họ đang cẩn thận tính toán, Triệu Húc và Tiêu Thính Vân ngồi uống chút rượu, Triệu Húc còn cười nói với Tiêu Thính Vân: "Rượu của triều Thiên Khải rượu thật sự quá nhạt, nếu tửu lượng của ngươi không tốt thì nói không chừng còn uống không lại muội muội của ta."Tiêu Thính Vân không khỏi nói: "Rượu đào của nàng cũng không dễ say".Triệu Húc cười thầm, chờ sau này làm ra rượu chưng cất ngươi thử xem có say hay không?Hai người này đang tán gẫu thì Lương lão gia tử đột nhiên đứng dậy, chắp tay nói: "Hai vị tiểu tướng quân, tướng quân có lòng thương dân, sao chúng ta có thể không theo?"Lương gia, nhà mẹ đẻ của tiên hoàng hậu, là quý tộc chân chính ở quận Đào Nguyên, gia tộc của hắn là nhà *****ên ủng hộ?Lương lão gia tử nhìn chăm chú vào Tiêu Thính Vân đang ngồi trên ghế, đây chính là ngoại tôn của hắn, trên người Tiêu Thính Vân cũng có một ít huyết mạch nhà hắn, đương kim thánh thượng đối xử không tốt với nữ nhi của hắn, lại giáng chức Lương gia về nguyên quán. Trên dưới Lương gia có bao nhiêu người vui vẻ? Vậy không bằng lần này thuận thế mà làm.Lương lão gia tử tiến lên, nhận lấy bút lông đã được chấm mực nước trong tay Quách Phàm, ký tên lên giấy trúc Đào Nguyên đã được chuẩn bị từ trước, lấy con dấu từ trong người ra rồi ấn xuống.Lương lão gia tử đã làm như vậy, những người khác cân nhắc mặc dù nộp nhiều thuế nhưng lượng lương thực cũng tăng nhiều hơn, bọn họ cũng sẽ không thiệt thòi, có khi còn được lời, sau đó lại nhìn đến những quân lính đang xếp hàng bên ngoài, thở dài rồi xếp hàng ký tên đóng dấu.Triệu Húc nhìn thấy vậy không khỏi nhếch miệng mỉm cười, nhìn xem, các ngươi còn không phải đều nghe lời sao?Chuyện này qua đi, Tiêu Thính Vân cất hỏa s.ú.n.g đi, Triệu Húc lại nhiệt tình hét to như có chuyện gì xảy ra: "Mọi người ăn ăn đi, ngàn vạn lần đừng khách khí với ta, ăn nhiều một chút, đều phải ăn no đó."Mọi người đều rất muốn chửi người, như vậy mà ngươi cũng làm được! Bàn đồ ăn này không có mấy món thịt, đơn giản hết mức có thể, còn dám mang ra chiêu đãi người khác.Lời này cũng chỉ dám chửi thầm trong lòng, mọi người cười gượng dùng bữa, trong lúc nhất thời khách chủ cùng vui.Sau khi yến hội kết thúc, đám người huyện lệnh hồi phủ xin triều đình phong tước cho tiên nhân, còn việc có sắc phong hay không thì bọn họ không quyết định được.Tóm lại, không thể phủ nhận, quận Đào Nguyên đã hoàn toàn thay đổi.

Ít nhất có thể giảm được một ít thuế má của dân chúng bình thường, có điều nếu để cho những địa chủ thế gia này nộp quá nhiều thuế má, tất nhiên họ sẽ thu tiền thuê nhà cao lên, vậy nên... phải hạn chế tiền thuê nhà tăng quá cao.

Một địa chủ tức giận không nhịn được, trực tiếp đứng dậy nói: "Chuyện này quá nực cười, tại hạ còn có việc đi trước..."

Hắn đi vài bước thì đột nhiên dừng lại, ánh mắt sợ hãi nhìn hàng quân sĩ hung thần ác sát bên ngoài yến hội, tất cả đều đã sớm an bài tốt!

Mẹ kiếp, đây rõ ràng là Hồng Môn Yến!

Địa chủ kia không dám rời đi, Triệu Húc lại cười nói: "Chư vị yên tâm, ta sẽ không để cho chư vị chịu tổn thất gì."

Thấy mọi người nhìn mình bằng ánh mắt tò mò lại mang theo phẫn nộ, Triệu Húc hắng giọng tiếp tục mỉm cười nói: "Chắc hẳn chư vị đã nghe huyện lệnh Đào Nguyên nói qua về loại hạt giống thần tiên có sản lượng cao trên mỗi mẫu đất, chuyện này không phải giả. Qua một tháng nữa là canh tác vụ xuân, Triệu gia ta có thể mở bán giống tốt cho chư vị trước, rồi tới dân chúng."

Đánh một cái tát lại cho một quả ngọt, đạo lý này ai cũng hiểu, cũng không thể ép người ta quá vội vàng không phải sao?

Có người hỏi: "Nghe đồn mỗi mẫu sản xuất 40 thạch có thật không?"

Triệu Húc gật đầu: "Không sai."

Mọi người đang ngồi ở đây đã tính toán trong lòng xem cái nào lợi hơn, nên nộp nhiều thuế một chút nhưng bù lại có số lượng lương thực cực kỳ khổng lồ nhiều hơn gấp mấy lần, hay là nộp thuế theo đầu người nhưng sản lượng lương thực trên mỗi mẫu đất thấp hơn.

Bọn họ đang cẩn thận tính toán, Triệu Húc và Tiêu Thính Vân ngồi uống chút rượu, Triệu Húc còn cười nói với Tiêu Thính Vân: "Rượu của triều Thiên Khải rượu thật sự quá nhạt, nếu tửu lượng của ngươi không tốt thì nói không chừng còn uống không lại muội muội của ta."

Tiêu Thính Vân không khỏi nói: "Rượu đào của nàng cũng không dễ say".

Triệu Húc cười thầm, chờ sau này làm ra rượu chưng cất ngươi thử xem có say hay không?

Hai người này đang tán gẫu thì Lương lão gia tử đột nhiên đứng dậy, chắp tay nói: "Hai vị tiểu tướng quân, tướng quân có lòng thương dân, sao chúng ta có thể không theo?"

Lương gia, nhà mẹ đẻ của tiên hoàng hậu, là quý tộc chân chính ở quận Đào Nguyên, gia tộc của hắn là nhà *****ên ủng hộ?

Lương lão gia tử nhìn chăm chú vào Tiêu Thính Vân đang ngồi trên ghế, đây chính là ngoại tôn của hắn, trên người Tiêu Thính Vân cũng có một ít huyết mạch nhà hắn, đương kim thánh thượng đối xử không tốt với nữ nhi của hắn, lại giáng chức Lương gia về nguyên quán. Trên dưới Lương gia có bao nhiêu người vui vẻ? Vậy không bằng lần này thuận thế mà làm.

Lương lão gia tử tiến lên, nhận lấy bút lông đã được chấm mực nước trong tay Quách Phàm, ký tên lên giấy trúc Đào Nguyên đã được chuẩn bị từ trước, lấy con dấu từ trong người ra rồi ấn xuống.

Lương lão gia tử đã làm như vậy, những người khác cân nhắc mặc dù nộp nhiều thuế nhưng lượng lương thực cũng tăng nhiều hơn, bọn họ cũng sẽ không thiệt thòi, có khi còn được lời, sau đó lại nhìn đến những quân lính đang xếp hàng bên ngoài, thở dài rồi xếp hàng ký tên đóng dấu.

Triệu Húc nhìn thấy vậy không khỏi nhếch miệng mỉm cười, nhìn xem, các ngươi còn không phải đều nghe lời sao?

Chuyện này qua đi, Tiêu Thính Vân cất hỏa s.ú.n.g đi, Triệu Húc lại nhiệt tình hét to như có chuyện gì xảy ra: "Mọi người ăn ăn đi, ngàn vạn lần đừng khách khí với ta, ăn nhiều một chút, đều phải ăn no đó."

Mọi người đều rất muốn chửi người, như vậy mà ngươi cũng làm được! Bàn đồ ăn này không có mấy món thịt, đơn giản hết mức có thể, còn dám mang ra chiêu đãi người khác.

Lời này cũng chỉ dám chửi thầm trong lòng, mọi người cười gượng dùng bữa, trong lúc nhất thời khách chủ cùng vui.

Sau khi yến hội kết thúc, đám người huyện lệnh hồi phủ xin triều đình phong tước cho tiên nhân, còn việc có sắc phong hay không thì bọn họ không quyết định được.

Tóm lại, không thể phủ nhận, quận Đào Nguyên đã hoàn toàn thay đổi.

Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Ít nhất có thể giảm được một ít thuế má của dân chúng bình thường, có điều nếu để cho những địa chủ thế gia này nộp quá nhiều thuế má, tất nhiên họ sẽ thu tiền thuê nhà cao lên, vậy nên... phải hạn chế tiền thuê nhà tăng quá cao.Một địa chủ tức giận không nhịn được, trực tiếp đứng dậy nói: "Chuyện này quá nực cười, tại hạ còn có việc đi trước..."Hắn đi vài bước thì đột nhiên dừng lại, ánh mắt sợ hãi nhìn hàng quân sĩ hung thần ác sát bên ngoài yến hội, tất cả đều đã sớm an bài tốt!Mẹ kiếp, đây rõ ràng là Hồng Môn Yến!Địa chủ kia không dám rời đi, Triệu Húc lại cười nói: "Chư vị yên tâm, ta sẽ không để cho chư vị chịu tổn thất gì."Thấy mọi người nhìn mình bằng ánh mắt tò mò lại mang theo phẫn nộ, Triệu Húc hắng giọng tiếp tục mỉm cười nói: "Chắc hẳn chư vị đã nghe huyện lệnh Đào Nguyên nói qua về loại hạt giống thần tiên có sản lượng cao trên mỗi mẫu đất, chuyện này không phải giả. Qua một tháng nữa là canh tác vụ xuân, Triệu gia ta có thể mở bán giống tốt cho chư vị trước, rồi tới dân chúng."Đánh một cái tát lại cho một quả ngọt, đạo lý này ai cũng hiểu, cũng không thể ép người ta quá vội vàng không phải sao?Có người hỏi: "Nghe đồn mỗi mẫu sản xuất 40 thạch có thật không?"Triệu Húc gật đầu: "Không sai."Mọi người đang ngồi ở đây đã tính toán trong lòng xem cái nào lợi hơn, nên nộp nhiều thuế một chút nhưng bù lại có số lượng lương thực cực kỳ khổng lồ nhiều hơn gấp mấy lần, hay là nộp thuế theo đầu người nhưng sản lượng lương thực trên mỗi mẫu đất thấp hơn.Bọn họ đang cẩn thận tính toán, Triệu Húc và Tiêu Thính Vân ngồi uống chút rượu, Triệu Húc còn cười nói với Tiêu Thính Vân: "Rượu của triều Thiên Khải rượu thật sự quá nhạt, nếu tửu lượng của ngươi không tốt thì nói không chừng còn uống không lại muội muội của ta."Tiêu Thính Vân không khỏi nói: "Rượu đào của nàng cũng không dễ say".Triệu Húc cười thầm, chờ sau này làm ra rượu chưng cất ngươi thử xem có say hay không?Hai người này đang tán gẫu thì Lương lão gia tử đột nhiên đứng dậy, chắp tay nói: "Hai vị tiểu tướng quân, tướng quân có lòng thương dân, sao chúng ta có thể không theo?"Lương gia, nhà mẹ đẻ của tiên hoàng hậu, là quý tộc chân chính ở quận Đào Nguyên, gia tộc của hắn là nhà *****ên ủng hộ?Lương lão gia tử nhìn chăm chú vào Tiêu Thính Vân đang ngồi trên ghế, đây chính là ngoại tôn của hắn, trên người Tiêu Thính Vân cũng có một ít huyết mạch nhà hắn, đương kim thánh thượng đối xử không tốt với nữ nhi của hắn, lại giáng chức Lương gia về nguyên quán. Trên dưới Lương gia có bao nhiêu người vui vẻ? Vậy không bằng lần này thuận thế mà làm.Lương lão gia tử tiến lên, nhận lấy bút lông đã được chấm mực nước trong tay Quách Phàm, ký tên lên giấy trúc Đào Nguyên đã được chuẩn bị từ trước, lấy con dấu từ trong người ra rồi ấn xuống.Lương lão gia tử đã làm như vậy, những người khác cân nhắc mặc dù nộp nhiều thuế nhưng lượng lương thực cũng tăng nhiều hơn, bọn họ cũng sẽ không thiệt thòi, có khi còn được lời, sau đó lại nhìn đến những quân lính đang xếp hàng bên ngoài, thở dài rồi xếp hàng ký tên đóng dấu.Triệu Húc nhìn thấy vậy không khỏi nhếch miệng mỉm cười, nhìn xem, các ngươi còn không phải đều nghe lời sao?Chuyện này qua đi, Tiêu Thính Vân cất hỏa s.ú.n.g đi, Triệu Húc lại nhiệt tình hét to như có chuyện gì xảy ra: "Mọi người ăn ăn đi, ngàn vạn lần đừng khách khí với ta, ăn nhiều một chút, đều phải ăn no đó."Mọi người đều rất muốn chửi người, như vậy mà ngươi cũng làm được! Bàn đồ ăn này không có mấy món thịt, đơn giản hết mức có thể, còn dám mang ra chiêu đãi người khác.Lời này cũng chỉ dám chửi thầm trong lòng, mọi người cười gượng dùng bữa, trong lúc nhất thời khách chủ cùng vui.Sau khi yến hội kết thúc, đám người huyện lệnh hồi phủ xin triều đình phong tước cho tiên nhân, còn việc có sắc phong hay không thì bọn họ không quyết định được.Tóm lại, không thể phủ nhận, quận Đào Nguyên đã hoàn toàn thay đổi.

Chương 184: Chương 184