Tác giả:

Đêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường…

Chương 204: Chương 204

Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Triệu Chí Dân đánh giá bọn họ, không ngừng nói: "Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi.Đúng vào lúc này, xa xa truyền đến tiếng liệt mã lao nhanh đến, thiếu niên mặc trang phục huyền sắc cưỡi ngựa cấp tốc mà đến, cửa lớn biệt thự quét mặt cho đi, người này cưỡi ngựa tới, tay dài nắm chặt dây thừng dừng lại, Truy Phong bởi vì quán tính mà móng trước giơ lên cao trên không trung, một trận hí vang.Người có thể cưỡi ngựa bậc này, không thể nào là nhị ca nàng, chỉ có...Tiêu Thính Vân tay cầm trường tiên xuống ngựa, hơi *****, ánh mắt đánh giá sự kinh hãi của Triệu Hi nói: "Ngươi không sao chứ?"Triệu Hi có chút bối rối: "Không, không sao."Sao hắn tới nhanh như vậy?Tiêu Thính Vân mượn ánh đèn trong phòng đánh giá nàng từ trên xuống dưới, sau đó lại nhìn về phía Triệu Chí Dân và Vương Tuyết Cầm: "Hai vị không sao chứ?"Hai vợ chồng khoát tay, động đất lớn nhỏ bọn họ trải qua nhiều chuyện, vừa rồi cũng chỉ bị dọa một chút thôi.Ngược lại Trần Hành có chút lo lắng: "Nơi này dù sao cũng là tiên cảnh, phòng xá không có bị gì, không biết trong thành thế nào rồi, chúng ta về trước xem một chút."Hai người không nói nhiều vội về Đào Hoa thôn trước.Triệu Hi thử gọi Đại Bảo ra.[Ting, Đại Bảo kiểm tra được trận động đất quận Đào Nguyên lần này là 5. 0 độ, tâm động đất ở huyện Đào Dương. ]Động đất ở cấp độ này không thể phá hủy các ngôi nhà hiện đại, nhưng không có nghĩa là sẽ không có thiệt hại cho các tòa nhà cổ đại ở nơi đây.Người Triệu gia cũng ngồi không yên, dứt khoát dùng xe đạp trong phòng đạp vào trong thành.Ngoại trừ mấy đứa trẻ, đại đa số dân chúng trong thành mới đều chưa ngủ, đám người Triệu Hi vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy một đám dân chúng hoảng sợ không thôi, nhưng mà Triệu Hi mơ hồ còn có thể ở trên mặt bọn họ nhìn thấy vẻ hưng phấn.Triệu Hi: "..."Các người phấn khích cái gì?"Tiên nhân xây nhà bằng xi măng thật sự rất tuyệt, không chỉ không sợ nước ngập, mà đến cả Địa Long xoay người cũng không sập nhà!""Ta sống lớn tuổi như vậy, cũng gặp qua ba bốn lần Địa Long xoay người, có lúc nào lại không có nhà sập c.h.ế.t người?"Quận Đào Nguyên hay có động đất, vừa rồi ngoại trừ bị chút kinh hãi cũng không xảy ra chuyện gì lớn.Mấu chốt là thành mới đều là nhà trệt một tầng, muốn chạy đi cũng cực kỳ dễ dàng.Lý Hiếu Tri lập tức sắp xếp người đi điều tra xem có người bị thương hay không, kiểm tra phòng ốc có chỗ rạn nứt hay không, không cho phép giấu diếm, phải báo cáo kịp thời.Cũng may thành mới xây sửa lại nhà không bao lâu, còn chưa xuất hiện kẻ đầu cơ trục lợi làm gạch rỗng ruột, ý đồ lừa dối qua cửa.Huyện lệnh Đào Nguyên cũng mò mẫm tới báo cáo, tình huống huyện Đào Nguyên không thể so với thành mới, nói là có chút nhà dân sụp đổ, cũng may dân chúng hợp lực cứu người ra, không có thương vong quá lớn.Vương Tuyết Cầm nghe được có chút lo lắng: "Xem ra trận động đất này sẽ làm nhiều người bị thương".Thành mới cùng huyện Đào Nguyên trở thành trung tâm hành chính mới của toàn bộ quận Đào Nguyên, các trang thiết bị đều dần dần hoàn thiện, nếu là huyện bên cạnh không biết gặp tai họa sẽ nghiêm trọng bao nhiêu.Không thể không cứu dâm.Sắc mặt Triệu Hi ngưng trọng, trước kia bọn họ là tiểu dân, chỉ cần chăm sóc tốt chính mình là được, nhưng hiện tại xuyên tới cổ đại, nhà họ lại đứng đầu một quận, sống c.h.ế.t của dân quận Đào Nguyên gắn liền với, quan hệ cũng trở nên lớn hơn!Lúc này ở doanh trại.Triệu Húc hỏi: "Vừa rồi xảy ra chuyện gì, động đất? Ta nuôi các ngươi vì cái gì hả?"Các vị quân sĩ dưới đài cùng hô to: "Vì nước vì dân!"Triệu Húc vuốt cằm, lại cao giọng nói: "Tòng quân, lúc chiến loạn cần các ngươi; hòa bình, lúc thiên tai cũng cần các ngươi... Vương Báo!"Một nam tử uy vũ như núi nhỏ cất bước ra khỏi hàng "Có thuộc hạ".Đây chính là thùng cơm lúc trước bị người trong trấn ghét bỏ, trước đó vài ngày thi đấu chướng ngại vật trong quân doanh, tiểu tử này giành hạng nhất, được Triệu Húc nhìn trúng.

Triệu Chí Dân đánh giá bọn họ, không ngừng nói: "Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi.

Đúng vào lúc này, xa xa truyền đến tiếng liệt mã lao nhanh đến, thiếu niên mặc trang phục huyền sắc cưỡi ngựa cấp tốc mà đến, cửa lớn biệt thự quét mặt cho đi, người này cưỡi ngựa tới, tay dài nắm chặt dây thừng dừng lại, Truy Phong bởi vì quán tính mà móng trước giơ lên cao trên không trung, một trận hí vang.

Người có thể cưỡi ngựa bậc này, không thể nào là nhị ca nàng, chỉ có...

Tiêu Thính Vân tay cầm trường tiên xuống ngựa, hơi *****, ánh mắt đánh giá sự kinh hãi của Triệu Hi nói: "Ngươi không sao chứ?"

Triệu Hi có chút bối rối: "Không, không sao."

Sao hắn tới nhanh như vậy?

Tiêu Thính Vân mượn ánh đèn trong phòng đánh giá nàng từ trên xuống dưới, sau đó lại nhìn về phía Triệu Chí Dân và Vương Tuyết Cầm: "Hai vị không sao chứ?"

Hai vợ chồng khoát tay, động đất lớn nhỏ bọn họ trải qua nhiều chuyện, vừa rồi cũng chỉ bị dọa một chút thôi.

Ngược lại Trần Hành có chút lo lắng: "Nơi này dù sao cũng là tiên cảnh, phòng xá không có bị gì, không biết trong thành thế nào rồi, chúng ta về trước xem một chút."

Hai người không nói nhiều vội về Đào Hoa thôn trước.

Triệu Hi thử gọi Đại Bảo ra.

[Ting, Đại Bảo kiểm tra được trận động đất quận Đào Nguyên lần này là 5. 0 độ, tâm động đất ở huyện Đào Dương. ]

Động đất ở cấp độ này không thể phá hủy các ngôi nhà hiện đại, nhưng không có nghĩa là sẽ không có thiệt hại cho các tòa nhà cổ đại ở nơi đây.

Người Triệu gia cũng ngồi không yên, dứt khoát dùng xe đạp trong phòng đạp vào trong thành.

Ngoại trừ mấy đứa trẻ, đại đa số dân chúng trong thành mới đều chưa ngủ, đám người Triệu Hi vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy một đám dân chúng hoảng sợ không thôi, nhưng mà Triệu Hi mơ hồ còn có thể ở trên mặt bọn họ nhìn thấy vẻ hưng phấn.

Triệu Hi: "..."

Các người phấn khích cái gì?

"Tiên nhân xây nhà bằng xi măng thật sự rất tuyệt, không chỉ không sợ nước ngập, mà đến cả Địa Long xoay người cũng không sập nhà!"

"Ta sống lớn tuổi như vậy, cũng gặp qua ba bốn lần Địa Long xoay người, có lúc nào lại không có nhà sập c.h.ế.t người?"

Quận Đào Nguyên hay có động đất, vừa rồi ngoại trừ bị chút kinh hãi cũng không xảy ra chuyện gì lớn.

Mấu chốt là thành mới đều là nhà trệt một tầng, muốn chạy đi cũng cực kỳ dễ dàng.

Lý Hiếu Tri lập tức sắp xếp người đi điều tra xem có người bị thương hay không, kiểm tra phòng ốc có chỗ rạn nứt hay không, không cho phép giấu diếm, phải báo cáo kịp thời.

Cũng may thành mới xây sửa lại nhà không bao lâu, còn chưa xuất hiện kẻ đầu cơ trục lợi làm gạch rỗng ruột, ý đồ lừa dối qua cửa.

Huyện lệnh Đào Nguyên cũng mò mẫm tới báo cáo, tình huống huyện Đào Nguyên không thể so với thành mới, nói là có chút nhà dân sụp đổ, cũng may dân chúng hợp lực cứu người ra, không có thương vong quá lớn.

Vương Tuyết Cầm nghe được có chút lo lắng: "Xem ra trận động đất này sẽ làm nhiều người bị thương".

Thành mới cùng huyện Đào Nguyên trở thành trung tâm hành chính mới của toàn bộ quận Đào Nguyên, các trang thiết bị đều dần dần hoàn thiện, nếu là huyện bên cạnh không biết gặp tai họa sẽ nghiêm trọng bao nhiêu.

Không thể không cứu dâm.

Sắc mặt Triệu Hi ngưng trọng, trước kia bọn họ là tiểu dân, chỉ cần chăm sóc tốt chính mình là được, nhưng hiện tại xuyên tới cổ đại, nhà họ lại đứng đầu một quận, sống c.h.ế.t của dân quận Đào Nguyên gắn liền với, quan hệ cũng trở nên lớn hơn!

Lúc này ở doanh trại.

Triệu Húc hỏi: "Vừa rồi xảy ra chuyện gì, động đất? Ta nuôi các ngươi vì cái gì hả?"

Các vị quân sĩ dưới đài cùng hô to: "Vì nước vì dân!"

Triệu Húc vuốt cằm, lại cao giọng nói: "Tòng quân, lúc chiến loạn cần các ngươi; hòa bình, lúc thiên tai cũng cần các ngươi... Vương Báo!"

Một nam tử uy vũ như núi nhỏ cất bước ra khỏi hàng "Có thuộc hạ".

Đây chính là thùng cơm lúc trước bị người trong trấn ghét bỏ, trước đó vài ngày thi đấu chướng ngại vật trong quân doanh, tiểu tử này giành hạng nhất, được Triệu Húc nhìn trúng.

Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… Triệu Chí Dân đánh giá bọn họ, không ngừng nói: "Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi.Đúng vào lúc này, xa xa truyền đến tiếng liệt mã lao nhanh đến, thiếu niên mặc trang phục huyền sắc cưỡi ngựa cấp tốc mà đến, cửa lớn biệt thự quét mặt cho đi, người này cưỡi ngựa tới, tay dài nắm chặt dây thừng dừng lại, Truy Phong bởi vì quán tính mà móng trước giơ lên cao trên không trung, một trận hí vang.Người có thể cưỡi ngựa bậc này, không thể nào là nhị ca nàng, chỉ có...Tiêu Thính Vân tay cầm trường tiên xuống ngựa, hơi *****, ánh mắt đánh giá sự kinh hãi của Triệu Hi nói: "Ngươi không sao chứ?"Triệu Hi có chút bối rối: "Không, không sao."Sao hắn tới nhanh như vậy?Tiêu Thính Vân mượn ánh đèn trong phòng đánh giá nàng từ trên xuống dưới, sau đó lại nhìn về phía Triệu Chí Dân và Vương Tuyết Cầm: "Hai vị không sao chứ?"Hai vợ chồng khoát tay, động đất lớn nhỏ bọn họ trải qua nhiều chuyện, vừa rồi cũng chỉ bị dọa một chút thôi.Ngược lại Trần Hành có chút lo lắng: "Nơi này dù sao cũng là tiên cảnh, phòng xá không có bị gì, không biết trong thành thế nào rồi, chúng ta về trước xem một chút."Hai người không nói nhiều vội về Đào Hoa thôn trước.Triệu Hi thử gọi Đại Bảo ra.[Ting, Đại Bảo kiểm tra được trận động đất quận Đào Nguyên lần này là 5. 0 độ, tâm động đất ở huyện Đào Dương. ]Động đất ở cấp độ này không thể phá hủy các ngôi nhà hiện đại, nhưng không có nghĩa là sẽ không có thiệt hại cho các tòa nhà cổ đại ở nơi đây.Người Triệu gia cũng ngồi không yên, dứt khoát dùng xe đạp trong phòng đạp vào trong thành.Ngoại trừ mấy đứa trẻ, đại đa số dân chúng trong thành mới đều chưa ngủ, đám người Triệu Hi vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy một đám dân chúng hoảng sợ không thôi, nhưng mà Triệu Hi mơ hồ còn có thể ở trên mặt bọn họ nhìn thấy vẻ hưng phấn.Triệu Hi: "..."Các người phấn khích cái gì?"Tiên nhân xây nhà bằng xi măng thật sự rất tuyệt, không chỉ không sợ nước ngập, mà đến cả Địa Long xoay người cũng không sập nhà!""Ta sống lớn tuổi như vậy, cũng gặp qua ba bốn lần Địa Long xoay người, có lúc nào lại không có nhà sập c.h.ế.t người?"Quận Đào Nguyên hay có động đất, vừa rồi ngoại trừ bị chút kinh hãi cũng không xảy ra chuyện gì lớn.Mấu chốt là thành mới đều là nhà trệt một tầng, muốn chạy đi cũng cực kỳ dễ dàng.Lý Hiếu Tri lập tức sắp xếp người đi điều tra xem có người bị thương hay không, kiểm tra phòng ốc có chỗ rạn nứt hay không, không cho phép giấu diếm, phải báo cáo kịp thời.Cũng may thành mới xây sửa lại nhà không bao lâu, còn chưa xuất hiện kẻ đầu cơ trục lợi làm gạch rỗng ruột, ý đồ lừa dối qua cửa.Huyện lệnh Đào Nguyên cũng mò mẫm tới báo cáo, tình huống huyện Đào Nguyên không thể so với thành mới, nói là có chút nhà dân sụp đổ, cũng may dân chúng hợp lực cứu người ra, không có thương vong quá lớn.Vương Tuyết Cầm nghe được có chút lo lắng: "Xem ra trận động đất này sẽ làm nhiều người bị thương".Thành mới cùng huyện Đào Nguyên trở thành trung tâm hành chính mới của toàn bộ quận Đào Nguyên, các trang thiết bị đều dần dần hoàn thiện, nếu là huyện bên cạnh không biết gặp tai họa sẽ nghiêm trọng bao nhiêu.Không thể không cứu dâm.Sắc mặt Triệu Hi ngưng trọng, trước kia bọn họ là tiểu dân, chỉ cần chăm sóc tốt chính mình là được, nhưng hiện tại xuyên tới cổ đại, nhà họ lại đứng đầu một quận, sống c.h.ế.t của dân quận Đào Nguyên gắn liền với, quan hệ cũng trở nên lớn hơn!Lúc này ở doanh trại.Triệu Húc hỏi: "Vừa rồi xảy ra chuyện gì, động đất? Ta nuôi các ngươi vì cái gì hả?"Các vị quân sĩ dưới đài cùng hô to: "Vì nước vì dân!"Triệu Húc vuốt cằm, lại cao giọng nói: "Tòng quân, lúc chiến loạn cần các ngươi; hòa bình, lúc thiên tai cũng cần các ngươi... Vương Báo!"Một nam tử uy vũ như núi nhỏ cất bước ra khỏi hàng "Có thuộc hạ".Đây chính là thùng cơm lúc trước bị người trong trấn ghét bỏ, trước đó vài ngày thi đấu chướng ngại vật trong quân doanh, tiểu tử này giành hạng nhất, được Triệu Húc nhìn trúng.

Chương 204: Chương 204