Tác giả:

Đêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường…

Chương 205: Chương 205

Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… "Lập tức tổ chức một đội binh sĩ lao tới..." Triệu Húc liếc Triệu Hi, nhỏ giọng nói mấy chữ "Lao tới huyện Đào Dương"."Nhớ kỹ, các ngươi là đi cứu dân."Huyện Đào Dương là trung tâm của động đất, những nơi khác đương nhiên cũng không thể bỏ qua, dân chúng gặp thiên tai phải kịp thời báo cáo.Trận động đất này so ra không tính là lớn, khi đó còn không phải đêm khuya lúc ngủ say, rất nhanh đều bị lay tỉnh, rất nhiều dân chúng huyện Đào Dương đều hoảng sợ ôm con cái chạy ra ngoài trốn.Chạy đi không bao lâu, căn phòng gạch thô vốn đã rách nát kia liền sụp đổ hoàn toàn.Hạ Thường Lâm thấy toàn bộ thôn xóm đều là tiếng gào khóc, chỉ có thể an ủi người không có việc gì là được, nhà cửa mất còn có thể xây lại được.Có người khóc lóc quay lại nói với Hạ Thường Lâm: "Các ngươi làm việc cho quan lão gia, làm sao mà hiểu dân đen khổ cỡ nào? Ngươi nói thì dễ lắm, xây lại nhà cửa không cần tiền sao?Đám người Hạ Thường Lâm bị mắng đến nỗi á khẩu không nói được gì. Đúng vậy, lúc trước gặp Địa Long xoay người, triều Thiên Khải nhiều nhất là mở hàng cháo, tiếp tế lương thực, việc hỗ trợ người dân sửa nhà hoàn toàn không có.Bằng không cả triều Thiên Khải làm sao có mấy chục vạn gần trăm vạn lưu dân? Chỉ cần gặp chút thiên tai, là có thể trở thành lưu dân.Chỉ là Hạ Thường Lâm mơ hồ cảm thấy, tiên nhân từ bi sẽ không đối xử tệ với tính mạng của dân chúng như triều Thiên Khải.Hạ Thường Lâm bọn họ hiện tại không biết phải trả lời như thế nào, cũng bất chấp bản thân đang đi tìm dầu mỏ, nhanh chóng giúp những thôn dân kia tìm đồ dùng hàng ngày đang bị đè dưới gỗ ra, nếu có thể dùng được thì lau rửa rồi dùng lại.Liên tục hai ba ngày, tất cả đồ vật bị vùi sau trận động đất đều được lấy ra ngoài, dân chúng nhìn nhà cửa giờ thành một đống đổ nát thì chỉ biết bất lực đứng khóc.Bên ngoài truyền đến từng trận tiếng vó ngựa, một tiểu tử theo đi tìm dầu mỏ từ xa chạy tới cao giọng hô to: "Tiên nhân phái quân sĩ cứu tế tới!"Mọi người dùng ánh mắt không thể tin nhìn lại, tiên nhân phái người cứu tế? Quan lão gia tiên nhân mới kia?Vương Báo dẫn đầu cưỡi ngựa mà đến, lưu loát xuống ngựa, một thân sát khí kia dọa cho dân chúng sợ tới mức trốn về phía sau, ánh mắt sợ hãi.Vương Báo nghĩ đến câu "tình quân dân như cá với nước" mà tiên nhân nói, bọn họ rất hiền lành, vì thế lộ ra một nụ cười tự nhận là lương thiện, khiến đứa trẻ bên cạnh oa oa khóc lớn, điều này làm cho Vương Báo rất buồn bực.Thấy thôn trưởng đi ra, Vương Báo thẳng thắn nói: "Chúng ta là được tiên nhân phái tới cứu tế, mang theo không ít lương thực"."Trên đường chúng ta tới đã nghe nói qua, lần Địa Long xoay người này không tính là lớn, tình hình dân chúng bị thương cũng không nghiêm trọng, chủ yếu là sập nhà cửa."Tiên nhân nói huyện Đào Dương là trung tâm của trận động đất, Vương Báo không hiểu lắm trung tâm của trận động đất có ý nghĩa gì, chỉ nhớ rõ tiên nhân nói trung tâm trận động đất chính là địa phương bị động đất nặng nhất, hắn vừa mới tới cũng đã xem qua, dân chúng thương vong không nhiều, chỉ là nhà cửa đa số đều sụp đổ.Vương Báo dừng một chút, nghênh đón ánh mắt của mọi người, kiêu ngạo cất tiếng nói: "Ta phụng mệnh tiên nhân, nhà ai bị sụp đổ thì nhanh chóng đăng ký, sau đó sẽ do tiên nhân phái công ty kiến trúc giúp các vị xây dựng lại nhà bằng xi măng. Nếu nhà cũ có vết rạn nứt nhưng không quá nghiêm trọng, sau khi đăng ký có thể nhận được tiền trợ cấp trong quận.Mọi người ở đây mơ màng kinh ngạc, nhìn Vương Báo nói mà trực tiếp ngây người."Muốn, muốn sửa nhà cho chúng ta?" Có lão già còn không thể tin hỏi,"Nhà cửa rạn nứt còn có thể nhận tiền trợ cấp?Vương Báo kiêu ngạo hất cằm: "Tiên nhân cũng không nói dối, đã có một số dân chúng các huyện gặp tai họa sau khi đăng ký nhận được trợ cấp, các vị mau đăng ký, công ty xây dựng và xưởng xi măng sẽ đến ngay".

"Lập tức tổ chức một đội binh sĩ lao tới..." Triệu Húc liếc Triệu Hi, nhỏ giọng nói mấy chữ "Lao tới huyện Đào Dương".

"Nhớ kỹ, các ngươi là đi cứu dân."

Huyện Đào Dương là trung tâm của động đất, những nơi khác đương nhiên cũng không thể bỏ qua, dân chúng gặp thiên tai phải kịp thời báo cáo.

Trận động đất này so ra không tính là lớn, khi đó còn không phải đêm khuya lúc ngủ say, rất nhanh đều bị lay tỉnh, rất nhiều dân chúng huyện Đào Dương đều hoảng sợ ôm con cái chạy ra ngoài trốn.

Chạy đi không bao lâu, căn phòng gạch thô vốn đã rách nát kia liền sụp đổ hoàn toàn.

Hạ Thường Lâm thấy toàn bộ thôn xóm đều là tiếng gào khóc, chỉ có thể an ủi người không có việc gì là được, nhà cửa mất còn có thể xây lại được.

Có người khóc lóc quay lại nói với Hạ Thường Lâm: "Các ngươi làm việc cho quan lão gia, làm sao mà hiểu dân đen khổ cỡ nào? Ngươi nói thì dễ lắm, xây lại nhà cửa không cần tiền sao?

Đám người Hạ Thường Lâm bị mắng đến nỗi á khẩu không nói được gì. Đúng vậy, lúc trước gặp Địa Long xoay người, triều Thiên Khải nhiều nhất là mở hàng cháo, tiếp tế lương thực, việc hỗ trợ người dân sửa nhà hoàn toàn không có.

Bằng không cả triều Thiên Khải làm sao có mấy chục vạn gần trăm vạn lưu dân? Chỉ cần gặp chút thiên tai, là có thể trở thành lưu dân.

Chỉ là Hạ Thường Lâm mơ hồ cảm thấy, tiên nhân từ bi sẽ không đối xử tệ với tính mạng của dân chúng như triều Thiên Khải.

Hạ Thường Lâm bọn họ hiện tại không biết phải trả lời như thế nào, cũng bất chấp bản thân đang đi tìm dầu mỏ, nhanh chóng giúp những thôn dân kia tìm đồ dùng hàng ngày đang bị đè dưới gỗ ra, nếu có thể dùng được thì lau rửa rồi dùng lại.

Liên tục hai ba ngày, tất cả đồ vật bị vùi sau trận động đất đều được lấy ra ngoài, dân chúng nhìn nhà cửa giờ thành một đống đổ nát thì chỉ biết bất lực đứng khóc.

Bên ngoài truyền đến từng trận tiếng vó ngựa, một tiểu tử theo đi tìm dầu mỏ từ xa chạy tới cao giọng hô to: "Tiên nhân phái quân sĩ cứu tế tới!"

Mọi người dùng ánh mắt không thể tin nhìn lại, tiên nhân phái người cứu tế? Quan lão gia tiên nhân mới kia?

Vương Báo dẫn đầu cưỡi ngựa mà đến, lưu loát xuống ngựa, một thân sát khí kia dọa cho dân chúng sợ tới mức trốn về phía sau, ánh mắt sợ hãi.

Vương Báo nghĩ đến câu "tình quân dân như cá với nước" mà tiên nhân nói, bọn họ rất hiền lành, vì thế lộ ra một nụ cười tự nhận là lương thiện, khiến đứa trẻ bên cạnh oa oa khóc lớn, điều này làm cho Vương Báo rất buồn bực.

Thấy thôn trưởng đi ra, Vương Báo thẳng thắn nói: "Chúng ta là được tiên nhân phái tới cứu tế, mang theo không ít lương thực".

"Trên đường chúng ta tới đã nghe nói qua, lần Địa Long xoay người này không tính là lớn, tình hình dân chúng bị thương cũng không nghiêm trọng, chủ yếu là sập nhà cửa."

Tiên nhân nói huyện Đào Dương là trung tâm của trận động đất, Vương Báo không hiểu lắm trung tâm của trận động đất có ý nghĩa gì, chỉ nhớ rõ tiên nhân nói trung tâm trận động đất chính là địa phương bị động đất nặng nhất, hắn vừa mới tới cũng đã xem qua, dân chúng thương vong không nhiều, chỉ là nhà cửa đa số đều sụp đổ.

Vương Báo dừng một chút, nghênh đón ánh mắt của mọi người, kiêu ngạo cất tiếng nói: "Ta phụng mệnh tiên nhân, nhà ai bị sụp đổ thì nhanh chóng đăng ký, sau đó sẽ do tiên nhân phái công ty kiến trúc giúp các vị xây dựng lại nhà bằng xi măng. Nếu nhà cũ có vết rạn nứt nhưng không quá nghiêm trọng, sau khi đăng ký có thể nhận được tiền trợ cấp trong quận.

Mọi người ở đây mơ màng kinh ngạc, nhìn Vương Báo nói mà trực tiếp ngây người.

"Muốn, muốn sửa nhà cho chúng ta?" Có lão già còn không thể tin hỏi,"Nhà cửa rạn nứt còn có thể nhận tiền trợ cấp?

Vương Báo kiêu ngạo hất cằm: "Tiên nhân cũng không nói dối, đã có một số dân chúng các huyện gặp tai họa sau khi đăng ký nhận được trợ cấp, các vị mau đăng ký, công ty xây dựng và xưởng xi măng sẽ đến ngay".

Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên KhôngTác giả: Miêu An DiệpTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya tĩnh lặng, màn trời treo một vòng trăng rằm, gió nhẹ thổi qua. Năm người Triệu gia đều đã tiến vào giấc mộng đẹp, lại không ai nghe được bên trong biệt thự truyền đến âm thanh chập điện: [Tích tích, kiểm tra đo lường được nhóm ký chủ, điểm đến sau khi biệt thự xuyên không—— Triều đại Thiên Khải] …. Một đêm mưa xuân tí tách, trên con đường núi chật hẹp lầy lội bất kham, sương sớm trong vắt lặng lẽ lăn từ trên cành lá xanh xuống, sương mù bao phủ khắp nơi. “Ò ó o o ——” Gà trống gáy? Giờ Mẹo sơ khắc, Triệu Hi bị tiếng gà gáy đánh thức, vừa ngái ngủ vừa gãi gãi mái tóc đen, lẩm bẩm một tiếng rồi duỗi tay mò mẫm chiếc điện thoại di động trên giường, mở mắt ra, chịu đựng ánh sáng chói mắt phát ra từ màn hình để xem đồng hồ trên điện thoại, mới hơn 5 giờ. Nhìn góc trái phía trên di động, Triệu Hi lại càng mờ mịt. Không chỉ không có tín hiệu wifi, ngay cả tín hiệu 5G cũng không còn. Nàng nửa ngồi dậy, bàn tay trắng nõn sờ s.oạng trên đầu giường, ngón tay ấn công tắc đèn ở đầu giường… "Lập tức tổ chức một đội binh sĩ lao tới..." Triệu Húc liếc Triệu Hi, nhỏ giọng nói mấy chữ "Lao tới huyện Đào Dương"."Nhớ kỹ, các ngươi là đi cứu dân."Huyện Đào Dương là trung tâm của động đất, những nơi khác đương nhiên cũng không thể bỏ qua, dân chúng gặp thiên tai phải kịp thời báo cáo.Trận động đất này so ra không tính là lớn, khi đó còn không phải đêm khuya lúc ngủ say, rất nhanh đều bị lay tỉnh, rất nhiều dân chúng huyện Đào Dương đều hoảng sợ ôm con cái chạy ra ngoài trốn.Chạy đi không bao lâu, căn phòng gạch thô vốn đã rách nát kia liền sụp đổ hoàn toàn.Hạ Thường Lâm thấy toàn bộ thôn xóm đều là tiếng gào khóc, chỉ có thể an ủi người không có việc gì là được, nhà cửa mất còn có thể xây lại được.Có người khóc lóc quay lại nói với Hạ Thường Lâm: "Các ngươi làm việc cho quan lão gia, làm sao mà hiểu dân đen khổ cỡ nào? Ngươi nói thì dễ lắm, xây lại nhà cửa không cần tiền sao?Đám người Hạ Thường Lâm bị mắng đến nỗi á khẩu không nói được gì. Đúng vậy, lúc trước gặp Địa Long xoay người, triều Thiên Khải nhiều nhất là mở hàng cháo, tiếp tế lương thực, việc hỗ trợ người dân sửa nhà hoàn toàn không có.Bằng không cả triều Thiên Khải làm sao có mấy chục vạn gần trăm vạn lưu dân? Chỉ cần gặp chút thiên tai, là có thể trở thành lưu dân.Chỉ là Hạ Thường Lâm mơ hồ cảm thấy, tiên nhân từ bi sẽ không đối xử tệ với tính mạng của dân chúng như triều Thiên Khải.Hạ Thường Lâm bọn họ hiện tại không biết phải trả lời như thế nào, cũng bất chấp bản thân đang đi tìm dầu mỏ, nhanh chóng giúp những thôn dân kia tìm đồ dùng hàng ngày đang bị đè dưới gỗ ra, nếu có thể dùng được thì lau rửa rồi dùng lại.Liên tục hai ba ngày, tất cả đồ vật bị vùi sau trận động đất đều được lấy ra ngoài, dân chúng nhìn nhà cửa giờ thành một đống đổ nát thì chỉ biết bất lực đứng khóc.Bên ngoài truyền đến từng trận tiếng vó ngựa, một tiểu tử theo đi tìm dầu mỏ từ xa chạy tới cao giọng hô to: "Tiên nhân phái quân sĩ cứu tế tới!"Mọi người dùng ánh mắt không thể tin nhìn lại, tiên nhân phái người cứu tế? Quan lão gia tiên nhân mới kia?Vương Báo dẫn đầu cưỡi ngựa mà đến, lưu loát xuống ngựa, một thân sát khí kia dọa cho dân chúng sợ tới mức trốn về phía sau, ánh mắt sợ hãi.Vương Báo nghĩ đến câu "tình quân dân như cá với nước" mà tiên nhân nói, bọn họ rất hiền lành, vì thế lộ ra một nụ cười tự nhận là lương thiện, khiến đứa trẻ bên cạnh oa oa khóc lớn, điều này làm cho Vương Báo rất buồn bực.Thấy thôn trưởng đi ra, Vương Báo thẳng thắn nói: "Chúng ta là được tiên nhân phái tới cứu tế, mang theo không ít lương thực"."Trên đường chúng ta tới đã nghe nói qua, lần Địa Long xoay người này không tính là lớn, tình hình dân chúng bị thương cũng không nghiêm trọng, chủ yếu là sập nhà cửa."Tiên nhân nói huyện Đào Dương là trung tâm của trận động đất, Vương Báo không hiểu lắm trung tâm của trận động đất có ý nghĩa gì, chỉ nhớ rõ tiên nhân nói trung tâm trận động đất chính là địa phương bị động đất nặng nhất, hắn vừa mới tới cũng đã xem qua, dân chúng thương vong không nhiều, chỉ là nhà cửa đa số đều sụp đổ.Vương Báo dừng một chút, nghênh đón ánh mắt của mọi người, kiêu ngạo cất tiếng nói: "Ta phụng mệnh tiên nhân, nhà ai bị sụp đổ thì nhanh chóng đăng ký, sau đó sẽ do tiên nhân phái công ty kiến trúc giúp các vị xây dựng lại nhà bằng xi măng. Nếu nhà cũ có vết rạn nứt nhưng không quá nghiêm trọng, sau khi đăng ký có thể nhận được tiền trợ cấp trong quận.Mọi người ở đây mơ màng kinh ngạc, nhìn Vương Báo nói mà trực tiếp ngây người."Muốn, muốn sửa nhà cho chúng ta?" Có lão già còn không thể tin hỏi,"Nhà cửa rạn nứt còn có thể nhận tiền trợ cấp?Vương Báo kiêu ngạo hất cằm: "Tiên nhân cũng không nói dối, đã có một số dân chúng các huyện gặp tai họa sau khi đăng ký nhận được trợ cấp, các vị mau đăng ký, công ty xây dựng và xưởng xi măng sẽ đến ngay".

Chương 205: Chương 205