“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất…

Chương 36: Chương 36

Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Trên đường về nhà, Tri Vi cực kỳ hào hứng kể cho cha mẹ nghe chuyện ông nội tặng nàng quyển sách.Niềm vui sướng của nàng chủ yếu đến từ hai phương diện, một mặt có được "Bài văn điểm cao" mà người khác không có, một mặt là đến từ sự khẳng định của ông nội đối với nàng, so với anh họ thì ông càng có lòng tin vào nàng hơn.Đường Doanh xuất thân từ dòng dõi gia giáo, luôn rất thích sách, lúc này nghe nói ông nội Lục cho con gái mình tập bài mới, đương nhiên là trong lòng vui vẻ rồi.Nhưng Lục Tiêu thì không.Bởi vì mấy chục năm nay ông cụ chỉ đi dạo khắp nơi, không làm gì cả, trông không giống dáng vẻ của đại sư, Lục Tiêu tỏ vẻ cực kỳ hoài nghi với chất lượng tập bài của cha mình.Tri Vi đã xem qua tập bài từ trước tỏ vẻ chắc chắn quyển sách này là vua của các loại sách giáo khoa, hữu dụng hơn mấy cái quyển sách bán ở trong tiệm và sách của tiên sinh nhiều.Sau khi xem xong cả quyển sách thì nàng tiến hành chỉnh lý, tổng kết lại rồi nghiên cứu phân tích, về cơ bản là có thể suy luận ra được đáp án, cách chấm điểm, và mục nào có thể đạt được điểm cao.Kiếp trước, thành phố của Tri Vi là thành phố nổi tiếng về kỳ thi đại học, trình độ bài thi trong vài năm trước và sau kỳ thi đại học của nàng đã đạt tới độ cao mới nhất.Dù vậy, nàng vẫn vượt mọi chông gai, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.Trên con đường đơn độc dẫn đến đại học, nàng đã đưa ra được đáp án chính xác, cuối cùng trở thành sinh viên đại học top 2.Năng lực học tập được mài dũa nhiều năm khiến nàng có thể thuận lợi phân tích và sửa đề thi.Tuy rằng phần lớn đề trong này đều là đề cũ từ vài trăm năm trước, nhưng vẫn có thể mang lại sự trợ giúp rất có tính xây dựng cho cuộc thi của nàng.Để chúc mừng sinh nhật ông nội, Tri Vi lại xin Đào tiên sư được nghỉ một ngày, sau khi Tri Vi quay lại lớp học, tiên sư vẫn không hài lòng với nàng.Rất rõ ràng, vị tiên sư họ Đào này đã nghĩ nàng là loại học sinh lười biếng, không có hi vọng thi đỗ.Hôm nay tiên sư dạy về một vài hàng hóa có giá trị thực tế cao, liên quan tới cơ cấu biên chế của Thiên Đình, phản xạ trong quá trình làm đề thi và khả năng xuất hiện một vài danh từ chuyên biệt.Sau khi thần tiên vào tiên ban thì cấp bậc cao thấp thế nào cũng có thể xưng là Tiên Quân.

Trên đường về nhà, Tri Vi cực kỳ hào hứng kể cho cha mẹ nghe chuyện ông nội tặng nàng quyển sách.

Niềm vui sướng của nàng chủ yếu đến từ hai phương diện, một mặt có được "Bài văn điểm cao" mà người khác không có, một mặt là đến từ sự khẳng định của ông nội đối với nàng, so với anh họ thì ông càng có lòng tin vào nàng hơn.

Đường Doanh xuất thân từ dòng dõi gia giáo, luôn rất thích sách, lúc này nghe nói ông nội Lục cho con gái mình tập bài mới, đương nhiên là trong lòng vui vẻ rồi.

Nhưng Lục Tiêu thì không.

Bởi vì mấy chục năm nay ông cụ chỉ đi dạo khắp nơi, không làm gì cả, trông không giống dáng vẻ của đại sư, Lục Tiêu tỏ vẻ cực kỳ hoài nghi với chất lượng tập bài của cha mình.

Tri Vi đã xem qua tập bài từ trước tỏ vẻ chắc chắn quyển sách này là vua của các loại sách giáo khoa, hữu dụng hơn mấy cái quyển sách bán ở trong tiệm và sách của tiên sinh nhiều.

Sau khi xem xong cả quyển sách thì nàng tiến hành chỉnh lý, tổng kết lại rồi nghiên cứu phân tích, về cơ bản là có thể suy luận ra được đáp án, cách chấm điểm, và mục nào có thể đạt được điểm cao.

Kiếp trước, thành phố của Tri Vi là thành phố nổi tiếng về kỳ thi đại học, trình độ bài thi trong vài năm trước và sau kỳ thi đại học của nàng đã đạt tới độ cao mới nhất.

Dù vậy, nàng vẫn vượt mọi chông gai, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Trên con đường đơn độc dẫn đến đại học, nàng đã đưa ra được đáp án chính xác, cuối cùng trở thành sinh viên đại học top 2.

Năng lực học tập được mài dũa nhiều năm khiến nàng có thể thuận lợi phân tích và sửa đề thi.

Tuy rằng phần lớn đề trong này đều là đề cũ từ vài trăm năm trước, nhưng vẫn có thể mang lại sự trợ giúp rất có tính xây dựng cho cuộc thi của nàng.

Để chúc mừng sinh nhật ông nội, Tri Vi lại xin Đào tiên sư được nghỉ một ngày, sau khi Tri Vi quay lại lớp học, tiên sư vẫn không hài lòng với nàng.

Rất rõ ràng, vị tiên sư họ Đào này đã nghĩ nàng là loại học sinh lười biếng, không có hi vọng thi đỗ.

Hôm nay tiên sư dạy về một vài hàng hóa có giá trị thực tế cao, liên quan tới cơ cấu biên chế của Thiên Đình, phản xạ trong quá trình làm đề thi và khả năng xuất hiện một vài danh từ chuyên biệt.

Sau khi thần tiên vào tiên ban thì cấp bậc cao thấp thế nào cũng có thể xưng là Tiên Quân.

Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Trên đường về nhà, Tri Vi cực kỳ hào hứng kể cho cha mẹ nghe chuyện ông nội tặng nàng quyển sách.Niềm vui sướng của nàng chủ yếu đến từ hai phương diện, một mặt có được "Bài văn điểm cao" mà người khác không có, một mặt là đến từ sự khẳng định của ông nội đối với nàng, so với anh họ thì ông càng có lòng tin vào nàng hơn.Đường Doanh xuất thân từ dòng dõi gia giáo, luôn rất thích sách, lúc này nghe nói ông nội Lục cho con gái mình tập bài mới, đương nhiên là trong lòng vui vẻ rồi.Nhưng Lục Tiêu thì không.Bởi vì mấy chục năm nay ông cụ chỉ đi dạo khắp nơi, không làm gì cả, trông không giống dáng vẻ của đại sư, Lục Tiêu tỏ vẻ cực kỳ hoài nghi với chất lượng tập bài của cha mình.Tri Vi đã xem qua tập bài từ trước tỏ vẻ chắc chắn quyển sách này là vua của các loại sách giáo khoa, hữu dụng hơn mấy cái quyển sách bán ở trong tiệm và sách của tiên sinh nhiều.Sau khi xem xong cả quyển sách thì nàng tiến hành chỉnh lý, tổng kết lại rồi nghiên cứu phân tích, về cơ bản là có thể suy luận ra được đáp án, cách chấm điểm, và mục nào có thể đạt được điểm cao.Kiếp trước, thành phố của Tri Vi là thành phố nổi tiếng về kỳ thi đại học, trình độ bài thi trong vài năm trước và sau kỳ thi đại học của nàng đã đạt tới độ cao mới nhất.Dù vậy, nàng vẫn vượt mọi chông gai, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.Trên con đường đơn độc dẫn đến đại học, nàng đã đưa ra được đáp án chính xác, cuối cùng trở thành sinh viên đại học top 2.Năng lực học tập được mài dũa nhiều năm khiến nàng có thể thuận lợi phân tích và sửa đề thi.Tuy rằng phần lớn đề trong này đều là đề cũ từ vài trăm năm trước, nhưng vẫn có thể mang lại sự trợ giúp rất có tính xây dựng cho cuộc thi của nàng.Để chúc mừng sinh nhật ông nội, Tri Vi lại xin Đào tiên sư được nghỉ một ngày, sau khi Tri Vi quay lại lớp học, tiên sư vẫn không hài lòng với nàng.Rất rõ ràng, vị tiên sư họ Đào này đã nghĩ nàng là loại học sinh lười biếng, không có hi vọng thi đỗ.Hôm nay tiên sư dạy về một vài hàng hóa có giá trị thực tế cao, liên quan tới cơ cấu biên chế của Thiên Đình, phản xạ trong quá trình làm đề thi và khả năng xuất hiện một vài danh từ chuyên biệt.Sau khi thần tiên vào tiên ban thì cấp bậc cao thấp thế nào cũng có thể xưng là Tiên Quân.

Chương 36: Chương 36