“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất…
Chương 43: Chương 43
Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Hiện tại nàng đã hoàn thành hết mấy quyển bài tập, quyển mà tổ phụ cho thì thậm chí còn đọc đến tận hai lần, những tri thức lý luận khác cần học thuộc lòng củng cố cũng không nhiều.Tuy rằng Tri Vi không dám nói bản thân có thể thuộc làu làu nhưng nếu bắt nàng viết chính tả thì cũng có thể hoàn thành khá tốt.Dù sao lúc này về nhà cũng không có việc gì làm, cũng chỉ lo âu thêm mà thôi, Tri Vi đáp lại Vân Châu: "Vậy được rồi, chúng ta đi mua túi gấm trước, sau đó cô đi xem trường thi với ta nhé."Hai người mua túi gấm xong rồi đi xem trường thi, thế nhưng lại phát hiện xung quanh trường thi đã phong tỏa lại, không được tiến vào bên trong, thế nên hai người liền đi dạo phố.Tri Vi nhớ rõ kiếp trước khi thi vào trung học phổ thông, bởi vì trường học của nàng muốn dọn dẹp sửa sang lại khu vực thi trước nên trường học đã cho bọn họ nghỉ một ngày, để cho mọi người thu dọn xong đồ đạc sau đó về nhà.Khi đó bạn thân của nàng cũng nói muốn nàng cùng đi đến cửa hàng văn phòng phẩm.Ngoại trừ những vật dụng phải dùng trong cuộc thi thì bọn họ còn phải mua túi văn kiện trong suốt để mang theo giấy báo thi và các loại đồ vật nhỏ lộn xộn, tránh cho đến lúc đó bận rộn hoảng loạn thì lại để quên cái gì đó ở nhà.Trường học của các nàng ở một khu thành cũ, sau khi ra khỏi cổng trường là một con đường thẳng tắp, hai bên đường là các loại cửa hàng văn phòng phẩm và cửa hàng phụ kiện.Họ mua túi văn phòng phẩm, cục tẩy, bút chì, com-pa và bút bi màu đen, thậm chí còn mua cả chai hoa oải hương, giấy gấp sao và kẹo dẻo hồng nhạt.Tri Vi có thể nhớ rõ từng chi tiết một, cứ như mọi chuyện chỉ mới xảy ra ngày hôm qua, thế nhưng thực tế bọn họ đã là người của hai thế hệ, đã cách biệt hai mươi mấy năm rồi.Cửa hàng ở thị trấn Trường Hạ không nhiều lắm, chủ cửa hàng phần lớn đều không có tham vọng kinh doanh, rất nhiều cửa hàng đều sắp đóng cửa.Tri Vi mua kẹo quýt ngâm đường và bánh sơn tra, ngoài ra còn có một loại bột mì trộn với gân đậu để làm đồ ăn vặt, vị ngọt cay, rất lạ miệng, có thể mang về để cho cha mẹ nàng nếm thử xem sao.
Hiện tại nàng đã hoàn thành hết mấy quyển bài tập, quyển mà tổ phụ cho thì thậm chí còn đọc đến tận hai lần, những tri thức lý luận khác cần học thuộc lòng củng cố cũng không nhiều.
Tuy rằng Tri Vi không dám nói bản thân có thể thuộc làu làu nhưng nếu bắt nàng viết chính tả thì cũng có thể hoàn thành khá tốt.
Dù sao lúc này về nhà cũng không có việc gì làm, cũng chỉ lo âu thêm mà thôi, Tri Vi đáp lại Vân Châu: "Vậy được rồi, chúng ta đi mua túi gấm trước, sau đó cô đi xem trường thi với ta nhé.
"
Hai người mua túi gấm xong rồi đi xem trường thi, thế nhưng lại phát hiện xung quanh trường thi đã phong tỏa lại, không được tiến vào bên trong, thế nên hai người liền đi dạo phố.
Tri Vi nhớ rõ kiếp trước khi thi vào trung học phổ thông, bởi vì trường học của nàng muốn dọn dẹp sửa sang lại khu vực thi trước nên trường học đã cho bọn họ nghỉ một ngày, để cho mọi người thu dọn xong đồ đạc sau đó về nhà.
Khi đó bạn thân của nàng cũng nói muốn nàng cùng đi đến cửa hàng văn phòng phẩm.
Ngoại trừ những vật dụng phải dùng trong cuộc thi thì bọn họ còn phải mua túi văn kiện trong suốt để mang theo giấy báo thi và các loại đồ vật nhỏ lộn xộn, tránh cho đến lúc đó bận rộn hoảng loạn thì lại để quên cái gì đó ở nhà.
Trường học của các nàng ở một khu thành cũ, sau khi ra khỏi cổng trường là một con đường thẳng tắp, hai bên đường là các loại cửa hàng văn phòng phẩm và cửa hàng phụ kiện.
Họ mua túi văn phòng phẩm, cục tẩy, bút chì, com-pa và bút bi màu đen, thậm chí còn mua cả chai hoa oải hương, giấy gấp sao và kẹo dẻo hồng nhạt.
Tri Vi có thể nhớ rõ từng chi tiết một, cứ như mọi chuyện chỉ mới xảy ra ngày hôm qua, thế nhưng thực tế bọn họ đã là người của hai thế hệ, đã cách biệt hai mươi mấy năm rồi.
Cửa hàng ở thị trấn Trường Hạ không nhiều lắm, chủ cửa hàng phần lớn đều không có tham vọng kinh doanh, rất nhiều cửa hàng đều sắp đóng cửa.
Tri Vi mua kẹo quýt ngâm đường và bánh sơn tra, ngoài ra còn có một loại bột mì trộn với gân đậu để làm đồ ăn vặt, vị ngọt cay, rất lạ miệng, có thể mang về để cho cha mẹ nàng nếm thử xem sao.
Ta Làm Cán Bộ Công Chức Ở Thiên ĐìnhTác giả: San Hô Dữ Hạ ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Được, giờ học hôm nay kết thúc tại đây. Ngày mai, ngày kia được nghỉ như thường lệ, mùng tám đến lớp nhớ nộp bài tập đấy.” Đồng Đồng ở bàn bên cạnh nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói với Tri Vi: "Ta nghe Tiểu Phi nói, tối hôm qua tiên sư uống không ít rượu với mấy vị tiên hữu. Lúc cưỡi mây bay về suýt ngã mấy lần, còn tông phải mấy cái cột nữa, nên cái chân…” Tiên sư nhìn sang bên này, Tri Vi ra dấu im lặng với Đồng Đồng. Đồng Đồng vội vàng cúi đầu, không nói gì nữa. Tri Vi sớm đã nhận ra chân tiên sư không bình thường, nghe Đồng Đồng nói như vậy mới biết được nguyên lai đúng là có chuyện như vậy. Khó trách hôm nay tiên sư chỉ truyền thụ một ít lý luận và kiến thức đạo pháp, cũng giao bài tập xong xuôi cả rồi cho nghỉ nửa ngày còn lại. Thì ra là thân thể không khỏe. Tiên sư đi rồi, mấy nam sinh phía sau không kìm được mà hoan hô ra tiếng. Hẹn nhau buổi chiều ra sau núi Dự Sơn săn mấy con linh thú chơi. Còn mấy nữ sinh phía trước thì hẹn đi tiệm son phấn mua son môi và hương châu mới nhất… Hiện tại nàng đã hoàn thành hết mấy quyển bài tập, quyển mà tổ phụ cho thì thậm chí còn đọc đến tận hai lần, những tri thức lý luận khác cần học thuộc lòng củng cố cũng không nhiều.Tuy rằng Tri Vi không dám nói bản thân có thể thuộc làu làu nhưng nếu bắt nàng viết chính tả thì cũng có thể hoàn thành khá tốt.Dù sao lúc này về nhà cũng không có việc gì làm, cũng chỉ lo âu thêm mà thôi, Tri Vi đáp lại Vân Châu: "Vậy được rồi, chúng ta đi mua túi gấm trước, sau đó cô đi xem trường thi với ta nhé."Hai người mua túi gấm xong rồi đi xem trường thi, thế nhưng lại phát hiện xung quanh trường thi đã phong tỏa lại, không được tiến vào bên trong, thế nên hai người liền đi dạo phố.Tri Vi nhớ rõ kiếp trước khi thi vào trung học phổ thông, bởi vì trường học của nàng muốn dọn dẹp sửa sang lại khu vực thi trước nên trường học đã cho bọn họ nghỉ một ngày, để cho mọi người thu dọn xong đồ đạc sau đó về nhà.Khi đó bạn thân của nàng cũng nói muốn nàng cùng đi đến cửa hàng văn phòng phẩm.Ngoại trừ những vật dụng phải dùng trong cuộc thi thì bọn họ còn phải mua túi văn kiện trong suốt để mang theo giấy báo thi và các loại đồ vật nhỏ lộn xộn, tránh cho đến lúc đó bận rộn hoảng loạn thì lại để quên cái gì đó ở nhà.Trường học của các nàng ở một khu thành cũ, sau khi ra khỏi cổng trường là một con đường thẳng tắp, hai bên đường là các loại cửa hàng văn phòng phẩm và cửa hàng phụ kiện.Họ mua túi văn phòng phẩm, cục tẩy, bút chì, com-pa và bút bi màu đen, thậm chí còn mua cả chai hoa oải hương, giấy gấp sao và kẹo dẻo hồng nhạt.Tri Vi có thể nhớ rõ từng chi tiết một, cứ như mọi chuyện chỉ mới xảy ra ngày hôm qua, thế nhưng thực tế bọn họ đã là người của hai thế hệ, đã cách biệt hai mươi mấy năm rồi.Cửa hàng ở thị trấn Trường Hạ không nhiều lắm, chủ cửa hàng phần lớn đều không có tham vọng kinh doanh, rất nhiều cửa hàng đều sắp đóng cửa.Tri Vi mua kẹo quýt ngâm đường và bánh sơn tra, ngoài ra còn có một loại bột mì trộn với gân đậu để làm đồ ăn vặt, vị ngọt cay, rất lạ miệng, có thể mang về để cho cha mẹ nàng nếm thử xem sao.