Tác giả:

Mặt trời giống như trứng gà vỡ nát, dịch trứng trút xuống, dính đến mức không mở mắt ra được. Cổ Y động ngón tay, khó khăn mở mắt ra. Những đốm sáng vụn vặt che kín tầm nhìn, bầu trời sáng đến kinh người. Bao lâu rồi? Đã bao lâu rồi cô chưa thấy một ngày sáng sủa và sạch sẽ như vậy? Từ sau trận mưa to thứ ba tận thế, trời không còn sáng nữa, càng ngày càng u ám. Đầu óc hỗn loạn dần dần rõ ràng, lỗ tai ù ù dần khôi phục âm thanh. Xung quanh ồn ào, từng khuôn mặt xuất hiện trong tầm mắt. Miệng bọn họ há hốc, đang nói cái gì đó. Không nghe rõ...!mơ hồ...!không nghe được… “Em gái à, em sao thế?” “Nào, uống chút nước đi.” Nước mát rót vào miệng cô, cô theo bản năng mở miệng, uống từng ngụm từng ngụm, giống như đất vàng khát một thế kỷ, điên cuồng cần nước tưới. Từ khi năng lực nước của cô được cấy ghép, cô không bao giờ uống nước thoải mái như vậy nữa. Mỗi lần ra ngoài nhiệm vụ, chỉ được phân rất ít đủ để bảo đảm người không bị chết khát. “Chậm một chút, chậm một chút, còn nữa, đừng vội…

Chương 3: Chương 3

[Làm Ruộng] Ta Nỗ Lực Trồng Trọt Trước Mạt ThếTác giả: Lý Hồng NgưTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám HiểmMặt trời giống như trứng gà vỡ nát, dịch trứng trút xuống, dính đến mức không mở mắt ra được. Cổ Y động ngón tay, khó khăn mở mắt ra. Những đốm sáng vụn vặt che kín tầm nhìn, bầu trời sáng đến kinh người. Bao lâu rồi? Đã bao lâu rồi cô chưa thấy một ngày sáng sủa và sạch sẽ như vậy? Từ sau trận mưa to thứ ba tận thế, trời không còn sáng nữa, càng ngày càng u ám. Đầu óc hỗn loạn dần dần rõ ràng, lỗ tai ù ù dần khôi phục âm thanh. Xung quanh ồn ào, từng khuôn mặt xuất hiện trong tầm mắt. Miệng bọn họ há hốc, đang nói cái gì đó. Không nghe rõ...!mơ hồ...!không nghe được… “Em gái à, em sao thế?” “Nào, uống chút nước đi.” Nước mát rót vào miệng cô, cô theo bản năng mở miệng, uống từng ngụm từng ngụm, giống như đất vàng khát một thế kỷ, điên cuồng cần nước tưới. Từ khi năng lực nước của cô được cấy ghép, cô không bao giờ uống nước thoải mái như vậy nữa. Mỗi lần ra ngoài nhiệm vụ, chỉ được phân rất ít đủ để bảo đảm người không bị chết khát. “Chậm một chút, chậm một chút, còn nữa, đừng vội… “Ting, ting, ting…” Điện thoại di động rung lắc trong túi.Cổ Y nhìn tên người gọi, mới nhớ ra là cấp trên của cô.Cô nhận lấy, còn chưa mở miệng.Bên kia trực tiếp hỏi: "Sao cô còn chưa về? Đi lâu như vậy có phải cô lười biếng không? Văn kiện đưa đến chưa? Mau trở về cho tôi!”“Đưa đến rồi." Cổ Y vừa nói xong, đối diện trực tiếp bỏ lại một câu: “Trở về." liền cúp máy.Cổ Y liếc nhìn thời gian.13:34Đây không phải là giờ nghỉ trưa sao? Trước kia cô có bao nhiêu ngu xuẩn mới bán mạng như vậy? Cho dù là công việc đầu tiên ra trường cũng không nên như vậy.Cổ Y gửi tin nhắn cho cấp trên: Tôi muốn từ chức.Cô nói muốn, không phải xin.Thông báo cho có lệ mà thôi.Đối phương xem hiểu, không trả lời.Cổ Y: Lúc phát lương nhớ bổ sung tiền tăng ca.Cấp trên: Mỗi ngày đều nhắc đến tiền, việc không làm bao nhiêu, chỉ nhớ đến tiền, sao cô không chết trong đống tiền luôn đi!Cổ Y không nói gì, toàn bộ công ty chỉ có cô tăng ca nhiều nhất, sắp vượt qua 007 rồi, muốn tăng ca thì làm sao? Phải trả tiền OT đó.Cô tắt điện thoại, đón xe về nhà.Ngôi nhà này, cô đã ở hai mươi hai năm.Lần cuối cùng ở đây là vào mười năm trước.Khắp nơi tràn ngập cảm giác quen thuộc, lại tràn đầy cảm giác xa lạ.Cổ Y đi một vòng quanh phòng khách, phòng ngủ.Sau đó ngâm nước, ngâm suốt nửa giờ còn chưa đủ.Mắt thấy da sắp nhăn, mới đứng dậy.Mười năm, lần đầu tiên tắm thoải mái như vậy.Cô nghĩ kỹ rồi, tận thế lại đến, mặc kệ cái căn cứ chó má gì đó.Ai yêu cứu thế giới thì đi cứu, cô đây không rảnh.Cả đời này, cô muốn tìm một chỗ xây nhà kiên cố, trữ thức ăn vĩnh viễn ăn không hết.Mỗi ngày uống coca đá, gặm đùi gà, xem TV.Mặc kệ bên ngoài là tang thi hay là quỷ, không liên quan gì đến cô!Cổ Y nhanh chóng thanh lý tài sản của mình.Vốn lưu động, 10 triệu.Tiền tiết kiệm bố mẹ để lại cho cô, 130 triệu.Hai cửa hàng bán lẻ, một căn nhà cũ mà một căn mới nằm trong khu trường học.Tháng này cộng thêm tiền lương tháng, cộng thêm phí làm thêm, có thể nhận được gần 9 triệu.Còn có hai thẻ tín dụng hạn mức 5 triệu.Tổng cộng 151 triệu.

“Ting, ting, ting…” Điện thoại di động rung lắc trong túi.

Cổ Y nhìn tên người gọi, mới nhớ ra là cấp trên của cô.

Cô nhận lấy, còn chưa mở miệng.

Bên kia trực tiếp hỏi: "Sao cô còn chưa về? Đi lâu như vậy có phải cô lười biếng không? Văn kiện đưa đến chưa? Mau trở về cho tôi!”

“Đưa đến rồi." Cổ Y vừa nói xong, đối diện trực tiếp bỏ lại một câu: “Trở về." liền cúp máy.

Cổ Y liếc nhìn thời gian.

13:34

Đây không phải là giờ nghỉ trưa sao? Trước kia cô có bao nhiêu ngu xuẩn mới bán mạng như vậy? Cho dù là công việc đầu tiên ra trường cũng không nên như vậy.

Cổ Y gửi tin nhắn cho cấp trên: Tôi muốn từ chức.

Cô nói muốn, không phải xin.

Thông báo cho có lệ mà thôi.

Đối phương xem hiểu, không trả lời.

Cổ Y: Lúc phát lương nhớ bổ sung tiền tăng ca.

Cấp trên: Mỗi ngày đều nhắc đến tiền, việc không làm bao nhiêu, chỉ nhớ đến tiền, sao cô không chết trong đống tiền luôn đi!

Cổ Y không nói gì, toàn bộ công ty chỉ có cô tăng ca nhiều nhất, sắp vượt qua 007 rồi, muốn tăng ca thì làm sao? Phải trả tiền OT đó.

Cô tắt điện thoại, đón xe về nhà.

Ngôi nhà này, cô đã ở hai mươi hai năm.

Lần cuối cùng ở đây là vào mười năm trước.

Khắp nơi tràn ngập cảm giác quen thuộc, lại tràn đầy cảm giác xa lạ.

Cổ Y đi một vòng quanh phòng khách, phòng ngủ.

Sau đó ngâm nước, ngâm suốt nửa giờ còn chưa đủ.

Mắt thấy da sắp nhăn, mới đứng dậy.

Mười năm, lần đầu tiên tắm thoải mái như vậy.

Cô nghĩ kỹ rồi, tận thế lại đến, mặc kệ cái căn cứ chó má gì đó.

Ai yêu cứu thế giới thì đi cứu, cô đây không rảnh.

Cả đời này, cô muốn tìm một chỗ xây nhà kiên cố, trữ thức ăn vĩnh viễn ăn không hết.

Mỗi ngày uống coca đá, gặm đùi gà, xem TV.

Mặc kệ bên ngoài là tang thi hay là quỷ, không liên quan gì đến cô!

Cổ Y nhanh chóng thanh lý tài sản của mình.

Vốn lưu động, 10 triệu.

Tiền tiết kiệm bố mẹ để lại cho cô, 130 triệu.

Hai cửa hàng bán lẻ, một căn nhà cũ mà một căn mới nằm trong khu trường học.

Tháng này cộng thêm tiền lương tháng, cộng thêm phí làm thêm, có thể nhận được gần 9 triệu.

Còn có hai thẻ tín dụng hạn mức 5 triệu.

Tổng cộng 151 triệu.

[Làm Ruộng] Ta Nỗ Lực Trồng Trọt Trước Mạt ThếTác giả: Lý Hồng NgưTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám HiểmMặt trời giống như trứng gà vỡ nát, dịch trứng trút xuống, dính đến mức không mở mắt ra được. Cổ Y động ngón tay, khó khăn mở mắt ra. Những đốm sáng vụn vặt che kín tầm nhìn, bầu trời sáng đến kinh người. Bao lâu rồi? Đã bao lâu rồi cô chưa thấy một ngày sáng sủa và sạch sẽ như vậy? Từ sau trận mưa to thứ ba tận thế, trời không còn sáng nữa, càng ngày càng u ám. Đầu óc hỗn loạn dần dần rõ ràng, lỗ tai ù ù dần khôi phục âm thanh. Xung quanh ồn ào, từng khuôn mặt xuất hiện trong tầm mắt. Miệng bọn họ há hốc, đang nói cái gì đó. Không nghe rõ...!mơ hồ...!không nghe được… “Em gái à, em sao thế?” “Nào, uống chút nước đi.” Nước mát rót vào miệng cô, cô theo bản năng mở miệng, uống từng ngụm từng ngụm, giống như đất vàng khát một thế kỷ, điên cuồng cần nước tưới. Từ khi năng lực nước của cô được cấy ghép, cô không bao giờ uống nước thoải mái như vậy nữa. Mỗi lần ra ngoài nhiệm vụ, chỉ được phân rất ít đủ để bảo đảm người không bị chết khát. “Chậm một chút, chậm một chút, còn nữa, đừng vội… “Ting, ting, ting…” Điện thoại di động rung lắc trong túi.Cổ Y nhìn tên người gọi, mới nhớ ra là cấp trên của cô.Cô nhận lấy, còn chưa mở miệng.Bên kia trực tiếp hỏi: "Sao cô còn chưa về? Đi lâu như vậy có phải cô lười biếng không? Văn kiện đưa đến chưa? Mau trở về cho tôi!”“Đưa đến rồi." Cổ Y vừa nói xong, đối diện trực tiếp bỏ lại một câu: “Trở về." liền cúp máy.Cổ Y liếc nhìn thời gian.13:34Đây không phải là giờ nghỉ trưa sao? Trước kia cô có bao nhiêu ngu xuẩn mới bán mạng như vậy? Cho dù là công việc đầu tiên ra trường cũng không nên như vậy.Cổ Y gửi tin nhắn cho cấp trên: Tôi muốn từ chức.Cô nói muốn, không phải xin.Thông báo cho có lệ mà thôi.Đối phương xem hiểu, không trả lời.Cổ Y: Lúc phát lương nhớ bổ sung tiền tăng ca.Cấp trên: Mỗi ngày đều nhắc đến tiền, việc không làm bao nhiêu, chỉ nhớ đến tiền, sao cô không chết trong đống tiền luôn đi!Cổ Y không nói gì, toàn bộ công ty chỉ có cô tăng ca nhiều nhất, sắp vượt qua 007 rồi, muốn tăng ca thì làm sao? Phải trả tiền OT đó.Cô tắt điện thoại, đón xe về nhà.Ngôi nhà này, cô đã ở hai mươi hai năm.Lần cuối cùng ở đây là vào mười năm trước.Khắp nơi tràn ngập cảm giác quen thuộc, lại tràn đầy cảm giác xa lạ.Cổ Y đi một vòng quanh phòng khách, phòng ngủ.Sau đó ngâm nước, ngâm suốt nửa giờ còn chưa đủ.Mắt thấy da sắp nhăn, mới đứng dậy.Mười năm, lần đầu tiên tắm thoải mái như vậy.Cô nghĩ kỹ rồi, tận thế lại đến, mặc kệ cái căn cứ chó má gì đó.Ai yêu cứu thế giới thì đi cứu, cô đây không rảnh.Cả đời này, cô muốn tìm một chỗ xây nhà kiên cố, trữ thức ăn vĩnh viễn ăn không hết.Mỗi ngày uống coca đá, gặm đùi gà, xem TV.Mặc kệ bên ngoài là tang thi hay là quỷ, không liên quan gì đến cô!Cổ Y nhanh chóng thanh lý tài sản của mình.Vốn lưu động, 10 triệu.Tiền tiết kiệm bố mẹ để lại cho cô, 130 triệu.Hai cửa hàng bán lẻ, một căn nhà cũ mà một căn mới nằm trong khu trường học.Tháng này cộng thêm tiền lương tháng, cộng thêm phí làm thêm, có thể nhận được gần 9 triệu.Còn có hai thẻ tín dụng hạn mức 5 triệu.Tổng cộng 151 triệu.

Chương 3: Chương 3