Mặt trời giống như trứng gà vỡ nát, dịch trứng trút xuống, dính đến mức không mở mắt ra được. Cổ Y động ngón tay, khó khăn mở mắt ra. Những đốm sáng vụn vặt che kín tầm nhìn, bầu trời sáng đến kinh người. Bao lâu rồi? Đã bao lâu rồi cô chưa thấy một ngày sáng sủa và sạch sẽ như vậy? Từ sau trận mưa to thứ ba tận thế, trời không còn sáng nữa, càng ngày càng u ám. Đầu óc hỗn loạn dần dần rõ ràng, lỗ tai ù ù dần khôi phục âm thanh. Xung quanh ồn ào, từng khuôn mặt xuất hiện trong tầm mắt. Miệng bọn họ há hốc, đang nói cái gì đó. Không nghe rõ...!mơ hồ...!không nghe được… “Em gái à, em sao thế?” “Nào, uống chút nước đi.” Nước mát rót vào miệng cô, cô theo bản năng mở miệng, uống từng ngụm từng ngụm, giống như đất vàng khát một thế kỷ, điên cuồng cần nước tưới. Từ khi năng lực nước của cô được cấy ghép, cô không bao giờ uống nước thoải mái như vậy nữa. Mỗi lần ra ngoài nhiệm vụ, chỉ được phân rất ít đủ để bảo đảm người không bị chết khát. “Chậm một chút, chậm một chút, còn nữa, đừng vội…
Chương 18: Chương 18
[Làm Ruộng] Ta Nỗ Lực Trồng Trọt Trước Mạt ThếTác giả: Lý Hồng NgưTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám HiểmMặt trời giống như trứng gà vỡ nát, dịch trứng trút xuống, dính đến mức không mở mắt ra được. Cổ Y động ngón tay, khó khăn mở mắt ra. Những đốm sáng vụn vặt che kín tầm nhìn, bầu trời sáng đến kinh người. Bao lâu rồi? Đã bao lâu rồi cô chưa thấy một ngày sáng sủa và sạch sẽ như vậy? Từ sau trận mưa to thứ ba tận thế, trời không còn sáng nữa, càng ngày càng u ám. Đầu óc hỗn loạn dần dần rõ ràng, lỗ tai ù ù dần khôi phục âm thanh. Xung quanh ồn ào, từng khuôn mặt xuất hiện trong tầm mắt. Miệng bọn họ há hốc, đang nói cái gì đó. Không nghe rõ...!mơ hồ...!không nghe được… “Em gái à, em sao thế?” “Nào, uống chút nước đi.” Nước mát rót vào miệng cô, cô theo bản năng mở miệng, uống từng ngụm từng ngụm, giống như đất vàng khát một thế kỷ, điên cuồng cần nước tưới. Từ khi năng lực nước của cô được cấy ghép, cô không bao giờ uống nước thoải mái như vậy nữa. Mỗi lần ra ngoài nhiệm vụ, chỉ được phân rất ít đủ để bảo đảm người không bị chết khát. “Chậm một chút, chậm một chút, còn nữa, đừng vội… Cô nhìn ảnh chụp màn hình mình gửi đi.Trong ảnh chụp màn hình là một người tên là "Bán Nguyệt" đăng ảnh lên nhóm bạn bè.Hình ảnh là một thông báo đề xuất về việc thành phố số 28 sẽ thực hiện phong tỏa.Dùng từ quy phạm chính xác, còn liên quan đến nhiều bộ phận như công an.Xem ra chính là một công văn thật.Trong nhóm có người hỏi: “Không phải là lời đồn chứ? Phong toả thành phố làm gì?”Bạn C: “Thà rằng tin là có, nhớ mười năm trước nói phong toả là phong toả, trong nhà tôi chẳng có thứ gì cả.”Tạ Trình Lan: “Nhà tôi đã bắt đầu trữ hàng rồi.”Một giây sau, trong nhóm bạn học nhao nhao tỏ vẻ lập tức đi trữ hàng.Bối cảnh trong nhà Tạ Trình Lan rất mạnh, còn nói nhà hắn không phải hắn.Chứng tỏ nhà hắn đã sớm nhận được tin tức - - chuyện này là thật.Trong nhóm náo nhiệt, các bạn học lập tức gọi ba mẹ thân thích đi trữ hàng.Chỉ cần thế hệ cha mẹ xuất động là được, cha mẹ kêu gọi, có thể kéo theo cả quốc gia.Cổ Y hài lòng tắt máy tính, đi ra khỏi quán cà phê internet.Sáng sớm gió lạnh vù vù, thổi cho cô tỉnh táo lại vài phần.Cô nhìn thấy chị gái nhỏ bên kia đường mặc áo ngủ mang dép lê chạy vào siêu thị.Người đàn ông mặc quần cộc cưỡi xe điện mắng chửi, chạy về phía siêu thị: “Má nó! Trước kia trữ hàng thì không phong tỏa, không trữ liền phong toả.Con mẹ nó hôm nay trữ một tháng xem có phong toả thành phố hay không!”Đều là di chứng của dịch bệnh vài năm trước.Cổ Y cũng lợi dụng điểm này nên lúc gửi tin đều lập lờ nước đôi.Người vào siêu thị ngày càng nhiều.Cổ Y khởi động xe, trở về nhà mới.Buổi trưa, nhân viên phục vụ nhà hàng đưa tủ rượu tới.Bốn tủ rượu đầy rượu cô mua.Cô đẩy vào tầng một, tiếp tục phân loại đồ mua sắm ngày hôm qua lên tầng ba.Buổi chiều, "Bán Nguyệt" trực tiếp bị đẩy lên hot search.Trong đề tài "Bán Nguyệt mua sắm", tất cả đều dùng rất nhiều lý do để xin nghỉ làm đến siêu thị trữ hàng.Trong ảnh bọn họ đăng, chợ, quán thịt, ứng dụng mua thức ăn đều bị mua hết.Thậm chí có người trực tiếp cõng một con heo từ chợ đi.
Cô nhìn ảnh chụp màn hình mình gửi đi.
Trong ảnh chụp màn hình là một người tên là "Bán Nguyệt" đăng ảnh lên nhóm bạn bè.
Hình ảnh là một thông báo đề xuất về việc thành phố số 28 sẽ thực hiện phong tỏa.
Dùng từ quy phạm chính xác, còn liên quan đến nhiều bộ phận như công an.
Xem ra chính là một công văn thật.
Trong nhóm có người hỏi: “Không phải là lời đồn chứ? Phong toả thành phố làm gì?”
Bạn C: “Thà rằng tin là có, nhớ mười năm trước nói phong toả là phong toả, trong nhà tôi chẳng có thứ gì cả.”
Tạ Trình Lan: “Nhà tôi đã bắt đầu trữ hàng rồi.”
Một giây sau, trong nhóm bạn học nhao nhao tỏ vẻ lập tức đi trữ hàng.
Bối cảnh trong nhà Tạ Trình Lan rất mạnh, còn nói nhà hắn không phải hắn.
Chứng tỏ nhà hắn đã sớm nhận được tin tức - - chuyện này là thật.
Trong nhóm náo nhiệt, các bạn học lập tức gọi ba mẹ thân thích đi trữ hàng.
Chỉ cần thế hệ cha mẹ xuất động là được, cha mẹ kêu gọi, có thể kéo theo cả quốc gia.
Cổ Y hài lòng tắt máy tính, đi ra khỏi quán cà phê internet.
Sáng sớm gió lạnh vù vù, thổi cho cô tỉnh táo lại vài phần.
Cô nhìn thấy chị gái nhỏ bên kia đường mặc áo ngủ mang dép lê chạy vào siêu thị.
Người đàn ông mặc quần cộc cưỡi xe điện mắng chửi, chạy về phía siêu thị: “Má nó! Trước kia trữ hàng thì không phong tỏa, không trữ liền phong toả.
Con mẹ nó hôm nay trữ một tháng xem có phong toả thành phố hay không!”
Đều là di chứng của dịch bệnh vài năm trước.
Cổ Y cũng lợi dụng điểm này nên lúc gửi tin đều lập lờ nước đôi.
Người vào siêu thị ngày càng nhiều.
Cổ Y khởi động xe, trở về nhà mới.
Buổi trưa, nhân viên phục vụ nhà hàng đưa tủ rượu tới.
Bốn tủ rượu đầy rượu cô mua.
Cô đẩy vào tầng một, tiếp tục phân loại đồ mua sắm ngày hôm qua lên tầng ba.
Buổi chiều, "Bán Nguyệt" trực tiếp bị đẩy lên hot search.
Trong đề tài "Bán Nguyệt mua sắm", tất cả đều dùng rất nhiều lý do để xin nghỉ làm đến siêu thị trữ hàng.
Trong ảnh bọn họ đăng, chợ, quán thịt, ứng dụng mua thức ăn đều bị mua hết.
Thậm chí có người trực tiếp cõng một con heo từ chợ đi.
[Làm Ruộng] Ta Nỗ Lực Trồng Trọt Trước Mạt ThếTác giả: Lý Hồng NgưTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám HiểmMặt trời giống như trứng gà vỡ nát, dịch trứng trút xuống, dính đến mức không mở mắt ra được. Cổ Y động ngón tay, khó khăn mở mắt ra. Những đốm sáng vụn vặt che kín tầm nhìn, bầu trời sáng đến kinh người. Bao lâu rồi? Đã bao lâu rồi cô chưa thấy một ngày sáng sủa và sạch sẽ như vậy? Từ sau trận mưa to thứ ba tận thế, trời không còn sáng nữa, càng ngày càng u ám. Đầu óc hỗn loạn dần dần rõ ràng, lỗ tai ù ù dần khôi phục âm thanh. Xung quanh ồn ào, từng khuôn mặt xuất hiện trong tầm mắt. Miệng bọn họ há hốc, đang nói cái gì đó. Không nghe rõ...!mơ hồ...!không nghe được… “Em gái à, em sao thế?” “Nào, uống chút nước đi.” Nước mát rót vào miệng cô, cô theo bản năng mở miệng, uống từng ngụm từng ngụm, giống như đất vàng khát một thế kỷ, điên cuồng cần nước tưới. Từ khi năng lực nước của cô được cấy ghép, cô không bao giờ uống nước thoải mái như vậy nữa. Mỗi lần ra ngoài nhiệm vụ, chỉ được phân rất ít đủ để bảo đảm người không bị chết khát. “Chậm một chút, chậm một chút, còn nữa, đừng vội… Cô nhìn ảnh chụp màn hình mình gửi đi.Trong ảnh chụp màn hình là một người tên là "Bán Nguyệt" đăng ảnh lên nhóm bạn bè.Hình ảnh là một thông báo đề xuất về việc thành phố số 28 sẽ thực hiện phong tỏa.Dùng từ quy phạm chính xác, còn liên quan đến nhiều bộ phận như công an.Xem ra chính là một công văn thật.Trong nhóm có người hỏi: “Không phải là lời đồn chứ? Phong toả thành phố làm gì?”Bạn C: “Thà rằng tin là có, nhớ mười năm trước nói phong toả là phong toả, trong nhà tôi chẳng có thứ gì cả.”Tạ Trình Lan: “Nhà tôi đã bắt đầu trữ hàng rồi.”Một giây sau, trong nhóm bạn học nhao nhao tỏ vẻ lập tức đi trữ hàng.Bối cảnh trong nhà Tạ Trình Lan rất mạnh, còn nói nhà hắn không phải hắn.Chứng tỏ nhà hắn đã sớm nhận được tin tức - - chuyện này là thật.Trong nhóm náo nhiệt, các bạn học lập tức gọi ba mẹ thân thích đi trữ hàng.Chỉ cần thế hệ cha mẹ xuất động là được, cha mẹ kêu gọi, có thể kéo theo cả quốc gia.Cổ Y hài lòng tắt máy tính, đi ra khỏi quán cà phê internet.Sáng sớm gió lạnh vù vù, thổi cho cô tỉnh táo lại vài phần.Cô nhìn thấy chị gái nhỏ bên kia đường mặc áo ngủ mang dép lê chạy vào siêu thị.Người đàn ông mặc quần cộc cưỡi xe điện mắng chửi, chạy về phía siêu thị: “Má nó! Trước kia trữ hàng thì không phong tỏa, không trữ liền phong toả.Con mẹ nó hôm nay trữ một tháng xem có phong toả thành phố hay không!”Đều là di chứng của dịch bệnh vài năm trước.Cổ Y cũng lợi dụng điểm này nên lúc gửi tin đều lập lờ nước đôi.Người vào siêu thị ngày càng nhiều.Cổ Y khởi động xe, trở về nhà mới.Buổi trưa, nhân viên phục vụ nhà hàng đưa tủ rượu tới.Bốn tủ rượu đầy rượu cô mua.Cô đẩy vào tầng một, tiếp tục phân loại đồ mua sắm ngày hôm qua lên tầng ba.Buổi chiều, "Bán Nguyệt" trực tiếp bị đẩy lên hot search.Trong đề tài "Bán Nguyệt mua sắm", tất cả đều dùng rất nhiều lý do để xin nghỉ làm đến siêu thị trữ hàng.Trong ảnh bọn họ đăng, chợ, quán thịt, ứng dụng mua thức ăn đều bị mua hết.Thậm chí có người trực tiếp cõng một con heo từ chợ đi.