Tác giả:

Mặt trời giống như trứng gà vỡ nát, dịch trứng trút xuống, dính đến mức không mở mắt ra được. Cổ Y động ngón tay, khó khăn mở mắt ra. Những đốm sáng vụn vặt che kín tầm nhìn, bầu trời sáng đến kinh người. Bao lâu rồi? Đã bao lâu rồi cô chưa thấy một ngày sáng sủa và sạch sẽ như vậy? Từ sau trận mưa to thứ ba tận thế, trời không còn sáng nữa, càng ngày càng u ám. Đầu óc hỗn loạn dần dần rõ ràng, lỗ tai ù ù dần khôi phục âm thanh. Xung quanh ồn ào, từng khuôn mặt xuất hiện trong tầm mắt. Miệng bọn họ há hốc, đang nói cái gì đó. Không nghe rõ...!mơ hồ...!không nghe được… “Em gái à, em sao thế?” “Nào, uống chút nước đi.” Nước mát rót vào miệng cô, cô theo bản năng mở miệng, uống từng ngụm từng ngụm, giống như đất vàng khát một thế kỷ, điên cuồng cần nước tưới. Từ khi năng lực nước của cô được cấy ghép, cô không bao giờ uống nước thoải mái như vậy nữa. Mỗi lần ra ngoài nhiệm vụ, chỉ được phân rất ít đủ để bảo đảm người không bị chết khát. “Chậm một chút, chậm một chút, còn nữa, đừng vội…

Chương 30: Chương 30

[Làm Ruộng] Ta Nỗ Lực Trồng Trọt Trước Mạt ThếTác giả: Lý Hồng NgưTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám HiểmMặt trời giống như trứng gà vỡ nát, dịch trứng trút xuống, dính đến mức không mở mắt ra được. Cổ Y động ngón tay, khó khăn mở mắt ra. Những đốm sáng vụn vặt che kín tầm nhìn, bầu trời sáng đến kinh người. Bao lâu rồi? Đã bao lâu rồi cô chưa thấy một ngày sáng sủa và sạch sẽ như vậy? Từ sau trận mưa to thứ ba tận thế, trời không còn sáng nữa, càng ngày càng u ám. Đầu óc hỗn loạn dần dần rõ ràng, lỗ tai ù ù dần khôi phục âm thanh. Xung quanh ồn ào, từng khuôn mặt xuất hiện trong tầm mắt. Miệng bọn họ há hốc, đang nói cái gì đó. Không nghe rõ...!mơ hồ...!không nghe được… “Em gái à, em sao thế?” “Nào, uống chút nước đi.” Nước mát rót vào miệng cô, cô theo bản năng mở miệng, uống từng ngụm từng ngụm, giống như đất vàng khát một thế kỷ, điên cuồng cần nước tưới. Từ khi năng lực nước của cô được cấy ghép, cô không bao giờ uống nước thoải mái như vậy nữa. Mỗi lần ra ngoài nhiệm vụ, chỉ được phân rất ít đủ để bảo đảm người không bị chết khát. “Chậm một chút, chậm một chút, còn nữa, đừng vội… Liên tục chém hai mươi mấy con tang thi, Cổ Y cũng cảm thấy hơi mệt.Tích tích tích - - Một phút đếm ngược đã kết thúc.Còn lại mười một thây ma, xa xa tang thi đang chậm chap chạy đến.Cổ Y từ nóc xe nhảy xuống, một đao chém liền ba cái đầu.Nhanh chóng thanh lý mười một zombie còn lại.Không kịp lau máu, mở cửa xe, nhấn chân ga rời đi.42 con zombie, tốn hai phút.Trung bình 2,9 giây.Tuy chậm nhưng tham chiếu thể lực hiện tại của cô, cũng không tệ lắm.Sau khi về nhà, cô đốt quần áo dính đầy máu zombie, thoải mái tắm rửa.Cánh tay hơi đau, hơi cử động là đau.Cô dùng máy mát xa giảm bớt nhức mỏi, mới đứng dậy xuống lầu một nấu cơm.Nấu một miếng sườn hầm khoai tây, lại nấu thêm một nồi canh chua trứng gà.Mùi thơm theo cửa sổ trượt bay ra thật xa.Khoai tây rất tươi, bỏ nhiều ớt, hoàn toàn đè ép được mùi thịt sườn.Cô vốn không thích ăn thịt heo, lại ăn sạch chẳng chừa chút gì.Uống xong ngụm canh cuối cùng, cô ngồi trên ghế, xem phim chiếu trên tường trắng, cả người thoải mái sắp chìm vào giấc ngủ.Cuộc sống nhàn nhã như vậy, cho dù kiếp trước liều mạng cũng không kiếm lại được.Cổ Y tận hưởng khoảnh khắc này.Đến khi sắp ngủ, mới đứng dậy dọn dẹp phòng bếp.Phòng bếp rất lớn, được cô tỉ mỉ trang trí, tường sơn trắng xóa, đèn ấm chiếu l3n đỉnh đầu khiến cô cảm thấy đặt mình trong phòng bếp là một chuyện rất thoải mái.Không có gì ngạc nhiên khi cô ấy có thể ăn nhiều như vậy.Dọn dẹp nhà bếp xong, lại đi xem hạt giống rau dưa ngâm buổi chiều.Hai phần ba hạt giống đều nảy mầm, mọc ra một mầm nhỏ.Dùng dị năng nước ngâm nên mới nhanh lớn như vậy.Cổ Y vui vẻ đi lầu hai lấy chậu hoa lớn.Mấy chậu hoa lớn hình chữ nhật đặt bên cửa sổ trượt ánh mặt trời.Đặt tay phía trên thì chậu hoa trong nháy mắt đã chứa đầy bùn đất màu đen.Cô vớt hạt giống nảy mầm lên, từng hạt từng hạt bỏ vào trong đất.Một loại rau một chậu, sau đó đổ nước vào.“Mong chúng nhanh chóng lớn lên.”

Liên tục chém hai mươi mấy con tang thi, Cổ Y cũng cảm thấy hơi mệt.

Tích tích tích - - Một phút đếm ngược đã kết thúc.

Còn lại mười một thây ma, xa xa tang thi đang chậm chap chạy đến.

Cổ Y từ nóc xe nhảy xuống, một đao chém liền ba cái đầu.

Nhanh chóng thanh lý mười một zombie còn lại.

Không kịp lau máu, mở cửa xe, nhấn chân ga rời đi.

42 con zombie, tốn hai phút.

Trung bình 2,9 giây.

Tuy chậm nhưng tham chiếu thể lực hiện tại của cô, cũng không tệ lắm.

Sau khi về nhà, cô đốt quần áo dính đầy máu zombie, thoải mái tắm rửa.

Cánh tay hơi đau, hơi cử động là đau.

Cô dùng máy mát xa giảm bớt nhức mỏi, mới đứng dậy xuống lầu một nấu cơm.

Nấu một miếng sườn hầm khoai tây, lại nấu thêm một nồi canh chua trứng gà.

Mùi thơm theo cửa sổ trượt bay ra thật xa.

Khoai tây rất tươi, bỏ nhiều ớt, hoàn toàn đè ép được mùi thịt sườn.

Cô vốn không thích ăn thịt heo, lại ăn sạch chẳng chừa chút gì.

Uống xong ngụm canh cuối cùng, cô ngồi trên ghế, xem phim chiếu trên tường trắng, cả người thoải mái sắp chìm vào giấc ngủ.

Cuộc sống nhàn nhã như vậy, cho dù kiếp trước liều mạng cũng không kiếm lại được.

Cổ Y tận hưởng khoảnh khắc này.

Đến khi sắp ngủ, mới đứng dậy dọn dẹp phòng bếp.

Phòng bếp rất lớn, được cô tỉ mỉ trang trí, tường sơn trắng xóa, đèn ấm chiếu l3n đỉnh đầu khiến cô cảm thấy đặt mình trong phòng bếp là một chuyện rất thoải mái.

Không có gì ngạc nhiên khi cô ấy có thể ăn nhiều như vậy.

Dọn dẹp nhà bếp xong, lại đi xem hạt giống rau dưa ngâm buổi chiều.

Hai phần ba hạt giống đều nảy mầm, mọc ra một mầm nhỏ.

Dùng dị năng nước ngâm nên mới nhanh lớn như vậy.

Cổ Y vui vẻ đi lầu hai lấy chậu hoa lớn.

Mấy chậu hoa lớn hình chữ nhật đặt bên cửa sổ trượt ánh mặt trời.

Đặt tay phía trên thì chậu hoa trong nháy mắt đã chứa đầy bùn đất màu đen.

Cô vớt hạt giống nảy mầm lên, từng hạt từng hạt bỏ vào trong đất.

Một loại rau một chậu, sau đó đổ nước vào.

“Mong chúng nhanh chóng lớn lên.”

[Làm Ruộng] Ta Nỗ Lực Trồng Trọt Trước Mạt ThếTác giả: Lý Hồng NgưTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám HiểmMặt trời giống như trứng gà vỡ nát, dịch trứng trút xuống, dính đến mức không mở mắt ra được. Cổ Y động ngón tay, khó khăn mở mắt ra. Những đốm sáng vụn vặt che kín tầm nhìn, bầu trời sáng đến kinh người. Bao lâu rồi? Đã bao lâu rồi cô chưa thấy một ngày sáng sủa và sạch sẽ như vậy? Từ sau trận mưa to thứ ba tận thế, trời không còn sáng nữa, càng ngày càng u ám. Đầu óc hỗn loạn dần dần rõ ràng, lỗ tai ù ù dần khôi phục âm thanh. Xung quanh ồn ào, từng khuôn mặt xuất hiện trong tầm mắt. Miệng bọn họ há hốc, đang nói cái gì đó. Không nghe rõ...!mơ hồ...!không nghe được… “Em gái à, em sao thế?” “Nào, uống chút nước đi.” Nước mát rót vào miệng cô, cô theo bản năng mở miệng, uống từng ngụm từng ngụm, giống như đất vàng khát một thế kỷ, điên cuồng cần nước tưới. Từ khi năng lực nước của cô được cấy ghép, cô không bao giờ uống nước thoải mái như vậy nữa. Mỗi lần ra ngoài nhiệm vụ, chỉ được phân rất ít đủ để bảo đảm người không bị chết khát. “Chậm một chút, chậm một chút, còn nữa, đừng vội… Liên tục chém hai mươi mấy con tang thi, Cổ Y cũng cảm thấy hơi mệt.Tích tích tích - - Một phút đếm ngược đã kết thúc.Còn lại mười một thây ma, xa xa tang thi đang chậm chap chạy đến.Cổ Y từ nóc xe nhảy xuống, một đao chém liền ba cái đầu.Nhanh chóng thanh lý mười một zombie còn lại.Không kịp lau máu, mở cửa xe, nhấn chân ga rời đi.42 con zombie, tốn hai phút.Trung bình 2,9 giây.Tuy chậm nhưng tham chiếu thể lực hiện tại của cô, cũng không tệ lắm.Sau khi về nhà, cô đốt quần áo dính đầy máu zombie, thoải mái tắm rửa.Cánh tay hơi đau, hơi cử động là đau.Cô dùng máy mát xa giảm bớt nhức mỏi, mới đứng dậy xuống lầu một nấu cơm.Nấu một miếng sườn hầm khoai tây, lại nấu thêm một nồi canh chua trứng gà.Mùi thơm theo cửa sổ trượt bay ra thật xa.Khoai tây rất tươi, bỏ nhiều ớt, hoàn toàn đè ép được mùi thịt sườn.Cô vốn không thích ăn thịt heo, lại ăn sạch chẳng chừa chút gì.Uống xong ngụm canh cuối cùng, cô ngồi trên ghế, xem phim chiếu trên tường trắng, cả người thoải mái sắp chìm vào giấc ngủ.Cuộc sống nhàn nhã như vậy, cho dù kiếp trước liều mạng cũng không kiếm lại được.Cổ Y tận hưởng khoảnh khắc này.Đến khi sắp ngủ, mới đứng dậy dọn dẹp phòng bếp.Phòng bếp rất lớn, được cô tỉ mỉ trang trí, tường sơn trắng xóa, đèn ấm chiếu l3n đỉnh đầu khiến cô cảm thấy đặt mình trong phòng bếp là một chuyện rất thoải mái.Không có gì ngạc nhiên khi cô ấy có thể ăn nhiều như vậy.Dọn dẹp nhà bếp xong, lại đi xem hạt giống rau dưa ngâm buổi chiều.Hai phần ba hạt giống đều nảy mầm, mọc ra một mầm nhỏ.Dùng dị năng nước ngâm nên mới nhanh lớn như vậy.Cổ Y vui vẻ đi lầu hai lấy chậu hoa lớn.Mấy chậu hoa lớn hình chữ nhật đặt bên cửa sổ trượt ánh mặt trời.Đặt tay phía trên thì chậu hoa trong nháy mắt đã chứa đầy bùn đất màu đen.Cô vớt hạt giống nảy mầm lên, từng hạt từng hạt bỏ vào trong đất.Một loại rau một chậu, sau đó đổ nước vào.“Mong chúng nhanh chóng lớn lên.”

Chương 30: Chương 30