Tác giả:

“Tên lưu manh thối tha, cút xuống cho tôi!” Trên chiếc giường trắng. Diệp Đan Quỳnh mở mắt ra, đột nhiên phát hiện bên cạnh mình có một người đàn ông không mặc quần áo đang năm. Người đàn ông ngáy như sấm, một tay đang ôm lấy cô, một tay đặt trên bộ phận nhạy cảm, chân còn đang gác lên người cô có vẻ như rất thoả mãn. Diệp Đan Quỳnh trong đầu hoàn toàn trống rỗng. Cô giơ chân lên, đạp cho gã đàn ông lăn ra ngoài. Nhưng không ngờ, gã đàn ông phản ứng cực kỳ nhanh nhạy. Mặc dù mắt vẫn nhắm chặt nhưng dễ dàng né được cú đạp của cô rồi thuận thế quấn luôn chiếc chăn đi. Sau đó, anh lăn xuống giường rồi lập tức đứng bật dậy. “Này người đẹp, sao tự nhiên cô lại nổi điên vậy!” Lưu Phong bị cắt ngang giấc mộng đẹp thì vẻ mặt vô cùng bất mãn, lầm bầm: “Khó khăn lắm tôi mới ngủ ngon được như vậy mà sáng sớm đã bị cô phá giấc!” Vừa nói, Lưu Phong vừa quấn chặt thêm chiếc chăn trên người, như thể sợ lộ hàng. Diệp Đan Quỳnh sững sờ, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát, cúi đầu xuống nhìn. Cảnh xuân ở…

Chương 60: Ý cô là đánh bạc sao?

Tử Thần Đào HoaTác giả: Nhất Chi MaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tên lưu manh thối tha, cút xuống cho tôi!” Trên chiếc giường trắng. Diệp Đan Quỳnh mở mắt ra, đột nhiên phát hiện bên cạnh mình có một người đàn ông không mặc quần áo đang năm. Người đàn ông ngáy như sấm, một tay đang ôm lấy cô, một tay đặt trên bộ phận nhạy cảm, chân còn đang gác lên người cô có vẻ như rất thoả mãn. Diệp Đan Quỳnh trong đầu hoàn toàn trống rỗng. Cô giơ chân lên, đạp cho gã đàn ông lăn ra ngoài. Nhưng không ngờ, gã đàn ông phản ứng cực kỳ nhanh nhạy. Mặc dù mắt vẫn nhắm chặt nhưng dễ dàng né được cú đạp của cô rồi thuận thế quấn luôn chiếc chăn đi. Sau đó, anh lăn xuống giường rồi lập tức đứng bật dậy. “Này người đẹp, sao tự nhiên cô lại nổi điên vậy!” Lưu Phong bị cắt ngang giấc mộng đẹp thì vẻ mặt vô cùng bất mãn, lầm bầm: “Khó khăn lắm tôi mới ngủ ngon được như vậy mà sáng sớm đã bị cô phá giấc!” Vừa nói, Lưu Phong vừa quấn chặt thêm chiếc chăn trên người, như thể sợ lộ hàng. Diệp Đan Quỳnh sững sờ, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát, cúi đầu xuống nhìn. Cảnh xuân ở… “Trang web đánh bạc không chặn, lẽ nào còn chờ lừa đảo sao?".Diệp Đan Quỳnh không nhịn được lên tiếng nhắc nhở: “Hừ, Lưu Phong, anh đừng tưởng mình có vài đồng là chơi được cái đó”.“Cái đó không thể kiếm được tiền đâu, một khi dính vào thì sẽ hủy hoại cả đời”.“Ý cô là đánh bạc sao?”, Lưu Phong hỏi với vẻ kinh ngạc.“Nói thừa, chẳng phải các anh đang nói về đánh bạc sao?”.Lưu Phong nhìn Tô Đát Kỷ: “Chúng ta có nói về đánh bạc hả?”.Tô Đát Kỷ lắc đầu: “Hình như là không”.Đầu Diệp Đan Quỳnh hiện đầy dấu chấm hỏi.Hai chị em này đầu óc có vấn đề à?“Đúng rồi chị, Tiểu Màn Thầu bảo em là có thể kiếm tiền ở trên đó”, Lưu Phong võ đầu, nhanh chóng nhập một địa chỉ trang web.Ngay sau đó, trước mắt hoa lên.Diệp Đan Quỳnh không khỏi sấn lại gần để xem.“A a a, đồ lưu manh, anh... anh làm cái gì thế hả?”, Diệp Đan Quỳnh nhanh chóng che mắt lại, nhưng khe hở ngón tay.†o đến mức sắp nhét được cả khuôn mặt vào.Lưu Phong thì bấm chuột mở quảng cáo đánh bạc như không có ai bên cạnh.Sau một phen thao tác.“Tinh...”Điện thoại của Lưu Phong vang lên. Cầm lên xem.Một trăm nghìn tệ vào tài khoản. “Vãi!".Diệp Đan Quỳnh chỉ nhìn điện thoại của Lưu Phong một cái đã buột miệng chửi bậy.Vừa nãy cô tận mắt nhìn thấy Lưu Phong chơi đánh bạc trên trang web.Chỉ chơi ba ván đã kiếm được một trăm nghìn tệ. Đúng là một vốn vạn lời.Tô Đát Kỷ cũng sáng mắt lên: “Tiểu Phong, không ngờ em còn có bản lĩnh này! Mau, để chị chơi mấy ván nào!”.Lưu Phong bò dậy: “Chị, cái này chơi nhỏ cho vui thôi, hơn nữa, chị đã có một tỷ tệ rồi, đâu thèm để mät đến số tiền nhỏ này”.“Em đi đây, các chị tiếp tục đi”. “Em không xem nữa à?”, Tô Đát Kỷ hỏi. “Không xem nữa, về đi ngủ”.Lưu Phong vẫy tay.Thấy Lưu Phong đi rồi, Diệp Đan Quỳnh nhanh chóng bò lên giường, vẻ mặt đầy khao khát: “Đây... đây không phải là trang web đánh bạc thật đúng không?”.“Cái này... cái này đúng là không phải trang web đánh bạc”, hai mắt Tô Đát Kỷ sáng lên, nhấp vào một video.

“Trang web đánh bạc không chặn, lẽ nào còn chờ lừa đảo sao?".

Diệp Đan Quỳnh không nhịn được lên tiếng nhắc nhở: “Hừ, Lưu Phong, anh đừng tưởng mình có vài đồng là chơi được cái đó”.

“Cái đó không thể kiếm được tiền đâu, một khi dính vào thì sẽ hủy hoại cả đời”.

“Ý cô là đánh bạc sao?”, Lưu Phong hỏi với vẻ kinh ngạc.

“Nói thừa, chẳng phải các anh đang nói về đánh bạc sao?”.

Lưu Phong nhìn Tô Đát Kỷ: “Chúng ta có nói về đánh bạc hả?”.

Tô Đát Kỷ lắc đầu: “Hình như là không”.

Đầu Diệp Đan Quỳnh hiện đầy dấu chấm hỏi.

Hai chị em này đầu óc có vấn đề à?

“Đúng rồi chị, Tiểu Màn Thầu bảo em là có thể kiếm tiền ở trên đó”, Lưu Phong võ đầu, nhanh chóng nhập một địa chỉ trang web.

Ngay sau đó, trước mắt hoa lên.

Diệp Đan Quỳnh không khỏi sấn lại gần để xem.

“A a a, đồ lưu manh, anh... anh làm cái gì thế hả?”, Diệp Đan Quỳnh nhanh chóng che mắt lại, nhưng khe hở ngón tay.

†o đến mức sắp nhét được cả khuôn mặt vào.

Lưu Phong thì bấm chuột mở quảng cáo đánh bạc như không có ai bên cạnh.

Sau một phen thao tác.

“Tinh...”

Điện thoại của Lưu Phong vang lên. Cầm lên xem.

Một trăm nghìn tệ vào tài khoản. “Vãi!".

Diệp Đan Quỳnh chỉ nhìn điện thoại của Lưu Phong một cái đã buột miệng chửi bậy.

Vừa nãy cô tận mắt nhìn thấy Lưu Phong chơi đánh bạc trên trang web.

Chỉ chơi ba ván đã kiếm được một trăm nghìn tệ. Đúng là một vốn vạn lời.

Tô Đát Kỷ cũng sáng mắt lên: “Tiểu Phong, không ngờ em còn có bản lĩnh này! Mau, để chị chơi mấy ván nào!”.

Lưu Phong bò dậy: “Chị, cái này chơi nhỏ cho vui thôi, hơn nữa, chị đã có một tỷ tệ rồi, đâu thèm để mät đến số tiền nhỏ này”.

“Em đi đây, các chị tiếp tục đi”. “Em không xem nữa à?”, Tô Đát Kỷ hỏi. “Không xem nữa, về đi ngủ”.

Lưu Phong vẫy tay.

Thấy Lưu Phong đi rồi, Diệp Đan Quỳnh nhanh chóng bò lên giường, vẻ mặt đầy khao khát: “Đây... đây không phải là trang web đánh bạc thật đúng không?”.

“Cái này... cái này đúng là không phải trang web đánh bạc”, hai mắt Tô Đát Kỷ sáng lên, nhấp vào một video.

Tử Thần Đào HoaTác giả: Nhất Chi MaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Tên lưu manh thối tha, cút xuống cho tôi!” Trên chiếc giường trắng. Diệp Đan Quỳnh mở mắt ra, đột nhiên phát hiện bên cạnh mình có một người đàn ông không mặc quần áo đang năm. Người đàn ông ngáy như sấm, một tay đang ôm lấy cô, một tay đặt trên bộ phận nhạy cảm, chân còn đang gác lên người cô có vẻ như rất thoả mãn. Diệp Đan Quỳnh trong đầu hoàn toàn trống rỗng. Cô giơ chân lên, đạp cho gã đàn ông lăn ra ngoài. Nhưng không ngờ, gã đàn ông phản ứng cực kỳ nhanh nhạy. Mặc dù mắt vẫn nhắm chặt nhưng dễ dàng né được cú đạp của cô rồi thuận thế quấn luôn chiếc chăn đi. Sau đó, anh lăn xuống giường rồi lập tức đứng bật dậy. “Này người đẹp, sao tự nhiên cô lại nổi điên vậy!” Lưu Phong bị cắt ngang giấc mộng đẹp thì vẻ mặt vô cùng bất mãn, lầm bầm: “Khó khăn lắm tôi mới ngủ ngon được như vậy mà sáng sớm đã bị cô phá giấc!” Vừa nói, Lưu Phong vừa quấn chặt thêm chiếc chăn trên người, như thể sợ lộ hàng. Diệp Đan Quỳnh sững sờ, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát, cúi đầu xuống nhìn. Cảnh xuân ở… “Trang web đánh bạc không chặn, lẽ nào còn chờ lừa đảo sao?".Diệp Đan Quỳnh không nhịn được lên tiếng nhắc nhở: “Hừ, Lưu Phong, anh đừng tưởng mình có vài đồng là chơi được cái đó”.“Cái đó không thể kiếm được tiền đâu, một khi dính vào thì sẽ hủy hoại cả đời”.“Ý cô là đánh bạc sao?”, Lưu Phong hỏi với vẻ kinh ngạc.“Nói thừa, chẳng phải các anh đang nói về đánh bạc sao?”.Lưu Phong nhìn Tô Đát Kỷ: “Chúng ta có nói về đánh bạc hả?”.Tô Đát Kỷ lắc đầu: “Hình như là không”.Đầu Diệp Đan Quỳnh hiện đầy dấu chấm hỏi.Hai chị em này đầu óc có vấn đề à?“Đúng rồi chị, Tiểu Màn Thầu bảo em là có thể kiếm tiền ở trên đó”, Lưu Phong võ đầu, nhanh chóng nhập một địa chỉ trang web.Ngay sau đó, trước mắt hoa lên.Diệp Đan Quỳnh không khỏi sấn lại gần để xem.“A a a, đồ lưu manh, anh... anh làm cái gì thế hả?”, Diệp Đan Quỳnh nhanh chóng che mắt lại, nhưng khe hở ngón tay.†o đến mức sắp nhét được cả khuôn mặt vào.Lưu Phong thì bấm chuột mở quảng cáo đánh bạc như không có ai bên cạnh.Sau một phen thao tác.“Tinh...”Điện thoại của Lưu Phong vang lên. Cầm lên xem.Một trăm nghìn tệ vào tài khoản. “Vãi!".Diệp Đan Quỳnh chỉ nhìn điện thoại của Lưu Phong một cái đã buột miệng chửi bậy.Vừa nãy cô tận mắt nhìn thấy Lưu Phong chơi đánh bạc trên trang web.Chỉ chơi ba ván đã kiếm được một trăm nghìn tệ. Đúng là một vốn vạn lời.Tô Đát Kỷ cũng sáng mắt lên: “Tiểu Phong, không ngờ em còn có bản lĩnh này! Mau, để chị chơi mấy ván nào!”.Lưu Phong bò dậy: “Chị, cái này chơi nhỏ cho vui thôi, hơn nữa, chị đã có một tỷ tệ rồi, đâu thèm để mät đến số tiền nhỏ này”.“Em đi đây, các chị tiếp tục đi”. “Em không xem nữa à?”, Tô Đát Kỷ hỏi. “Không xem nữa, về đi ngủ”.Lưu Phong vẫy tay.Thấy Lưu Phong đi rồi, Diệp Đan Quỳnh nhanh chóng bò lên giường, vẻ mặt đầy khao khát: “Đây... đây không phải là trang web đánh bạc thật đúng không?”.“Cái này... cái này đúng là không phải trang web đánh bạc”, hai mắt Tô Đát Kỷ sáng lên, nhấp vào một video.

Chương 60: Ý cô là đánh bạc sao?