Tháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình…

Chương 30: Chương 30

Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70Tác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình… Bất quá bà vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi: “Chú Lý, chú có thể sửa mệnh cho Đào Hoa hay không a? Vạn nhất con bé thành gái lỡ thì, chờ khi tôi chết đi sẽ không thể nhắm mắt a.”Cụ ông buông tay Triệu Đào Hoa ra, không có nửa phần do dự liền nói: “Mệnh số của đứa nhỏ này tôi không đổi được, cùng với sửa mệnh không bằng học được quý trọng duyên phận.”Quý trọng duyên phận……Giờ khắc này, nội tâm Chu Minh Lan vô cùng rối rắm.Hiện giờ nhà bọn họ cùng Thẩm Thiên Bách nháo thành như vậy, bà là một vạn cái không muốn lại cùng cái thằng nhóc thối đó có liên quan gì.Chính là…… Nếu bỏ lỡ hắn, con gái bà đời này sẽ gả không ra vậy thì bà phải làm gì bây giờ?Trong loại cảm xúc phức tạp này, hai mẹ con rời khỏi nhà ông cụ Lỹ.Trên đường trở về, Triệu Đào Hoa thấy bà rầu rĩ không vui chỉ có thể ra tiếng khuyên nhủ: “Mẹ, Thẩm Thiên Bách cái loại người này mẹ có đánh chết con cũng sẽ không gả, lại nói, người có nhân duyên cùng con không nhất định phải là hắn a~ hơn nữa lời của thầy bói không nhất định chuẩn.”Chu Minh Lan nghiêng đầu giật giật môi, cuối cùng vẫn là không đem lời nói trong lòng nói ra tới.Ông cụ Lý kia chính là thầy bói có tiếng làng trên xóm dưới ở đây.Khi bà 18 tuổi, vẫn còn là một đáo đào hoa cũng đã đi tìm ông ấy tính qua mệnh của mình.Lúc đó ông cụ nói, bà có một đứa con gái, vẫn là đứa con đại phú đại quý, nhưng năm con gái 18 tuổi sẽ gặp phải một kiếp nạn, nếu con bé vượt qua thành công, lúc sau cuộc sống của con bé chính là xuôi gió xuôi nước còn mang lại phúc cho nhà họ Triệu, nhưng trên phương diện nhân duyên của con bé lại biến đổi bất ngờ.Hiện giờ mọi thứ đều giống như tính toán của ông cụ, sau khi con gái tự sát may mắn nhặt về một cái mạng, cho nên hôm nay bà mới có thể dẫn người tới chỗ này đoán mệnh.Nhưng không nói bà không có cách nào an tâm.Làm một người mẹ, bà không cần con cái có thể đại phú đại quý, chỉ mong muốn về sau con của bà không bệnh không tai là được..

Bất quá bà vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi: “Chú Lý, chú có thể sửa mệnh cho Đào Hoa hay không a? Vạn nhất con bé thành gái lỡ thì, chờ khi tôi chết đi sẽ không thể nhắm mắt a.

”Cụ ông buông tay Triệu Đào Hoa ra, không có nửa phần do dự liền nói: “Mệnh số của đứa nhỏ này tôi không đổi được, cùng với sửa mệnh không bằng học được quý trọng duyên phận.

”Quý trọng duyên phận……Giờ khắc này, nội tâm Chu Minh Lan vô cùng rối rắm.

Hiện giờ nhà bọn họ cùng Thẩm Thiên Bách nháo thành như vậy, bà là một vạn cái không muốn lại cùng cái thằng nhóc thối đó có liên quan gì.

Chính là…… Nếu bỏ lỡ hắn, con gái bà đời này sẽ gả không ra vậy thì bà phải làm gì bây giờ?Trong loại cảm xúc phức tạp này, hai mẹ con rời khỏi nhà ông cụ Lỹ.

Trên đường trở về, Triệu Đào Hoa thấy bà rầu rĩ không vui chỉ có thể ra tiếng khuyên nhủ: “Mẹ, Thẩm Thiên Bách cái loại người này mẹ có đánh chết con cũng sẽ không gả, lại nói, người có nhân duyên cùng con không nhất định phải là hắn a~ hơn nữa lời của thầy bói không nhất định chuẩn.

”Chu Minh Lan nghiêng đầu giật giật môi, cuối cùng vẫn là không đem lời nói trong lòng nói ra tới.

Ông cụ Lý kia chính là thầy bói có tiếng làng trên xóm dưới ở đây.

Khi bà 18 tuổi, vẫn còn là một đáo đào hoa cũng đã đi tìm ông ấy tính qua mệnh của mình.

Lúc đó ông cụ nói, bà có một đứa con gái, vẫn là đứa con đại phú đại quý, nhưng năm con gái 18 tuổi sẽ gặp phải một kiếp nạn, nếu con bé vượt qua thành công, lúc sau cuộc sống của con bé chính là xuôi gió xuôi nước còn mang lại phúc cho nhà họ Triệu, nhưng trên phương diện nhân duyên của con bé lại biến đổi bất ngờ.

Hiện giờ mọi thứ đều giống như tính toán của ông cụ, sau khi con gái tự sát may mắn nhặt về một cái mạng, cho nên hôm nay bà mới có thể dẫn người tới chỗ này đoán mệnh.

Nhưng không nói bà không có cách nào an tâm.

Làm một người mẹ, bà không cần con cái có thể đại phú đại quý, chỉ mong muốn về sau con của bà không bệnh không tai là được.

.

Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70Tác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình… Bất quá bà vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi: “Chú Lý, chú có thể sửa mệnh cho Đào Hoa hay không a? Vạn nhất con bé thành gái lỡ thì, chờ khi tôi chết đi sẽ không thể nhắm mắt a.”Cụ ông buông tay Triệu Đào Hoa ra, không có nửa phần do dự liền nói: “Mệnh số của đứa nhỏ này tôi không đổi được, cùng với sửa mệnh không bằng học được quý trọng duyên phận.”Quý trọng duyên phận……Giờ khắc này, nội tâm Chu Minh Lan vô cùng rối rắm.Hiện giờ nhà bọn họ cùng Thẩm Thiên Bách nháo thành như vậy, bà là một vạn cái không muốn lại cùng cái thằng nhóc thối đó có liên quan gì.Chính là…… Nếu bỏ lỡ hắn, con gái bà đời này sẽ gả không ra vậy thì bà phải làm gì bây giờ?Trong loại cảm xúc phức tạp này, hai mẹ con rời khỏi nhà ông cụ Lỹ.Trên đường trở về, Triệu Đào Hoa thấy bà rầu rĩ không vui chỉ có thể ra tiếng khuyên nhủ: “Mẹ, Thẩm Thiên Bách cái loại người này mẹ có đánh chết con cũng sẽ không gả, lại nói, người có nhân duyên cùng con không nhất định phải là hắn a~ hơn nữa lời của thầy bói không nhất định chuẩn.”Chu Minh Lan nghiêng đầu giật giật môi, cuối cùng vẫn là không đem lời nói trong lòng nói ra tới.Ông cụ Lý kia chính là thầy bói có tiếng làng trên xóm dưới ở đây.Khi bà 18 tuổi, vẫn còn là một đáo đào hoa cũng đã đi tìm ông ấy tính qua mệnh của mình.Lúc đó ông cụ nói, bà có một đứa con gái, vẫn là đứa con đại phú đại quý, nhưng năm con gái 18 tuổi sẽ gặp phải một kiếp nạn, nếu con bé vượt qua thành công, lúc sau cuộc sống của con bé chính là xuôi gió xuôi nước còn mang lại phúc cho nhà họ Triệu, nhưng trên phương diện nhân duyên của con bé lại biến đổi bất ngờ.Hiện giờ mọi thứ đều giống như tính toán của ông cụ, sau khi con gái tự sát may mắn nhặt về một cái mạng, cho nên hôm nay bà mới có thể dẫn người tới chỗ này đoán mệnh.Nhưng không nói bà không có cách nào an tâm.Làm một người mẹ, bà không cần con cái có thể đại phú đại quý, chỉ mong muốn về sau con của bà không bệnh không tai là được..

Chương 30: Chương 30