Tháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình…
Chương 39: Chương 39
Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70Tác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình… Có người thấy biểu tình này của bà ta liền tò mò lên tiếng hỏi : “Đừng nói là cô không biết đi?” Ngay sau đó người này liền đem toàn bộ những gì mình biết kể lại cho bà ta, lời trong lời ngoài đều tỏ ra khinh bỉ Thẩm Thiên Bách.Vương Tiểu Vân càng nghe sắc mặt càng trầm, cuối cùng cả người đều bùng nổ!Chẳng qua bà ta không tức giận hành động của con trai mình, mà là tức giận con nhóc thối Triệu Đào Hoa kia!Con nhóc này cũng dám bắt con trai bà ta quỳ xuống?!Nhà họ Thẩm bà ta ở đồn điền Đông Sơn này là gia đình lâu đời, sao có thể chịu người khác bắt nạt như vậy!Bà ta càng nghĩ càng giận, cuối cùng quyết định đến Cách Ủy Hội tìm người nói chuyện, anh họ bà ta là một tổ nhỏ, người họ Triệu kia có nói gì cũng không dám phân cao thấp với cách ủy đi.Khi Vương Tiểu Vân đi rồi những người còn ngồi chỗ tán cây hòe này lại bắt đầu nghị luân sôi nổi lên.Ngươi một lời ta một câu đều đang đoán xem, Vương Tiểu Vân này sẽ làm cái gì?Anh họ của Vương Tiểu Vân là Vương Dũng Cường, sau khi hắn ta nghe em họ nói cháu trai bị làm khó dễ, gương mặt ngựa của hắn ta lập tức đen lại.Đầu tiên hắn trấn an Vương Tiểu Vân, ngay sau đó gọi tới hai người khác cùng hắn đi bắt Triệu Chính Nam.Tháng chín, mặt trời giữa trưa liền nóng rát.Hôm nay, Triệu Đào Hoa đi theo Chu Minh Lan trộm đi đến trấn trên bán trứng gà, một cân trứng gà bán một khối tiền, nhà bọn họ tích cóp hơn hai cân, đổi thành hai khối ba mao tiền.Triệu Đào Hoa nhìn tiền trong tay Chu Minh Lan có chút trầm mặc, nếu là đời sau, hai khối tiền này cũng chỉ đủ ngồi một chuyến xe buýt mà thôi…Hiện tại trong tay có tiền, Chu Minh Lan cao hứng phấn chấn đi mua một muỗng nước tương, lại mua cho lão thái thái mười mấy viên kẹo trái cây.Khi hai mẹ con xách theo đồ vật trở lại nhà họ Triệu, trước cửa nhà đã vây đầy người.Vừa thấy tình hình như vậy, tâm Chu Minh Lan không khỏi lộp bộp một chút, bà tùy tiện túm chặt một người, sốt ruột lên tiếng hỏi: “Đây là sao? Nhà tôi sảy ra việc gì?”.
Có người thấy biểu tình này của bà ta liền tò mò lên tiếng hỏi : “Đừng nói là cô không biết đi?” Ngay sau đó người này liền đem toàn bộ những gì mình biết kể lại cho bà ta, lời trong lời ngoài đều tỏ ra khinh bỉ Thẩm Thiên Bách.
Vương Tiểu Vân càng nghe sắc mặt càng trầm, cuối cùng cả người đều bùng nổ!Chẳng qua bà ta không tức giận hành động của con trai mình, mà là tức giận con nhóc thối Triệu Đào Hoa kia!Con nhóc này cũng dám bắt con trai bà ta quỳ xuống?!Nhà họ Thẩm bà ta ở đồn điền Đông Sơn này là gia đình lâu đời, sao có thể chịu người khác bắt nạt như vậy!Bà ta càng nghĩ càng giận, cuối cùng quyết định đến Cách Ủy Hội tìm người nói chuyện, anh họ bà ta là một tổ nhỏ, người họ Triệu kia có nói gì cũng không dám phân cao thấp với cách ủy đi.
Khi Vương Tiểu Vân đi rồi những người còn ngồi chỗ tán cây hòe này lại bắt đầu nghị luân sôi nổi lên.
Ngươi một lời ta một câu đều đang đoán xem, Vương Tiểu Vân này sẽ làm cái gì?Anh họ của Vương Tiểu Vân là Vương Dũng Cường, sau khi hắn ta nghe em họ nói cháu trai bị làm khó dễ, gương mặt ngựa của hắn ta lập tức đen lại.
Đầu tiên hắn trấn an Vương Tiểu Vân, ngay sau đó gọi tới hai người khác cùng hắn đi bắt Triệu Chính Nam.
Tháng chín, mặt trời giữa trưa liền nóng rát.
Hôm nay, Triệu Đào Hoa đi theo Chu Minh Lan trộm đi đến trấn trên bán trứng gà, một cân trứng gà bán một khối tiền, nhà bọn họ tích cóp hơn hai cân, đổi thành hai khối ba mao tiền.
Triệu Đào Hoa nhìn tiền trong tay Chu Minh Lan có chút trầm mặc, nếu là đời sau, hai khối tiền này cũng chỉ đủ ngồi một chuyến xe buýt mà thôi…Hiện tại trong tay có tiền, Chu Minh Lan cao hứng phấn chấn đi mua một muỗng nước tương, lại mua cho lão thái thái mười mấy viên kẹo trái cây.
Khi hai mẹ con xách theo đồ vật trở lại nhà họ Triệu, trước cửa nhà đã vây đầy người.
Vừa thấy tình hình như vậy, tâm Chu Minh Lan không khỏi lộp bộp một chút, bà tùy tiện túm chặt một người, sốt ruột lên tiếng hỏi: “Đây là sao? Nhà tôi sảy ra việc gì?”.
Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70Tác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình… Có người thấy biểu tình này của bà ta liền tò mò lên tiếng hỏi : “Đừng nói là cô không biết đi?” Ngay sau đó người này liền đem toàn bộ những gì mình biết kể lại cho bà ta, lời trong lời ngoài đều tỏ ra khinh bỉ Thẩm Thiên Bách.Vương Tiểu Vân càng nghe sắc mặt càng trầm, cuối cùng cả người đều bùng nổ!Chẳng qua bà ta không tức giận hành động của con trai mình, mà là tức giận con nhóc thối Triệu Đào Hoa kia!Con nhóc này cũng dám bắt con trai bà ta quỳ xuống?!Nhà họ Thẩm bà ta ở đồn điền Đông Sơn này là gia đình lâu đời, sao có thể chịu người khác bắt nạt như vậy!Bà ta càng nghĩ càng giận, cuối cùng quyết định đến Cách Ủy Hội tìm người nói chuyện, anh họ bà ta là một tổ nhỏ, người họ Triệu kia có nói gì cũng không dám phân cao thấp với cách ủy đi.Khi Vương Tiểu Vân đi rồi những người còn ngồi chỗ tán cây hòe này lại bắt đầu nghị luân sôi nổi lên.Ngươi một lời ta một câu đều đang đoán xem, Vương Tiểu Vân này sẽ làm cái gì?Anh họ của Vương Tiểu Vân là Vương Dũng Cường, sau khi hắn ta nghe em họ nói cháu trai bị làm khó dễ, gương mặt ngựa của hắn ta lập tức đen lại.Đầu tiên hắn trấn an Vương Tiểu Vân, ngay sau đó gọi tới hai người khác cùng hắn đi bắt Triệu Chính Nam.Tháng chín, mặt trời giữa trưa liền nóng rát.Hôm nay, Triệu Đào Hoa đi theo Chu Minh Lan trộm đi đến trấn trên bán trứng gà, một cân trứng gà bán một khối tiền, nhà bọn họ tích cóp hơn hai cân, đổi thành hai khối ba mao tiền.Triệu Đào Hoa nhìn tiền trong tay Chu Minh Lan có chút trầm mặc, nếu là đời sau, hai khối tiền này cũng chỉ đủ ngồi một chuyến xe buýt mà thôi…Hiện tại trong tay có tiền, Chu Minh Lan cao hứng phấn chấn đi mua một muỗng nước tương, lại mua cho lão thái thái mười mấy viên kẹo trái cây.Khi hai mẹ con xách theo đồ vật trở lại nhà họ Triệu, trước cửa nhà đã vây đầy người.Vừa thấy tình hình như vậy, tâm Chu Minh Lan không khỏi lộp bộp một chút, bà tùy tiện túm chặt một người, sốt ruột lên tiếng hỏi: “Đây là sao? Nhà tôi sảy ra việc gì?”.