Tháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình…

Chương 40: Chương 40

Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70Tác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình… Các thôn dân nhìn đến là Chu Minh Lan đã trở lại, lập tức bắt đầu mồm năm miệng mười báo cho bà biết: “Minh Lan, không được rồi! Chinh Nam nhà cô bị Vương Dũng Cường mang đi!”“Đúng vậy! Chỉ có một mình lão thái thái ở nhà, bọn họ người đông thế mạnh bà ấy không ngăn lại được!”Nghe xong này đó, Chu Minh Lan chạy nhanh vào trong phòng, bà sợ Tiền Bảo Như có xảy ra sơ suất gì thì bà không có cách nào giải thích được với chồng mình.Triệu Đào Hoa theo sát sau đó cũng là lo lắng không thôi.Tuy rằng cô không biết cái người Vương Dũng Cường này là người nào, nhưng từ trong biểu tình của mọi người cô có thể nhìn ra được, sự tình phát sinh ngày hôm nay giống như có chút khó giải quyết.Trong phòng, Tiền Bảo Như ngồi dưới đất khóc đến tê tâm liệt phế, toàn thân dính đầy đất vàng, bộ dáng cực kỳ chật vật, nhìn quả thật làm cho người khác phải thổn thức không thôi.Chu Minh Lan đem toàn bộ đồ vật mua tới đều vứt sáng một bên, đẩy ra đám người chạy vội tới trước người lão thái thái, hốc mắt bà nháy mắt liền nóng, “Mẹ, đồ con rùa nào khi dễ mẹ?”Tiền Bảo Như vừa thấy con dâu đã trở lạnhorhai tròng mắt nhỏ vừa chuyển khóc đến càng thêm lợi hại, “Vợ thằng tứ ~ người nhà họ Thẩm thật sự quá không phải đồ vật! Chính Nam bị bọn họ bắt đi!”Lúc này toàn bộ người vây xem xung quanh lại bắt đầu mồm năm miệng mười lên tiếng khuyên: “thím Tiền, thím mau đứng lên đi, nhà họ Thẩm làm việc này đúng là quá mức, thím yên tâm, chúng ta nhất định đứng về phía nhà thím nói chuyện đâu!”“Đúng rồi! Cho dù có họ hàng là quan lớn thì lại làm sao? Bắt nạt giai cấp vô sản là không được!”Tính cách Vương Tiểu Vân ngạo mạn, ngày thường bà ta đắc tội không ít người, thôn dân đã bị bà ta đắc tội qua đều ước gì nhà bà ta xảy ra chuyện.Mọi người đều biết, người nhà họ Triệu cũng không phải người dễ chọc, cho nên người khuyên giải không nhiều lắm, nhưng người châm ngòi thổi gió thật ra lại không ít..

Các thôn dân nhìn đến là Chu Minh Lan đã trở lại, lập tức bắt đầu mồm năm miệng mười báo cho bà biết: “Minh Lan, không được rồi! Chinh Nam nhà cô bị Vương Dũng Cường mang đi!”“Đúng vậy! Chỉ có một mình lão thái thái ở nhà, bọn họ người đông thế mạnh bà ấy không ngăn lại được!”Nghe xong này đó, Chu Minh Lan chạy nhanh vào trong phòng, bà sợ Tiền Bảo Như có xảy ra sơ suất gì thì bà không có cách nào giải thích được với chồng mình.

Triệu Đào Hoa theo sát sau đó cũng là lo lắng không thôi.

Tuy rằng cô không biết cái người Vương Dũng Cường này là người nào, nhưng từ trong biểu tình của mọi người cô có thể nhìn ra được, sự tình phát sinh ngày hôm nay giống như có chút khó giải quyết.

Trong phòng, Tiền Bảo Như ngồi dưới đất khóc đến tê tâm liệt phế, toàn thân dính đầy đất vàng, bộ dáng cực kỳ chật vật, nhìn quả thật làm cho người khác phải thổn thức không thôi.

Chu Minh Lan đem toàn bộ đồ vật mua tới đều vứt sáng một bên, đẩy ra đám người chạy vội tới trước người lão thái thái, hốc mắt bà nháy mắt liền nóng, “Mẹ, đồ con rùa nào khi dễ mẹ?”Tiền Bảo Như vừa thấy con dâu đã trở lạnhorhai tròng mắt nhỏ vừa chuyển khóc đến càng thêm lợi hại, “Vợ thằng tứ ~ người nhà họ Thẩm thật sự quá không phải đồ vật! Chính Nam bị bọn họ bắt đi!”Lúc này toàn bộ người vây xem xung quanh lại bắt đầu mồm năm miệng mười lên tiếng khuyên: “thím Tiền, thím mau đứng lên đi, nhà họ Thẩm làm việc này đúng là quá mức, thím yên tâm, chúng ta nhất định đứng về phía nhà thím nói chuyện đâu!”“Đúng rồi! Cho dù có họ hàng là quan lớn thì lại làm sao? Bắt nạt giai cấp vô sản là không được!”Tính cách Vương Tiểu Vân ngạo mạn, ngày thường bà ta đắc tội không ít người, thôn dân đã bị bà ta đắc tội qua đều ước gì nhà bà ta xảy ra chuyện.

Mọi người đều biết, người nhà họ Triệu cũng không phải người dễ chọc, cho nên người khuyên giải không nhiều lắm, nhưng người châm ngòi thổi gió thật ra lại không ít.

.

Dựa Vào Rút Thăm Nằm Thắng Ở Thập Niên 70Tác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín ở Đông Bắc, thời tiết cuối thu mát mẻ. Sáng sớm có gió nhẹ thổi qua, mang đến cho mọi người một chút lạnh lẽo. Lúc này trên sân đập lúa của thôn Đông Sơn, mọi người quấn chặt quần áo đầy những lỗ vá trên người ngay ngắn trật tự xếp hàng nhận công cụ cho ngày làm việc hôm nay. Đứng ở vị trí cuối cùng trong đội ngũ, một thím béo lấy ra mấy viên đậu phộng từ trong túi áo, hai tròng mắt xoay chuyển nhìn khắp mọi nơi, nửa ngày sau sau khi xác đinh chắc chắn trong đám người không có người nhà họ Triệu, thím ta mới một bên nhai đậu phộng, một bên bắt đầu bát quái đàm luận việc nhà họ Triệu. “Ai, các ngươi có nghe thấy gì không? Tiểu Đào Hoa nhà Lão Triệu kia nhưng đến không được, hôm qua đã thắt cổ tự tử!”Mọi người đứng chung quanh thím ta vừa nghe thấy lời này, lập tức liền vây quanh lên. “Gì?! Không nghe nói a? Thím như thế nào?”“Có phải bởi vì bị hủy hôn hay không?”Thấy lực chú ý của tất cả mọi người đã dừng trên người mình, thím béo nhai đậu phộng càng hăng hái, “Người hình… Các thôn dân nhìn đến là Chu Minh Lan đã trở lại, lập tức bắt đầu mồm năm miệng mười báo cho bà biết: “Minh Lan, không được rồi! Chinh Nam nhà cô bị Vương Dũng Cường mang đi!”“Đúng vậy! Chỉ có một mình lão thái thái ở nhà, bọn họ người đông thế mạnh bà ấy không ngăn lại được!”Nghe xong này đó, Chu Minh Lan chạy nhanh vào trong phòng, bà sợ Tiền Bảo Như có xảy ra sơ suất gì thì bà không có cách nào giải thích được với chồng mình.Triệu Đào Hoa theo sát sau đó cũng là lo lắng không thôi.Tuy rằng cô không biết cái người Vương Dũng Cường này là người nào, nhưng từ trong biểu tình của mọi người cô có thể nhìn ra được, sự tình phát sinh ngày hôm nay giống như có chút khó giải quyết.Trong phòng, Tiền Bảo Như ngồi dưới đất khóc đến tê tâm liệt phế, toàn thân dính đầy đất vàng, bộ dáng cực kỳ chật vật, nhìn quả thật làm cho người khác phải thổn thức không thôi.Chu Minh Lan đem toàn bộ đồ vật mua tới đều vứt sáng một bên, đẩy ra đám người chạy vội tới trước người lão thái thái, hốc mắt bà nháy mắt liền nóng, “Mẹ, đồ con rùa nào khi dễ mẹ?”Tiền Bảo Như vừa thấy con dâu đã trở lạnhorhai tròng mắt nhỏ vừa chuyển khóc đến càng thêm lợi hại, “Vợ thằng tứ ~ người nhà họ Thẩm thật sự quá không phải đồ vật! Chính Nam bị bọn họ bắt đi!”Lúc này toàn bộ người vây xem xung quanh lại bắt đầu mồm năm miệng mười lên tiếng khuyên: “thím Tiền, thím mau đứng lên đi, nhà họ Thẩm làm việc này đúng là quá mức, thím yên tâm, chúng ta nhất định đứng về phía nhà thím nói chuyện đâu!”“Đúng rồi! Cho dù có họ hàng là quan lớn thì lại làm sao? Bắt nạt giai cấp vô sản là không được!”Tính cách Vương Tiểu Vân ngạo mạn, ngày thường bà ta đắc tội không ít người, thôn dân đã bị bà ta đắc tội qua đều ước gì nhà bà ta xảy ra chuyện.Mọi người đều biết, người nhà họ Triệu cũng không phải người dễ chọc, cho nên người khuyên giải không nhiều lắm, nhưng người châm ngòi thổi gió thật ra lại không ít..

Chương 40: Chương 40