Lần này Tạ Thanh Châu bế quan hơn một trăm năm. Đối với một người tu tiên, trăm năm cũng không thể gọi là dài, hơn nữa hắn đã phi thăng từ lâu, còn là Tiên Đế một phương, trăm năm càng không là gì, thần tiên không thể chết, bế quan ngàn năm cũng không ít. Nhưng lần này hắn bế quan không phải vì tu luyện. Hắn từ hạ giới bước lên vị trí Tiên Đế, đi được tới hôm nay, cũng xem như ý chí kiên định, vững vàng, cho đến tận khi bế quan. Mọi người đều nói cảnh giới của Tiên Đế là cảnh giới cao nhất mà người tu tiên có thể đạt tới, hắn tu luyện cực khổ trở thành Tiên Đế, từ đó năm Thiên Đế mỗi người trấn giữ một nơi, đủ Ngũ Hành. Nhưng không biết vì sao, trong lòng lại có nghi vấn. Đại đạo vô hình, đại đạo vô biên, người theo đuổi đại đạo đều có lòng tham không đáy. Nếu cảnh giới Tiên Đế là cuối cùng, vậy chẳng lẽ đây là đại đạo cuối cùng sao? Nhưng điều này là không thể, nhưng nếu đó không phải thứ cuối cùng, vậy thì rào cản với cảnh giới tiếp theo là gì, làm thế nào để phá vỡ nó? Không phải…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...