Tác giả:

----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh…

Chương 30: Chương 30

Xuyên Đến 70 Ta Được Cả Nhà Bạo SủngTác giả: Giản Hoài ChâuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh… ----Điền Hương Quả vui vẻ cầm con dao phay sắc bén lên: "Nấu cho mười mấy người chẳng là gì, mấy trăm người con cũng làm được!"Tài nấu nướng của cô là do ông nội dạy, từ nhỏ đã nghiêm khắc huấn luyện, cô đã chịu mọi khó khăn, sau này trở thành đầu bếp hàng đầu cũng không quên gốc rễ.Dù nấu ăn cho ai, dùng nguyên liệu nấu ăn gì, cô đều chu đáo xử lý cẩn thận.Đối với cô, nấu cho mười mấy người ăn chỉ là nấu một bữa ăn sáng.Hạ Mai còn muốn nói gì đó, Mã Học Cầm ngăn bà lại:"Đứa nhỏ này nhiều năm không gặp em, nó muốn hiếu thảo thì em nghe theo nó đi, nếu nó không làm được chúng ta giúp cũng không muộn."Hạ Mai quan tâm quá hóa làm phiền, được Mã Học Cầm chỉ bảo, bà gật đầu: "Được, vậy con làm đi, mẹ nhóm lửa cho con.""Vâng!"Điền Hương Quả đã lên kế hoạch phải làm món gì, thịt khô xào ớt đỏ, miến hầm đậu phụ và cải thảo, khoai tây thái sợi chua cay, cuối cùng là cải chua thái sợi trộn.Hai cái nồi, một cái nồi nấu cơm, ở thành nồi dán bánh ngô, nếu không đủ cơm thì dùng bánh ngô ăn với miến, có canh có mặn.Đàn ông thích uống rượu, thịt khô và cải chua thái sợi đều là đồ nhắm rượu.Cô cởi áo bông bên ngoài ra, đầu tiên đun một nồi nước rồi rửa sạch thớt và dao bằng nước nóng, vẻ mặt rửa dao như đang đối xử với con mình vậy.Cô chưa nấu cơm, nhưng bầu không khí đã khiến Mã Học Cầm và Hạ Mai nhìn đến ngây người.Hạ Mai ngạc nhiên, nhìn dáng vẻ của con gái bà trông rất lợi hại.Mã Học Cầm vô thức nói ra lời ở trong lòng: "Người bên ngoài đều nói Hương Quả hết ăn lại nằm, sao chị lại cảm thấy con bé còn sạch sẽ và chăm chỉ hơn chúng ta?"Hạ Mai hơi tức giận: "Đây nhất định là lời nói dối Trần Tú Hoa truyền đi, con gái em chỉ nhìn đã biết là người thích sạch sẽ.Lần sau em gặp bà ta, em sẽ xé nát miệng bà ta!"Tay cầm dao của Điền Hương Quả run lên.Ba mẹ cô đều có vẻ ngoài đẹp nhất trong Điền gia, ba cô hơi đen, nhưng khuôn mặt anh tuấn đoàng hoàng.Mẹ cô lại hiền lành dịu dàng, không hề giống người phương Bắc, khung xương nhỏ, làn da trắng, dù lớn tuổi nhưng vẫn có sức hút.Không ngờ bà còn có một mặt mạnh mẽ như thế.Điền Hương Quả rửa dao xong, đầu tiên cô nấu cơm, một cái nồi khác đun nước nóng nấu thịt khô.Trong lúc đó cô cắt khoai tây thành sợi, cô ấn khoai tây xuống, chỉ thấy ánh sáng dao phay hiện lên, độ dày bằng nhau giống như những lát khoai tây cắt ra được đo bằng thước, sau đó lại bị cắt nhỏ thành sợi khoai tây.Khoai tây sợi, cải thìa sợi, thịt khô! Cho vào nồi xào, hầm, cho ra nồi! Động tác nhanh nhẹn liền mạch, mùi thơm theo khe cửa sổ được dán chặt chui ra ngoài, khiến người ta ***** miếng..

----Điền Hương Quả vui vẻ cầm con dao phay sắc bén lên: "Nấu cho mười mấy người chẳng là gì, mấy trăm người con cũng làm được!"Tài nấu nướng của cô là do ông nội dạy, từ nhỏ đã nghiêm khắc huấn luyện, cô đã chịu mọi khó khăn, sau này trở thành đầu bếp hàng đầu cũng không quên gốc rễ.

Dù nấu ăn cho ai, dùng nguyên liệu nấu ăn gì, cô đều chu đáo xử lý cẩn thận.

Đối với cô, nấu cho mười mấy người ăn chỉ là nấu một bữa ăn sáng.

Hạ Mai còn muốn nói gì đó, Mã Học Cầm ngăn bà lại:"Đứa nhỏ này nhiều năm không gặp em, nó muốn hiếu thảo thì em nghe theo nó đi, nếu nó không làm được chúng ta giúp cũng không muộn.

"Hạ Mai quan tâm quá hóa làm phiền, được Mã Học Cầm chỉ bảo, bà gật đầu: "Được, vậy con làm đi, mẹ nhóm lửa cho con.

""Vâng!"Điền Hương Quả đã lên kế hoạch phải làm món gì, thịt khô xào ớt đỏ, miến hầm đậu phụ và cải thảo, khoai tây thái sợi chua cay, cuối cùng là cải chua thái sợi trộn.

Hai cái nồi, một cái nồi nấu cơm, ở thành nồi dán bánh ngô, nếu không đủ cơm thì dùng bánh ngô ăn với miến, có canh có mặn.

Đàn ông thích uống rượu, thịt khô và cải chua thái sợi đều là đồ nhắm rượu.

Cô cởi áo bông bên ngoài ra, đầu tiên đun một nồi nước rồi rửa sạch thớt và dao bằng nước nóng, vẻ mặt rửa dao như đang đối xử với con mình vậy.

Cô chưa nấu cơm, nhưng bầu không khí đã khiến Mã Học Cầm và Hạ Mai nhìn đến ngây người.

Hạ Mai ngạc nhiên, nhìn dáng vẻ của con gái bà trông rất lợi hại.

Mã Học Cầm vô thức nói ra lời ở trong lòng: "Người bên ngoài đều nói Hương Quả hết ăn lại nằm, sao chị lại cảm thấy con bé còn sạch sẽ và chăm chỉ hơn chúng ta?"Hạ Mai hơi tức giận: "Đây nhất định là lời nói dối Trần Tú Hoa truyền đi, con gái em chỉ nhìn đã biết là người thích sạch sẽ.

Lần sau em gặp bà ta, em sẽ xé nát miệng bà ta!"Tay cầm dao của Điền Hương Quả run lên.

Ba mẹ cô đều có vẻ ngoài đẹp nhất trong Điền gia, ba cô hơi đen, nhưng khuôn mặt anh tuấn đoàng hoàng.

Mẹ cô lại hiền lành dịu dàng, không hề giống người phương Bắc, khung xương nhỏ, làn da trắng, dù lớn tuổi nhưng vẫn có sức hút.

Không ngờ bà còn có một mặt mạnh mẽ như thế.

Điền Hương Quả rửa dao xong, đầu tiên cô nấu cơm, một cái nồi khác đun nước nóng nấu thịt khô.

Trong lúc đó cô cắt khoai tây thành sợi, cô ấn khoai tây xuống, chỉ thấy ánh sáng dao phay hiện lên, độ dày bằng nhau giống như những lát khoai tây cắt ra được đo bằng thước, sau đó lại bị cắt nhỏ thành sợi khoai tây.

Khoai tây sợi, cải thìa sợi, thịt khô! Cho vào nồi xào, hầm, cho ra nồi! Động tác nhanh nhẹn liền mạch, mùi thơm theo khe cửa sổ được dán chặt chui ra ngoài, khiến người ta ***** miếng.

.

Xuyên Đến 70 Ta Được Cả Nhà Bạo SủngTác giả: Giản Hoài ChâuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh… ----Điền Hương Quả vui vẻ cầm con dao phay sắc bén lên: "Nấu cho mười mấy người chẳng là gì, mấy trăm người con cũng làm được!"Tài nấu nướng của cô là do ông nội dạy, từ nhỏ đã nghiêm khắc huấn luyện, cô đã chịu mọi khó khăn, sau này trở thành đầu bếp hàng đầu cũng không quên gốc rễ.Dù nấu ăn cho ai, dùng nguyên liệu nấu ăn gì, cô đều chu đáo xử lý cẩn thận.Đối với cô, nấu cho mười mấy người ăn chỉ là nấu một bữa ăn sáng.Hạ Mai còn muốn nói gì đó, Mã Học Cầm ngăn bà lại:"Đứa nhỏ này nhiều năm không gặp em, nó muốn hiếu thảo thì em nghe theo nó đi, nếu nó không làm được chúng ta giúp cũng không muộn."Hạ Mai quan tâm quá hóa làm phiền, được Mã Học Cầm chỉ bảo, bà gật đầu: "Được, vậy con làm đi, mẹ nhóm lửa cho con.""Vâng!"Điền Hương Quả đã lên kế hoạch phải làm món gì, thịt khô xào ớt đỏ, miến hầm đậu phụ và cải thảo, khoai tây thái sợi chua cay, cuối cùng là cải chua thái sợi trộn.Hai cái nồi, một cái nồi nấu cơm, ở thành nồi dán bánh ngô, nếu không đủ cơm thì dùng bánh ngô ăn với miến, có canh có mặn.Đàn ông thích uống rượu, thịt khô và cải chua thái sợi đều là đồ nhắm rượu.Cô cởi áo bông bên ngoài ra, đầu tiên đun một nồi nước rồi rửa sạch thớt và dao bằng nước nóng, vẻ mặt rửa dao như đang đối xử với con mình vậy.Cô chưa nấu cơm, nhưng bầu không khí đã khiến Mã Học Cầm và Hạ Mai nhìn đến ngây người.Hạ Mai ngạc nhiên, nhìn dáng vẻ của con gái bà trông rất lợi hại.Mã Học Cầm vô thức nói ra lời ở trong lòng: "Người bên ngoài đều nói Hương Quả hết ăn lại nằm, sao chị lại cảm thấy con bé còn sạch sẽ và chăm chỉ hơn chúng ta?"Hạ Mai hơi tức giận: "Đây nhất định là lời nói dối Trần Tú Hoa truyền đi, con gái em chỉ nhìn đã biết là người thích sạch sẽ.Lần sau em gặp bà ta, em sẽ xé nát miệng bà ta!"Tay cầm dao của Điền Hương Quả run lên.Ba mẹ cô đều có vẻ ngoài đẹp nhất trong Điền gia, ba cô hơi đen, nhưng khuôn mặt anh tuấn đoàng hoàng.Mẹ cô lại hiền lành dịu dàng, không hề giống người phương Bắc, khung xương nhỏ, làn da trắng, dù lớn tuổi nhưng vẫn có sức hút.Không ngờ bà còn có một mặt mạnh mẽ như thế.Điền Hương Quả rửa dao xong, đầu tiên cô nấu cơm, một cái nồi khác đun nước nóng nấu thịt khô.Trong lúc đó cô cắt khoai tây thành sợi, cô ấn khoai tây xuống, chỉ thấy ánh sáng dao phay hiện lên, độ dày bằng nhau giống như những lát khoai tây cắt ra được đo bằng thước, sau đó lại bị cắt nhỏ thành sợi khoai tây.Khoai tây sợi, cải thìa sợi, thịt khô! Cho vào nồi xào, hầm, cho ra nồi! Động tác nhanh nhẹn liền mạch, mùi thơm theo khe cửa sổ được dán chặt chui ra ngoài, khiến người ta ***** miếng..

Chương 30: Chương 30