Tác giả:

----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh…

Chương 45: Chương 45

Xuyên Đến 70 Ta Được Cả Nhà Bạo SủngTác giả: Giản Hoài ChâuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh… ----Sắc mặt Ngụy Xuân Hoa trở nên rất khó coi, cô gái đó nói lời này có ý gì, muốn khiến cho tất cả mọi người đều nghĩ rằng bà là một người thím độc ác sao?Điền Hương Quả nghe mà muốn đau đầu, cô dùng ánh mắt trấn an Ngụy Xuân Hoa, cắt ngang tiếng khóc của Lâm Xán Nguyệt:"Cô muốn tôi nấu món gì?"Lâm Xán Nguyệt lau nước mắt: "Cô nghe cho kỹ, tôi muốn ăn bít tết, có biết làm không?"Bít tết? Đó là thứ cái đồ chơi gì thế? Hạ Mai chưa nghe nói bao giờ.Vì thể diện của con gái mình, bà lấy hết can đảm nói:"Cô Lâm, cô cũng không thể tự bịa ra một cái tên rồi bắt con gái tôi nấu chứ?" Bít tết gì! thịt chó?! Ngụy Xuân Hoa tức giận: "Đúng vậy, sao tôi chưa từng nghe nói có món bít tết?"Lâm Xán Nguyệt cười chế giễu: "Đại Hữu, anh thấy chưa, các người bọn họ chưa ăn lại nói tôi bịa ra, anh nói xem, ở nước ngoài có món này ở hay không?"Phùng Đại Hữu hơi khó xử: "Có, Bạch tiểu thư từng nói với chúng tôi về món bít tết này, còn cho chúng tôi xem ảnh."Vì Lâm Xán Nguyệt chưa từng ăn bít tết nên bị Bạch tiểu thư cười nhạo, từ đó cô ta ngày đêm muốn ăn món này, giống như bị trúng tà vậy.Phùng Đại Hữu cảm thấy đây là làm khó Điền Hương Quả, ngay cả nhà hàng quốc doanh cũng không có món này, cô ở nông thôn sao có thể ăn được."Xán Nguyệt, chúng ta đổi món khác đi."Phùng Đại Hữu không thích làm khó người khác.Thấy người đàn ông của mình nói giúp người khác, Lâm Xán Nguyệt lập tức cảm thấy uất ức."Phùng Đại Hữu, anh hay lắm, có phải thích người phụ nữ này luôn rồi không? Thấy ngoại hình của cô ta với anh khá giống nhau nên thay lòng đổi dạ ư?"Đàn ông trên đời này đều xấu xa như nhau!Điền Hương Quả nghe cô ta nói đến đau cả đầu: "Món này tôi biết làm, ở đây có thịt bò không?"Thịt bò là món quý hiếm, cô biết làm không có nghĩa là ở đây có nguyên liệu để làm.Lâm Xán Nguyệt ngừng khóc ngay lập tức: "Cô còn dám khoác lác?"Ngay cả đầu bếp lợi hại nhất của khách sạn quốc doanh cũng không biết làm, cô có thể?"Cô cho rằng chỉ cần một miếng thịt bò là có thể làm được bít tết sao? Ha ha! Cười chết tôi rồi, nếu như cô làm ta được, tôi sẽ dùng cằm đào đất cho cô xem!" "Ha ha, vậy thì cẩn thận cằm của cô có thể sẽ bị trật khớp đó!"Điền Hương Quả châm chọc nói.Ngụy Xuân Hoa không chắc chắn lắm, nhỏ giọng hỏi Hạ Mai: "Điền Hương Quả thật sự biết làm?"Cô nhóc này tự tin đến mức làm cho bà không khỏi tin lời cô, tin rằng cô có thể nấu được món ăn kỳ lạ này, nếu thật sự nấu được thì quá tốt rồi, có thể khiến cho Lâm Xán Nguyệt mất hết mặt mũi! Cằm sẽ cô ta sẽ được tiếp xúc thân mật với đất!Nhưng có lẽ cô chỉ đang giả vờ mà thôi, bà phải tìm cách đứng ra khuyên giải trước khi sự việc tồi tệ hơn..

----Sắc mặt Ngụy Xuân Hoa trở nên rất khó coi, cô gái đó nói lời này có ý gì, muốn khiến cho tất cả mọi người đều nghĩ rằng bà là một người thím độc ác sao?Điền Hương Quả nghe mà muốn đau đầu, cô dùng ánh mắt trấn an Ngụy Xuân Hoa, cắt ngang tiếng khóc của Lâm Xán Nguyệt:"Cô muốn tôi nấu món gì?"Lâm Xán Nguyệt lau nước mắt: "Cô nghe cho kỹ, tôi muốn ăn bít tết, có biết làm không?"Bít tết? Đó là thứ cái đồ chơi gì thế? Hạ Mai chưa nghe nói bao giờ.

Vì thể diện của con gái mình, bà lấy hết can đảm nói:"Cô Lâm, cô cũng không thể tự bịa ra một cái tên rồi bắt con gái tôi nấu chứ?" Bít tết gì! thịt chó?! Ngụy Xuân Hoa tức giận: "Đúng vậy, sao tôi chưa từng nghe nói có món bít tết?"Lâm Xán Nguyệt cười chế giễu: "Đại Hữu, anh thấy chưa, các người bọn họ chưa ăn lại nói tôi bịa ra, anh nói xem, ở nước ngoài có món này ở hay không?"Phùng Đại Hữu hơi khó xử: "Có, Bạch tiểu thư từng nói với chúng tôi về món bít tết này, còn cho chúng tôi xem ảnh.

"Vì Lâm Xán Nguyệt chưa từng ăn bít tết nên bị Bạch tiểu thư cười nhạo, từ đó cô ta ngày đêm muốn ăn món này, giống như bị trúng tà vậy.

Phùng Đại Hữu cảm thấy đây là làm khó Điền Hương Quả, ngay cả nhà hàng quốc doanh cũng không có món này, cô ở nông thôn sao có thể ăn được.

"Xán Nguyệt, chúng ta đổi món khác đi.

"Phùng Đại Hữu không thích làm khó người khác.

Thấy người đàn ông của mình nói giúp người khác, Lâm Xán Nguyệt lập tức cảm thấy uất ức.

"Phùng Đại Hữu, anh hay lắm, có phải thích người phụ nữ này luôn rồi không? Thấy ngoại hình của cô ta với anh khá giống nhau nên thay lòng đổi dạ ư?"Đàn ông trên đời này đều xấu xa như nhau!Điền Hương Quả nghe cô ta nói đến đau cả đầu: "Món này tôi biết làm, ở đây có thịt bò không?"Thịt bò là món quý hiếm, cô biết làm không có nghĩa là ở đây có nguyên liệu để làm.

Lâm Xán Nguyệt ngừng khóc ngay lập tức: "Cô còn dám khoác lác?"Ngay cả đầu bếp lợi hại nhất của khách sạn quốc doanh cũng không biết làm, cô có thể?"Cô cho rằng chỉ cần một miếng thịt bò là có thể làm được bít tết sao? Ha ha! Cười chết tôi rồi, nếu như cô làm ta được, tôi sẽ dùng cằm đào đất cho cô xem!" "Ha ha, vậy thì cẩn thận cằm của cô có thể sẽ bị trật khớp đó!"Điền Hương Quả châm chọc nói.

Ngụy Xuân Hoa không chắc chắn lắm, nhỏ giọng hỏi Hạ Mai: "Điền Hương Quả thật sự biết làm?"Cô nhóc này tự tin đến mức làm cho bà không khỏi tin lời cô, tin rằng cô có thể nấu được món ăn kỳ lạ này, nếu thật sự nấu được thì quá tốt rồi, có thể khiến cho Lâm Xán Nguyệt mất hết mặt mũi! Cằm sẽ cô ta sẽ được tiếp xúc thân mật với đất!Nhưng có lẽ cô chỉ đang giả vờ mà thôi, bà phải tìm cách đứng ra khuyên giải trước khi sự việc tồi tệ hơn.

.

Xuyên Đến 70 Ta Được Cả Nhà Bạo SủngTác giả: Giản Hoài ChâuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh… ----Sắc mặt Ngụy Xuân Hoa trở nên rất khó coi, cô gái đó nói lời này có ý gì, muốn khiến cho tất cả mọi người đều nghĩ rằng bà là một người thím độc ác sao?Điền Hương Quả nghe mà muốn đau đầu, cô dùng ánh mắt trấn an Ngụy Xuân Hoa, cắt ngang tiếng khóc của Lâm Xán Nguyệt:"Cô muốn tôi nấu món gì?"Lâm Xán Nguyệt lau nước mắt: "Cô nghe cho kỹ, tôi muốn ăn bít tết, có biết làm không?"Bít tết? Đó là thứ cái đồ chơi gì thế? Hạ Mai chưa nghe nói bao giờ.Vì thể diện của con gái mình, bà lấy hết can đảm nói:"Cô Lâm, cô cũng không thể tự bịa ra một cái tên rồi bắt con gái tôi nấu chứ?" Bít tết gì! thịt chó?! Ngụy Xuân Hoa tức giận: "Đúng vậy, sao tôi chưa từng nghe nói có món bít tết?"Lâm Xán Nguyệt cười chế giễu: "Đại Hữu, anh thấy chưa, các người bọn họ chưa ăn lại nói tôi bịa ra, anh nói xem, ở nước ngoài có món này ở hay không?"Phùng Đại Hữu hơi khó xử: "Có, Bạch tiểu thư từng nói với chúng tôi về món bít tết này, còn cho chúng tôi xem ảnh."Vì Lâm Xán Nguyệt chưa từng ăn bít tết nên bị Bạch tiểu thư cười nhạo, từ đó cô ta ngày đêm muốn ăn món này, giống như bị trúng tà vậy.Phùng Đại Hữu cảm thấy đây là làm khó Điền Hương Quả, ngay cả nhà hàng quốc doanh cũng không có món này, cô ở nông thôn sao có thể ăn được."Xán Nguyệt, chúng ta đổi món khác đi."Phùng Đại Hữu không thích làm khó người khác.Thấy người đàn ông của mình nói giúp người khác, Lâm Xán Nguyệt lập tức cảm thấy uất ức."Phùng Đại Hữu, anh hay lắm, có phải thích người phụ nữ này luôn rồi không? Thấy ngoại hình của cô ta với anh khá giống nhau nên thay lòng đổi dạ ư?"Đàn ông trên đời này đều xấu xa như nhau!Điền Hương Quả nghe cô ta nói đến đau cả đầu: "Món này tôi biết làm, ở đây có thịt bò không?"Thịt bò là món quý hiếm, cô biết làm không có nghĩa là ở đây có nguyên liệu để làm.Lâm Xán Nguyệt ngừng khóc ngay lập tức: "Cô còn dám khoác lác?"Ngay cả đầu bếp lợi hại nhất của khách sạn quốc doanh cũng không biết làm, cô có thể?"Cô cho rằng chỉ cần một miếng thịt bò là có thể làm được bít tết sao? Ha ha! Cười chết tôi rồi, nếu như cô làm ta được, tôi sẽ dùng cằm đào đất cho cô xem!" "Ha ha, vậy thì cẩn thận cằm của cô có thể sẽ bị trật khớp đó!"Điền Hương Quả châm chọc nói.Ngụy Xuân Hoa không chắc chắn lắm, nhỏ giọng hỏi Hạ Mai: "Điền Hương Quả thật sự biết làm?"Cô nhóc này tự tin đến mức làm cho bà không khỏi tin lời cô, tin rằng cô có thể nấu được món ăn kỳ lạ này, nếu thật sự nấu được thì quá tốt rồi, có thể khiến cho Lâm Xán Nguyệt mất hết mặt mũi! Cằm sẽ cô ta sẽ được tiếp xúc thân mật với đất!Nhưng có lẽ cô chỉ đang giả vờ mà thôi, bà phải tìm cách đứng ra khuyên giải trước khi sự việc tồi tệ hơn..

Chương 45: Chương 45