----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh…
Chương 46: Chương 46
Xuyên Đến 70 Ta Được Cả Nhà Bạo SủngTác giả: Giản Hoài ChâuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh… ----Trong lòng Hạ Mai hơi bồn chồn, nhưng ngoài miệng lại nói: "Con bé sẽ làm được."Bà không thể làm cô mất mặt được, thân là mẹ đương nhiên phải ủng hộ con gái mình, có như thế cô sẽ càng ngày càng trở nên ưu tú hơn.Lâm Xán Nguyệt không muốn nghe bà béo này khoác lác, sai người tìm một miếng thịt bò đến.Cũng thật trùng hợp, hôm qua gia đình Lâm Xán Nguyệt đến bàn chuyện hôn lễ, Phùng gia mua không ít đồ ăn thức uống để chiêu đãi, vì thế vẫn còn thừa một miếng thịt bò.Thời tiết lạnh cho nên thịt bò hơi cứng một chút, cũng may là thịt còn khá tươi, bên trong vẫn còn mềm và dai.Muốn làm bít tết chính thống ở đây là điều không thể.Không có đủ các loại gia vị như hương thảo và bơ.Cho dù gia vị không được đầy đủ, Điền Hương Quả vẫn sẽ cố gắng làm ra món bít tết giống nhất có thể.Phòng bếp ở đây lớn hơn so với những hộ gia đình bình thường một chút, bên trên treo bốn cái nồi sắt lớn, hai ngăn tủ, nồi niêu xoong chảo được thiết kế hoa văn theo kiểu cũ, tất cả đều chưa qua sử dụng."Sau khi nhìn quanh một vòng phòng bếp, Điền Hương Quả rửa tay, bắt đầu nấu.Ướp thịt bò cần phải có gia vị, cô sử dụng tiêu và muối nghiền nhỏ.Để trang trí, cô dùng hành lá thay cho hành tây, khoai tây được cắt thành khối thay vì cắt thành những que nhỏ.Thoa đều gia vị đã chuẩn bị lên miếng thịt bò đến khi thấm đều, sau đó cắt thành những miếng dày hai centimet, to bằng bàn tay, nhìn miếng thịt bò thấm đẫm hương vị mà ai nấy đều ứa cả nước miếng.Điền Hương Quả lúc nấu ăn rất tập trung, động tác uyển chuyển, đồ ăn ở trong tay cô trở nên ngon miệng đến lạ thường.Tất cả mọi người đứng ở cửa chăm chú nhìn cô nấu ăn, nhìn đến ngẩn người.Xì! Tiếng dầu sôi làm mọi người bừng tỉnh.Đám người Lâm Xán Nguyệt bị hấp dẫn bởi âm thanh xèo xèo đó, kéo đến gần xem.Trong nồi sắt, thịt bò vang lên tiếng lách tách, các loại gia vị thấm vào trong thịt bò, bốc lên một mùi hương thơm ngào ngạt.Ngụy Xuân Hoa chưa bao giờ nghĩ rằng thịt bò có thể làm ra được một món thơm đến như vậy.Còn ngon hơn so với thịt bò hầm khoai tây hôm qua bà được ăn!Hạ Mai còn chưa từng được ăn thịt bò bao giờ, bà không thể kìm được nước miếng, thơm quá, con gái bà quá giỏi!Thịt bò gần chín, Điền Hương Quả lật nó lại, mùi thơm toả ra khắp phòng, cho tới khi thịt vừa chín tới thì cô lấy ra, đặt trên chiếc đĩa trắng.Thịt bò vừa chín mang màu nâu đỏ, mọng nước, vừa lấy ra nên vẫn còn bốc khói.Bước cuối cùng, Điền Hương Quả rắc thêm một ít hành lá, trang trí thêm khoai tây chiên, đã xong!"Cô Lâm, đây là bít tết cô yêu cầu, mời cô đến đây ăn thử.".
----Trong lòng Hạ Mai hơi bồn chồn, nhưng ngoài miệng lại nói: "Con bé sẽ làm được.
"Bà không thể làm cô mất mặt được, thân là mẹ đương nhiên phải ủng hộ con gái mình, có như thế cô sẽ càng ngày càng trở nên ưu tú hơn.
Lâm Xán Nguyệt không muốn nghe bà béo này khoác lác, sai người tìm một miếng thịt bò đến.
Cũng thật trùng hợp, hôm qua gia đình Lâm Xán Nguyệt đến bàn chuyện hôn lễ, Phùng gia mua không ít đồ ăn thức uống để chiêu đãi, vì thế vẫn còn thừa một miếng thịt bò.
Thời tiết lạnh cho nên thịt bò hơi cứng một chút, cũng may là thịt còn khá tươi, bên trong vẫn còn mềm và dai.
Muốn làm bít tết chính thống ở đây là điều không thể.
Không có đủ các loại gia vị như hương thảo và bơ.
Cho dù gia vị không được đầy đủ, Điền Hương Quả vẫn sẽ cố gắng làm ra món bít tết giống nhất có thể.
Phòng bếp ở đây lớn hơn so với những hộ gia đình bình thường một chút, bên trên treo bốn cái nồi sắt lớn, hai ngăn tủ, nồi niêu xoong chảo được thiết kế hoa văn theo kiểu cũ, tất cả đều chưa qua sử dụng.
"Sau khi nhìn quanh một vòng phòng bếp, Điền Hương Quả rửa tay, bắt đầu nấu.
Ướp thịt bò cần phải có gia vị, cô sử dụng tiêu và muối nghiền nhỏ.
Để trang trí, cô dùng hành lá thay cho hành tây, khoai tây được cắt thành khối thay vì cắt thành những que nhỏ.
Thoa đều gia vị đã chuẩn bị lên miếng thịt bò đến khi thấm đều, sau đó cắt thành những miếng dày hai centimet, to bằng bàn tay, nhìn miếng thịt bò thấm đẫm hương vị mà ai nấy đều ứa cả nước miếng.
Điền Hương Quả lúc nấu ăn rất tập trung, động tác uyển chuyển, đồ ăn ở trong tay cô trở nên ngon miệng đến lạ thường.
Tất cả mọi người đứng ở cửa chăm chú nhìn cô nấu ăn, nhìn đến ngẩn người.
Xì! Tiếng dầu sôi làm mọi người bừng tỉnh.
Đám người Lâm Xán Nguyệt bị hấp dẫn bởi âm thanh xèo xèo đó, kéo đến gần xem.
Trong nồi sắt, thịt bò vang lên tiếng lách tách, các loại gia vị thấm vào trong thịt bò, bốc lên một mùi hương thơm ngào ngạt.
Ngụy Xuân Hoa chưa bao giờ nghĩ rằng thịt bò có thể làm ra được một món thơm đến như vậy.
Còn ngon hơn so với thịt bò hầm khoai tây hôm qua bà được ăn!Hạ Mai còn chưa từng được ăn thịt bò bao giờ, bà không thể kìm được nước miếng, thơm quá, con gái bà quá giỏi!Thịt bò gần chín, Điền Hương Quả lật nó lại, mùi thơm toả ra khắp phòng, cho tới khi thịt vừa chín tới thì cô lấy ra, đặt trên chiếc đĩa trắng.
Thịt bò vừa chín mang màu nâu đỏ, mọng nước, vừa lấy ra nên vẫn còn bốc khói.
Bước cuối cùng, Điền Hương Quả rắc thêm một ít hành lá, trang trí thêm khoai tây chiên, đã xong!"Cô Lâm, đây là bít tết cô yêu cầu, mời cô đến đây ăn thử.
".
Xuyên Đến 70 Ta Được Cả Nhà Bạo SủngTác giả: Giản Hoài ChâuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hôn cái gì chứ!”Đang nói thì cô đứng dậy, thân hình nhanh nhẹn lúc trước bỗng trở nên nặng nề bất thường giống như mặc năm sáu chiếc áo khoác bông vậy. Điền Hương Quả cúi đầu nhìn chiếc áo khoác bông rực rỡ đầy màu sắc, nó dính đầy hạt gạo và tro của đáy nồi và hình như còn dính cả nước mũi đã khô.Nhưng mà cái này không quan trọng, quan trọng là chiếc áo khoác bông bị nhiều lớp mỡ làm cho căng ra còn hai cái đùi thì căng ra như hai cái bánh xèo lớn.Mặc năm sáu lớp áo khoác bông cái gì chứ, là có hơn năm sáu lớp mỡ thừa nha!Không đợi cho cô kịp nghi ngờ thì đã có một đoạn ký ức không thuộc về cô xuất hiện trong đầu.Bây giờ là năm 1975, vốn dĩ Điền Hương Quả là thành viên của đội sản xuất Thanh… ----Trong lòng Hạ Mai hơi bồn chồn, nhưng ngoài miệng lại nói: "Con bé sẽ làm được."Bà không thể làm cô mất mặt được, thân là mẹ đương nhiên phải ủng hộ con gái mình, có như thế cô sẽ càng ngày càng trở nên ưu tú hơn.Lâm Xán Nguyệt không muốn nghe bà béo này khoác lác, sai người tìm một miếng thịt bò đến.Cũng thật trùng hợp, hôm qua gia đình Lâm Xán Nguyệt đến bàn chuyện hôn lễ, Phùng gia mua không ít đồ ăn thức uống để chiêu đãi, vì thế vẫn còn thừa một miếng thịt bò.Thời tiết lạnh cho nên thịt bò hơi cứng một chút, cũng may là thịt còn khá tươi, bên trong vẫn còn mềm và dai.Muốn làm bít tết chính thống ở đây là điều không thể.Không có đủ các loại gia vị như hương thảo và bơ.Cho dù gia vị không được đầy đủ, Điền Hương Quả vẫn sẽ cố gắng làm ra món bít tết giống nhất có thể.Phòng bếp ở đây lớn hơn so với những hộ gia đình bình thường một chút, bên trên treo bốn cái nồi sắt lớn, hai ngăn tủ, nồi niêu xoong chảo được thiết kế hoa văn theo kiểu cũ, tất cả đều chưa qua sử dụng."Sau khi nhìn quanh một vòng phòng bếp, Điền Hương Quả rửa tay, bắt đầu nấu.Ướp thịt bò cần phải có gia vị, cô sử dụng tiêu và muối nghiền nhỏ.Để trang trí, cô dùng hành lá thay cho hành tây, khoai tây được cắt thành khối thay vì cắt thành những que nhỏ.Thoa đều gia vị đã chuẩn bị lên miếng thịt bò đến khi thấm đều, sau đó cắt thành những miếng dày hai centimet, to bằng bàn tay, nhìn miếng thịt bò thấm đẫm hương vị mà ai nấy đều ứa cả nước miếng.Điền Hương Quả lúc nấu ăn rất tập trung, động tác uyển chuyển, đồ ăn ở trong tay cô trở nên ngon miệng đến lạ thường.Tất cả mọi người đứng ở cửa chăm chú nhìn cô nấu ăn, nhìn đến ngẩn người.Xì! Tiếng dầu sôi làm mọi người bừng tỉnh.Đám người Lâm Xán Nguyệt bị hấp dẫn bởi âm thanh xèo xèo đó, kéo đến gần xem.Trong nồi sắt, thịt bò vang lên tiếng lách tách, các loại gia vị thấm vào trong thịt bò, bốc lên một mùi hương thơm ngào ngạt.Ngụy Xuân Hoa chưa bao giờ nghĩ rằng thịt bò có thể làm ra được một món thơm đến như vậy.Còn ngon hơn so với thịt bò hầm khoai tây hôm qua bà được ăn!Hạ Mai còn chưa từng được ăn thịt bò bao giờ, bà không thể kìm được nước miếng, thơm quá, con gái bà quá giỏi!Thịt bò gần chín, Điền Hương Quả lật nó lại, mùi thơm toả ra khắp phòng, cho tới khi thịt vừa chín tới thì cô lấy ra, đặt trên chiếc đĩa trắng.Thịt bò vừa chín mang màu nâu đỏ, mọng nước, vừa lấy ra nên vẫn còn bốc khói.Bước cuối cùng, Điền Hương Quả rắc thêm một ít hành lá, trang trí thêm khoai tây chiên, đã xong!"Cô Lâm, đây là bít tết cô yêu cầu, mời cô đến đây ăn thử.".