Tác giả:

Phán Đệ cố hết sức cõng một gánh củi đầy về đến nhà, Chu Tiểu Bảo đang chơi đùa trên đường thôn thấy nàng thì lập tức xông tới hỏi: “Quả việt quất, quả việt quất đâu?” Trên khuôn mặt gầy đến khô vàng hiện lên vẻ kinh sợ, Phán Đệ ngập ngừng: “Hôm, hôm nay không có quả việt quất để hái.” Quả việt quất là một loại quả dại màu tím đen, có vị chua chua ngọt ngọt, là bảo bối nhỏ đối với trẻ con trong thôn, nhưng hiện tại đã vào cuối thu, trên núi cũng không còn lại bao nhiêu quả việt quất. Chu Tiểu Bảo không thèm để ý đến điều này, vì không ăn được quả dại mà mình muốn nên vô cùng tức giận, vung nhánh cây đánh lên người Phán Đệ, giọng the thé mắng: “Ngươi ăn vụng, nhất định là ngươi ăn vụng rồi, người là đồ khốn nạn, đồ lỗ vốn.” Bé trai mới mười tuổi, được ăn ngon uống tốt, nên sức lực rất mạnh, mỗi một roi quất lên người đều vừa đau vừa nóng rát, Phán Đệ đau đến ***** mắt cũng không dám né tránh. Có một lần nàng chạy trốn, đệ đệ đuổi theo nàng thì bị vấp ngã trầy đầu gối, sau khi cha về…

Chương 3

Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Không Muốn ChếtTác giả: Hoãn Quy HĩTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngPhán Đệ cố hết sức cõng một gánh củi đầy về đến nhà, Chu Tiểu Bảo đang chơi đùa trên đường thôn thấy nàng thì lập tức xông tới hỏi: “Quả việt quất, quả việt quất đâu?” Trên khuôn mặt gầy đến khô vàng hiện lên vẻ kinh sợ, Phán Đệ ngập ngừng: “Hôm, hôm nay không có quả việt quất để hái.” Quả việt quất là một loại quả dại màu tím đen, có vị chua chua ngọt ngọt, là bảo bối nhỏ đối với trẻ con trong thôn, nhưng hiện tại đã vào cuối thu, trên núi cũng không còn lại bao nhiêu quả việt quất. Chu Tiểu Bảo không thèm để ý đến điều này, vì không ăn được quả dại mà mình muốn nên vô cùng tức giận, vung nhánh cây đánh lên người Phán Đệ, giọng the thé mắng: “Ngươi ăn vụng, nhất định là ngươi ăn vụng rồi, người là đồ khốn nạn, đồ lỗ vốn.” Bé trai mới mười tuổi, được ăn ngon uống tốt, nên sức lực rất mạnh, mỗi một roi quất lên người đều vừa đau vừa nóng rát, Phán Đệ đau đến ***** mắt cũng không dám né tránh. Có một lần nàng chạy trốn, đệ đệ đuổi theo nàng thì bị vấp ngã trầy đầu gối, sau khi cha về… Ngày hôm sau, bọn họ nghe nói quan binh đã cứu được một quý nhân ở trong núi.Nghe được tin này, Chu phụ bị dọa mất nửa cái mạng, hắn ta còn tưởng người đó chỉ là người nhà của một gia đình giàu có bình thường mà thôi. Ba ngày trôi qua, Chu phụ mới kinh ngạc phát hiện ra đứa bé có vấn đề, ép hỏi mẹ Chu mới biết chuyện đánh tráo, suýt chút nữa bị dọa mất luôn nửa cái mạng còn lại.Hai vợ chồng không dám chủ động nói ra chân tướng, lại sợ quý nhân phát hiện ra chân tướng, cả ngày sống trong sợ hãi, đến ngủ cũng nằm mơ thấy quan binh tới cửa.Bọn họ sống trong lo lắng suốt mấy tháng, nhưng không hề có chuyện gì xảy ra. Hai vợ chồng dần dần an tâm, Chu phụ cũng không dám nhắc đến chuyện ném đứa nhỏ, chẳng may quý nhân kia tìm tới cửa thì biết làm sao?Xuất phát từ sự kiêng dè, năm đầu tiên khi nguyên thân ở nhà họ Chu, cuộc sống trôi qua xem như êm đềm, cho đến khi Chu phụ bị gãy tay vì trúng bẫy rập khi đi bán trang sức lấy tiền.Chu phụ đổ hết tội lỗi những chuyện này là do nguyên thân, lại cảm thấy đã lâu như vậy mà vẫn chưa tìm thấy, chắc chắn Tĩnh Hải Hầu phủ không hề phát hiện ra chân tướng. Bắt đầu từ lúc đó, hắn ta đối xử với nguyên thân ngày càng khắc nghiệt hơn, đến sau này thì hở ra là đánh chửi.Nguyên thân sống trong ngược đãi đến năm mười lăm tuổi, mới chờ được ngày thân thế bị phơi bày, nàng được đón về Tĩnh Hải Hầu phủ.Nhưng đó cũng không phải là khổ tận cam lai, mà là bắt đầu một màn tra tấn mới.Nguyên thân giống như gà rừng xông vào đàn phượng hoàng, cảm thấy tất cả mọi thứ xung quanh đều xa lạ.Ngược lại, Tiêu Nhã Quân - người thay thế thân phận của nàng trở thành thiên kim Hầu phủ, cầm kỳ thi họa mọi thứ đều tinh thông, khí chất như hoa, vừa đoan trang hào phòng lại thân thiện, Tiêu Nhã Quân chính là con chim phượng hoàng tỏa sáng nhất.Nguyên thân phải thay Tiêu Nhã Quân nhận hết tra tấn, mà Tiêu Nhã Quân lại thay thế nàng hưởng hết vinh hoa.Sau khi thân thế bị lộ ra, người thân của nàng lại luyến tiếc một Tiêu Nhã Quân xuất sắc do bọn họ tự tay nuôi lớn nên đã yêu cầu các nàng phải chung sống hòa thuận với nhau, trở thành một “đôi tỷ muội” tốt.Nhưng đối với nguyên thân mà nói, Tiêu Nhã Quân chính là một con dao tẩm độc, mỗi một lần gặp nhau, những vết thương cũ năm xưa sẽ bị giày xéo một lần nữa, máu chảy đầm đìa, đau thấu tim gan.Cuộc sống như vậy khiến nguyên thân không thở nổi, đặc biệt là những người đó còn cố ý vô tình mà so sánh nàng với Tiêu Nhã Quân. Nguyên thân lớn lên ở nông thôn không được dạy dỗ đàng hoàng sao có thể so với một đích trưởng nữ được bồi dưỡng tỉ mỉ như Tiêu Nhã Quân chứ.Tinh thần của nguyên thân dần dần sụp đổ, sau đó hoàn toàn hắc hóa.Trong quá trình nàng nhắm vào Tiêu Nhã Quân, sự áy náy và tâm lý muốn bồi thường của người thân dành cho nàng dần bị mài mòn hết, cuối cùng nguyên thân bị đưa đến am ni cô.Sau khi biết được tin Tiêu Nhã Quân được gả vào Vương phủ và sinh ra một cặp song sinh long phượng, nguyên thân bệnh tình nguy kịch tức đến không thở nổi, sống sờ sờ tức chết!Sau khi chết thành quỷ lại có duyên với A Ngư.A Ngư có một kỹ năng thiên phú có thể nói là nghịch thiên, đó là kỹ năng quay ngược thời gian, nhưng vì tu vi có hạn, không thể khống chế được chính xác thời gian và cũng chỉ có nàng mới có thể trở về được.Hiện tại cơ thể này mười ba tuổi, cách thời gian được nhận về còn hai năm, tuy không quá tốt nhưng cũng không tệ.Trong đầu vang lên giọng nói nghiến răng nghiến lợi của nguyên thân: “Ta muốn người nhà họ Chu gặp báo ứng.”Chu mẫu chết vì bệnh, Chu phụ chết trong tay nàng, danh dự của hai vợ chồng lúc còn sống vẫn rất trong sạch, sau khi chết còn được Tiêu Nhã Quân cúng bái đàng hoàng. Hai tỷ đệ Chu gia nhờ có Tiêu Nhã Quân mà cũng được sống sung sướng, hưởng thụ vinh hoa phú quý.Nàng làm sai nên nàng đã phải nhận quả báo, nhưng báo ứng của người nhà họ Chu ở đâu? Ở đâu!“Như ngươi mong nuốn.”Giọng nói nhẹ nhàng như liễu hòa cùng làn gió.A Ngư đi đến trước huyện nha, đánh trống kêu oan, nàng muốn tố cáo Chu gia lừa bán người.

Ngày hôm sau, bọn họ nghe nói quan binh đã cứu được một quý nhân ở trong núi.

Nghe được tin này, Chu phụ bị dọa mất nửa cái mạng, hắn ta còn tưởng người đó chỉ là người nhà của một gia đình giàu có bình thường mà thôi. Ba ngày trôi qua, Chu phụ mới kinh ngạc phát hiện ra đứa bé có vấn đề, ép hỏi mẹ Chu mới biết chuyện đánh tráo, suýt chút nữa bị dọa mất luôn nửa cái mạng còn lại.

Hai vợ chồng không dám chủ động nói ra chân tướng, lại sợ quý nhân phát hiện ra chân tướng, cả ngày sống trong sợ hãi, đến ngủ cũng nằm mơ thấy quan binh tới cửa.

Bọn họ sống trong lo lắng suốt mấy tháng, nhưng không hề có chuyện gì xảy ra. Hai vợ chồng dần dần an tâm, Chu phụ cũng không dám nhắc đến chuyện ném đứa nhỏ, chẳng may quý nhân kia tìm tới cửa thì biết làm sao?

Xuất phát từ sự kiêng dè, năm đầu tiên khi nguyên thân ở nhà họ Chu, cuộc sống trôi qua xem như êm đềm, cho đến khi Chu phụ bị gãy tay vì trúng bẫy rập khi đi bán trang sức lấy tiền.

Chu phụ đổ hết tội lỗi những chuyện này là do nguyên thân, lại cảm thấy đã lâu như vậy mà vẫn chưa tìm thấy, chắc chắn Tĩnh Hải Hầu phủ không hề phát hiện ra chân tướng. Bắt đầu từ lúc đó, hắn ta đối xử với nguyên thân ngày càng khắc nghiệt hơn, đến sau này thì hở ra là đánh chửi.

Nguyên thân sống trong ngược đãi đến năm mười lăm tuổi, mới chờ được ngày thân thế bị phơi bày, nàng được đón về Tĩnh Hải Hầu phủ.

Nhưng đó cũng không phải là khổ tận cam lai, mà là bắt đầu một màn tra tấn mới.

Nguyên thân giống như gà rừng xông vào đàn phượng hoàng, cảm thấy tất cả mọi thứ xung quanh đều xa lạ.

Ngược lại, Tiêu Nhã Quân - người thay thế thân phận của nàng trở thành thiên kim Hầu phủ, cầm kỳ thi họa mọi thứ đều tinh thông, khí chất như hoa, vừa đoan trang hào phòng lại thân thiện, Tiêu Nhã Quân chính là con chim phượng hoàng tỏa sáng nhất.

Nguyên thân phải thay Tiêu Nhã Quân nhận hết tra tấn, mà Tiêu Nhã Quân lại thay thế nàng hưởng hết vinh hoa.

Sau khi thân thế bị lộ ra, người thân của nàng lại luyến tiếc một Tiêu Nhã Quân xuất sắc do bọn họ tự tay nuôi lớn nên đã yêu cầu các nàng phải chung sống hòa thuận với nhau, trở thành một “đôi tỷ muội” tốt.

Nhưng đối với nguyên thân mà nói, Tiêu Nhã Quân chính là một con dao tẩm độc, mỗi một lần gặp nhau, những vết thương cũ năm xưa sẽ bị giày xéo một lần nữa, máu chảy đầm đìa, đau thấu tim gan.

Cuộc sống như vậy khiến nguyên thân không thở nổi, đặc biệt là những người đó còn cố ý vô tình mà so sánh nàng với Tiêu Nhã Quân. Nguyên thân lớn lên ở nông thôn không được dạy dỗ đàng hoàng sao có thể so với một đích trưởng nữ được bồi dưỡng tỉ mỉ như Tiêu Nhã Quân chứ.

Tinh thần của nguyên thân dần dần sụp đổ, sau đó hoàn toàn hắc hóa.

Trong quá trình nàng nhắm vào Tiêu Nhã Quân, sự áy náy và tâm lý muốn bồi thường của người thân dành cho nàng dần bị mài mòn hết, cuối cùng nguyên thân bị đưa đến am ni cô.

Sau khi biết được tin Tiêu Nhã Quân được gả vào Vương phủ và sinh ra một cặp song sinh long phượng, nguyên thân bệnh tình nguy kịch tức đến không thở nổi, sống sờ sờ tức chết!

Sau khi chết thành quỷ lại có duyên với A Ngư.

A Ngư có một kỹ năng thiên phú có thể nói là nghịch thiên, đó là kỹ năng quay ngược thời gian, nhưng vì tu vi có hạn, không thể khống chế được chính xác thời gian và cũng chỉ có nàng mới có thể trở về được.

Hiện tại cơ thể này mười ba tuổi, cách thời gian được nhận về còn hai năm, tuy không quá tốt nhưng cũng không tệ.

Trong đầu vang lên giọng nói nghiến răng nghiến lợi của nguyên thân: “Ta muốn người nhà họ Chu gặp báo ứng.”

Chu mẫu chết vì bệnh, Chu phụ chết trong tay nàng, danh dự của hai vợ chồng lúc còn sống vẫn rất trong sạch, sau khi chết còn được Tiêu Nhã Quân cúng bái đàng hoàng. Hai tỷ đệ Chu gia nhờ có Tiêu Nhã Quân mà cũng được sống sung sướng, hưởng thụ vinh hoa phú quý.

Nàng làm sai nên nàng đã phải nhận quả báo, nhưng báo ứng của người nhà họ Chu ở đâu? Ở đâu!

“Như ngươi mong nuốn.”

Giọng nói nhẹ nhàng như liễu hòa cùng làn gió.

A Ngư đi đến trước huyện nha, đánh trống kêu oan, nàng muốn tố cáo Chu gia lừa bán người.

Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Không Muốn ChếtTác giả: Hoãn Quy HĩTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngPhán Đệ cố hết sức cõng một gánh củi đầy về đến nhà, Chu Tiểu Bảo đang chơi đùa trên đường thôn thấy nàng thì lập tức xông tới hỏi: “Quả việt quất, quả việt quất đâu?” Trên khuôn mặt gầy đến khô vàng hiện lên vẻ kinh sợ, Phán Đệ ngập ngừng: “Hôm, hôm nay không có quả việt quất để hái.” Quả việt quất là một loại quả dại màu tím đen, có vị chua chua ngọt ngọt, là bảo bối nhỏ đối với trẻ con trong thôn, nhưng hiện tại đã vào cuối thu, trên núi cũng không còn lại bao nhiêu quả việt quất. Chu Tiểu Bảo không thèm để ý đến điều này, vì không ăn được quả dại mà mình muốn nên vô cùng tức giận, vung nhánh cây đánh lên người Phán Đệ, giọng the thé mắng: “Ngươi ăn vụng, nhất định là ngươi ăn vụng rồi, người là đồ khốn nạn, đồ lỗ vốn.” Bé trai mới mười tuổi, được ăn ngon uống tốt, nên sức lực rất mạnh, mỗi một roi quất lên người đều vừa đau vừa nóng rát, Phán Đệ đau đến ***** mắt cũng không dám né tránh. Có một lần nàng chạy trốn, đệ đệ đuổi theo nàng thì bị vấp ngã trầy đầu gối, sau khi cha về… Ngày hôm sau, bọn họ nghe nói quan binh đã cứu được một quý nhân ở trong núi.Nghe được tin này, Chu phụ bị dọa mất nửa cái mạng, hắn ta còn tưởng người đó chỉ là người nhà của một gia đình giàu có bình thường mà thôi. Ba ngày trôi qua, Chu phụ mới kinh ngạc phát hiện ra đứa bé có vấn đề, ép hỏi mẹ Chu mới biết chuyện đánh tráo, suýt chút nữa bị dọa mất luôn nửa cái mạng còn lại.Hai vợ chồng không dám chủ động nói ra chân tướng, lại sợ quý nhân phát hiện ra chân tướng, cả ngày sống trong sợ hãi, đến ngủ cũng nằm mơ thấy quan binh tới cửa.Bọn họ sống trong lo lắng suốt mấy tháng, nhưng không hề có chuyện gì xảy ra. Hai vợ chồng dần dần an tâm, Chu phụ cũng không dám nhắc đến chuyện ném đứa nhỏ, chẳng may quý nhân kia tìm tới cửa thì biết làm sao?Xuất phát từ sự kiêng dè, năm đầu tiên khi nguyên thân ở nhà họ Chu, cuộc sống trôi qua xem như êm đềm, cho đến khi Chu phụ bị gãy tay vì trúng bẫy rập khi đi bán trang sức lấy tiền.Chu phụ đổ hết tội lỗi những chuyện này là do nguyên thân, lại cảm thấy đã lâu như vậy mà vẫn chưa tìm thấy, chắc chắn Tĩnh Hải Hầu phủ không hề phát hiện ra chân tướng. Bắt đầu từ lúc đó, hắn ta đối xử với nguyên thân ngày càng khắc nghiệt hơn, đến sau này thì hở ra là đánh chửi.Nguyên thân sống trong ngược đãi đến năm mười lăm tuổi, mới chờ được ngày thân thế bị phơi bày, nàng được đón về Tĩnh Hải Hầu phủ.Nhưng đó cũng không phải là khổ tận cam lai, mà là bắt đầu một màn tra tấn mới.Nguyên thân giống như gà rừng xông vào đàn phượng hoàng, cảm thấy tất cả mọi thứ xung quanh đều xa lạ.Ngược lại, Tiêu Nhã Quân - người thay thế thân phận của nàng trở thành thiên kim Hầu phủ, cầm kỳ thi họa mọi thứ đều tinh thông, khí chất như hoa, vừa đoan trang hào phòng lại thân thiện, Tiêu Nhã Quân chính là con chim phượng hoàng tỏa sáng nhất.Nguyên thân phải thay Tiêu Nhã Quân nhận hết tra tấn, mà Tiêu Nhã Quân lại thay thế nàng hưởng hết vinh hoa.Sau khi thân thế bị lộ ra, người thân của nàng lại luyến tiếc một Tiêu Nhã Quân xuất sắc do bọn họ tự tay nuôi lớn nên đã yêu cầu các nàng phải chung sống hòa thuận với nhau, trở thành một “đôi tỷ muội” tốt.Nhưng đối với nguyên thân mà nói, Tiêu Nhã Quân chính là một con dao tẩm độc, mỗi một lần gặp nhau, những vết thương cũ năm xưa sẽ bị giày xéo một lần nữa, máu chảy đầm đìa, đau thấu tim gan.Cuộc sống như vậy khiến nguyên thân không thở nổi, đặc biệt là những người đó còn cố ý vô tình mà so sánh nàng với Tiêu Nhã Quân. Nguyên thân lớn lên ở nông thôn không được dạy dỗ đàng hoàng sao có thể so với một đích trưởng nữ được bồi dưỡng tỉ mỉ như Tiêu Nhã Quân chứ.Tinh thần của nguyên thân dần dần sụp đổ, sau đó hoàn toàn hắc hóa.Trong quá trình nàng nhắm vào Tiêu Nhã Quân, sự áy náy và tâm lý muốn bồi thường của người thân dành cho nàng dần bị mài mòn hết, cuối cùng nguyên thân bị đưa đến am ni cô.Sau khi biết được tin Tiêu Nhã Quân được gả vào Vương phủ và sinh ra một cặp song sinh long phượng, nguyên thân bệnh tình nguy kịch tức đến không thở nổi, sống sờ sờ tức chết!Sau khi chết thành quỷ lại có duyên với A Ngư.A Ngư có một kỹ năng thiên phú có thể nói là nghịch thiên, đó là kỹ năng quay ngược thời gian, nhưng vì tu vi có hạn, không thể khống chế được chính xác thời gian và cũng chỉ có nàng mới có thể trở về được.Hiện tại cơ thể này mười ba tuổi, cách thời gian được nhận về còn hai năm, tuy không quá tốt nhưng cũng không tệ.Trong đầu vang lên giọng nói nghiến răng nghiến lợi của nguyên thân: “Ta muốn người nhà họ Chu gặp báo ứng.”Chu mẫu chết vì bệnh, Chu phụ chết trong tay nàng, danh dự của hai vợ chồng lúc còn sống vẫn rất trong sạch, sau khi chết còn được Tiêu Nhã Quân cúng bái đàng hoàng. Hai tỷ đệ Chu gia nhờ có Tiêu Nhã Quân mà cũng được sống sung sướng, hưởng thụ vinh hoa phú quý.Nàng làm sai nên nàng đã phải nhận quả báo, nhưng báo ứng của người nhà họ Chu ở đâu? Ở đâu!“Như ngươi mong nuốn.”Giọng nói nhẹ nhàng như liễu hòa cùng làn gió.A Ngư đi đến trước huyện nha, đánh trống kêu oan, nàng muốn tố cáo Chu gia lừa bán người.

Chương 3