Tác giả:

"Cậu đi đi, đừng có đi theo phía sau tôi nữa có nghe hiểu hay không!" "Ô ô... Quý ca ca không cần em sao..." Nghe được nam hài gầm lên, một tiểu nam sinh với cặp mắt to tròn ở phía sau nhất thời liền đẫm lệ mông lung, vô tội chớp chớp, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống, nhìn qua giống như là một búp bê vải bị người vứt bỏ, điềm đạm đáng yêu. Mà nam hài trước mặt lại không thèm quản cậu, quay đầu đi rồi bỏ chạy mất. Nhìn đối phương bỏ lại mình mà rời đi, tiểu nam hài đứng đó ủy khuất thút thít, chỉ chốc lát sau, cũng bởi vì khóc quá lợi hại mà nấc lên nho nhỏ. Diệp Thần đứng ở nơi đó, nhìn mấy bạn nhỏ trong nhà trẻ được người nhà đến đón về, mà Quý Vũ Khâm lại bỏ mình đi mất, trong lòng càng thêm khổ sở, đứng ở nơi đó ôm túi sách nhỏ không biết nên làm sao, nước mắt cũng rơi càng thêm dữ dội hơn. "Đừng khóc, cậu có thấy phiền hay không a." Không biết qua bao lâu, vang lên một thanh âm quen thuộc, nam hài vừa rời khỏi lại tự quay về. "Quý ca ca!" Tiểu nam hài vui vẻ ngẩng đầu lên,…

Chương 6

Lại Đi Theo Anh Liền Ăn Luôn EmTác giả: Dục HiểuTruyện Đam Mỹ"Cậu đi đi, đừng có đi theo phía sau tôi nữa có nghe hiểu hay không!" "Ô ô... Quý ca ca không cần em sao..." Nghe được nam hài gầm lên, một tiểu nam sinh với cặp mắt to tròn ở phía sau nhất thời liền đẫm lệ mông lung, vô tội chớp chớp, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống, nhìn qua giống như là một búp bê vải bị người vứt bỏ, điềm đạm đáng yêu. Mà nam hài trước mặt lại không thèm quản cậu, quay đầu đi rồi bỏ chạy mất. Nhìn đối phương bỏ lại mình mà rời đi, tiểu nam hài đứng đó ủy khuất thút thít, chỉ chốc lát sau, cũng bởi vì khóc quá lợi hại mà nấc lên nho nhỏ. Diệp Thần đứng ở nơi đó, nhìn mấy bạn nhỏ trong nhà trẻ được người nhà đến đón về, mà Quý Vũ Khâm lại bỏ mình đi mất, trong lòng càng thêm khổ sở, đứng ở nơi đó ôm túi sách nhỏ không biết nên làm sao, nước mắt cũng rơi càng thêm dữ dội hơn. "Đừng khóc, cậu có thấy phiền hay không a." Không biết qua bao lâu, vang lên một thanh âm quen thuộc, nam hài vừa rời khỏi lại tự quay về. "Quý ca ca!" Tiểu nam hài vui vẻ ngẩng đầu lên,… Buổi tối, nằm trên giường trong ký túc xá, người mình yêu đang nằm ở giường đối diện, hầu như cả đêm này Quý Vũ Khâm không tài nào chợp mắt được, mỗi lần hơi nghiêng người, y liền có thể thấy người nằm bên giường đối diện, thân thể khô nóng đến mức không cách nào kiềm lại nổi, ngay cả chính y đều sợ hãi, ngày nào đó mình bị ép thành một tên *****, nửa đêm chạy đến giường em ấy xâm phạm em thì biết làm thế nào đây.***** sưng tấy, căn bản là Quý Vũ Khâm không có biện pháp nào ngủ được, đầy đầu đều là vài hình ảnh dâm loạn. Người kia ngay cả bộ dáng lúc ngủ đều dễ nhìn như vậy. Quý Vũ Khâm chỉ cảm thấy ***** của mình đã trướng đến phát đau, không thể làm gì khác hơn là đưa tay vói vào bên trong quần ngủ. Nhìn vào gương mặt của người phía đối diện, sau đó cầm lấy ***** thô to của mình lên.Rất muốn cậu ấy... Quý Vũ Khâm không nhịn được nhớ tới thời điểm trưa nay vừa ăn cơm xong, Diệp Thần đã mua một cây kem. Khi nhìn thấy cảnh Diệp Thần vươn đầu lưỡi đỏ tươi ra ***** ***** lên que kem, thoáng cái Quý Vũ Khâm liền cứng rắn, trong ánh mắt cũng sắp phóng ra lửa, cho nên y không nói hai lời liền đoạt lấy que kem trong tay Diệp Thần ném vào thùng rác. Cũng không quản đến biểu tình lã chã chực khóc của đối phương, vội nói, "Vừa mới ăn cơm xong cậu lại đi ăn mấy cái thứ này, dạ dày của cậu chịu nổi sao?!"Sau đó trước khi Diệp Thần thấy cái bộ vị đáng xấu hổ kia của mình, y vội vàng cất bước. Mặc dù hai mắt Diệp Thần đẫm lệ lưng tròng đau xót nhìn que kem mình với mới ***** được một cái hiện tại đang nằm trong thùng rác, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn đuổi kịp với cước bộ của Quý Vũ Khâm. Thậm chí còn nói xin lỗi y, hứa rằng sau này mình sẽ không vừa mới ăn nóng xong liền chạy đi ăn đồ lạnh. Quý ca ca cũng là vì quan tâm mình a, Diệp Thần nghĩ như vậy.Người kia, vì sao lại ngốc đến mức đáng yêu như vậy chứ. Quý Vũ Khâm nhắm mắt lại nhanh chóng bộ lộng phía dưới của mình, một bên thầm cảm thán trong lòng, có đôi khi y thật sự hi vọng Diệp Thần sẽ biết mang thù hơn một chút, mình đối xử với em ấy như vậy, thế nhưng em ấy vẫn cứ biểu hiện như không có chuyện gì xảy ra, lại nhiều lần ngây ngốc tống bản thân mình vào hang cọp, kỳ thực trước đây Quý Vũ Khâm đã lo lắng với tính cách như vậy của em, có khi nào bình thường sẽ đi mặt nóng dán mông lạnh hay không, thế nhưng y cũng không biết là, tử huyệt của Diệp Thần, kỳ thực cho tới bây giờ đều chỉ có mình y mà thôi, có thể khiến cho Diệp Thần một lần lại một lần bị thương tổn rồi lại dán chặt vào, cũng chỉ có duy nhất một mình y. Ngay cả chính Diệp Thần cũng không thể nào hiểu nổi, đến tột cùng là do bánh ngọt hấp dẫn, hay là người này hấp dẫn mình đây.Nghiêng đầu thấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cậu, Quý Vũ Khâm liền nhịn không được mà hung hăng đỉnh thân người, ***** càng thêm khó có thể khống chế."Tiểu Thần..." Khẽ hô tên của cậu, mọi người trong phòng đều đã ngủ, không có ai nghe được, cũng chỉ có lúc này, Quý Vũ Khâm mới dám giải phóng bí mật ẩn sâu bên trong nội tâm của mình ra ngoài. Loại chocolate kia, vì sao lại được chọn là tình yêu cấm kỵ, y muốn để cho những người có cùng cảnh ngộ với y, có bí mật khác thường ẩn sâu có một cơ hội được thốt ra khỏi miệng, hầu như người trong giới đều biết, nếu như tặng Secret cho đồng tính, sẽ có ý vị như thế nào. Y không cầu Diệp Thần sẽ hiểu ra được chuyện gì, chỉ là muốn đem tình cảm của mình, cho nó có một cơ hội được biểu hiện ra bên ngoài mà thôi.Theo ***** chậm rãi dâng lên, Quý Vũ Khâm nhịn không được nhắm mắt lại, bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh chính mình thao làm Diệp Thần, vòng eo thon thả, làn da trắng nõn, nằm sấp ở trên giường vểnh mông lên thật cao, ***** đến chịu không nổi. Chính mình sẽ hung hăng tiến nhập vào em ấy từ phía sau, nhất định lỗ nhỏ nơi đó của em sẽ vừa ướt vừa chặt, hung hăng ***** lấy mình, mỗi lần ***** cậu sẽ nhịn không được mà khẽ gọi ra tiếng, vừa xấu hổ lại vừa *****, vào thời điểm mình rút ra em sẽ ***** lấy thật chặt, sau đó kêu khóc "em còn muốn, mau vào", nhất định bộ dáng bị mình làm đến thất thanh khóc rống cũng sẽ rất đáng yêu. Chỉ cần tưởng tượng đến hình ảnh Diệp Thần ***** như thế, Quý Vũ Khâm liền có thể kích động đạt đến cao trào, rất muốn áp đảo cậu, để em ***** lên chỗ đó của mình, như cách em ăn kem buổi trưa ngày hôm nay vậy, ***** qua từng chút từng chút, sau đó lộ ra biểu tình thỏa mãn, nhất định đứa ngốc kia sẽ thích nơi đó của mình, so với kem của em nó có bao nhiêu thô to hơn nha, nếu như thích có thể bỏ thêm chocolate lên trên nữa, nhất định Tiểu Thần sẽ ***** đến càng thêm ngon miệng hơn, tưởng tượng đến hình ảnh ***** no đủ của mình được hàm tiến vào trong miệng em ấy, sau đó em lại dùng lực ***** lấy nó, bởi vì thiếu dưỡng khí mà gương mặt trở nên ửng đỏ, trong mắt hiện đầy hơi nước, dáng vẻ ủy khuất lúc bị khi dễ, quả thực là đáng yêu đến chịu không nổi mà.Rất muốn thao chết em ấy. Quý Vũ Khâm kích động thầm nghĩ trong lòng, do đó tốc độ trên tay cũng không ngừng tăng lên. Nhưng đúng là vẫn còn chưa đủ... Hình như còn thiếu chút gì đó...Quý Vũ Khâm nhịn không được nghiêng đầu, đúng lúc này, trong lúc ngủ mơ Diệp Thần trở mình lại, trong miệng phun ra một tiếng 'ưm' vô thức, cũng chính là một tiếng này, thoáng cái đã khiến Quý Vũ Khâm căng cứng cả người, nhưng đồng thời phía dưới cũng mất khống chế mà *****.Tiểu Thần. Vào một khắc khi đạt đến cao trào kia, Quý Vũ Khâm thầm hô tên của người đó ở trong đầu, quả nhiên, có người sống sờ sờ ở đây, so với tự thẩm một mình ở trong phòng thì ***** tăng lên nhiều lắm. Thế nhưng mỗi khi tỉnh táo lại, Quý Vũ Khâm nhớ đến những hình ảnh mà mình đã tưởng tượng trong đầu kia, nếu như bị Diệp Thần biết được bình thường mình ý dâm em ấy như thế nào, không biết em còn nguyện ý tiếp tục dán lấy chính mình hay không đây, khẳng định là không thể nào đi? Nghĩ như vậy, tâm tình của Quý Vũ Khâm có chút phiền não. Quả nhiên, cho dù không đành lòng, cũng phải ngoan (ngoan độc) hơn một chút mới được.Quý Vũ Khâm có chút khiết phích, sau khi ***** xong thì muốn đi tắm, thế nhưng hiện tại đã khuya lắm rồi, sợ sẽ quấy rầy đến bạn học, cho nên y chỉ có thể nhẫn nhịn. Đã vài ngày không được nghỉ ngơi tốt, chỉ có hôm nay rốt cục ***** cũng đã ***** được ra một chút, cho nên rất nhanh Quý Vũ Khâm liền cảm thấy từng đợt mệt mỏi kéo tới, sau đó dần dần ngủ thiếp đi.

Buổi tối, nằm trên giường trong ký túc xá, người mình yêu đang nằm ở giường đối diện, hầu như cả đêm này Quý Vũ Khâm không tài nào chợp mắt được, mỗi lần hơi nghiêng người, y liền có thể thấy người nằm bên giường đối diện, thân thể khô nóng đến mức không cách nào kiềm lại nổi, ngay cả chính y đều sợ hãi, ngày nào đó mình bị ép thành một tên *****, nửa đêm chạy đến giường em ấy xâm phạm em thì biết làm thế nào đây.

***** sưng tấy, căn bản là Quý Vũ Khâm không có biện pháp nào ngủ được, đầy đầu đều là vài hình ảnh dâm loạn. Người kia ngay cả bộ dáng lúc ngủ đều dễ nhìn như vậy. Quý Vũ Khâm chỉ cảm thấy ***** của mình đã trướng đến phát đau, không thể làm gì khác hơn là đưa tay vói vào bên trong quần ngủ. Nhìn vào gương mặt của người phía đối diện, sau đó cầm lấy ***** thô to của mình lên.

Rất muốn cậu ấy... Quý Vũ Khâm không nhịn được nhớ tới thời điểm trưa nay vừa ăn cơm xong, Diệp Thần đã mua một cây kem. Khi nhìn thấy cảnh Diệp Thần vươn đầu lưỡi đỏ tươi ra ***** ***** lên que kem, thoáng cái Quý Vũ Khâm liền cứng rắn, trong ánh mắt cũng sắp phóng ra lửa, cho nên y không nói hai lời liền đoạt lấy que kem trong tay Diệp Thần ném vào thùng rác. Cũng không quản đến biểu tình lã chã chực khóc của đối phương, vội nói, "Vừa mới ăn cơm xong cậu lại đi ăn mấy cái thứ này, dạ dày của cậu chịu nổi sao?!"

Sau đó trước khi Diệp Thần thấy cái bộ vị đáng xấu hổ kia của mình, y vội vàng cất bước. Mặc dù hai mắt Diệp Thần đẫm lệ lưng tròng đau xót nhìn que kem mình với mới ***** được một cái hiện tại đang nằm trong thùng rác, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn đuổi kịp với cước bộ của Quý Vũ Khâm. Thậm chí còn nói xin lỗi y, hứa rằng sau này mình sẽ không vừa mới ăn nóng xong liền chạy đi ăn đồ lạnh. Quý ca ca cũng là vì quan tâm mình a, Diệp Thần nghĩ như vậy.

Người kia, vì sao lại ngốc đến mức đáng yêu như vậy chứ. Quý Vũ Khâm nhắm mắt lại nhanh chóng bộ lộng phía dưới của mình, một bên thầm cảm thán trong lòng, có đôi khi y thật sự hi vọng Diệp Thần sẽ biết mang thù hơn một chút, mình đối xử với em ấy như vậy, thế nhưng em ấy vẫn cứ biểu hiện như không có chuyện gì xảy ra, lại nhiều lần ngây ngốc tống bản thân mình vào hang cọp, kỳ thực trước đây Quý Vũ Khâm đã lo lắng với tính cách như vậy của em, có khi nào bình thường sẽ đi mặt nóng dán mông lạnh hay không, thế nhưng y cũng không biết là, tử huyệt của Diệp Thần, kỳ thực cho tới bây giờ đều chỉ có mình y mà thôi, có thể khiến cho Diệp Thần một lần lại một lần bị thương tổn rồi lại dán chặt vào, cũng chỉ có duy nhất một mình y. Ngay cả chính Diệp Thần cũng không thể nào hiểu nổi, đến tột cùng là do bánh ngọt hấp dẫn, hay là người này hấp dẫn mình đây.

Nghiêng đầu thấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cậu, Quý Vũ Khâm liền nhịn không được mà hung hăng đỉnh thân người, ***** càng thêm khó có thể khống chế.

"Tiểu Thần..." Khẽ hô tên của cậu, mọi người trong phòng đều đã ngủ, không có ai nghe được, cũng chỉ có lúc này, Quý Vũ Khâm mới dám giải phóng bí mật ẩn sâu bên trong nội tâm của mình ra ngoài. Loại chocolate kia, vì sao lại được chọn là tình yêu cấm kỵ, y muốn để cho những người có cùng cảnh ngộ với y, có bí mật khác thường ẩn sâu có một cơ hội được thốt ra khỏi miệng, hầu như người trong giới đều biết, nếu như tặng Secret cho đồng tính, sẽ có ý vị như thế nào. Y không cầu Diệp Thần sẽ hiểu ra được chuyện gì, chỉ là muốn đem tình cảm của mình, cho nó có một cơ hội được biểu hiện ra bên ngoài mà thôi.

Theo ***** chậm rãi dâng lên, Quý Vũ Khâm nhịn không được nhắm mắt lại, bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh chính mình thao làm Diệp Thần, vòng eo thon thả, làn da trắng nõn, nằm sấp ở trên giường vểnh mông lên thật cao, ***** đến chịu không nổi. Chính mình sẽ hung hăng tiến nhập vào em ấy từ phía sau, nhất định lỗ nhỏ nơi đó của em sẽ vừa ướt vừa chặt, hung hăng ***** lấy mình, mỗi lần ***** cậu sẽ nhịn không được mà khẽ gọi ra tiếng, vừa xấu hổ lại vừa *****, vào thời điểm mình rút ra em sẽ ***** lấy thật chặt, sau đó kêu khóc "em còn muốn, mau vào", nhất định bộ dáng bị mình làm đến thất thanh khóc rống cũng sẽ rất đáng yêu. Chỉ cần tưởng tượng đến hình ảnh Diệp Thần ***** như thế, Quý Vũ Khâm liền có thể kích động đạt đến cao trào, rất muốn áp đảo cậu, để em ***** lên chỗ đó của mình, như cách em ăn kem buổi trưa ngày hôm nay vậy, ***** qua từng chút từng chút, sau đó lộ ra biểu tình thỏa mãn, nhất định đứa ngốc kia sẽ thích nơi đó của mình, so với kem của em nó có bao nhiêu thô to hơn nha, nếu như thích có thể bỏ thêm chocolate lên trên nữa, nhất định Tiểu Thần sẽ ***** đến càng thêm ngon miệng hơn, tưởng tượng đến hình ảnh ***** no đủ của mình được hàm tiến vào trong miệng em ấy, sau đó em lại dùng lực ***** lấy nó, bởi vì thiếu dưỡng khí mà gương mặt trở nên ửng đỏ, trong mắt hiện đầy hơi nước, dáng vẻ ủy khuất lúc bị khi dễ, quả thực là đáng yêu đến chịu không nổi mà.

Rất muốn thao chết em ấy. Quý Vũ Khâm kích động thầm nghĩ trong lòng, do đó tốc độ trên tay cũng không ngừng tăng lên. Nhưng đúng là vẫn còn chưa đủ... Hình như còn thiếu chút gì đó...

Quý Vũ Khâm nhịn không được nghiêng đầu, đúng lúc này, trong lúc ngủ mơ Diệp Thần trở mình lại, trong miệng phun ra một tiếng 'ưm' vô thức, cũng chính là một tiếng này, thoáng cái đã khiến Quý Vũ Khâm căng cứng cả người, nhưng đồng thời phía dưới cũng mất khống chế mà *****.

Tiểu Thần. Vào một khắc khi đạt đến cao trào kia, Quý Vũ Khâm thầm hô tên của người đó ở trong đầu, quả nhiên, có người sống sờ sờ ở đây, so với tự thẩm một mình ở trong phòng thì ***** tăng lên nhiều lắm. Thế nhưng mỗi khi tỉnh táo lại, Quý Vũ Khâm nhớ đến những hình ảnh mà mình đã tưởng tượng trong đầu kia, nếu như bị Diệp Thần biết được bình thường mình ý dâm em ấy như thế nào, không biết em còn nguyện ý tiếp tục dán lấy chính mình hay không đây, khẳng định là không thể nào đi? Nghĩ như vậy, tâm tình của Quý Vũ Khâm có chút phiền não. Quả nhiên, cho dù không đành lòng, cũng phải ngoan (ngoan độc) hơn một chút mới được.

Quý Vũ Khâm có chút khiết phích, sau khi ***** xong thì muốn đi tắm, thế nhưng hiện tại đã khuya lắm rồi, sợ sẽ quấy rầy đến bạn học, cho nên y chỉ có thể nhẫn nhịn. Đã vài ngày không được nghỉ ngơi tốt, chỉ có hôm nay rốt cục ***** cũng đã ***** được ra một chút, cho nên rất nhanh Quý Vũ Khâm liền cảm thấy từng đợt mệt mỏi kéo tới, sau đó dần dần ngủ thiếp đi.

Lại Đi Theo Anh Liền Ăn Luôn EmTác giả: Dục HiểuTruyện Đam Mỹ"Cậu đi đi, đừng có đi theo phía sau tôi nữa có nghe hiểu hay không!" "Ô ô... Quý ca ca không cần em sao..." Nghe được nam hài gầm lên, một tiểu nam sinh với cặp mắt to tròn ở phía sau nhất thời liền đẫm lệ mông lung, vô tội chớp chớp, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống, nhìn qua giống như là một búp bê vải bị người vứt bỏ, điềm đạm đáng yêu. Mà nam hài trước mặt lại không thèm quản cậu, quay đầu đi rồi bỏ chạy mất. Nhìn đối phương bỏ lại mình mà rời đi, tiểu nam hài đứng đó ủy khuất thút thít, chỉ chốc lát sau, cũng bởi vì khóc quá lợi hại mà nấc lên nho nhỏ. Diệp Thần đứng ở nơi đó, nhìn mấy bạn nhỏ trong nhà trẻ được người nhà đến đón về, mà Quý Vũ Khâm lại bỏ mình đi mất, trong lòng càng thêm khổ sở, đứng ở nơi đó ôm túi sách nhỏ không biết nên làm sao, nước mắt cũng rơi càng thêm dữ dội hơn. "Đừng khóc, cậu có thấy phiền hay không a." Không biết qua bao lâu, vang lên một thanh âm quen thuộc, nam hài vừa rời khỏi lại tự quay về. "Quý ca ca!" Tiểu nam hài vui vẻ ngẩng đầu lên,… Buổi tối, nằm trên giường trong ký túc xá, người mình yêu đang nằm ở giường đối diện, hầu như cả đêm này Quý Vũ Khâm không tài nào chợp mắt được, mỗi lần hơi nghiêng người, y liền có thể thấy người nằm bên giường đối diện, thân thể khô nóng đến mức không cách nào kiềm lại nổi, ngay cả chính y đều sợ hãi, ngày nào đó mình bị ép thành một tên *****, nửa đêm chạy đến giường em ấy xâm phạm em thì biết làm thế nào đây.***** sưng tấy, căn bản là Quý Vũ Khâm không có biện pháp nào ngủ được, đầy đầu đều là vài hình ảnh dâm loạn. Người kia ngay cả bộ dáng lúc ngủ đều dễ nhìn như vậy. Quý Vũ Khâm chỉ cảm thấy ***** của mình đã trướng đến phát đau, không thể làm gì khác hơn là đưa tay vói vào bên trong quần ngủ. Nhìn vào gương mặt của người phía đối diện, sau đó cầm lấy ***** thô to của mình lên.Rất muốn cậu ấy... Quý Vũ Khâm không nhịn được nhớ tới thời điểm trưa nay vừa ăn cơm xong, Diệp Thần đã mua một cây kem. Khi nhìn thấy cảnh Diệp Thần vươn đầu lưỡi đỏ tươi ra ***** ***** lên que kem, thoáng cái Quý Vũ Khâm liền cứng rắn, trong ánh mắt cũng sắp phóng ra lửa, cho nên y không nói hai lời liền đoạt lấy que kem trong tay Diệp Thần ném vào thùng rác. Cũng không quản đến biểu tình lã chã chực khóc của đối phương, vội nói, "Vừa mới ăn cơm xong cậu lại đi ăn mấy cái thứ này, dạ dày của cậu chịu nổi sao?!"Sau đó trước khi Diệp Thần thấy cái bộ vị đáng xấu hổ kia của mình, y vội vàng cất bước. Mặc dù hai mắt Diệp Thần đẫm lệ lưng tròng đau xót nhìn que kem mình với mới ***** được một cái hiện tại đang nằm trong thùng rác, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn đuổi kịp với cước bộ của Quý Vũ Khâm. Thậm chí còn nói xin lỗi y, hứa rằng sau này mình sẽ không vừa mới ăn nóng xong liền chạy đi ăn đồ lạnh. Quý ca ca cũng là vì quan tâm mình a, Diệp Thần nghĩ như vậy.Người kia, vì sao lại ngốc đến mức đáng yêu như vậy chứ. Quý Vũ Khâm nhắm mắt lại nhanh chóng bộ lộng phía dưới của mình, một bên thầm cảm thán trong lòng, có đôi khi y thật sự hi vọng Diệp Thần sẽ biết mang thù hơn một chút, mình đối xử với em ấy như vậy, thế nhưng em ấy vẫn cứ biểu hiện như không có chuyện gì xảy ra, lại nhiều lần ngây ngốc tống bản thân mình vào hang cọp, kỳ thực trước đây Quý Vũ Khâm đã lo lắng với tính cách như vậy của em, có khi nào bình thường sẽ đi mặt nóng dán mông lạnh hay không, thế nhưng y cũng không biết là, tử huyệt của Diệp Thần, kỳ thực cho tới bây giờ đều chỉ có mình y mà thôi, có thể khiến cho Diệp Thần một lần lại một lần bị thương tổn rồi lại dán chặt vào, cũng chỉ có duy nhất một mình y. Ngay cả chính Diệp Thần cũng không thể nào hiểu nổi, đến tột cùng là do bánh ngọt hấp dẫn, hay là người này hấp dẫn mình đây.Nghiêng đầu thấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cậu, Quý Vũ Khâm liền nhịn không được mà hung hăng đỉnh thân người, ***** càng thêm khó có thể khống chế."Tiểu Thần..." Khẽ hô tên của cậu, mọi người trong phòng đều đã ngủ, không có ai nghe được, cũng chỉ có lúc này, Quý Vũ Khâm mới dám giải phóng bí mật ẩn sâu bên trong nội tâm của mình ra ngoài. Loại chocolate kia, vì sao lại được chọn là tình yêu cấm kỵ, y muốn để cho những người có cùng cảnh ngộ với y, có bí mật khác thường ẩn sâu có một cơ hội được thốt ra khỏi miệng, hầu như người trong giới đều biết, nếu như tặng Secret cho đồng tính, sẽ có ý vị như thế nào. Y không cầu Diệp Thần sẽ hiểu ra được chuyện gì, chỉ là muốn đem tình cảm của mình, cho nó có một cơ hội được biểu hiện ra bên ngoài mà thôi.Theo ***** chậm rãi dâng lên, Quý Vũ Khâm nhịn không được nhắm mắt lại, bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh chính mình thao làm Diệp Thần, vòng eo thon thả, làn da trắng nõn, nằm sấp ở trên giường vểnh mông lên thật cao, ***** đến chịu không nổi. Chính mình sẽ hung hăng tiến nhập vào em ấy từ phía sau, nhất định lỗ nhỏ nơi đó của em sẽ vừa ướt vừa chặt, hung hăng ***** lấy mình, mỗi lần ***** cậu sẽ nhịn không được mà khẽ gọi ra tiếng, vừa xấu hổ lại vừa *****, vào thời điểm mình rút ra em sẽ ***** lấy thật chặt, sau đó kêu khóc "em còn muốn, mau vào", nhất định bộ dáng bị mình làm đến thất thanh khóc rống cũng sẽ rất đáng yêu. Chỉ cần tưởng tượng đến hình ảnh Diệp Thần ***** như thế, Quý Vũ Khâm liền có thể kích động đạt đến cao trào, rất muốn áp đảo cậu, để em ***** lên chỗ đó của mình, như cách em ăn kem buổi trưa ngày hôm nay vậy, ***** qua từng chút từng chút, sau đó lộ ra biểu tình thỏa mãn, nhất định đứa ngốc kia sẽ thích nơi đó của mình, so với kem của em nó có bao nhiêu thô to hơn nha, nếu như thích có thể bỏ thêm chocolate lên trên nữa, nhất định Tiểu Thần sẽ ***** đến càng thêm ngon miệng hơn, tưởng tượng đến hình ảnh ***** no đủ của mình được hàm tiến vào trong miệng em ấy, sau đó em lại dùng lực ***** lấy nó, bởi vì thiếu dưỡng khí mà gương mặt trở nên ửng đỏ, trong mắt hiện đầy hơi nước, dáng vẻ ủy khuất lúc bị khi dễ, quả thực là đáng yêu đến chịu không nổi mà.Rất muốn thao chết em ấy. Quý Vũ Khâm kích động thầm nghĩ trong lòng, do đó tốc độ trên tay cũng không ngừng tăng lên. Nhưng đúng là vẫn còn chưa đủ... Hình như còn thiếu chút gì đó...Quý Vũ Khâm nhịn không được nghiêng đầu, đúng lúc này, trong lúc ngủ mơ Diệp Thần trở mình lại, trong miệng phun ra một tiếng 'ưm' vô thức, cũng chính là một tiếng này, thoáng cái đã khiến Quý Vũ Khâm căng cứng cả người, nhưng đồng thời phía dưới cũng mất khống chế mà *****.Tiểu Thần. Vào một khắc khi đạt đến cao trào kia, Quý Vũ Khâm thầm hô tên của người đó ở trong đầu, quả nhiên, có người sống sờ sờ ở đây, so với tự thẩm một mình ở trong phòng thì ***** tăng lên nhiều lắm. Thế nhưng mỗi khi tỉnh táo lại, Quý Vũ Khâm nhớ đến những hình ảnh mà mình đã tưởng tượng trong đầu kia, nếu như bị Diệp Thần biết được bình thường mình ý dâm em ấy như thế nào, không biết em còn nguyện ý tiếp tục dán lấy chính mình hay không đây, khẳng định là không thể nào đi? Nghĩ như vậy, tâm tình của Quý Vũ Khâm có chút phiền não. Quả nhiên, cho dù không đành lòng, cũng phải ngoan (ngoan độc) hơn một chút mới được.Quý Vũ Khâm có chút khiết phích, sau khi ***** xong thì muốn đi tắm, thế nhưng hiện tại đã khuya lắm rồi, sợ sẽ quấy rầy đến bạn học, cho nên y chỉ có thể nhẫn nhịn. Đã vài ngày không được nghỉ ngơi tốt, chỉ có hôm nay rốt cục ***** cũng đã ***** được ra một chút, cho nên rất nhanh Quý Vũ Khâm liền cảm thấy từng đợt mệt mỏi kéo tới, sau đó dần dần ngủ thiếp đi.

Chương 6