*Lời tựa (Tiêu đề phụ của chương):[Hôm qua xem trailer trực tiếp tôi cũng sợ Lâm Thiên Du...]Bình minh ló dạng.Những tán cây um tùm che kín bầu trời, ánh sáng lọt qua kẽ hở rất thưa thớt rọi lên cửa kính, chiếu vào phòng tối mịt mờ.Tiếng mắng nhiếc lạnh lùng của Quách Ngạn Bằng phá vỡ sự tĩnh lặng trong phòng."Lâm Thiên Du?""Lâm Thiên Du! Tôi đang nói chuyện với cô, giả điếc à?!""Trả lời tôi, cô câm rồi hả?"...Ý thức còn đang lơ lửng, giọng nói đầy khí thế kia rất chói tai, trong đầu rối bời, Lâm Thiên Du nhắm mắt lại, cố gắng nhìn rõ người đàn ông đang đứng trên cao nhìn xuống cô.Thấy Lâm Thiên Du không nói gì, Quách Ngạn Bằng túm lấy cổ áo cô, không kiên nhẫn:"Tôi nói lần cuối, tránh xa Lan Thanh, nếu tôi thấy cô gây khó dễ cho cô ấy nữa, tôi không nương tay đâu!"Lâm Thiên Du nhíu mày, mặt tái nhợt, hoàn toàn không để ý đến Quách Ngạn Bằng đang nhìn cô với vẻ giận dữ, im lặng tiêu hóa những ký ức không thuộc về mình trong đầu.Chạm vào mảnh ký ức, Lâm Thiên Du nhắm mắt lại, trong…
Chương 139: Kích thước này đã vượt qua bàn chân trước của hổ Đông Bắc thông thường rồi (3)
Nói Chuyện Phiếm Với Động Vật Hoang Dã Trong Show Trực Tiếp Tôi Bỗng Nổi Tiếng Toàn MạngTác giả: Huyền Tam ThiênTruyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám Hiểm, Truyện Xuyên Không*Lời tựa (Tiêu đề phụ của chương):[Hôm qua xem trailer trực tiếp tôi cũng sợ Lâm Thiên Du...]Bình minh ló dạng.Những tán cây um tùm che kín bầu trời, ánh sáng lọt qua kẽ hở rất thưa thớt rọi lên cửa kính, chiếu vào phòng tối mịt mờ.Tiếng mắng nhiếc lạnh lùng của Quách Ngạn Bằng phá vỡ sự tĩnh lặng trong phòng."Lâm Thiên Du?""Lâm Thiên Du! Tôi đang nói chuyện với cô, giả điếc à?!""Trả lời tôi, cô câm rồi hả?"...Ý thức còn đang lơ lửng, giọng nói đầy khí thế kia rất chói tai, trong đầu rối bời, Lâm Thiên Du nhắm mắt lại, cố gắng nhìn rõ người đàn ông đang đứng trên cao nhìn xuống cô.Thấy Lâm Thiên Du không nói gì, Quách Ngạn Bằng túm lấy cổ áo cô, không kiên nhẫn:"Tôi nói lần cuối, tránh xa Lan Thanh, nếu tôi thấy cô gây khó dễ cho cô ấy nữa, tôi không nương tay đâu!"Lâm Thiên Du nhíu mày, mặt tái nhợt, hoàn toàn không để ý đến Quách Ngạn Bằng đang nhìn cô với vẻ giận dữ, im lặng tiêu hóa những ký ức không thuộc về mình trong đầu.Chạm vào mảnh ký ức, Lâm Thiên Du nhắm mắt lại, trong… Trong chương trình "Hoang dã", thứ hạng của khách mời chủ yếu dựa trên hai yếu tố.Một là khả năng sinh tồn khỏi những nguy hiểm khắc nghiệt, chỉ người sống sót đến cuối cùng mới có khả năng giành ngôi vị số một.Hai là cuộc bình chọn của người xem kênh, vai trò của Ban Tổ Chức về đánh giá cuối cùng rất nhỏ. Quyền đánh giá chủ yếu được trao cho người xem.Đảm bảo tính công bằng tuyệt đối.Ngay từ lúc định tham gia chương trình, An Lan Thanh đã tính toán kỹ xem bản thân biểu hiện thế nào là tốt nhất.Nhưng bây giờ...Nhìn cuộc bình chọn ở phòng trực tiếp chính thức, thứ hạng của cô cuối cùng!Cuối cùng!Thậm chí còn đứng sau Quách Ngạn Bằng.Thiết bị livestream để bên ngoài, An Lan Thanh ngồi trong lều, mặt âm u kiểm tra lại lá phiếu để tìm sai sót báo cáo ngay nếu có.Nhưng phần bình chọn bình thường, không thấy chỗ lỗi phát sinh hay giật lag gì, mỗi khi làm mới lại thấy Lâm Thiên Du được thêm phiếu.Số hai là Hàng Tư Tư, ba là Ấn Hữu Lâm, bốn là Quách Ngạn Bằng...Tất cả họ như đá chọi trên con đường riêng của An Lan Thanh.An Lan Thanh nắm chặt tay, hai người bên dưới bám theo sức nóng của Lâm Thiên Du, nhờ vả nhiều thứ để cải thiện cuộc sống, chắc chắn sống tốt hơn cô ta, nhưng tại sao Quách Ngạn Bằng dám vượt mặt cô ta?Một thằng ngu xuẩn như thế mà cũng lấn lướt cô ta được sao!"Ngạn Bằng."An Lan Thanh bước ra ngoài lều, thấy hang động trống trơn, ra phía ngoài nơi Quách Ngạn Bằng đang nhóm lửa, bên cạnh hắn là một con gà tắm rửa sạch sẽ.Nghe tiếng động, Quách Ngạn Bằng ngẩng đầu, lên tiếng:"Có gì thế?"An Lan Thanh ngưng mất một lát rồi kể cho anh ta về cuộc bình chọn trong phần trực tiếp.Quách Ngạn Bằng cười lớn:"Đừng lo, còn nhiều thời gian lắm mà, biết đâu có người thắng trước chúng ta chán rồi bỏ cuộc, chúng ta cố gắng tới khi chỉ còn hai người livestream ở tập cuối cùng, đạo diễn chỉ muốn người đầu và người nhì là chúng ta thôi mà."An Lan Thanh thấy anh ta có vẻ mơ mộng nhưng vẫn kể về suy nghĩ của mình. Tuy nhiên cô ta không thèm nói thêm gì, chỉ lạnh lùng đáp:"... Ừm."Đột nhiên, cô ta xoay ra nói thêm:"Cũng phải, anh đi cùng em tham gia chương trình này, có thể lấy thứ hạng hay không, anh cũng không quan tâm lắm. Ngay cả khi thực sự leo lên top 3, anh chắc chắn cũng không nhận phần thưởng đâu."An Lan Thanh dùng giọng đùa giỡn thăm dò."Sao anh không nhận chứ?" Quách Ngạn Bằng nói: "Phần thưởng mà đoàn chương trình tặng cũng khá tốt mà."An Lan Thanh khựng lại, mặt ngày một tái xanh.Nhưng Quách Ngạn Bằng vẫn chẳng chú ý gì tới biểu cảm khác thường của cô ta.An Lan Thanh nắm chặt tay, Lâm Thiên Du sống quá tốt nên chắc chắn sẽ không từ bỏ, Hàng Tư Tư và Ấn Hữu Lâm rõ ràng cũng đến vì phần thưởng, nếu không có gì ngoài ý muốn thì họ cũng không bỏ cuộc.Bây giờ cả Quách Ngạn Bằng cũng muốn cướp đi cơ hội của cô ta sao?Đứng sau lưng Quách Ngạn Bằng, biểu cảm của An Lan Thanh thay đổi, cô ta cắn nhẹ môi dưới.[An Lan Thanh là ý gì đấy?][Đừng nói là muốn rút lui đó, thấy khó lấy thưởng nên không muốn ở lại chịu khổ nữa chứ gì.][Đúng thế đúng thế không? Fan của Hàng Tư Tư gửi lời chúc mừng đây này.]Bực bội tích tụ bên trong, thấy những bình luận châm chọc như vậy, An Lan Thanh tức giận như muốn tát người.Cô ta nắm chặt tay, thậm chí hình như tim cũng bị xoắn lại."Lan Thanh? Em không khỏe à?" Quách Ngạn Bằng đột nhiên quay đầu lại, lập tức bỏ que củi xuống, tiến tới cô ta."Em không sao." An Lan Thanh lùi lại nửa bước, tránh tay anh ta đưa ra: "Anh cứ lo việc đi, em đi lượm củi về."Quách Ngạn Bằng gật đầu: "Được."Bước lên con đường nhỏ, An Lan Thanh từ từ quay đầu lại, ánh mắt âm u nhìn vào Quách Ngạn Bằng đang quay lưng về phía cô ta.……Hôm sau.Leo qua thân cây nằm ngang, nấp sau bụi cỏ um tùm, lặng lẽ tách ra nhìn ra bên ngoài.Trong tầm mắt, một chỗ cực kỳ kín đáo là một con báo hoa, hoa văn lộng lẫy bị cỏ đen che khuất, đôi mắt vàng lục nhìn chằm chằm vào những con ngựa vằn không xa, theo từng cử động của chúng mà cơ thể căng thẳng uốn lượn đầy vẻ đẹp của báo hoa như mũi tên sắc bén đặt trên dây cung.Ngay khi mở camera, cảnh tượng hiện ra trên livestream chính là thế này.Báo hoa trong ống kính dường như cảm thấy gì đó, liếc nhìn lướt qua camera.Tức thì, dòng bình luận đùa giỡn đều dừng lại.Một lúc lâu sau mới có người đánh dấu cảm xúc, dường như ngoài cái biểu tượng này, không còn từ ngữ tiêu chuẩn nào diễn đạt được cảm xúc chấn động khi nhìn thấy cảnh tượng đó."Hoa Hoa ăn thịt nhà trước đã." Giọng Lâm Thiên Du vọng ra từ sau ống kính, nhận ra ý định săn mồi của báo hoa, lập tức ngăn lại: "Nhà còn nhiều thịt lắm."Không có thời tiết cực đoan, Lâm Thiên Du sẽ không để dự trữ thịt, phần làm thịt khô đã làm hết rồi, giàn phơi khô còn không vừa.Phần thịt tươi còn lại vừa đủ ăn bữa nay.
Trong chương trình "Hoang dã", thứ hạng của khách mời chủ yếu dựa trên hai yếu tố.
Một là khả năng sinh tồn khỏi những nguy hiểm khắc nghiệt, chỉ người sống sót đến cuối cùng mới có khả năng giành ngôi vị số một.
Hai là cuộc bình chọn của người xem kênh, vai trò của Ban Tổ Chức về đánh giá cuối cùng rất nhỏ. Quyền đánh giá chủ yếu được trao cho người xem.
Đảm bảo tính công bằng tuyệt đối.
Ngay từ lúc định tham gia chương trình, An Lan Thanh đã tính toán kỹ xem bản thân biểu hiện thế nào là tốt nhất.
Nhưng bây giờ...
Nhìn cuộc bình chọn ở phòng trực tiếp chính thức, thứ hạng của cô cuối cùng!
Cuối cùng!
Thậm chí còn đứng sau Quách Ngạn Bằng.
Thiết bị livestream để bên ngoài, An Lan Thanh ngồi trong lều, mặt âm u kiểm tra lại lá phiếu để tìm sai sót báo cáo ngay nếu có.
Nhưng phần bình chọn bình thường, không thấy chỗ lỗi phát sinh hay giật lag gì, mỗi khi làm mới lại thấy Lâm Thiên Du được thêm phiếu.
Số hai là Hàng Tư Tư, ba là Ấn Hữu Lâm, bốn là Quách Ngạn Bằng...
Tất cả họ như đá chọi trên con đường riêng của An Lan Thanh.
An Lan Thanh nắm chặt tay, hai người bên dưới bám theo sức nóng của Lâm Thiên Du, nhờ vả nhiều thứ để cải thiện cuộc sống, chắc chắn sống tốt hơn cô ta, nhưng tại sao Quách Ngạn Bằng dám vượt mặt cô ta?
Một thằng ngu xuẩn như thế mà cũng lấn lướt cô ta được sao!
"Ngạn Bằng."
An Lan Thanh bước ra ngoài lều, thấy hang động trống trơn, ra phía ngoài nơi Quách Ngạn Bằng đang nhóm lửa, bên cạnh hắn là một con gà tắm rửa sạch sẽ.
Nghe tiếng động, Quách Ngạn Bằng ngẩng đầu, lên tiếng:
"Có gì thế?"
An Lan Thanh ngưng mất một lát rồi kể cho anh ta về cuộc bình chọn trong phần trực tiếp.
Quách Ngạn Bằng cười lớn:
"Đừng lo, còn nhiều thời gian lắm mà, biết đâu có người thắng trước chúng ta chán rồi bỏ cuộc, chúng ta cố gắng tới khi chỉ còn hai người livestream ở tập cuối cùng, đạo diễn chỉ muốn người đầu và người nhì là chúng ta thôi mà."
An Lan Thanh thấy anh ta có vẻ mơ mộng nhưng vẫn kể về suy nghĩ của mình. Tuy nhiên cô ta không thèm nói thêm gì, chỉ lạnh lùng đáp:
"... Ừm."
Đột nhiên, cô ta xoay ra nói thêm:
"Cũng phải, anh đi cùng em tham gia chương trình này, có thể lấy thứ hạng hay không, anh cũng không quan tâm lắm. Ngay cả khi thực sự leo lên top 3, anh chắc chắn cũng không nhận phần thưởng đâu."
An Lan Thanh dùng giọng đùa giỡn thăm dò.
"Sao anh không nhận chứ?" Quách Ngạn Bằng nói: "Phần thưởng mà đoàn chương trình tặng cũng khá tốt mà."
An Lan Thanh khựng lại, mặt ngày một tái xanh.
Nhưng Quách Ngạn Bằng vẫn chẳng chú ý gì tới biểu cảm khác thường của cô ta.
An Lan Thanh nắm chặt tay, Lâm Thiên Du sống quá tốt nên chắc chắn sẽ không từ bỏ, Hàng Tư Tư và Ấn Hữu Lâm rõ ràng cũng đến vì phần thưởng, nếu không có gì ngoài ý muốn thì họ cũng không bỏ cuộc.
Bây giờ cả Quách Ngạn Bằng cũng muốn cướp đi cơ hội của cô ta sao?
Đứng sau lưng Quách Ngạn Bằng, biểu cảm của An Lan Thanh thay đổi, cô ta cắn nhẹ môi dưới.
[An Lan Thanh là ý gì đấy?]
[Đừng nói là muốn rút lui đó, thấy khó lấy thưởng nên không muốn ở lại chịu khổ nữa chứ gì.]
[Đúng thế đúng thế không? Fan của Hàng Tư Tư gửi lời chúc mừng đây này.]
Bực bội tích tụ bên trong, thấy những bình luận châm chọc như vậy, An Lan Thanh tức giận như muốn tát người.
Cô ta nắm chặt tay, thậm chí hình như tim cũng bị xoắn lại.
"Lan Thanh? Em không khỏe à?" Quách Ngạn Bằng đột nhiên quay đầu lại, lập tức bỏ que củi xuống, tiến tới cô ta.
"Em không sao." An Lan Thanh lùi lại nửa bước, tránh tay anh ta đưa ra: "Anh cứ lo việc đi, em đi lượm củi về."
Quách Ngạn Bằng gật đầu: "Được."
Bước lên con đường nhỏ, An Lan Thanh từ từ quay đầu lại, ánh mắt âm u nhìn vào Quách Ngạn Bằng đang quay lưng về phía cô ta.
……
Hôm sau.
Leo qua thân cây nằm ngang, nấp sau bụi cỏ um tùm, lặng lẽ tách ra nhìn ra bên ngoài.
Trong tầm mắt, một chỗ cực kỳ kín đáo là một con báo hoa, hoa văn lộng lẫy bị cỏ đen che khuất, đôi mắt vàng lục nhìn chằm chằm vào những con ngựa vằn không xa, theo từng cử động của chúng mà cơ thể căng thẳng uốn lượn đầy vẻ đẹp của báo hoa như mũi tên sắc bén đặt trên dây cung.
Ngay khi mở camera, cảnh tượng hiện ra trên livestream chính là thế này.
Báo hoa trong ống kính dường như cảm thấy gì đó, liếc nhìn lướt qua camera.
Tức thì, dòng bình luận đùa giỡn đều dừng lại.
Một lúc lâu sau mới có người đánh dấu cảm xúc, dường như ngoài cái biểu tượng này, không còn từ ngữ tiêu chuẩn nào diễn đạt được cảm xúc chấn động khi nhìn thấy cảnh tượng đó.
"Hoa Hoa ăn thịt nhà trước đã." Giọng Lâm Thiên Du vọng ra từ sau ống kính, nhận ra ý định săn mồi của báo hoa, lập tức ngăn lại: "Nhà còn nhiều thịt lắm."
Không có thời tiết cực đoan, Lâm Thiên Du sẽ không để dự trữ thịt, phần làm thịt khô đã làm hết rồi, giàn phơi khô còn không vừa.
Phần thịt tươi còn lại vừa đủ ăn bữa nay.
Nói Chuyện Phiếm Với Động Vật Hoang Dã Trong Show Trực Tiếp Tôi Bỗng Nổi Tiếng Toàn MạngTác giả: Huyền Tam ThiênTruyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Thám Hiểm, Truyện Xuyên Không*Lời tựa (Tiêu đề phụ của chương):[Hôm qua xem trailer trực tiếp tôi cũng sợ Lâm Thiên Du...]Bình minh ló dạng.Những tán cây um tùm che kín bầu trời, ánh sáng lọt qua kẽ hở rất thưa thớt rọi lên cửa kính, chiếu vào phòng tối mịt mờ.Tiếng mắng nhiếc lạnh lùng của Quách Ngạn Bằng phá vỡ sự tĩnh lặng trong phòng."Lâm Thiên Du?""Lâm Thiên Du! Tôi đang nói chuyện với cô, giả điếc à?!""Trả lời tôi, cô câm rồi hả?"...Ý thức còn đang lơ lửng, giọng nói đầy khí thế kia rất chói tai, trong đầu rối bời, Lâm Thiên Du nhắm mắt lại, cố gắng nhìn rõ người đàn ông đang đứng trên cao nhìn xuống cô.Thấy Lâm Thiên Du không nói gì, Quách Ngạn Bằng túm lấy cổ áo cô, không kiên nhẫn:"Tôi nói lần cuối, tránh xa Lan Thanh, nếu tôi thấy cô gây khó dễ cho cô ấy nữa, tôi không nương tay đâu!"Lâm Thiên Du nhíu mày, mặt tái nhợt, hoàn toàn không để ý đến Quách Ngạn Bằng đang nhìn cô với vẻ giận dữ, im lặng tiêu hóa những ký ức không thuộc về mình trong đầu.Chạm vào mảnh ký ức, Lâm Thiên Du nhắm mắt lại, trong… Trong chương trình "Hoang dã", thứ hạng của khách mời chủ yếu dựa trên hai yếu tố.Một là khả năng sinh tồn khỏi những nguy hiểm khắc nghiệt, chỉ người sống sót đến cuối cùng mới có khả năng giành ngôi vị số một.Hai là cuộc bình chọn của người xem kênh, vai trò của Ban Tổ Chức về đánh giá cuối cùng rất nhỏ. Quyền đánh giá chủ yếu được trao cho người xem.Đảm bảo tính công bằng tuyệt đối.Ngay từ lúc định tham gia chương trình, An Lan Thanh đã tính toán kỹ xem bản thân biểu hiện thế nào là tốt nhất.Nhưng bây giờ...Nhìn cuộc bình chọn ở phòng trực tiếp chính thức, thứ hạng của cô cuối cùng!Cuối cùng!Thậm chí còn đứng sau Quách Ngạn Bằng.Thiết bị livestream để bên ngoài, An Lan Thanh ngồi trong lều, mặt âm u kiểm tra lại lá phiếu để tìm sai sót báo cáo ngay nếu có.Nhưng phần bình chọn bình thường, không thấy chỗ lỗi phát sinh hay giật lag gì, mỗi khi làm mới lại thấy Lâm Thiên Du được thêm phiếu.Số hai là Hàng Tư Tư, ba là Ấn Hữu Lâm, bốn là Quách Ngạn Bằng...Tất cả họ như đá chọi trên con đường riêng của An Lan Thanh.An Lan Thanh nắm chặt tay, hai người bên dưới bám theo sức nóng của Lâm Thiên Du, nhờ vả nhiều thứ để cải thiện cuộc sống, chắc chắn sống tốt hơn cô ta, nhưng tại sao Quách Ngạn Bằng dám vượt mặt cô ta?Một thằng ngu xuẩn như thế mà cũng lấn lướt cô ta được sao!"Ngạn Bằng."An Lan Thanh bước ra ngoài lều, thấy hang động trống trơn, ra phía ngoài nơi Quách Ngạn Bằng đang nhóm lửa, bên cạnh hắn là một con gà tắm rửa sạch sẽ.Nghe tiếng động, Quách Ngạn Bằng ngẩng đầu, lên tiếng:"Có gì thế?"An Lan Thanh ngưng mất một lát rồi kể cho anh ta về cuộc bình chọn trong phần trực tiếp.Quách Ngạn Bằng cười lớn:"Đừng lo, còn nhiều thời gian lắm mà, biết đâu có người thắng trước chúng ta chán rồi bỏ cuộc, chúng ta cố gắng tới khi chỉ còn hai người livestream ở tập cuối cùng, đạo diễn chỉ muốn người đầu và người nhì là chúng ta thôi mà."An Lan Thanh thấy anh ta có vẻ mơ mộng nhưng vẫn kể về suy nghĩ của mình. Tuy nhiên cô ta không thèm nói thêm gì, chỉ lạnh lùng đáp:"... Ừm."Đột nhiên, cô ta xoay ra nói thêm:"Cũng phải, anh đi cùng em tham gia chương trình này, có thể lấy thứ hạng hay không, anh cũng không quan tâm lắm. Ngay cả khi thực sự leo lên top 3, anh chắc chắn cũng không nhận phần thưởng đâu."An Lan Thanh dùng giọng đùa giỡn thăm dò."Sao anh không nhận chứ?" Quách Ngạn Bằng nói: "Phần thưởng mà đoàn chương trình tặng cũng khá tốt mà."An Lan Thanh khựng lại, mặt ngày một tái xanh.Nhưng Quách Ngạn Bằng vẫn chẳng chú ý gì tới biểu cảm khác thường của cô ta.An Lan Thanh nắm chặt tay, Lâm Thiên Du sống quá tốt nên chắc chắn sẽ không từ bỏ, Hàng Tư Tư và Ấn Hữu Lâm rõ ràng cũng đến vì phần thưởng, nếu không có gì ngoài ý muốn thì họ cũng không bỏ cuộc.Bây giờ cả Quách Ngạn Bằng cũng muốn cướp đi cơ hội của cô ta sao?Đứng sau lưng Quách Ngạn Bằng, biểu cảm của An Lan Thanh thay đổi, cô ta cắn nhẹ môi dưới.[An Lan Thanh là ý gì đấy?][Đừng nói là muốn rút lui đó, thấy khó lấy thưởng nên không muốn ở lại chịu khổ nữa chứ gì.][Đúng thế đúng thế không? Fan của Hàng Tư Tư gửi lời chúc mừng đây này.]Bực bội tích tụ bên trong, thấy những bình luận châm chọc như vậy, An Lan Thanh tức giận như muốn tát người.Cô ta nắm chặt tay, thậm chí hình như tim cũng bị xoắn lại."Lan Thanh? Em không khỏe à?" Quách Ngạn Bằng đột nhiên quay đầu lại, lập tức bỏ que củi xuống, tiến tới cô ta."Em không sao." An Lan Thanh lùi lại nửa bước, tránh tay anh ta đưa ra: "Anh cứ lo việc đi, em đi lượm củi về."Quách Ngạn Bằng gật đầu: "Được."Bước lên con đường nhỏ, An Lan Thanh từ từ quay đầu lại, ánh mắt âm u nhìn vào Quách Ngạn Bằng đang quay lưng về phía cô ta.……Hôm sau.Leo qua thân cây nằm ngang, nấp sau bụi cỏ um tùm, lặng lẽ tách ra nhìn ra bên ngoài.Trong tầm mắt, một chỗ cực kỳ kín đáo là một con báo hoa, hoa văn lộng lẫy bị cỏ đen che khuất, đôi mắt vàng lục nhìn chằm chằm vào những con ngựa vằn không xa, theo từng cử động của chúng mà cơ thể căng thẳng uốn lượn đầy vẻ đẹp của báo hoa như mũi tên sắc bén đặt trên dây cung.Ngay khi mở camera, cảnh tượng hiện ra trên livestream chính là thế này.Báo hoa trong ống kính dường như cảm thấy gì đó, liếc nhìn lướt qua camera.Tức thì, dòng bình luận đùa giỡn đều dừng lại.Một lúc lâu sau mới có người đánh dấu cảm xúc, dường như ngoài cái biểu tượng này, không còn từ ngữ tiêu chuẩn nào diễn đạt được cảm xúc chấn động khi nhìn thấy cảnh tượng đó."Hoa Hoa ăn thịt nhà trước đã." Giọng Lâm Thiên Du vọng ra từ sau ống kính, nhận ra ý định săn mồi của báo hoa, lập tức ngăn lại: "Nhà còn nhiều thịt lắm."Không có thời tiết cực đoan, Lâm Thiên Du sẽ không để dự trữ thịt, phần làm thịt khô đã làm hết rồi, giàn phơi khô còn không vừa.Phần thịt tươi còn lại vừa đủ ăn bữa nay.