Tác giả:

Tác giả: Lộc Tử ThảoĐới Dự để ***** ngồi trên nền gạch lạnh ngắt, chẳng dám nhúc nhích dù chỉ là một cử động nhỏ.Đầu óc còn tính là tỉnh táo của anh hiện tại có thể xác định được hai vấn đề ——Thứ nhất, anh xuyên sách con mẹ nó rồi.Thứ hai, nếu xuyên muộn thêm vài phút, chắc là tấm thân tàn này của anh phải mục xương trong tù đến cuối đời luôn ấy chứ…Anh bất động thanh sắc liếc nhìn chung quanh bốn phía ——bàn ghế phục cổ bằng gỗ, ấm nước bằng lá sắt, trên nền tường được sơn xanh xanh có treo cuốn lịch treo tường ghi năm 1962. Ngoài ra, không thể quên nhắc đến vị nữ chính - đang ngồi ở mép giường, hốc mắt phiếm hồng đang trợn mắt giận dữ nhìn anh - Hạ Lộ.Tóc đen nhánh bện thành hai bím hai bên, áo lót cotton thuần một màu trắng.Ăn mặc rất mộc mạc, nhưng lớn lên xinh đẹp trong trẻo.Cứ tiếp tục giằng co như vậy cũng không phải là cách, Đới Dự thật cẩn thận nói: “Em đừng khóc nữa, tôi quả thật chưa từng chạm vào em!”Hạ Lộ xoa nhẹ đôi mắt đang khó chịu một chút, dần dần bình tĩnh lại từ cơn…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...