Buổi chiều, một nhà xe chạy từ từ trong khu phố ở thành phố Nam đã hoang phế, nhà cửa hai bên đường đã bị bỏ hoang, rất nhiều tòa nhà đã mọc đầy cỏ dại khắp tường, nhìn qua cực kỳ hoang vắng, nhưng Ninh Mông cứ cảm thấy sau cửa sổ tối đen kia vẫn thỉnh thoảng hiện lên một vài bóng dáng khả nghi. Cô không biết, những bóng dáng đó là người lang thang khắp nơi đang ẩn thân ở đây, hay là zombie đã cảm nhiễm virus. Khu phố này tỏa ra hơi thở kh ủng bố khiến người ta hít thở không thông, đặc biệt là ở ven đường thỉnh thoảng còn xuất hiện thi thể đã bị cắn xé bốc mùi hôi thối, càng khiến Ninh Mông kinh hồn bạt vía. Cô điều khiển nhà xe, cẩn thận đi qua vùng phế tích này, lúc đi qua một trạm xăng dầu, một người đàn ông đầu bù tóc rối, khuôn mặt tiều tụy vọt ta từ trong phòng, vẫy tay, khập khiễng chạy nhanh theo sau xe. Sau một lát do dự ngắn ngủi, Ninh Mông vẫn đạp phanh dừng lại. Trên trán gã có máu tươi chảy xuống, sắc mặt tái nhợt, dường như bị thương không nhẹ, thấy xe dừng lại, trong…
Chương 47: Chương 47
Nhà Xe Di Động Tại Mạt ThếTác giả: Thỏ Nhĩ TềTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngBuổi chiều, một nhà xe chạy từ từ trong khu phố ở thành phố Nam đã hoang phế, nhà cửa hai bên đường đã bị bỏ hoang, rất nhiều tòa nhà đã mọc đầy cỏ dại khắp tường, nhìn qua cực kỳ hoang vắng, nhưng Ninh Mông cứ cảm thấy sau cửa sổ tối đen kia vẫn thỉnh thoảng hiện lên một vài bóng dáng khả nghi. Cô không biết, những bóng dáng đó là người lang thang khắp nơi đang ẩn thân ở đây, hay là zombie đã cảm nhiễm virus. Khu phố này tỏa ra hơi thở kh ủng bố khiến người ta hít thở không thông, đặc biệt là ở ven đường thỉnh thoảng còn xuất hiện thi thể đã bị cắn xé bốc mùi hôi thối, càng khiến Ninh Mông kinh hồn bạt vía. Cô điều khiển nhà xe, cẩn thận đi qua vùng phế tích này, lúc đi qua một trạm xăng dầu, một người đàn ông đầu bù tóc rối, khuôn mặt tiều tụy vọt ta từ trong phòng, vẫy tay, khập khiễng chạy nhanh theo sau xe. Sau một lát do dự ngắn ngủi, Ninh Mông vẫn đạp phanh dừng lại. Trên trán gã có máu tươi chảy xuống, sắc mặt tái nhợt, dường như bị thương không nhẹ, thấy xe dừng lại, trong… Ninh Mông quay đầu, nhanh chóng liếc cô ấy một cái, cánh môi màu hồng đỏ cong lên, trong nụ cười tươi đẹp mang theo ý xin lỗi: "Tớ biết không nên để hai người mạo hiểm, nhưng tớ thật sự không nhịn được mà đề nghị, lỡ đâu chúng ta quay lại có thể giúp đỡ được chút việc thì sao!"Cao Thiến không nói chuyện, dường như đang tự hỏi cái gì.Lúc này, Lục Trác ngồi ở phía sau cũng nói: "Nếu không thì như này đi, chúng ta quay lại nhìn xem, cách một khoảng cách, đừng tới quá gần, lỡ đâu có thể giúp đỡ được việc gì."Hai người đều đã nói như vậy, Cao Thiến cảm thấy cán cân trong lòng mình đang nghiêng chút xíu về phía hai người này.Cô ấy thở dài: "Được thôi, cách xa một chút, không thể tới quá gần.Đừng để không cứu được ai mà còn ném cả chính mình vào nguy hiểm."Ninh Mông đánh tay lái, quay đầu nhà xe quay, lái về phía tòa nhà vừa rồi.Rất nhanh, tòa nhà bốc cháy kia lại xuất hiện ở trước mặt bọn họ, lúc này, thế lửa đã lớn hơn, đã không còn thấy người chạy cầu cứu trên hành lang nữa, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một chút zombie di chuyển nhanh chóng trên hành lang, dường như bọn chúng đang tìm kiếm cái gì.Cao Thiến hơi thất vọng: "Sao lại không có ai chẳng lẽ đều đã! "Lúc này, Lục Trác chỉ về phía trước, nói: "Mau nhìn đi, bên kia có hai người."Chỗ cửa vào tòa nhà xuất hiện một nam một nữ dìu nhau, người phụ nữ khập khễnh, người đàn ông hình như *****̃ng bị thương, hai người đỡ lấy nhau, cố gắng chạy về phía trước, chỉ là vết thương trên người hai người đều không nhẹ, cũng không thể chạy nhanh được.Đúng lúc này, một con zombie lung lay đi ra."Mau mau, Ninh Mông, nhanh lái xe đi đón bọn họ." Cao Thiến la lớn.Ninh Mông đạp mạnh chân ga, nhà xe lao về phía hai người kia, mà con zombie kia *****̃ng đã phát hiện hai người ở phía trước, nhanh chóng lao về phía hai người kia.Lúc xe còn đang lao vùn vụt, Lục Trác đã mở cửa xe ra, Ninh Mông tìm đúng thời cơ, đạp phanh dừng lại, ngay sau đó dồn sức đánh tay lái, ngăn cách zombie và hai người này, zombie bỗng nhiên đâm vào trên cửa sổ xe, phát ra một tiếng vang thật lớn.Lục Trác nhanh chóng đưa tay kéo người phụ nữ kia, túm cô ấy lên xe, ngay lúc cậu ấy chuẩn bị kéo người đàn ông, một con zombie lại nhảy xuống từ tầng hai, bộp một tiếng đập xuống đất, sau đó loạng chà loạng choạng tiến về phía người đàn ông kia.Mắt thấy cánh tay rơi xuống một miếng thịt thối kia của nó sắp bắt được anh ấy, Cao Thiến xoay người nhảy ra từ cửa sổ xe, rút dao găm ra, đâm một dao vào hốc mắt con zombie kia.Đây là nơi yếu ớt nhất của zombie, giơ tay chém xuống, lập tức giải quyết gọn zombie này."Mau lên xe!"Cao Thiến đỡ người đàn ông ngã xuống đất dậy, kéo anh ấy lên xe, đóng cửa xe.Ninh Mông thấy tất cả mọi người đã lên xe, tranh thủ thời gian lái xe rời khỏi hiện trường..
Ninh Mông quay đầu, nhanh chóng liếc cô ấy một cái, cánh môi màu hồng đỏ cong lên, trong nụ cười tươi đẹp mang theo ý xin lỗi: "Tớ biết không nên để hai người mạo hiểm, nhưng tớ thật sự không nhịn được mà đề nghị, lỡ đâu chúng ta quay lại có thể giúp đỡ được chút việc thì sao!"Cao Thiến không nói chuyện, dường như đang tự hỏi cái gì.
Lúc này, Lục Trác ngồi ở phía sau cũng nói: "Nếu không thì như này đi, chúng ta quay lại nhìn xem, cách một khoảng cách, đừng tới quá gần, lỡ đâu có thể giúp đỡ được việc gì.
"Hai người đều đã nói như vậy, Cao Thiến cảm thấy cán cân trong lòng mình đang nghiêng chút xíu về phía hai người này.
Cô ấy thở dài: "Được thôi, cách xa một chút, không thể tới quá gần.
Đừng để không cứu được ai mà còn ném cả chính mình vào nguy hiểm.
"Ninh Mông đánh tay lái, quay đầu nhà xe quay, lái về phía tòa nhà vừa rồi.
Rất nhanh, tòa nhà bốc cháy kia lại xuất hiện ở trước mặt bọn họ, lúc này, thế lửa đã lớn hơn, đã không còn thấy người chạy cầu cứu trên hành lang nữa, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một chút zombie di chuyển nhanh chóng trên hành lang, dường như bọn chúng đang tìm kiếm cái gì.
Cao Thiến hơi thất vọng: "Sao lại không có ai chẳng lẽ đều đã! "Lúc này, Lục Trác chỉ về phía trước, nói: "Mau nhìn đi, bên kia có hai người.
"Chỗ cửa vào tòa nhà xuất hiện một nam một nữ dìu nhau, người phụ nữ khập khễnh, người đàn ông hình như *****̃ng bị thương, hai người đỡ lấy nhau, cố gắng chạy về phía trước, chỉ là vết thương trên người hai người đều không nhẹ, cũng không thể chạy nhanh được.
Đúng lúc này, một con zombie lung lay đi ra.
"Mau mau, Ninh Mông, nhanh lái xe đi đón bọn họ.
" Cao Thiến la lớn.
Ninh Mông đạp mạnh chân ga, nhà xe lao về phía hai người kia, mà con zombie kia *****̃ng đã phát hiện hai người ở phía trước, nhanh chóng lao về phía hai người kia.
Lúc xe còn đang lao vùn vụt, Lục Trác đã mở cửa xe ra, Ninh Mông tìm đúng thời cơ, đạp phanh dừng lại, ngay sau đó dồn sức đánh tay lái, ngăn cách zombie và hai người này, zombie bỗng nhiên đâm vào trên cửa sổ xe, phát ra một tiếng vang thật lớn.
Lục Trác nhanh chóng đưa tay kéo người phụ nữ kia, túm cô ấy lên xe, ngay lúc cậu ấy chuẩn bị kéo người đàn ông, một con zombie lại nhảy xuống từ tầng hai, bộp một tiếng đập xuống đất, sau đó loạng chà loạng choạng tiến về phía người đàn ông kia.
Mắt thấy cánh tay rơi xuống một miếng thịt thối kia của nó sắp bắt được anh ấy, Cao Thiến xoay người nhảy ra từ cửa sổ xe, rút dao găm ra, đâm một dao vào hốc mắt con zombie kia.
Đây là nơi yếu ớt nhất của zombie, giơ tay chém xuống, lập tức giải quyết gọn zombie này.
"Mau lên xe!"Cao Thiến đỡ người đàn ông ngã xuống đất dậy, kéo anh ấy lên xe, đóng cửa xe.
Ninh Mông thấy tất cả mọi người đã lên xe, tranh thủ thời gian lái xe rời khỏi hiện trường.
.
Nhà Xe Di Động Tại Mạt ThếTác giả: Thỏ Nhĩ TềTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngBuổi chiều, một nhà xe chạy từ từ trong khu phố ở thành phố Nam đã hoang phế, nhà cửa hai bên đường đã bị bỏ hoang, rất nhiều tòa nhà đã mọc đầy cỏ dại khắp tường, nhìn qua cực kỳ hoang vắng, nhưng Ninh Mông cứ cảm thấy sau cửa sổ tối đen kia vẫn thỉnh thoảng hiện lên một vài bóng dáng khả nghi. Cô không biết, những bóng dáng đó là người lang thang khắp nơi đang ẩn thân ở đây, hay là zombie đã cảm nhiễm virus. Khu phố này tỏa ra hơi thở kh ủng bố khiến người ta hít thở không thông, đặc biệt là ở ven đường thỉnh thoảng còn xuất hiện thi thể đã bị cắn xé bốc mùi hôi thối, càng khiến Ninh Mông kinh hồn bạt vía. Cô điều khiển nhà xe, cẩn thận đi qua vùng phế tích này, lúc đi qua một trạm xăng dầu, một người đàn ông đầu bù tóc rối, khuôn mặt tiều tụy vọt ta từ trong phòng, vẫy tay, khập khiễng chạy nhanh theo sau xe. Sau một lát do dự ngắn ngủi, Ninh Mông vẫn đạp phanh dừng lại. Trên trán gã có máu tươi chảy xuống, sắc mặt tái nhợt, dường như bị thương không nhẹ, thấy xe dừng lại, trong… Ninh Mông quay đầu, nhanh chóng liếc cô ấy một cái, cánh môi màu hồng đỏ cong lên, trong nụ cười tươi đẹp mang theo ý xin lỗi: "Tớ biết không nên để hai người mạo hiểm, nhưng tớ thật sự không nhịn được mà đề nghị, lỡ đâu chúng ta quay lại có thể giúp đỡ được chút việc thì sao!"Cao Thiến không nói chuyện, dường như đang tự hỏi cái gì.Lúc này, Lục Trác ngồi ở phía sau cũng nói: "Nếu không thì như này đi, chúng ta quay lại nhìn xem, cách một khoảng cách, đừng tới quá gần, lỡ đâu có thể giúp đỡ được việc gì."Hai người đều đã nói như vậy, Cao Thiến cảm thấy cán cân trong lòng mình đang nghiêng chút xíu về phía hai người này.Cô ấy thở dài: "Được thôi, cách xa một chút, không thể tới quá gần.Đừng để không cứu được ai mà còn ném cả chính mình vào nguy hiểm."Ninh Mông đánh tay lái, quay đầu nhà xe quay, lái về phía tòa nhà vừa rồi.Rất nhanh, tòa nhà bốc cháy kia lại xuất hiện ở trước mặt bọn họ, lúc này, thế lửa đã lớn hơn, đã không còn thấy người chạy cầu cứu trên hành lang nữa, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một chút zombie di chuyển nhanh chóng trên hành lang, dường như bọn chúng đang tìm kiếm cái gì.Cao Thiến hơi thất vọng: "Sao lại không có ai chẳng lẽ đều đã! "Lúc này, Lục Trác chỉ về phía trước, nói: "Mau nhìn đi, bên kia có hai người."Chỗ cửa vào tòa nhà xuất hiện một nam một nữ dìu nhau, người phụ nữ khập khễnh, người đàn ông hình như *****̃ng bị thương, hai người đỡ lấy nhau, cố gắng chạy về phía trước, chỉ là vết thương trên người hai người đều không nhẹ, cũng không thể chạy nhanh được.Đúng lúc này, một con zombie lung lay đi ra."Mau mau, Ninh Mông, nhanh lái xe đi đón bọn họ." Cao Thiến la lớn.Ninh Mông đạp mạnh chân ga, nhà xe lao về phía hai người kia, mà con zombie kia *****̃ng đã phát hiện hai người ở phía trước, nhanh chóng lao về phía hai người kia.Lúc xe còn đang lao vùn vụt, Lục Trác đã mở cửa xe ra, Ninh Mông tìm đúng thời cơ, đạp phanh dừng lại, ngay sau đó dồn sức đánh tay lái, ngăn cách zombie và hai người này, zombie bỗng nhiên đâm vào trên cửa sổ xe, phát ra một tiếng vang thật lớn.Lục Trác nhanh chóng đưa tay kéo người phụ nữ kia, túm cô ấy lên xe, ngay lúc cậu ấy chuẩn bị kéo người đàn ông, một con zombie lại nhảy xuống từ tầng hai, bộp một tiếng đập xuống đất, sau đó loạng chà loạng choạng tiến về phía người đàn ông kia.Mắt thấy cánh tay rơi xuống một miếng thịt thối kia của nó sắp bắt được anh ấy, Cao Thiến xoay người nhảy ra từ cửa sổ xe, rút dao găm ra, đâm một dao vào hốc mắt con zombie kia.Đây là nơi yếu ớt nhất của zombie, giơ tay chém xuống, lập tức giải quyết gọn zombie này."Mau lên xe!"Cao Thiến đỡ người đàn ông ngã xuống đất dậy, kéo anh ấy lên xe, đóng cửa xe.Ninh Mông thấy tất cả mọi người đã lên xe, tranh thủ thời gian lái xe rời khỏi hiện trường..