Thời điểm Lưu Trì khôi phục ý thức, bên tai còn như có thể nghe thấy tiếng gào khóc của ai đó. Hắn nghĩ, hắn có thể được gọi là A sắt đá, suy kiệt hô hấp mà không chết đúng là lợi hại. Nhưng dù là A sắt đá, bị trận ốm đau không thấy điểm cuối này quấn thân, cũng mệt quá chừng. Hắn nghĩ thế, không nhịn được duỗi tay vuốt vuốt mặt phát, sau đó người đàn ông rắn rỏi hoàn toàn cứng đờ tại chỗ. Lần gần nhất hắn có thể nhấc cánh tay là mấy năm trước rồi? Còn ngón tay, vừa non vừa mịn thế này, là tay hắn thế quái nào được? Lưu Trì ngu ngốc đầy mặt, mãi đến tận khi chị gái y tá phát hiện hắn đã tỉnh, vẫn chưa thể lấy lại tinh thần. —————— A sắt đá chậm chừng mấy ngày, trải qua quá trình khôi phục thân thể này xong rồi, rốt cục mới tin tưởng mình thay hồn đổi xác. Thay thành một O trẻ trung, trắng trẻo non nớt, một bữa chỉ có thể ăn nửa bát cơm. Mẹ nó cứ như hắn đang nằm mơ ấy. “Cứ quyết định như vậy đi nhá Tiểu Trì.” Hằng ngày hắn nằm ngu trên giường bệnh, dù chị gái y tá trưởng đang nói ngay…

Chương 18

Trọng Sinh Khốc A Biến Kiều OTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănThời điểm Lưu Trì khôi phục ý thức, bên tai còn như có thể nghe thấy tiếng gào khóc của ai đó. Hắn nghĩ, hắn có thể được gọi là A sắt đá, suy kiệt hô hấp mà không chết đúng là lợi hại. Nhưng dù là A sắt đá, bị trận ốm đau không thấy điểm cuối này quấn thân, cũng mệt quá chừng. Hắn nghĩ thế, không nhịn được duỗi tay vuốt vuốt mặt phát, sau đó người đàn ông rắn rỏi hoàn toàn cứng đờ tại chỗ. Lần gần nhất hắn có thể nhấc cánh tay là mấy năm trước rồi? Còn ngón tay, vừa non vừa mịn thế này, là tay hắn thế quái nào được? Lưu Trì ngu ngốc đầy mặt, mãi đến tận khi chị gái y tá phát hiện hắn đã tỉnh, vẫn chưa thể lấy lại tinh thần. —————— A sắt đá chậm chừng mấy ngày, trải qua quá trình khôi phục thân thể này xong rồi, rốt cục mới tin tưởng mình thay hồn đổi xác. Thay thành một O trẻ trung, trắng trẻo non nớt, một bữa chỉ có thể ăn nửa bát cơm. Mẹ nó cứ như hắn đang nằm mơ ấy. “Cứ quyết định như vậy đi nhá Tiểu Trì.” Hằng ngày hắn nằm ngu trên giường bệnh, dù chị gái y tá trưởng đang nói ngay… “Chắc là em không bị ướt.” Vừa vào trong nhà Đinh Lăng thân thiết nhìn người bên cạnh, Lưu Trì ngơ ngác, cứ như linh hồn đang treo chín tầng mây, “Làm sao vậy? Đang suy nghĩ gì sao.”“Không có gì.” Lưu Trì tỉnh táo lại, miễn cưỡng mỉm cười, hắn còn chua xót vì chuyện lúc trước.Hắn đang xấu hổ vì đã từng liên lụy người trước mặt, luôn cảm thấy nếu như không có hắn thì cuộc đời Đinh Lăng sẽ tốt hơn nhiều.Đinh Lăng nhìn không thấu lòng hắn, còn tưởng rằng hắn bị lạnh.“Chút nữa lên thang máy thì đến nhà anh rồi, em đi tắm nước nóng rồi thay quần áo khác.”“Dạ?”Lưu Trì bị cái “nhà anh” doạ sợ hết hồn, cái lão Đầu Đinh này, mới tìm hiểu yêu đương với tiểu O được bao lâu hả? Mới mấy tháng đã muốn kéo người ta vào phòng ngủ?Cừi ẻ, mặt già cũng không cần.“Tự em về là được rồi, ở đây đón xe cũng tiện nữa…”“Em ướt sũng như thế làm sao về.” Đinh Lăng nhíu mày lại, lúc anh không cười đến dính dính thì trở về cái mẹt hung ác trước kia, “Trước tiên đi tắm thay quần áo khác, ngoan một chút.”Lưu Trì phát bấn luôn.Thế này thì ngon rồi, sống lại một lần vẫn bị ăn sạch gắt.Đinh Lăng đưa người tới cửa nhà.Tim Lưu Trì đang đập ***** ***** ***** giờ đập còn nhanh hơn.Hắn còn nhớ dáng vẻ lúc trước khi hắn và Đinh Lăng cùng đi chọn nhà.Bọn họ cùng bàn bạc mỗi gian phòng thiết kế thế nào, trang trí thì dùng vật liệu gì, thiết bị điện gia dụng mua hãng nào kiểu nào, còn ước định sau khi trang hoàng nhà cửa cẩn thận thì đi đăng ký kết hôn, coi như nơi này là phòng tân hôn.Chỉ tiếc bản kế hoạch của bọn họ mới có mô hình, hắn đã bị bệnh không dậy nổi, căn hộ này cũng thiếu chút nữa là bán để lo tiền thuốc men, mộng đẹp gì chứ, thành hư vô cả thôi.Đinh Lăng đứng lại ở trước cửa, mỉm cười nói với hắn.“Đây, đến nhà rồi.”Lưu Trì mở to mắt nhìn. Truyện Đoản VănHiện tại, đã là nhà của một người khác rồi.

“Chắc là em không bị ướt.” Vừa vào trong nhà Đinh Lăng thân thiết nhìn người bên cạnh, Lưu Trì ngơ ngác, cứ như linh hồn đang treo chín tầng mây, “Làm sao vậy? Đang suy nghĩ gì sao.”

“Không có gì.” Lưu Trì tỉnh táo lại, miễn cưỡng mỉm cười, hắn còn chua xót vì chuyện lúc trước.

Hắn đang xấu hổ vì đã từng liên lụy người trước mặt, luôn cảm thấy nếu như không có hắn thì cuộc đời Đinh Lăng sẽ tốt hơn nhiều.

Đinh Lăng nhìn không thấu lòng hắn, còn tưởng rằng hắn bị lạnh.

“Chút nữa lên thang máy thì đến nhà anh rồi, em đi tắm nước nóng rồi thay quần áo khác.”

“Dạ?”

Lưu Trì bị cái “nhà anh” doạ sợ hết hồn, cái lão Đầu Đinh này, mới tìm hiểu yêu đương với tiểu O được bao lâu hả? Mới mấy tháng đã muốn kéo người ta vào phòng ngủ?

Cừi ẻ, mặt già cũng không cần.

“Tự em về là được rồi, ở đây đón xe cũng tiện nữa…”

“Em ướt sũng như thế làm sao về.” Đinh Lăng nhíu mày lại, lúc anh không cười đến dính dính thì trở về cái mẹt hung ác trước kia, “Trước tiên đi tắm thay quần áo khác, ngoan một chút.”

Lưu Trì phát bấn luôn.

Thế này thì ngon rồi, sống lại một lần vẫn bị ăn sạch gắt.

Đinh Lăng đưa người tới cửa nhà.

Tim Lưu Trì đang đập ***** ***** ***** giờ đập còn nhanh hơn.

Hắn còn nhớ dáng vẻ lúc trước khi hắn và Đinh Lăng cùng đi chọn nhà.

Bọn họ cùng bàn bạc mỗi gian phòng thiết kế thế nào, trang trí thì dùng vật liệu gì, thiết bị điện gia dụng mua hãng nào kiểu nào, còn ước định sau khi trang hoàng nhà cửa cẩn thận thì đi đăng ký kết hôn, coi như nơi này là phòng tân hôn.

Chỉ tiếc bản kế hoạch của bọn họ mới có mô hình, hắn đã bị bệnh không dậy nổi, căn hộ này cũng thiếu chút nữa là bán để lo tiền thuốc men, mộng đẹp gì chứ, thành hư vô cả thôi.

Đinh Lăng đứng lại ở trước cửa, mỉm cười nói với hắn.

“Đây, đến nhà rồi.”

Lưu Trì mở to mắt nhìn. Truyện Đoản Văn

Hiện tại, đã là nhà của một người khác rồi.

Trọng Sinh Khốc A Biến Kiều OTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănThời điểm Lưu Trì khôi phục ý thức, bên tai còn như có thể nghe thấy tiếng gào khóc của ai đó. Hắn nghĩ, hắn có thể được gọi là A sắt đá, suy kiệt hô hấp mà không chết đúng là lợi hại. Nhưng dù là A sắt đá, bị trận ốm đau không thấy điểm cuối này quấn thân, cũng mệt quá chừng. Hắn nghĩ thế, không nhịn được duỗi tay vuốt vuốt mặt phát, sau đó người đàn ông rắn rỏi hoàn toàn cứng đờ tại chỗ. Lần gần nhất hắn có thể nhấc cánh tay là mấy năm trước rồi? Còn ngón tay, vừa non vừa mịn thế này, là tay hắn thế quái nào được? Lưu Trì ngu ngốc đầy mặt, mãi đến tận khi chị gái y tá phát hiện hắn đã tỉnh, vẫn chưa thể lấy lại tinh thần. —————— A sắt đá chậm chừng mấy ngày, trải qua quá trình khôi phục thân thể này xong rồi, rốt cục mới tin tưởng mình thay hồn đổi xác. Thay thành một O trẻ trung, trắng trẻo non nớt, một bữa chỉ có thể ăn nửa bát cơm. Mẹ nó cứ như hắn đang nằm mơ ấy. “Cứ quyết định như vậy đi nhá Tiểu Trì.” Hằng ngày hắn nằm ngu trên giường bệnh, dù chị gái y tá trưởng đang nói ngay… “Chắc là em không bị ướt.” Vừa vào trong nhà Đinh Lăng thân thiết nhìn người bên cạnh, Lưu Trì ngơ ngác, cứ như linh hồn đang treo chín tầng mây, “Làm sao vậy? Đang suy nghĩ gì sao.”“Không có gì.” Lưu Trì tỉnh táo lại, miễn cưỡng mỉm cười, hắn còn chua xót vì chuyện lúc trước.Hắn đang xấu hổ vì đã từng liên lụy người trước mặt, luôn cảm thấy nếu như không có hắn thì cuộc đời Đinh Lăng sẽ tốt hơn nhiều.Đinh Lăng nhìn không thấu lòng hắn, còn tưởng rằng hắn bị lạnh.“Chút nữa lên thang máy thì đến nhà anh rồi, em đi tắm nước nóng rồi thay quần áo khác.”“Dạ?”Lưu Trì bị cái “nhà anh” doạ sợ hết hồn, cái lão Đầu Đinh này, mới tìm hiểu yêu đương với tiểu O được bao lâu hả? Mới mấy tháng đã muốn kéo người ta vào phòng ngủ?Cừi ẻ, mặt già cũng không cần.“Tự em về là được rồi, ở đây đón xe cũng tiện nữa…”“Em ướt sũng như thế làm sao về.” Đinh Lăng nhíu mày lại, lúc anh không cười đến dính dính thì trở về cái mẹt hung ác trước kia, “Trước tiên đi tắm thay quần áo khác, ngoan một chút.”Lưu Trì phát bấn luôn.Thế này thì ngon rồi, sống lại một lần vẫn bị ăn sạch gắt.Đinh Lăng đưa người tới cửa nhà.Tim Lưu Trì đang đập ***** ***** ***** giờ đập còn nhanh hơn.Hắn còn nhớ dáng vẻ lúc trước khi hắn và Đinh Lăng cùng đi chọn nhà.Bọn họ cùng bàn bạc mỗi gian phòng thiết kế thế nào, trang trí thì dùng vật liệu gì, thiết bị điện gia dụng mua hãng nào kiểu nào, còn ước định sau khi trang hoàng nhà cửa cẩn thận thì đi đăng ký kết hôn, coi như nơi này là phòng tân hôn.Chỉ tiếc bản kế hoạch của bọn họ mới có mô hình, hắn đã bị bệnh không dậy nổi, căn hộ này cũng thiếu chút nữa là bán để lo tiền thuốc men, mộng đẹp gì chứ, thành hư vô cả thôi.Đinh Lăng đứng lại ở trước cửa, mỉm cười nói với hắn.“Đây, đến nhà rồi.”Lưu Trì mở to mắt nhìn. Truyện Đoản VănHiện tại, đã là nhà của một người khác rồi.

Chương 18