Tác giả:

Thời Nhất lang thang không mục đích trên khắp đường to phố nhỏ trong cái thời tiết vô cùng nắng nóng. Hiện giờ toàn thân cô không có lấy một xu dính túi, nên đến một chai nước cũng không mua nổi.Khi đi ngang qua một bức tường đá, khóe mắt cô thoáng thấy một dòng chữ thông báo treo thưởng vô cùng chói lọi được viết trên tấm áp phích dán lên tường.Chân cô phanh gấp lại, sau đó lùi hai ba bước về sau, đi đến trước bức tường, dí mặt vào tờ thông báo treo thưởng kia.Cô nhanh chóng lia mắt đọc lướt qua nội dung trên đó, trong miệng không nhịn được mà đọc nhẩm theo."Khu vực trực thuộc thẩm quyền quản lý của Cục Công an Lăng Hồ - thành phố Lâm Thành vừa xảy ra một vụ án hình sự lớn. Sau khi điều tra, Lý Chí Cường là đối tượng hiềm nghi lớn nhất, hiện tại đã bỏ trốn.""Nghi phạm Lý Chí Cường, căn cước công dân số 522...!Mong các phương tiện truyền thông và quần chúng nhân dân tích cực cung cấp manh mối cho cơ quan công an...!Giải thưởng hai vạn nhân dân tệ..."Thời Nhất không có khái niệm về…

Chương 24: 24: Chẳng Lẽ Muốn Được Tặng “đôi Vòng Tay” Bạc 1

Tôi Đoán Mệnh Cậu Vào TùTác giả: Không Sơn VũTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trinh ThámThời Nhất lang thang không mục đích trên khắp đường to phố nhỏ trong cái thời tiết vô cùng nắng nóng. Hiện giờ toàn thân cô không có lấy một xu dính túi, nên đến một chai nước cũng không mua nổi.Khi đi ngang qua một bức tường đá, khóe mắt cô thoáng thấy một dòng chữ thông báo treo thưởng vô cùng chói lọi được viết trên tấm áp phích dán lên tường.Chân cô phanh gấp lại, sau đó lùi hai ba bước về sau, đi đến trước bức tường, dí mặt vào tờ thông báo treo thưởng kia.Cô nhanh chóng lia mắt đọc lướt qua nội dung trên đó, trong miệng không nhịn được mà đọc nhẩm theo."Khu vực trực thuộc thẩm quyền quản lý của Cục Công an Lăng Hồ - thành phố Lâm Thành vừa xảy ra một vụ án hình sự lớn. Sau khi điều tra, Lý Chí Cường là đối tượng hiềm nghi lớn nhất, hiện tại đã bỏ trốn.""Nghi phạm Lý Chí Cường, căn cước công dân số 522...!Mong các phương tiện truyền thông và quần chúng nhân dân tích cực cung cấp manh mối cho cơ quan công an...!Giải thưởng hai vạn nhân dân tệ..."Thời Nhất không có khái niệm về… Thời Nhất không để ý đến mưa bình luận điên cuồng của nhóm người hâm mộ, mà nghiêm túc nói với Thanh Thanh: "Đúng lúc tôi đang ở gần chỗ cô, cô báo công an đi, chờ tôi và công an cùng đến."Cô đứng dậy khỏi băng ghế, một tay cầm di động rời khỏi công viên.Sau khi Thanh Thanh gọi điện báo công an xong thì vội vàng nhìn vào màn hình, nói: "Đại sư, nếu không cô chờ công an đến đây rồi hẵng bắt đầu xuất phát?"Theo bước chân của Thời Nhất, Thanh Thanh cũng thấy được kiến trúc của những tòa nhà xung quanh cô.Quả thật, cô đang ngồi ở công viên cách nhà cô ấy không xa.Bước chân của Thời Nhất vô cùng nhẹ nhàng, đây là lần đầu tiên cô phát sóng trực tiếp, Thanh Thanh là khách hàng đầu tiên của cô, cô phải đối xử nghiêm túc.Tranh thủ thu được tín đồ đầu tiên."Không sao, cô đừng lo cho tôi, đụng trúng tôi thì người xui xẻo là bọn họ.Hơn nữa, nếu trong vòng mười phút mà cô không xuống thì bọn họ sẽ rời đi, không thể để bọn họ chạy được."[Mẹ nó, mẹ nó.Thanh Thanh gọi báo cảnh sát luôn rồi kìa.Đây thật sự không phải lên kịch bản từ trước ư?][Sao mọi chuyện càng lúc càng ly kỳ thế nhỉ...][Tôi từng nghe kể một chuyện tương tự rồi.Lúc trước đồng nghiệp tôi cũng nhận được điện thoại vào lúc mười một, mười hai giờ đêm, đối phương nói đã quệt trúng xe cô ấy.Đồng nghiệp tôi lo lắng, nên gọi chồng cùng xuống xem sao, kết quả xe đối phương chỉ đỗ gần sát xe cô ấy thôi, chứ lớp sơn còn chưa bị bong tróc nữa kìa.Nhìn thấy cô ấy và chồng cùng xuống, họ chỉ cười trừ nói là hiểu lầm...][Sao chuyện lầu trên kể giống hệt trường hợp hiện tại của Thanh Thanh vậy? Chẳng lẽ đây thật sự là thủ đoạn lừa đảo mới của bọn buôn người ư?][Đừng sốt ruột, đừng sốt ruột.Muốn ăn được "dưa" ngon* thì phải có kiên nhẫn, không bao lâu nữa chúng ta sẽ biết đây rốt cuộc là diễn theo kịch bản, hay thật sự có bọn buôn người ngay ấy mà.]*ăn được "dưa" ngon: hóng được chuyện hay[Mẹ nó, các người có phát hiện tốc độ đi bộ của đại sư rất nhanh không? Thế nhưng màn hình vẫn ổn định không rung lắc.]Thời Nhất vừa giơ điện thoại, vừa nhanh chóng đi đến bãi đỗ xe ngầm bên ngoài khu chung cư nơi Thanh Thanh sống.Đèn trong phòng bảo vệ ở lối vào bãi đỗ xe đã tắt, bảo vệ đã tan làm từ lâu.Bãi đậu xe tối om, Thời Nhất quay camera về phía bãi đỗ xe, sau đó cất bước tiến vào bên trong.Theo tiếng bước chân của cô, đèn kích hoạt bằng âm thanh trong bãi đỗ xe cũng sáng lên..

Thời Nhất không để ý đến mưa bình luận điên cuồng của nhóm người hâm mộ, mà nghiêm túc nói với Thanh Thanh: "Đúng lúc tôi đang ở gần chỗ cô, cô báo công an đi, chờ tôi và công an cùng đến."Cô đứng dậy khỏi băng ghế, một tay cầm di động rời khỏi công viên.Sau khi Thanh Thanh gọi điện báo công an xong thì vội vàng nhìn vào màn hình, nói: "Đại sư, nếu không cô chờ công an đến đây rồi hẵng bắt đầu xuất phát?"Theo bước chân của Thời Nhất, Thanh Thanh cũng thấy được kiến trúc của những tòa nhà xung quanh cô.

Quả thật, cô đang ngồi ở công viên cách nhà cô ấy không xa.Bước chân của Thời Nhất vô cùng nhẹ nhàng, đây là lần đầu tiên cô phát sóng trực tiếp, Thanh Thanh là khách hàng đầu tiên của cô, cô phải đối xử nghiêm túc.Tranh thủ thu được tín đồ đầu tiên."Không sao, cô đừng lo cho tôi, đụng trúng tôi thì người xui xẻo là bọn họ.

Hơn nữa, nếu trong vòng mười phút mà cô không xuống thì bọn họ sẽ rời đi, không thể để bọn họ chạy được."[Mẹ nó, mẹ nó.

Thanh Thanh gọi báo cảnh sát luôn rồi kìa.

Đây thật sự không phải lên kịch bản từ trước ư?][Sao mọi chuyện càng lúc càng ly kỳ thế nhỉ...][Tôi từng nghe kể một chuyện tương tự rồi.

Lúc trước đồng nghiệp tôi cũng nhận được điện thoại vào lúc mười một, mười hai giờ đêm, đối phương nói đã quệt trúng xe cô ấy.

Đồng nghiệp tôi lo lắng, nên gọi chồng cùng xuống xem sao, kết quả xe đối phương chỉ đỗ gần sát xe cô ấy thôi, chứ lớp sơn còn chưa bị bong tróc nữa kìa.

Nhìn thấy cô ấy và chồng cùng xuống, họ chỉ cười trừ nói là hiểu lầm...][Sao chuyện lầu trên kể giống hệt trường hợp hiện tại của Thanh Thanh vậy? Chẳng lẽ đây thật sự là thủ đoạn lừa đảo mới của bọn buôn người ư?][Đừng sốt ruột, đừng sốt ruột.

Muốn ăn được "dưa" ngon* thì phải có kiên nhẫn, không bao lâu nữa chúng ta sẽ biết đây rốt cuộc là diễn theo kịch bản, hay thật sự có bọn buôn người ngay ấy mà.]*ăn được "dưa" ngon: hóng được chuyện hay[Mẹ nó, các người có phát hiện tốc độ đi bộ của đại sư rất nhanh không? Thế nhưng màn hình vẫn ổn định không rung lắc.]Thời Nhất vừa giơ điện thoại, vừa nhanh chóng đi đến bãi đỗ xe ngầm bên ngoài khu chung cư nơi Thanh Thanh sống.Đèn trong phòng bảo vệ ở lối vào bãi đỗ xe đã tắt, bảo vệ đã tan làm từ lâu.Bãi đậu xe tối om, Thời Nhất quay camera về phía bãi đỗ xe, sau đó cất bước tiến vào bên trong.

Theo tiếng bước chân của cô, đèn kích hoạt bằng âm thanh trong bãi đỗ xe cũng sáng lên..

Tôi Đoán Mệnh Cậu Vào TùTác giả: Không Sơn VũTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trinh ThámThời Nhất lang thang không mục đích trên khắp đường to phố nhỏ trong cái thời tiết vô cùng nắng nóng. Hiện giờ toàn thân cô không có lấy một xu dính túi, nên đến một chai nước cũng không mua nổi.Khi đi ngang qua một bức tường đá, khóe mắt cô thoáng thấy một dòng chữ thông báo treo thưởng vô cùng chói lọi được viết trên tấm áp phích dán lên tường.Chân cô phanh gấp lại, sau đó lùi hai ba bước về sau, đi đến trước bức tường, dí mặt vào tờ thông báo treo thưởng kia.Cô nhanh chóng lia mắt đọc lướt qua nội dung trên đó, trong miệng không nhịn được mà đọc nhẩm theo."Khu vực trực thuộc thẩm quyền quản lý của Cục Công an Lăng Hồ - thành phố Lâm Thành vừa xảy ra một vụ án hình sự lớn. Sau khi điều tra, Lý Chí Cường là đối tượng hiềm nghi lớn nhất, hiện tại đã bỏ trốn.""Nghi phạm Lý Chí Cường, căn cước công dân số 522...!Mong các phương tiện truyền thông và quần chúng nhân dân tích cực cung cấp manh mối cho cơ quan công an...!Giải thưởng hai vạn nhân dân tệ..."Thời Nhất không có khái niệm về… Thời Nhất không để ý đến mưa bình luận điên cuồng của nhóm người hâm mộ, mà nghiêm túc nói với Thanh Thanh: "Đúng lúc tôi đang ở gần chỗ cô, cô báo công an đi, chờ tôi và công an cùng đến."Cô đứng dậy khỏi băng ghế, một tay cầm di động rời khỏi công viên.Sau khi Thanh Thanh gọi điện báo công an xong thì vội vàng nhìn vào màn hình, nói: "Đại sư, nếu không cô chờ công an đến đây rồi hẵng bắt đầu xuất phát?"Theo bước chân của Thời Nhất, Thanh Thanh cũng thấy được kiến trúc của những tòa nhà xung quanh cô.Quả thật, cô đang ngồi ở công viên cách nhà cô ấy không xa.Bước chân của Thời Nhất vô cùng nhẹ nhàng, đây là lần đầu tiên cô phát sóng trực tiếp, Thanh Thanh là khách hàng đầu tiên của cô, cô phải đối xử nghiêm túc.Tranh thủ thu được tín đồ đầu tiên."Không sao, cô đừng lo cho tôi, đụng trúng tôi thì người xui xẻo là bọn họ.Hơn nữa, nếu trong vòng mười phút mà cô không xuống thì bọn họ sẽ rời đi, không thể để bọn họ chạy được."[Mẹ nó, mẹ nó.Thanh Thanh gọi báo cảnh sát luôn rồi kìa.Đây thật sự không phải lên kịch bản từ trước ư?][Sao mọi chuyện càng lúc càng ly kỳ thế nhỉ...][Tôi từng nghe kể một chuyện tương tự rồi.Lúc trước đồng nghiệp tôi cũng nhận được điện thoại vào lúc mười một, mười hai giờ đêm, đối phương nói đã quệt trúng xe cô ấy.Đồng nghiệp tôi lo lắng, nên gọi chồng cùng xuống xem sao, kết quả xe đối phương chỉ đỗ gần sát xe cô ấy thôi, chứ lớp sơn còn chưa bị bong tróc nữa kìa.Nhìn thấy cô ấy và chồng cùng xuống, họ chỉ cười trừ nói là hiểu lầm...][Sao chuyện lầu trên kể giống hệt trường hợp hiện tại của Thanh Thanh vậy? Chẳng lẽ đây thật sự là thủ đoạn lừa đảo mới của bọn buôn người ư?][Đừng sốt ruột, đừng sốt ruột.Muốn ăn được "dưa" ngon* thì phải có kiên nhẫn, không bao lâu nữa chúng ta sẽ biết đây rốt cuộc là diễn theo kịch bản, hay thật sự có bọn buôn người ngay ấy mà.]*ăn được "dưa" ngon: hóng được chuyện hay[Mẹ nó, các người có phát hiện tốc độ đi bộ của đại sư rất nhanh không? Thế nhưng màn hình vẫn ổn định không rung lắc.]Thời Nhất vừa giơ điện thoại, vừa nhanh chóng đi đến bãi đỗ xe ngầm bên ngoài khu chung cư nơi Thanh Thanh sống.Đèn trong phòng bảo vệ ở lối vào bãi đỗ xe đã tắt, bảo vệ đã tan làm từ lâu.Bãi đậu xe tối om, Thời Nhất quay camera về phía bãi đỗ xe, sau đó cất bước tiến vào bên trong.Theo tiếng bước chân của cô, đèn kích hoạt bằng âm thanh trong bãi đỗ xe cũng sáng lên..

Chương 24: 24: Chẳng Lẽ Muốn Được Tặng “đôi Vòng Tay” Bạc 1