Tác giả:

Trời đã bước vào hè. Những áng mây trôi lững thững. Cái nắng nóng gắt như đổ lửa. Cái nóng không bình thường đối với nơi này. Nhiệt độ phải lên tới 40◦C. Mọi người đều hạn chế ra ngoài và ở trong nhà. Những con mèo con chó núp dưới những bóng cây, nằm ì lười biếng. Tuy nhiên, một cô bé vẫn ngồi vắt vẻo trên cành cây, vẻ mặt suy tư. Cô đang nhìn vào mặt trời mà không hề nhíu mày, mắt không chớp. Cô ấy không phải một đứa trẻ bình thường. Cô cảm nhận được điều này, nhưng chẳng dám nói với ai, ngay cả với cha mẹ của mình. Cô sợ mọi người biết cô không giống người bình thường. Tại sao cô lại sợ như vậy, cô cũng chẳng biết tại sao. Thế là cô cứ sống khép kín, luôn ở một mình, ngắm trời đất cây cỏ làm niềm vui. Bố mẹ rất lo lắng cho cô, tìm cách để cô bé chịu hòa đồng với mọi người. Cô ít nói. Cô tự ti về giọng nói của bản thân, nói đúng hơn, cô tự ti về mọi thứ của bản thân. Bạn bè cũng lớp thường bình phẩm về cô, chê bai cô, lấy cô làm đối tượng bắt nạt. Cô chỉ thở dài và ngồi yên. Cô…

Chương 38: 38: Trả Đòn

Ánh Sáng Thuần KhiếtTác giả: Dubhe LinTruyện Dị Giới, Truyện Ngôn TìnhTrời đã bước vào hè. Những áng mây trôi lững thững. Cái nắng nóng gắt như đổ lửa. Cái nóng không bình thường đối với nơi này. Nhiệt độ phải lên tới 40◦C. Mọi người đều hạn chế ra ngoài và ở trong nhà. Những con mèo con chó núp dưới những bóng cây, nằm ì lười biếng. Tuy nhiên, một cô bé vẫn ngồi vắt vẻo trên cành cây, vẻ mặt suy tư. Cô đang nhìn vào mặt trời mà không hề nhíu mày, mắt không chớp. Cô ấy không phải một đứa trẻ bình thường. Cô cảm nhận được điều này, nhưng chẳng dám nói với ai, ngay cả với cha mẹ của mình. Cô sợ mọi người biết cô không giống người bình thường. Tại sao cô lại sợ như vậy, cô cũng chẳng biết tại sao. Thế là cô cứ sống khép kín, luôn ở một mình, ngắm trời đất cây cỏ làm niềm vui. Bố mẹ rất lo lắng cho cô, tìm cách để cô bé chịu hòa đồng với mọi người. Cô ít nói. Cô tự ti về giọng nói của bản thân, nói đúng hơn, cô tự ti về mọi thứ của bản thân. Bạn bè cũng lớp thường bình phẩm về cô, chê bai cô, lấy cô làm đối tượng bắt nạt. Cô chỉ thở dài và ngồi yên. Cô… Cái gì thế này? Đọc ngôn tình ư?Đám người Ken – Hải Mã – Giả Vương xúm lấy xung quanh bàn học của cô.Freya và lũ con gái ở phía xa nhìn.Lúc ấy, cô đang từ từ bên ngoài đi về chỗ ngồi của mình.- Ha ha ha! Không ngờ cô gái đồng quê của lớp ta lại rất mơ mộng!Giả Vương hướng về cô giọng châm chọc.- Xin hãy để lại chỗ cũ! -Cô nói.- Nói rồi sao? Tưởng cậu không biết nói tiếng người, CHỨ! - Ken nhấn mạnh.Cả đám cười haha.- Không trả đấy thì sao?Cô thở dài, bình tĩnh lấy lại quyển sách, Ken ném quyển sách đi, về phía Freya.Đám người đó chuyền tay nhau quyển sách.Cô không buồn lấy lại nữa, ngồi xuống bàn.Cô không buồn lấy quyển sách, ngồi xuống ghế.Nhưng đám người không để yên cho Lucasta.Ken dọa cô sẽ xé quyển sách.Cô sợ hãi đứng lên, phản ứng dữ dội.- Xin hãy dừng lại, cậu không được xé nó.Hắn không nghe theo lời của cô (dĩ nhiên rồi), xé toạc quyển sách ngay trước mắt cô.Cô trở nên giận dữ, đang định dạy cho hắn bài học thì đúng lúc, Sherry vừa đến lớp, gọi cô.- Lucasta, tớ đến lấy quyển sách cậu cho tớ mượn này.- Xin lỗi Sherry, cậu không thể mượn được nữa.- Thế à.- Ừ, vì nó đã bị rách rồi.Sherry lúc này mới chú ý đến quyển sách đã bị xé trên tay Ken.Cô nhau mày nhìn hắn:- Cậu ta đã xé nó sao? Sao cậu làm vậy được? Bắt nạt con gái vui lắm à?Sherry không giữ được bình tĩnh và giận thay cho Lucasta, đang sắp rũ hết sự nữ tính thường ngày để bênh vực Lucasta.Nhưng Lucasta đã nắm cánh tay của Sherry giữ lại, vui vẻ nói với cô:- Sách đã rách rồi cũng không thể lành lại.Chúng ta đi thôi.Nói rồi, Lucasta kéo tay Sherry đi ra khỏi lớp học.Đám người đứng lại lớp nhìn cô đi khỏi.- Con nhỏ đó không biết tức giận sao?- Hừ, chắc giả vờ thôi.- Con nhỏ lạnh lùng.Sherry và Lucasta lúc này đang đi dọc ở hành lang.- Này Lucasta, họ đang rất quá đáng với cậu.Tớ không để yên cho họ nữa đâu.- Đừng lo, chúng sẽ không thể bắt nạt được tớ nữa đâu.Sherry ngạc nhiên liếc mắt qua Lucasta.Giờ ra chơi, một số học sinh trong lớp cô chơi đá cầu vòng tròn cùng nhau.Kim, Hải Mã và Giả Vương cùng đang chơi trong nhóm.Cô ngỏ lời cùng muốn đá cầu bằng vẻ mặt thân thiện.- Được thôi.Cô đứng bên cạnh Hải Mã.Vốn dĩ Hải Mã và Giả Vương định tính kế chơi đùa cô.Cầu đến chân cô và cô đá khá hơn đám con gái trong lớp.Mọi người bất ngờ chút ít.Nhưng lát sau, Hải Mã và Giả Vương cố ý chuyền cầu tới những người khác nhưng không để cầu tới chỗ cô, biến cô thành một cây cột đứng chỏng đứng trơ.Một lượt chuyền cầu đến Hải Mã.Nhưng hắn chưa kịp đỡ, Lucasta đã chắn trước mặt hắn, cướp cầu của cậu, sau đó liền lấy đà bắn quả cầu lao thẳng vào người Kim.Cô vội kêu lên:- Xin lỗi nhé, tớ không điều chỉnh được cầu.Tớ không cố ý đâu.Ồ, cũng được lắm.Giả Vương nhẩm bụng.Kim bị trúng một nhát cú đá vào người, cáu:- Rõ là cố ý.Con nhỏ kia đừng tưởng bở!Kim cầm quả cầu lên, nhắm thẳng hướng Lucasta đá, nhưng Lucasta đỡ được và bắn một cú nữa vào người Kim.- Cậu dám…- Cậu lại bị trúng phải cầu nữa sao? Đen đủi nhỉ?- Không chơi nữa! - Kim bực tức đi khỏi đám người trong tiếng cười của người khác.Mọi người lại bắt đầu cuộc chơi.Hải Mã dùng mũi chân liệng quả cầu đúng góc, quả cầu phóng vụt như quả tên lửa nhắm thẳng vào mặt Lucasta, đằng đằng sát khí.Bốp, Lucasta chộp lấy bằng tay, tay đau muốn chết nhưng cái bản mặt không thay đổi.Rồi cô phát cầu đi như không có gì.- Ai chơi đỡ tay như thế? - Hải Mã thể hiện sự tức giận.- Cũng chỉ có vậy thôi.- Bị lỗi, bị lỗi.Ai mà chẳng có lúc bị lỗi chút xíu.- Lucasta bào chữa.Cầu lần này tự động đến chân cô.Lucasta không để phí lượt phát cầu đẹp, đỡ trên chân rồi nhắm thẳng mục tiêu ở bên cạnh, dùng lực ở chân nhấc lên, mũi chân chạm quả cầu làm quả cầu bay lên lao thẳng vào mặt của Hải Mã.Hehot.Tất cả mọi người bất ngờ.Hải Mã đau điếng nhất thời.Cậu không thể để nhục, tiếp tục chơi và nhằm Lucasta tấn công.Tuy nhiên, Lucasta hoặc tránh được hoặc bắn trả ngược lại cậu ta.Hải Mã bị trúng đạn liên tiếp nhưng không làm gì được Lucasta.- Trình độ của cậu chỉ có vậy thôi à?Hải Mã nghe vậy không khỏi tức giận.Cậu không đá nữa, lao vào Lucasta.Cô né ra.- Câu nói của Sherry cậu chắc còn nhớ? Cậu định bắt nạt cả con gái sao? - Cô cười nhìn vẻ mặt cáu gắt của Hải Mã.Chuông reo báo hiệu vào lớp..

Cái gì thế này? Đọc ngôn tình ư?

Đám người Ken – Hải Mã – Giả Vương xúm lấy xung quanh bàn học của cô.

Freya và lũ con gái ở phía xa nhìn.

Lúc ấy, cô đang từ từ bên ngoài đi về chỗ ngồi của mình.

- Ha ha ha! Không ngờ cô gái đồng quê của lớp ta lại rất mơ mộng!

Giả Vương hướng về cô giọng châm chọc.

- Xin hãy để lại chỗ cũ! -Cô nói.

- Nói rồi sao? Tưởng cậu không biết nói tiếng người, CHỨ! - Ken nhấn mạnh.

Cả đám cười haha.

- Không trả đấy thì sao?

Cô thở dài, bình tĩnh lấy lại quyển sách, Ken ném quyển sách đi, về phía Freya.

Đám người đó chuyền tay nhau quyển sách.

Cô không buồn lấy lại nữa, ngồi xuống bàn.

Cô không buồn lấy quyển sách, ngồi xuống ghế.

Nhưng đám người không để yên cho Lucasta.

Ken dọa cô sẽ xé quyển sách.

Cô sợ hãi đứng lên, phản ứng dữ dội.

- Xin hãy dừng lại, cậu không được xé nó.

Hắn không nghe theo lời của cô (dĩ nhiên rồi), xé toạc quyển sách ngay trước mắt cô.

Cô trở nên giận dữ, đang định dạy cho hắn bài học thì đúng lúc, Sherry vừa đến lớp, gọi cô.

- Lucasta, tớ đến lấy quyển sách cậu cho tớ mượn này.

- Xin lỗi Sherry, cậu không thể mượn được nữa.

- Thế à.

- Ừ, vì nó đã bị rách rồi.

Sherry lúc này mới chú ý đến quyển sách đã bị xé trên tay Ken.

Cô nhau mày nhìn hắn:

- Cậu ta đã xé nó sao? Sao cậu làm vậy được? Bắt nạt con gái vui lắm à?

Sherry không giữ được bình tĩnh và giận thay cho Lucasta, đang sắp rũ hết sự nữ tính thường ngày để bênh vực Lucasta.

Nhưng Lucasta đã nắm cánh tay của Sherry giữ lại, vui vẻ nói với cô:

- Sách đã rách rồi cũng không thể lành lại.

Chúng ta đi thôi.

Nói rồi, Lucasta kéo tay Sherry đi ra khỏi lớp học.

Đám người đứng lại lớp nhìn cô đi khỏi.

- Con nhỏ đó không biết tức giận sao?

- Hừ, chắc giả vờ thôi.

- Con nhỏ lạnh lùng.

Sherry và Lucasta lúc này đang đi dọc ở hành lang.

- Này Lucasta, họ đang rất quá đáng với cậu.

Tớ không để yên cho họ nữa đâu.

- Đừng lo, chúng sẽ không thể bắt nạt được tớ nữa đâu.

Sherry ngạc nhiên liếc mắt qua Lucasta.

Giờ ra chơi, một số học sinh trong lớp cô chơi đá cầu vòng tròn cùng nhau.

Kim, Hải Mã và Giả Vương cùng đang chơi trong nhóm.

Cô ngỏ lời cùng muốn đá cầu bằng vẻ mặt thân thiện.

- Được thôi.

Cô đứng bên cạnh Hải Mã.

Vốn dĩ Hải Mã và Giả Vương định tính kế chơi đùa cô.

Cầu đến chân cô và cô đá khá hơn đám con gái trong lớp.

Mọi người bất ngờ chút ít.

Nhưng lát sau, Hải Mã và Giả Vương cố ý chuyền cầu tới những người khác nhưng không để cầu tới chỗ cô, biến cô thành một cây cột đứng chỏng đứng trơ.

Một lượt chuyền cầu đến Hải Mã.

Nhưng hắn chưa kịp đỡ, Lucasta đã chắn trước mặt hắn, cướp cầu của cậu, sau đó liền lấy đà bắn quả cầu lao thẳng vào người Kim.

Cô vội kêu lên:

- Xin lỗi nhé, tớ không điều chỉnh được cầu.

Tớ không cố ý đâu.

Ồ, cũng được lắm.

Giả Vương nhẩm bụng.

Kim bị trúng một nhát cú đá vào người, cáu:

- Rõ là cố ý.

Con nhỏ kia đừng tưởng bở!

Kim cầm quả cầu lên, nhắm thẳng hướng Lucasta đá, nhưng Lucasta đỡ được và bắn một cú nữa vào người Kim.

- Cậu dám…

- Cậu lại bị trúng phải cầu nữa sao? Đen đủi nhỉ?

- Không chơi nữa! - Kim bực tức đi khỏi đám người trong tiếng cười của người khác.

Mọi người lại bắt đầu cuộc chơi.

Hải Mã dùng mũi chân liệng quả cầu đúng góc, quả cầu phóng vụt như quả tên lửa nhắm thẳng vào mặt Lucasta, đằng đằng sát khí.

Bốp, Lucasta chộp lấy bằng tay, tay đau muốn chết nhưng cái bản mặt không thay đổi.

Rồi cô phát cầu đi như không có gì.

- Ai chơi đỡ tay như thế? - Hải Mã thể hiện sự tức giận.

- Cũng chỉ có vậy thôi.

- Bị lỗi, bị lỗi.

Ai mà chẳng có lúc bị lỗi chút xíu.

- Lucasta bào chữa.

Cầu lần này tự động đến chân cô.

Lucasta không để phí lượt phát cầu đẹp, đỡ trên chân rồi nhắm thẳng mục tiêu ở bên cạnh, dùng lực ở chân nhấc lên, mũi chân chạm quả cầu làm quả cầu bay lên lao thẳng vào mặt của Hải Mã.

Hehot.

Tất cả mọi người bất ngờ.

Hải Mã đau điếng nhất thời.

Cậu không thể để nhục, tiếp tục chơi và nhằm Lucasta tấn công.

Tuy nhiên, Lucasta hoặc tránh được hoặc bắn trả ngược lại cậu ta.

Hải Mã bị trúng đạn liên tiếp nhưng không làm gì được Lucasta.

- Trình độ của cậu chỉ có vậy thôi à?

Hải Mã nghe vậy không khỏi tức giận.

Cậu không đá nữa, lao vào Lucasta.

Cô né ra.

- Câu nói của Sherry cậu chắc còn nhớ? Cậu định bắt nạt cả con gái sao? - Cô cười nhìn vẻ mặt cáu gắt của Hải Mã.

Chuông reo báo hiệu vào lớp..

Ánh Sáng Thuần KhiếtTác giả: Dubhe LinTruyện Dị Giới, Truyện Ngôn TìnhTrời đã bước vào hè. Những áng mây trôi lững thững. Cái nắng nóng gắt như đổ lửa. Cái nóng không bình thường đối với nơi này. Nhiệt độ phải lên tới 40◦C. Mọi người đều hạn chế ra ngoài và ở trong nhà. Những con mèo con chó núp dưới những bóng cây, nằm ì lười biếng. Tuy nhiên, một cô bé vẫn ngồi vắt vẻo trên cành cây, vẻ mặt suy tư. Cô đang nhìn vào mặt trời mà không hề nhíu mày, mắt không chớp. Cô ấy không phải một đứa trẻ bình thường. Cô cảm nhận được điều này, nhưng chẳng dám nói với ai, ngay cả với cha mẹ của mình. Cô sợ mọi người biết cô không giống người bình thường. Tại sao cô lại sợ như vậy, cô cũng chẳng biết tại sao. Thế là cô cứ sống khép kín, luôn ở một mình, ngắm trời đất cây cỏ làm niềm vui. Bố mẹ rất lo lắng cho cô, tìm cách để cô bé chịu hòa đồng với mọi người. Cô ít nói. Cô tự ti về giọng nói của bản thân, nói đúng hơn, cô tự ti về mọi thứ của bản thân. Bạn bè cũng lớp thường bình phẩm về cô, chê bai cô, lấy cô làm đối tượng bắt nạt. Cô chỉ thở dài và ngồi yên. Cô… Cái gì thế này? Đọc ngôn tình ư?Đám người Ken – Hải Mã – Giả Vương xúm lấy xung quanh bàn học của cô.Freya và lũ con gái ở phía xa nhìn.Lúc ấy, cô đang từ từ bên ngoài đi về chỗ ngồi của mình.- Ha ha ha! Không ngờ cô gái đồng quê của lớp ta lại rất mơ mộng!Giả Vương hướng về cô giọng châm chọc.- Xin hãy để lại chỗ cũ! -Cô nói.- Nói rồi sao? Tưởng cậu không biết nói tiếng người, CHỨ! - Ken nhấn mạnh.Cả đám cười haha.- Không trả đấy thì sao?Cô thở dài, bình tĩnh lấy lại quyển sách, Ken ném quyển sách đi, về phía Freya.Đám người đó chuyền tay nhau quyển sách.Cô không buồn lấy lại nữa, ngồi xuống bàn.Cô không buồn lấy quyển sách, ngồi xuống ghế.Nhưng đám người không để yên cho Lucasta.Ken dọa cô sẽ xé quyển sách.Cô sợ hãi đứng lên, phản ứng dữ dội.- Xin hãy dừng lại, cậu không được xé nó.Hắn không nghe theo lời của cô (dĩ nhiên rồi), xé toạc quyển sách ngay trước mắt cô.Cô trở nên giận dữ, đang định dạy cho hắn bài học thì đúng lúc, Sherry vừa đến lớp, gọi cô.- Lucasta, tớ đến lấy quyển sách cậu cho tớ mượn này.- Xin lỗi Sherry, cậu không thể mượn được nữa.- Thế à.- Ừ, vì nó đã bị rách rồi.Sherry lúc này mới chú ý đến quyển sách đã bị xé trên tay Ken.Cô nhau mày nhìn hắn:- Cậu ta đã xé nó sao? Sao cậu làm vậy được? Bắt nạt con gái vui lắm à?Sherry không giữ được bình tĩnh và giận thay cho Lucasta, đang sắp rũ hết sự nữ tính thường ngày để bênh vực Lucasta.Nhưng Lucasta đã nắm cánh tay của Sherry giữ lại, vui vẻ nói với cô:- Sách đã rách rồi cũng không thể lành lại.Chúng ta đi thôi.Nói rồi, Lucasta kéo tay Sherry đi ra khỏi lớp học.Đám người đứng lại lớp nhìn cô đi khỏi.- Con nhỏ đó không biết tức giận sao?- Hừ, chắc giả vờ thôi.- Con nhỏ lạnh lùng.Sherry và Lucasta lúc này đang đi dọc ở hành lang.- Này Lucasta, họ đang rất quá đáng với cậu.Tớ không để yên cho họ nữa đâu.- Đừng lo, chúng sẽ không thể bắt nạt được tớ nữa đâu.Sherry ngạc nhiên liếc mắt qua Lucasta.Giờ ra chơi, một số học sinh trong lớp cô chơi đá cầu vòng tròn cùng nhau.Kim, Hải Mã và Giả Vương cùng đang chơi trong nhóm.Cô ngỏ lời cùng muốn đá cầu bằng vẻ mặt thân thiện.- Được thôi.Cô đứng bên cạnh Hải Mã.Vốn dĩ Hải Mã và Giả Vương định tính kế chơi đùa cô.Cầu đến chân cô và cô đá khá hơn đám con gái trong lớp.Mọi người bất ngờ chút ít.Nhưng lát sau, Hải Mã và Giả Vương cố ý chuyền cầu tới những người khác nhưng không để cầu tới chỗ cô, biến cô thành một cây cột đứng chỏng đứng trơ.Một lượt chuyền cầu đến Hải Mã.Nhưng hắn chưa kịp đỡ, Lucasta đã chắn trước mặt hắn, cướp cầu của cậu, sau đó liền lấy đà bắn quả cầu lao thẳng vào người Kim.Cô vội kêu lên:- Xin lỗi nhé, tớ không điều chỉnh được cầu.Tớ không cố ý đâu.Ồ, cũng được lắm.Giả Vương nhẩm bụng.Kim bị trúng một nhát cú đá vào người, cáu:- Rõ là cố ý.Con nhỏ kia đừng tưởng bở!Kim cầm quả cầu lên, nhắm thẳng hướng Lucasta đá, nhưng Lucasta đỡ được và bắn một cú nữa vào người Kim.- Cậu dám…- Cậu lại bị trúng phải cầu nữa sao? Đen đủi nhỉ?- Không chơi nữa! - Kim bực tức đi khỏi đám người trong tiếng cười của người khác.Mọi người lại bắt đầu cuộc chơi.Hải Mã dùng mũi chân liệng quả cầu đúng góc, quả cầu phóng vụt như quả tên lửa nhắm thẳng vào mặt Lucasta, đằng đằng sát khí.Bốp, Lucasta chộp lấy bằng tay, tay đau muốn chết nhưng cái bản mặt không thay đổi.Rồi cô phát cầu đi như không có gì.- Ai chơi đỡ tay như thế? - Hải Mã thể hiện sự tức giận.- Cũng chỉ có vậy thôi.- Bị lỗi, bị lỗi.Ai mà chẳng có lúc bị lỗi chút xíu.- Lucasta bào chữa.Cầu lần này tự động đến chân cô.Lucasta không để phí lượt phát cầu đẹp, đỡ trên chân rồi nhắm thẳng mục tiêu ở bên cạnh, dùng lực ở chân nhấc lên, mũi chân chạm quả cầu làm quả cầu bay lên lao thẳng vào mặt của Hải Mã.Hehot.Tất cả mọi người bất ngờ.Hải Mã đau điếng nhất thời.Cậu không thể để nhục, tiếp tục chơi và nhằm Lucasta tấn công.Tuy nhiên, Lucasta hoặc tránh được hoặc bắn trả ngược lại cậu ta.Hải Mã bị trúng đạn liên tiếp nhưng không làm gì được Lucasta.- Trình độ của cậu chỉ có vậy thôi à?Hải Mã nghe vậy không khỏi tức giận.Cậu không đá nữa, lao vào Lucasta.Cô né ra.- Câu nói của Sherry cậu chắc còn nhớ? Cậu định bắt nạt cả con gái sao? - Cô cười nhìn vẻ mặt cáu gắt của Hải Mã.Chuông reo báo hiệu vào lớp..

Chương 38: 38: Trả Đòn