Tác giả:

Bước chân chậm rãi trong đêm, Đường Thiên Tuyết rốt cuộc cũng đứng trước cửa biệt thự rồi. Một căn biệt thự với vẻ ngoài lung linh và hào nhoáng, nhưng có ở trong chăn mới biết chăn có rận. Dĩ nhiên, Đường Thiên Tuyết cũng thấm thía được câu nói này từ khi bước vào sống ở nơi đây với danh phận con dâu nhà họ Tô. Đường Thiên Tuyết thở dài, ánh mắt chẳng vui vẻ mà bước từng bước qua cửa nhà. Để đi lên phòng, cô phải đi ngang qua phòng khách, nhưng nơi đó lúc nào cũng có sẵn một người chào đón cô với ánh mắt cay nghiệt. "Tan làm sớm quá nhỉ, đến trời khuya tịt mù mới mò về, có biết bây giờ là mấy giờ rồi không? " Giọng nói này, có hai phần nghiêm khắc, tám phần còn lại là muốn kiếm chuyện. Vương Lan Chân vốn rất ghét cô, mọi lúc, mọi nơi, dù cô có làm bất cứ việc gì bà ta cũng bới ra để chê trách, sau đó là mắng chửi. Nhưng đối mặt với bà ta, Đường Thiên Tuyết phải nhún nhường, giữ đúng lễ nghĩa của một nàng dâu. Cô vẫn gọi bà ta là mẹ, vẫn nhẹ nhàng giải thích. "Mẹ, con phải tăng ca." "…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...