Nhóm dịch: Bánh BaoCuộn mình trên cái giường liền tại nơi ở của thanh niên trí thức, đói bụng lảo đảo, Tô Tương Ngọc cố gắng cuộn mình lại, để dạ dày xoắn lại cùng một chỗ, tuy vậy cũng có thể chịu được cảm giác đói khát khó chịu này. “Các đồng chí, thắng lợi đang ở ngay trước mắt, mọi người mau đứng lên làm việc. ” Có người bên ngoài huýt sáo nói. Vì thế Chu Tiểu Khiết ở giường bên cạnh ngồi dậy trước, lắc lư Tô Tương Ngọc: “Thanh niên trí thức Tô, nên rời giường rồi, cậu là đội trưởng của chúng ta, nên phải dẫn mọi người đi làm thôi. ”Tô Tương Ngọc lại cuộn cơ thể mình như cách em bé ngủ, dù sao cũng là ván giường liền, mọi người chen chúc cùng một chỗ cũng không tính là lạnh, so với lạnh thì khó chịu hơn chính là đói khát. Vả lại bây giờ, cơn đối là đối với cô mà nói chính là việc khó nhịn nhất. Nhóm thanh niên trí thức nữ đứng lên, rất nhiều mùi sữa bột lan đến chỗ cơ, mùi hương thơm dịu khiến cho bụng Tô Tương Ngọc ùng ục kêu lên, cuối cùng thì cô cũng tỉnh táo lại!. Tình huống…

Chương 47: 47: Khen Cô Ư

Thập Niên 70 Thanh Niên Trí Thức Như HoaTác giả: Hoán Nhược QuânTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoCuộn mình trên cái giường liền tại nơi ở của thanh niên trí thức, đói bụng lảo đảo, Tô Tương Ngọc cố gắng cuộn mình lại, để dạ dày xoắn lại cùng một chỗ, tuy vậy cũng có thể chịu được cảm giác đói khát khó chịu này. “Các đồng chí, thắng lợi đang ở ngay trước mắt, mọi người mau đứng lên làm việc. ” Có người bên ngoài huýt sáo nói. Vì thế Chu Tiểu Khiết ở giường bên cạnh ngồi dậy trước, lắc lư Tô Tương Ngọc: “Thanh niên trí thức Tô, nên rời giường rồi, cậu là đội trưởng của chúng ta, nên phải dẫn mọi người đi làm thôi. ”Tô Tương Ngọc lại cuộn cơ thể mình như cách em bé ngủ, dù sao cũng là ván giường liền, mọi người chen chúc cùng một chỗ cũng không tính là lạnh, so với lạnh thì khó chịu hơn chính là đói khát. Vả lại bây giờ, cơn đối là đối với cô mà nói chính là việc khó nhịn nhất. Nhóm thanh niên trí thức nữ đứng lên, rất nhiều mùi sữa bột lan đến chỗ cơ, mùi hương thơm dịu khiến cho bụng Tô Tương Ngọc ùng ục kêu lên, cuối cùng thì cô cũng tỉnh táo lại!. Tình huống… Nhóm dịch: Bánh BaoDưới đài tất cả mọi người nhìn Tô Tương Ngọc.Mà Tô Tương Ngọc biết rõ, câu khen ngựa vừa nãy của Phùng Minh Tốn đúng là khó khăn làm sao.Nông trường nho nhỏ này, lúc trước vốn có một trưởng trường khác, chính là được anh ta khen ngợi mỗi ngày, khen ngợi đến độ vào tận ngục giam.Mà vốn đội trưởng đội thanh niên trí thức nam, cũng là vì được anh thím ấy khen ngợi, mà phải đến đến nông trường lao động cải tạo.Cuối cùng, cho dù là thanh niên trí thức nam hay là đội trưởng của thanh niên trí thức nữ đều biến thành tâm phúc của anh ta, mấy người trong văn phòng cũng đều nghe lời anh ta.Nông trường nhỏ này, không cần xem thường, tương lai chính là khởi đầu sự nghiệp của anh ta, có phần lớn thanh niên trí thức nam, sau khi trở về thành đều sẽ đi theo bước chân của anh ta,Được anh ta khen ngợi, sao nghe có vẻ khổ cực như vậy?“Tô Tương Ngọc cô được đó, chi tiết nhỏ như vậy đều có thể quan sát ra được, nếu ngày mai năm giờ sáng chúng ta ra ngoài, nhỡ đâu lạc đường, vậy chắc chắn sẽ đóng băng chết ở nơi đây.” Có người từ phía sau vỗ vào người Tô Tương Ngọc, cô quay đầu lại nhìn, chính là quỷ Hầu Dũng xui xẻo sắp hy sinh ngày mai.Nhưng đồng thời, anh lại nói: “Này, em gái cô có đối tượng hay không, tuy rằng thanh niên trí thức chúng ta không cho phép yêu đương, nhưng tôi cảm thấy ở Thân Thành, người theo đuổi cô ấy nhất định rất nhiều nhỉ? Cô có thể tiết lộ cho tôi biết em gái cô thích gì không?”Tô Tương Ngọc giật giật môi, trong lòng tự nhủ rất tốt, chỉ cần ngày mai hắn ta không chết, tôi có thể từ chỗ hệ thống lấy được một tá đệm giày tự sưởi ấm, một ngày thay một đôi mặc.Đệm giày tự sưởi ấm, mùa đông ở biên thành, là hy vọng duy nhất Tô Tương Ngọc có thể sống sót.Bằng không, cô mới không quản sự sống chết của bọn họ.Kế tiếp nên bình chọn thanh niên trí thức nữ ưu tú của tháng này.Tương tự như kiếp trước ở trường mẫu giáo, chỉ là một bông hoa nhỏ màu đỏ được cắt từ giấy mà thôi..

Nhóm dịch: Bánh BaoDưới đài tất cả mọi người nhìn Tô Tương Ngọc.

Mà Tô Tương Ngọc biết rõ, câu khen ngựa vừa nãy của Phùng Minh Tốn đúng là khó khăn làm sao.

Nông trường nho nhỏ này, lúc trước vốn có một trưởng trường khác, chính là được anh ta khen ngợi mỗi ngày, khen ngợi đến độ vào tận ngục giam.

Mà vốn đội trưởng đội thanh niên trí thức nam, cũng là vì được anh thím ấy khen ngợi, mà phải đến đến nông trường lao động cải tạo.

Cuối cùng, cho dù là thanh niên trí thức nam hay là đội trưởng của thanh niên trí thức nữ đều biến thành tâm phúc của anh ta, mấy người trong văn phòng cũng đều nghe lời anh ta.

Nông trường nhỏ này, không cần xem thường, tương lai chính là khởi đầu sự nghiệp của anh ta, có phần lớn thanh niên trí thức nam, sau khi trở về thành đều sẽ đi theo bước chân của anh ta,Được anh ta khen ngợi, sao nghe có vẻ khổ cực như vậy?“Tô Tương Ngọc cô được đó, chi tiết nhỏ như vậy đều có thể quan sát ra được, nếu ngày mai năm giờ sáng chúng ta ra ngoài, nhỡ đâu lạc đường, vậy chắc chắn sẽ đóng băng chết ở nơi đây.

” Có người từ phía sau vỗ vào người Tô Tương Ngọc, cô quay đầu lại nhìn, chính là quỷ Hầu Dũng xui xẻo sắp hy sinh ngày mai.

Nhưng đồng thời, anh lại nói: “Này, em gái cô có đối tượng hay không, tuy rằng thanh niên trí thức chúng ta không cho phép yêu đương, nhưng tôi cảm thấy ở Thân Thành, người theo đuổi cô ấy nhất định rất nhiều nhỉ? Cô có thể tiết lộ cho tôi biết em gái cô thích gì không?”Tô Tương Ngọc giật giật môi, trong lòng tự nhủ rất tốt, chỉ cần ngày mai hắn ta không chết, tôi có thể từ chỗ hệ thống lấy được một tá đệm giày tự sưởi ấm, một ngày thay một đôi mặc.

Đệm giày tự sưởi ấm, mùa đông ở biên thành, là hy vọng duy nhất Tô Tương Ngọc có thể sống sót.

Bằng không, cô mới không quản sự sống chết của bọn họ.

Kế tiếp nên bình chọn thanh niên trí thức nữ ưu tú của tháng này.

Tương tự như kiếp trước ở trường mẫu giáo, chỉ là một bông hoa nhỏ màu đỏ được cắt từ giấy mà thôi.

.

Thập Niên 70 Thanh Niên Trí Thức Như HoaTác giả: Hoán Nhược QuânTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoCuộn mình trên cái giường liền tại nơi ở của thanh niên trí thức, đói bụng lảo đảo, Tô Tương Ngọc cố gắng cuộn mình lại, để dạ dày xoắn lại cùng một chỗ, tuy vậy cũng có thể chịu được cảm giác đói khát khó chịu này. “Các đồng chí, thắng lợi đang ở ngay trước mắt, mọi người mau đứng lên làm việc. ” Có người bên ngoài huýt sáo nói. Vì thế Chu Tiểu Khiết ở giường bên cạnh ngồi dậy trước, lắc lư Tô Tương Ngọc: “Thanh niên trí thức Tô, nên rời giường rồi, cậu là đội trưởng của chúng ta, nên phải dẫn mọi người đi làm thôi. ”Tô Tương Ngọc lại cuộn cơ thể mình như cách em bé ngủ, dù sao cũng là ván giường liền, mọi người chen chúc cùng một chỗ cũng không tính là lạnh, so với lạnh thì khó chịu hơn chính là đói khát. Vả lại bây giờ, cơn đối là đối với cô mà nói chính là việc khó nhịn nhất. Nhóm thanh niên trí thức nữ đứng lên, rất nhiều mùi sữa bột lan đến chỗ cơ, mùi hương thơm dịu khiến cho bụng Tô Tương Ngọc ùng ục kêu lên, cuối cùng thì cô cũng tỉnh táo lại!. Tình huống… Nhóm dịch: Bánh BaoDưới đài tất cả mọi người nhìn Tô Tương Ngọc.Mà Tô Tương Ngọc biết rõ, câu khen ngựa vừa nãy của Phùng Minh Tốn đúng là khó khăn làm sao.Nông trường nho nhỏ này, lúc trước vốn có một trưởng trường khác, chính là được anh ta khen ngợi mỗi ngày, khen ngợi đến độ vào tận ngục giam.Mà vốn đội trưởng đội thanh niên trí thức nam, cũng là vì được anh thím ấy khen ngợi, mà phải đến đến nông trường lao động cải tạo.Cuối cùng, cho dù là thanh niên trí thức nam hay là đội trưởng của thanh niên trí thức nữ đều biến thành tâm phúc của anh ta, mấy người trong văn phòng cũng đều nghe lời anh ta.Nông trường nhỏ này, không cần xem thường, tương lai chính là khởi đầu sự nghiệp của anh ta, có phần lớn thanh niên trí thức nam, sau khi trở về thành đều sẽ đi theo bước chân của anh ta,Được anh ta khen ngợi, sao nghe có vẻ khổ cực như vậy?“Tô Tương Ngọc cô được đó, chi tiết nhỏ như vậy đều có thể quan sát ra được, nếu ngày mai năm giờ sáng chúng ta ra ngoài, nhỡ đâu lạc đường, vậy chắc chắn sẽ đóng băng chết ở nơi đây.” Có người từ phía sau vỗ vào người Tô Tương Ngọc, cô quay đầu lại nhìn, chính là quỷ Hầu Dũng xui xẻo sắp hy sinh ngày mai.Nhưng đồng thời, anh lại nói: “Này, em gái cô có đối tượng hay không, tuy rằng thanh niên trí thức chúng ta không cho phép yêu đương, nhưng tôi cảm thấy ở Thân Thành, người theo đuổi cô ấy nhất định rất nhiều nhỉ? Cô có thể tiết lộ cho tôi biết em gái cô thích gì không?”Tô Tương Ngọc giật giật môi, trong lòng tự nhủ rất tốt, chỉ cần ngày mai hắn ta không chết, tôi có thể từ chỗ hệ thống lấy được một tá đệm giày tự sưởi ấm, một ngày thay một đôi mặc.Đệm giày tự sưởi ấm, mùa đông ở biên thành, là hy vọng duy nhất Tô Tương Ngọc có thể sống sót.Bằng không, cô mới không quản sự sống chết của bọn họ.Kế tiếp nên bình chọn thanh niên trí thức nữ ưu tú của tháng này.Tương tự như kiếp trước ở trường mẫu giáo, chỉ là một bông hoa nhỏ màu đỏ được cắt từ giấy mà thôi..

Chương 47: 47: Khen Cô Ư