“Mạc Lưu Ly, ngươi sinh ra đã định là tôi tớ của nhà họ Mạc, đời này kiếp này vĩnh viễn không thoát được số kiếp!”“Mạc Lưu Ly, ngươi chỉ là một Quận chúa hữu danh vô thực, là thứ công cụ thay thế rẻ mạt, ti tiện!”“Mạc Lưu Ly, ngươi được thay thế Công chúa gả cho Xung Vương đã là vinh dự ba đời nhà ngươi hưởng không hết, còn khóc lóc cái gì?”“Lưu Ly, sao con có thể ích kỷ như vậy? Kháng lại lệnh vua là tội chết, em trai con mới chỉ mười lăm tuổi đầu, sao con nỡ để tương lai của nó bị hủy trong tay một đứa con gái vô tích sự như con?”Mạc Lưu Ly hồi tưởng lại những lời cay nghiệt mà nàng phải hứng chịu suốt mấy tháng qua, kể từ khi nàng nhận được thánh chỉ hòa thân với Xung Vương Trịnh Hàn.Nàng mở khăn trùm đầu, ánh mắt vô hồn nhìn vào cánh cửa phòng tân hôn đóng kín, như nhìn thấy chính những năm tháng thanh xuân phơi phới của nàng vĩnh viễn khép lại. Tiếng thở dài nén chặt trong ***** thanh tân, đầy đặn, nàng cố ép cho nước mắt mình chảy ngược vào trong.Phòng tân hôn chẳng có lấy một…
Chương 11: 11: Trắc Vương Phi 1
Hẹn Người Kiếp SauTác giả: Little OtterTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Mạc Lưu Ly, ngươi sinh ra đã định là tôi tớ của nhà họ Mạc, đời này kiếp này vĩnh viễn không thoát được số kiếp!”“Mạc Lưu Ly, ngươi chỉ là một Quận chúa hữu danh vô thực, là thứ công cụ thay thế rẻ mạt, ti tiện!”“Mạc Lưu Ly, ngươi được thay thế Công chúa gả cho Xung Vương đã là vinh dự ba đời nhà ngươi hưởng không hết, còn khóc lóc cái gì?”“Lưu Ly, sao con có thể ích kỷ như vậy? Kháng lại lệnh vua là tội chết, em trai con mới chỉ mười lăm tuổi đầu, sao con nỡ để tương lai của nó bị hủy trong tay một đứa con gái vô tích sự như con?”Mạc Lưu Ly hồi tưởng lại những lời cay nghiệt mà nàng phải hứng chịu suốt mấy tháng qua, kể từ khi nàng nhận được thánh chỉ hòa thân với Xung Vương Trịnh Hàn.Nàng mở khăn trùm đầu, ánh mắt vô hồn nhìn vào cánh cửa phòng tân hôn đóng kín, như nhìn thấy chính những năm tháng thanh xuân phơi phới của nàng vĩnh viễn khép lại. Tiếng thở dài nén chặt trong ***** thanh tân, đầy đặn, nàng cố ép cho nước mắt mình chảy ngược vào trong.Phòng tân hôn chẳng có lấy một… Vừa dứt lời, Trịnh Hàn liền thô bạo đẩy Mạc Lưu Ly ra, lực đạo mạnh mẽ khiến nàng ngã sóng soài dưới đất.Mạc Lưu Ly căm phẫn siết lấy góc váy, nắm tay Mộc Tràm mà đứng dậy.- Dù sao Đại vương cũng không tin thiếp, người muốn xét thì cứ xét đi!Mạc Lưu Ly đứng thẳng dậy đối mặt với Trịnh Hàn và ả tỳ thiếp đang ngồi chễm chệ trên ghế chủ vị, chua xót đan xen căm phẫn.Trịnh Hàn nhìn thấy sự ương ngạnh và cứng cỏi trong mắt Mạc Lưu Ly, bản năng chinh phục trong người hắn như sôi trào.Trong mắt Trịnh Hàn, Mạc Lưu Ly chỉ là một kẻ hậu duệ đớn hèn, đốn mạt của nhà họ Mạc, sao nàng dám ngẩng cao đầu, giương to mắt mà nhìn hắn? Xuất thân của nàng hoàn toàn không xứng với dung mạo diễm lệ tuyệt trần và cá tính cương liệt của nàng.Chỉ một lúc sau, một tên binh lính từ trong tẩm phòng của Mạc Lưu Ly mang ra một cuốn sách.Gã kín đáo liếc nhìn Chu Vân Nguyệt trước khi bước đến trước mặt Trịnh Hàn, Chu Vân Nguyệt mỉm cười gật đầu như đang tán thưởng.- Bẩm Đại vương, quả thực dưới gối của Vương phi có sổ ghi chép quân lương của nhà họ Trịnh.Trịnh Hàn nhíu mày, siết chặt tay, đôi mắt lộ dần sát ý, hắn phất tay ra hiệu cho tên quan binh kia dâng lên cuốn sổ quân lương.Mạc Lưu Ly hốt hoảng nhìn vào thứ đang nằm trên tay Trịnh Hàn, định mở miệng phân bua.“Chát!”- Vương phi.Mạc Lưu Ly lảo đảo ngã xuống đất, Mộc Tràm chạy lại đỡ lấy nàng, không sợ chết mà hướng đến Trịnh Hàn kêu oan:- Đại vương minh xét, Vương phi bị oan ức, nhất định là Chu phu nhân hãm hại Vương phi!- Câm mồm! – Trịnh Hàn tức giận đạp một cước vào vai Mộc Tràm khiến nó ngã lăn quay – Chủ tớ các ngươi không những thủ đoạn hèn hạ, bỉ ổi, lại còn ngậm máu phun người.Sổ quân lương này là thứ mà Vân Nguyệt tuyệt đối không thể động vào, làm sao hãm hại các ngươi?Mạc Lưu Ly hứng một cú tát đau điếng, lại chứng kiến Mộc Tràm bị Trịnh Hàn đá ngã, tâm nàng lạnh ngắt.Đau đớn từ trong ***** đến gò má non mịn khiến nàng khổ sở vừa uất hận vừa sợ hãi.Mạc Lưu Ly liếc nhìn nét mặt thản nhiên, mơ hồ có chút đắc ý của Chu Vân Nguyệt, trong lòng nàng đã hiểu ra tất cả.Hôm đó ả đến đây, không dụ dỗ được nàng tiếp quản sổ sách trung quỹ, nên đã bày ra mưu kế khác để hãm hại nàng trước mặt Trịnh Hàn.Rõ ràng cuốn sổ quân lương kia không hề có trong tẩm phòng nàng, chỉ có một khả năng duy nhất, gã quan binh kia đã bị mua chuộc..
Vừa dứt lời, Trịnh Hàn liền thô bạo đẩy Mạc Lưu Ly ra, lực đạo mạnh mẽ khiến nàng ngã sóng soài dưới đất.
Mạc Lưu Ly căm phẫn siết lấy góc váy, nắm tay Mộc Tràm mà đứng dậy.- Dù sao Đại vương cũng không tin thiếp, người muốn xét thì cứ xét đi!Mạc Lưu Ly đứng thẳng dậy đối mặt với Trịnh Hàn và ả tỳ thiếp đang ngồi chễm chệ trên ghế chủ vị, chua xót đan xen căm phẫn.
Trịnh Hàn nhìn thấy sự ương ngạnh và cứng cỏi trong mắt Mạc Lưu Ly, bản năng chinh phục trong người hắn như sôi trào.Trong mắt Trịnh Hàn, Mạc Lưu Ly chỉ là một kẻ hậu duệ đớn hèn, đốn mạt của nhà họ Mạc, sao nàng dám ngẩng cao đầu, giương to mắt mà nhìn hắn? Xuất thân của nàng hoàn toàn không xứng với dung mạo diễm lệ tuyệt trần và cá tính cương liệt của nàng.Chỉ một lúc sau, một tên binh lính từ trong tẩm phòng của Mạc Lưu Ly mang ra một cuốn sách.
Gã kín đáo liếc nhìn Chu Vân Nguyệt trước khi bước đến trước mặt Trịnh Hàn, Chu Vân Nguyệt mỉm cười gật đầu như đang tán thưởng.- Bẩm Đại vương, quả thực dưới gối của Vương phi có sổ ghi chép quân lương của nhà họ Trịnh.Trịnh Hàn nhíu mày, siết chặt tay, đôi mắt lộ dần sát ý, hắn phất tay ra hiệu cho tên quan binh kia dâng lên cuốn sổ quân lương.
Mạc Lưu Ly hốt hoảng nhìn vào thứ đang nằm trên tay Trịnh Hàn, định mở miệng phân bua.“Chát!”- Vương phi.Mạc Lưu Ly lảo đảo ngã xuống đất, Mộc Tràm chạy lại đỡ lấy nàng, không sợ chết mà hướng đến Trịnh Hàn kêu oan:- Đại vương minh xét, Vương phi bị oan ức, nhất định là Chu phu nhân hãm hại Vương phi!- Câm mồm! – Trịnh Hàn tức giận đạp một cước vào vai Mộc Tràm khiến nó ngã lăn quay – Chủ tớ các ngươi không những thủ đoạn hèn hạ, bỉ ổi, lại còn ngậm máu phun người.
Sổ quân lương này là thứ mà Vân Nguyệt tuyệt đối không thể động vào, làm sao hãm hại các ngươi?Mạc Lưu Ly hứng một cú tát đau điếng, lại chứng kiến Mộc Tràm bị Trịnh Hàn đá ngã, tâm nàng lạnh ngắt.
Đau đớn từ trong ***** đến gò má non mịn khiến nàng khổ sở vừa uất hận vừa sợ hãi.
Mạc Lưu Ly liếc nhìn nét mặt thản nhiên, mơ hồ có chút đắc ý của Chu Vân Nguyệt, trong lòng nàng đã hiểu ra tất cả.Hôm đó ả đến đây, không dụ dỗ được nàng tiếp quản sổ sách trung quỹ, nên đã bày ra mưu kế khác để hãm hại nàng trước mặt Trịnh Hàn.
Rõ ràng cuốn sổ quân lương kia không hề có trong tẩm phòng nàng, chỉ có một khả năng duy nhất, gã quan binh kia đã bị mua chuộc..
Hẹn Người Kiếp SauTác giả: Little OtterTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Mạc Lưu Ly, ngươi sinh ra đã định là tôi tớ của nhà họ Mạc, đời này kiếp này vĩnh viễn không thoát được số kiếp!”“Mạc Lưu Ly, ngươi chỉ là một Quận chúa hữu danh vô thực, là thứ công cụ thay thế rẻ mạt, ti tiện!”“Mạc Lưu Ly, ngươi được thay thế Công chúa gả cho Xung Vương đã là vinh dự ba đời nhà ngươi hưởng không hết, còn khóc lóc cái gì?”“Lưu Ly, sao con có thể ích kỷ như vậy? Kháng lại lệnh vua là tội chết, em trai con mới chỉ mười lăm tuổi đầu, sao con nỡ để tương lai của nó bị hủy trong tay một đứa con gái vô tích sự như con?”Mạc Lưu Ly hồi tưởng lại những lời cay nghiệt mà nàng phải hứng chịu suốt mấy tháng qua, kể từ khi nàng nhận được thánh chỉ hòa thân với Xung Vương Trịnh Hàn.Nàng mở khăn trùm đầu, ánh mắt vô hồn nhìn vào cánh cửa phòng tân hôn đóng kín, như nhìn thấy chính những năm tháng thanh xuân phơi phới của nàng vĩnh viễn khép lại. Tiếng thở dài nén chặt trong ***** thanh tân, đầy đặn, nàng cố ép cho nước mắt mình chảy ngược vào trong.Phòng tân hôn chẳng có lấy một… Vừa dứt lời, Trịnh Hàn liền thô bạo đẩy Mạc Lưu Ly ra, lực đạo mạnh mẽ khiến nàng ngã sóng soài dưới đất.Mạc Lưu Ly căm phẫn siết lấy góc váy, nắm tay Mộc Tràm mà đứng dậy.- Dù sao Đại vương cũng không tin thiếp, người muốn xét thì cứ xét đi!Mạc Lưu Ly đứng thẳng dậy đối mặt với Trịnh Hàn và ả tỳ thiếp đang ngồi chễm chệ trên ghế chủ vị, chua xót đan xen căm phẫn.Trịnh Hàn nhìn thấy sự ương ngạnh và cứng cỏi trong mắt Mạc Lưu Ly, bản năng chinh phục trong người hắn như sôi trào.Trong mắt Trịnh Hàn, Mạc Lưu Ly chỉ là một kẻ hậu duệ đớn hèn, đốn mạt của nhà họ Mạc, sao nàng dám ngẩng cao đầu, giương to mắt mà nhìn hắn? Xuất thân của nàng hoàn toàn không xứng với dung mạo diễm lệ tuyệt trần và cá tính cương liệt của nàng.Chỉ một lúc sau, một tên binh lính từ trong tẩm phòng của Mạc Lưu Ly mang ra một cuốn sách.Gã kín đáo liếc nhìn Chu Vân Nguyệt trước khi bước đến trước mặt Trịnh Hàn, Chu Vân Nguyệt mỉm cười gật đầu như đang tán thưởng.- Bẩm Đại vương, quả thực dưới gối của Vương phi có sổ ghi chép quân lương của nhà họ Trịnh.Trịnh Hàn nhíu mày, siết chặt tay, đôi mắt lộ dần sát ý, hắn phất tay ra hiệu cho tên quan binh kia dâng lên cuốn sổ quân lương.Mạc Lưu Ly hốt hoảng nhìn vào thứ đang nằm trên tay Trịnh Hàn, định mở miệng phân bua.“Chát!”- Vương phi.Mạc Lưu Ly lảo đảo ngã xuống đất, Mộc Tràm chạy lại đỡ lấy nàng, không sợ chết mà hướng đến Trịnh Hàn kêu oan:- Đại vương minh xét, Vương phi bị oan ức, nhất định là Chu phu nhân hãm hại Vương phi!- Câm mồm! – Trịnh Hàn tức giận đạp một cước vào vai Mộc Tràm khiến nó ngã lăn quay – Chủ tớ các ngươi không những thủ đoạn hèn hạ, bỉ ổi, lại còn ngậm máu phun người.Sổ quân lương này là thứ mà Vân Nguyệt tuyệt đối không thể động vào, làm sao hãm hại các ngươi?Mạc Lưu Ly hứng một cú tát đau điếng, lại chứng kiến Mộc Tràm bị Trịnh Hàn đá ngã, tâm nàng lạnh ngắt.Đau đớn từ trong ***** đến gò má non mịn khiến nàng khổ sở vừa uất hận vừa sợ hãi.Mạc Lưu Ly liếc nhìn nét mặt thản nhiên, mơ hồ có chút đắc ý của Chu Vân Nguyệt, trong lòng nàng đã hiểu ra tất cả.Hôm đó ả đến đây, không dụ dỗ được nàng tiếp quản sổ sách trung quỹ, nên đã bày ra mưu kế khác để hãm hại nàng trước mặt Trịnh Hàn.Rõ ràng cuốn sổ quân lương kia không hề có trong tẩm phòng nàng, chỉ có một khả năng duy nhất, gã quan binh kia đã bị mua chuộc..