“Mạc Lưu Ly, ngươi sinh ra đã định là tôi tớ của nhà họ Mạc, đời này kiếp này vĩnh viễn không thoát được số kiếp!”“Mạc Lưu Ly, ngươi chỉ là một Quận chúa hữu danh vô thực, là thứ công cụ thay thế rẻ mạt, ti tiện!”“Mạc Lưu Ly, ngươi được thay thế Công chúa gả cho Xung Vương đã là vinh dự ba đời nhà ngươi hưởng không hết, còn khóc lóc cái gì?”“Lưu Ly, sao con có thể ích kỷ như vậy? Kháng lại lệnh vua là tội chết, em trai con mới chỉ mười lăm tuổi đầu, sao con nỡ để tương lai của nó bị hủy trong tay một đứa con gái vô tích sự như con?”Mạc Lưu Ly hồi tưởng lại những lời cay nghiệt mà nàng phải hứng chịu suốt mấy tháng qua, kể từ khi nàng nhận được thánh chỉ hòa thân với Xung Vương Trịnh Hàn.Nàng mở khăn trùm đầu, ánh mắt vô hồn nhìn vào cánh cửa phòng tân hôn đóng kín, như nhìn thấy chính những năm tháng thanh xuân phơi phới của nàng vĩnh viễn khép lại. Tiếng thở dài nén chặt trong ***** thanh tân, đầy đặn, nàng cố ép cho nước mắt mình chảy ngược vào trong.Phòng tân hôn chẳng có lấy một…
Chương 12: 12: Trắc Vương Phi 2
Hẹn Người Kiếp SauTác giả: Little OtterTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Mạc Lưu Ly, ngươi sinh ra đã định là tôi tớ của nhà họ Mạc, đời này kiếp này vĩnh viễn không thoát được số kiếp!”“Mạc Lưu Ly, ngươi chỉ là một Quận chúa hữu danh vô thực, là thứ công cụ thay thế rẻ mạt, ti tiện!”“Mạc Lưu Ly, ngươi được thay thế Công chúa gả cho Xung Vương đã là vinh dự ba đời nhà ngươi hưởng không hết, còn khóc lóc cái gì?”“Lưu Ly, sao con có thể ích kỷ như vậy? Kháng lại lệnh vua là tội chết, em trai con mới chỉ mười lăm tuổi đầu, sao con nỡ để tương lai của nó bị hủy trong tay một đứa con gái vô tích sự như con?”Mạc Lưu Ly hồi tưởng lại những lời cay nghiệt mà nàng phải hứng chịu suốt mấy tháng qua, kể từ khi nàng nhận được thánh chỉ hòa thân với Xung Vương Trịnh Hàn.Nàng mở khăn trùm đầu, ánh mắt vô hồn nhìn vào cánh cửa phòng tân hôn đóng kín, như nhìn thấy chính những năm tháng thanh xuân phơi phới của nàng vĩnh viễn khép lại. Tiếng thở dài nén chặt trong ***** thanh tân, đầy đặn, nàng cố ép cho nước mắt mình chảy ngược vào trong.Phòng tân hôn chẳng có lấy một… Đối mặt với sự khinh bỉ và giận dữ của Trịnh Hàn, Mạc Lưu Ly cố nén lại sợ hãi trong lòng, bình tĩnh đáp lời:- Xin hỏi Đại vương, sổ sách này có phải chỉ có Đại vương và các trưởng lão trong tộc có thể động vào?- Đúng! – Trịnh Hàn không ngần ngại đáp.- Vậy có phải sổ sách trọng yếu này Đại vương luôn để trong tầm mắt? – Mạc Lưu Ly tiếp tục chất vấn.- Đúng! – Trịnh Hàn nhíu mày, cảm thấy dường như sự việc có chút không đúng.- Thiếp dọn đến đây đã hơn hai ngày, nếu sổ quân lương không cánh mà bay, cơ bản Đại vương phải biết rõ!Mạc Lưu Ly vừa nói vừa kín đáo liếc nhìn tên quan binh đứng phía sau lưng Trịnh Hàn và ả Chu Vân Nguyệt đang ngồi ở ghế chủ vị.Quả nhiên nét mặt nàng ta có chút biến sắc, bàn tay trong ống tay áo dài rộng siết chặt lại.Mạc Lưu Ly hít vào một hơi, tiếp tục phân trần:- Hơn nữa, nếu đã là sổ sách mà Chu phu nhân không thể động vào, thiếp càng không đến chính đường, sao có thể ở trong tay thiếp? Phủ Xung vương canh phòng cẩn mật, một con ruồi vo ve cũng không thể lọt qua khỏi ưng nhãn của Đại vương, nếu sổ sách này ở chỗ thiếp, Đại vương đã sớm phát hiện ra, đâu cần Chu phu nhân đến cáo trạng?Đôi lông mày của Trịnh Hàn có chút giãn ra, Chu Vân Nguyệt trái lại vô cùng khẩn trương.Nàng ta siết chặt gấu áo, lo sợ chuyện xấu mà bản thân đã làm sẽ bại lộ.Lên quan binh nọ lại càng hoảng hốt.Hắn đi theo nghĩa quân của Trịnh Hàn đã lâu, bản tính tàn bạo của Trịnh Hàn không phải hắn không biết.Trịnh Hàn nhìn thẳng vào đôi mắt Mạc Lưu Ly, nàng cũng không sợ hãi mà nhìn lại hắn.Hai người bốn mắt nhìn nhau, Trịnh Hàn phát hiện ra trong mắt Mạc Lưu Ly không hề có một tia lúng túng, đôi mắt nàng trong suốt, ánh nhìn bình thản và chính trực.Trịnh Hàn đã nhiều lần đối mặt với Mạc Lưu Ly như thế này, hắn dường như càng lúc càng cảm thấy nàng không phải là kẻ yếu đuối, nhu nhược như vua tôi nhà họ Mạc.Chẳng lẽ nhà họ Mạc đốn mạt và suy đồi kia lại sinh ra được một nữ tử hiên ngang, khí phách như vậy sao?Mạc Lưu Ly nhìn nét mặt Trịnh Hàn, nàng phỏng đoán hắn đã bị lí lẽ của nàng thuyết phục.Nàng tiếp tục đưa mắt về phía Chu Vân Nguyệt, không nhanh không chậm nói:- Sổ sách quân tình của Đại vương chỉ có Đại vương và các trưởng lão xem được.Mà người muốn đối phó với một nữ nhân mềm yếu như thiếp, cũng đâu cần dùng đến thủ đoạn hèn hạ này, đúng không, thưa Đại vương?.
Đối mặt với sự khinh bỉ và giận dữ của Trịnh Hàn, Mạc Lưu Ly cố nén lại sợ hãi trong lòng, bình tĩnh đáp lời:- Xin hỏi Đại vương, sổ sách này có phải chỉ có Đại vương và các trưởng lão trong tộc có thể động vào?- Đúng! – Trịnh Hàn không ngần ngại đáp.- Vậy có phải sổ sách trọng yếu này Đại vương luôn để trong tầm mắt? – Mạc Lưu Ly tiếp tục chất vấn.- Đúng! – Trịnh Hàn nhíu mày, cảm thấy dường như sự việc có chút không đúng.- Thiếp dọn đến đây đã hơn hai ngày, nếu sổ quân lương không cánh mà bay, cơ bản Đại vương phải biết rõ!Mạc Lưu Ly vừa nói vừa kín đáo liếc nhìn tên quan binh đứng phía sau lưng Trịnh Hàn và ả Chu Vân Nguyệt đang ngồi ở ghế chủ vị.
Quả nhiên nét mặt nàng ta có chút biến sắc, bàn tay trong ống tay áo dài rộng siết chặt lại.Mạc Lưu Ly hít vào một hơi, tiếp tục phân trần:- Hơn nữa, nếu đã là sổ sách mà Chu phu nhân không thể động vào, thiếp càng không đến chính đường, sao có thể ở trong tay thiếp? Phủ Xung vương canh phòng cẩn mật, một con ruồi vo ve cũng không thể lọt qua khỏi ưng nhãn của Đại vương, nếu sổ sách này ở chỗ thiếp, Đại vương đã sớm phát hiện ra, đâu cần Chu phu nhân đến cáo trạng?Đôi lông mày của Trịnh Hàn có chút giãn ra, Chu Vân Nguyệt trái lại vô cùng khẩn trương.
Nàng ta siết chặt gấu áo, lo sợ chuyện xấu mà bản thân đã làm sẽ bại lộ.
Lên quan binh nọ lại càng hoảng hốt.
Hắn đi theo nghĩa quân của Trịnh Hàn đã lâu, bản tính tàn bạo của Trịnh Hàn không phải hắn không biết.Trịnh Hàn nhìn thẳng vào đôi mắt Mạc Lưu Ly, nàng cũng không sợ hãi mà nhìn lại hắn.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Trịnh Hàn phát hiện ra trong mắt Mạc Lưu Ly không hề có một tia lúng túng, đôi mắt nàng trong suốt, ánh nhìn bình thản và chính trực.Trịnh Hàn đã nhiều lần đối mặt với Mạc Lưu Ly như thế này, hắn dường như càng lúc càng cảm thấy nàng không phải là kẻ yếu đuối, nhu nhược như vua tôi nhà họ Mạc.Chẳng lẽ nhà họ Mạc đốn mạt và suy đồi kia lại sinh ra được một nữ tử hiên ngang, khí phách như vậy sao?Mạc Lưu Ly nhìn nét mặt Trịnh Hàn, nàng phỏng đoán hắn đã bị lí lẽ của nàng thuyết phục.
Nàng tiếp tục đưa mắt về phía Chu Vân Nguyệt, không nhanh không chậm nói:- Sổ sách quân tình của Đại vương chỉ có Đại vương và các trưởng lão xem được.
Mà người muốn đối phó với một nữ nhân mềm yếu như thiếp, cũng đâu cần dùng đến thủ đoạn hèn hạ này, đúng không, thưa Đại vương?.
Hẹn Người Kiếp SauTác giả: Little OtterTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược“Mạc Lưu Ly, ngươi sinh ra đã định là tôi tớ của nhà họ Mạc, đời này kiếp này vĩnh viễn không thoát được số kiếp!”“Mạc Lưu Ly, ngươi chỉ là một Quận chúa hữu danh vô thực, là thứ công cụ thay thế rẻ mạt, ti tiện!”“Mạc Lưu Ly, ngươi được thay thế Công chúa gả cho Xung Vương đã là vinh dự ba đời nhà ngươi hưởng không hết, còn khóc lóc cái gì?”“Lưu Ly, sao con có thể ích kỷ như vậy? Kháng lại lệnh vua là tội chết, em trai con mới chỉ mười lăm tuổi đầu, sao con nỡ để tương lai của nó bị hủy trong tay một đứa con gái vô tích sự như con?”Mạc Lưu Ly hồi tưởng lại những lời cay nghiệt mà nàng phải hứng chịu suốt mấy tháng qua, kể từ khi nàng nhận được thánh chỉ hòa thân với Xung Vương Trịnh Hàn.Nàng mở khăn trùm đầu, ánh mắt vô hồn nhìn vào cánh cửa phòng tân hôn đóng kín, như nhìn thấy chính những năm tháng thanh xuân phơi phới của nàng vĩnh viễn khép lại. Tiếng thở dài nén chặt trong ***** thanh tân, đầy đặn, nàng cố ép cho nước mắt mình chảy ngược vào trong.Phòng tân hôn chẳng có lấy một… Đối mặt với sự khinh bỉ và giận dữ của Trịnh Hàn, Mạc Lưu Ly cố nén lại sợ hãi trong lòng, bình tĩnh đáp lời:- Xin hỏi Đại vương, sổ sách này có phải chỉ có Đại vương và các trưởng lão trong tộc có thể động vào?- Đúng! – Trịnh Hàn không ngần ngại đáp.- Vậy có phải sổ sách trọng yếu này Đại vương luôn để trong tầm mắt? – Mạc Lưu Ly tiếp tục chất vấn.- Đúng! – Trịnh Hàn nhíu mày, cảm thấy dường như sự việc có chút không đúng.- Thiếp dọn đến đây đã hơn hai ngày, nếu sổ quân lương không cánh mà bay, cơ bản Đại vương phải biết rõ!Mạc Lưu Ly vừa nói vừa kín đáo liếc nhìn tên quan binh đứng phía sau lưng Trịnh Hàn và ả Chu Vân Nguyệt đang ngồi ở ghế chủ vị.Quả nhiên nét mặt nàng ta có chút biến sắc, bàn tay trong ống tay áo dài rộng siết chặt lại.Mạc Lưu Ly hít vào một hơi, tiếp tục phân trần:- Hơn nữa, nếu đã là sổ sách mà Chu phu nhân không thể động vào, thiếp càng không đến chính đường, sao có thể ở trong tay thiếp? Phủ Xung vương canh phòng cẩn mật, một con ruồi vo ve cũng không thể lọt qua khỏi ưng nhãn của Đại vương, nếu sổ sách này ở chỗ thiếp, Đại vương đã sớm phát hiện ra, đâu cần Chu phu nhân đến cáo trạng?Đôi lông mày của Trịnh Hàn có chút giãn ra, Chu Vân Nguyệt trái lại vô cùng khẩn trương.Nàng ta siết chặt gấu áo, lo sợ chuyện xấu mà bản thân đã làm sẽ bại lộ.Lên quan binh nọ lại càng hoảng hốt.Hắn đi theo nghĩa quân của Trịnh Hàn đã lâu, bản tính tàn bạo của Trịnh Hàn không phải hắn không biết.Trịnh Hàn nhìn thẳng vào đôi mắt Mạc Lưu Ly, nàng cũng không sợ hãi mà nhìn lại hắn.Hai người bốn mắt nhìn nhau, Trịnh Hàn phát hiện ra trong mắt Mạc Lưu Ly không hề có một tia lúng túng, đôi mắt nàng trong suốt, ánh nhìn bình thản và chính trực.Trịnh Hàn đã nhiều lần đối mặt với Mạc Lưu Ly như thế này, hắn dường như càng lúc càng cảm thấy nàng không phải là kẻ yếu đuối, nhu nhược như vua tôi nhà họ Mạc.Chẳng lẽ nhà họ Mạc đốn mạt và suy đồi kia lại sinh ra được một nữ tử hiên ngang, khí phách như vậy sao?Mạc Lưu Ly nhìn nét mặt Trịnh Hàn, nàng phỏng đoán hắn đã bị lí lẽ của nàng thuyết phục.Nàng tiếp tục đưa mắt về phía Chu Vân Nguyệt, không nhanh không chậm nói:- Sổ sách quân tình của Đại vương chỉ có Đại vương và các trưởng lão xem được.Mà người muốn đối phó với một nữ nhân mềm yếu như thiếp, cũng đâu cần dùng đến thủ đoạn hèn hạ này, đúng không, thưa Đại vương?.