Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…
Chương 1208
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Sắc mặt Truy Mệnh thay đổi, nghiêng người tránh né, khinh thường mà cười khẩy một tiếng.“Cậu cho rằng những thủ đoạn này sẽ có tác dụng với chúng tôi ư? Đây chẳng qua là…”Ông ta còn chưa nói xong, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi!Giang Ninh đã đến gần ngay trước mặt!Năm đấm thép kia không ngừng được phóng to, tựa như một ngọn núi lớn mạnh mẽ đ è xuống, Truy Mệnh cũng chẳng còn quan tâm mình đã nói xong hay chưa, vội vàng nâng hai tay lên chống đỡ…SÁ Khi vừa mới tiếp xúc, trong lòng Truy Mệnh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sức lực này vẫn còn xoàng xĩnh lắm, chỉ cần đánh tan đi…Ý nghĩ trong lòng ông ta còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng, một luồng quyền kình vô cùng điên cuồng chợt bùng nổ trong chớp mắt!Một lớp lại một lớp, từng lớp chồng lên nhau, cực kỳ bá đạo!Ầm!Truy Mệnh kêu thảm thiết một tiếng, cả người bay ngang ra ngoài, nặng nề đập xuống đất, mở miệng ọe một tiếng phun ra máu tươi, vẻ mặt đầy kinh hãi.“Chuyện này… sao có thể như vậy được!”Ông ta là cao thủ bậc thầy, thực lực xếp nhóm đầu trong mười sứ giả, cho dù là đối mặt với Bàng Phi Nham, anh ta cũng không cảm thấy bản thân kém cạnh.Tại sao… tại sao có thể như vậy!Chẳng lẽ Giang Ninh đã nắm được chiêu thức trên hai trang quyền thuật?Không chỉ là ông ta, mà ba người còn lại cũng đều thay đổi sắc mặt, không ngờ Giang Ninh vừa ra tay đã đáng sợ như thế.“Giết cậu ta!”Nam Bá Thiên không biết những chuyện khác của Giang Ninh, lúc này thấy Giang Ninh vẫn còn dám phản kháng, nào còn lo lắng được nhiều như vậy.Giang Ninh không chết thì người chết chính là ông ta!“Vù…Ông ta xông lên trước, hai tay trở thành đao, ra sức bổ nhào về phía Giang Ninh.Mà Giang Ninh vẫn đứng tấn vững vàng như cũ, thậm chí nhìn động tác còn có chút vụng về, nhưng trong lòng mấy người Trịnh Càn Khôn đã dấy lên sóng to gió lớn!Trong mắt người ngoài nghề, động tác của Giang Ninh rất vụng về, hơn nữa tốc độ còn rất chậm.Nhưng trong mắt mấy người Trịnh Càn Khôn… loại cảm giác cẩn thận tỉ mỉ như thế quả thật khiến trong lòng bọn họ chấn động!Giang Ninh… rốt cuộc cậu ta đã lớn mạnh đến mức nào?Vừa rồi bọn họ còn cảm thấy Giang Ninh vốn không hề khó đối phó như Chủ thượng nói.Chỉ cần bốn người liên hợp với nhau là có thể dễ dàng giải quyết Giang Ninh, nhưng bây giờ sắc mặt mấy người bọn họ đã cực kỳ khó coi! “Cẩn thận!”Trịnh Càn Khôn kêu to.Nhưng Nam Bá Thiên đã không kịp nghe thấy.
Sắc mặt Truy Mệnh thay đổi, nghiêng người tránh né, khinh thường mà cười khẩy một tiếng.
“Cậu cho rằng những thủ đoạn này sẽ có tác dụng với chúng tôi ư? Đây chẳng qua là…”
Ông ta còn chưa nói xong, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi!
Giang Ninh đã đến gần ngay trước mặt!
Năm đấm thép kia không ngừng được phóng to, tựa như một ngọn núi lớn mạnh mẽ đ è xuống, Truy Mệnh cũng chẳng còn quan tâm mình đã nói xong hay chưa, vội vàng nâng hai tay lên chống đỡ…
SÁ Khi vừa mới tiếp xúc, trong lòng Truy Mệnh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sức lực này vẫn còn xoàng xĩnh lắm, chỉ cần đánh tan đi…
Ý nghĩ trong lòng ông ta còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng, một luồng quyền kình vô cùng điên cuồng chợt bùng nổ trong chớp mắt!
Một lớp lại một lớp, từng lớp chồng lên nhau, cực kỳ bá đạo!
Ầm!
Truy Mệnh kêu thảm thiết một tiếng, cả người bay ngang ra ngoài, nặng nề đập xuống đất, mở miệng ọe một tiếng phun ra máu tươi, vẻ mặt đầy kinh hãi.
“Chuyện này… sao có thể như vậy được!”
Ông ta là cao thủ bậc thầy, thực lực xếp nhóm đầu trong mười sứ giả, cho dù là đối mặt với Bàng Phi Nham, anh ta cũng không cảm thấy bản thân kém cạnh.
Tại sao… tại sao có thể như vậy!
Chẳng lẽ Giang Ninh đã nắm được chiêu thức trên hai trang quyền thuật?
Không chỉ là ông ta, mà ba người còn lại cũng đều thay đổi sắc mặt, không ngờ Giang Ninh vừa ra tay đã đáng sợ như thế.
“Giết cậu ta!”
Nam Bá Thiên không biết những chuyện khác của Giang Ninh, lúc này thấy Giang Ninh vẫn còn dám phản kháng, nào còn lo lắng được nhiều như vậy.
Giang Ninh không chết thì người chết chính là ông ta!
“Vù…
Ông ta xông lên trước, hai tay trở thành đao, ra sức bổ nhào về phía Giang Ninh.
Mà Giang Ninh vẫn đứng tấn vững vàng như cũ, thậm chí nhìn động tác còn có chút vụng về, nhưng trong lòng mấy người Trịnh Càn Khôn đã dấy lên sóng to gió lớn!
Trong mắt người ngoài nghề, động tác của Giang Ninh rất vụng về, hơn nữa tốc độ còn rất chậm.
Nhưng trong mắt mấy người Trịnh Càn Khôn… loại cảm giác cẩn thận tỉ mỉ như thế quả thật khiến trong lòng bọn họ chấn động!
Giang Ninh… rốt cuộc cậu ta đã lớn mạnh đến mức nào?
Vừa rồi bọn họ còn cảm thấy Giang Ninh vốn không hề khó đối phó như Chủ thượng nói.
Chỉ cần bốn người liên hợp với nhau là có thể dễ dàng giải quyết Giang Ninh, nhưng bây giờ sắc mặt mấy người bọn họ đã cực kỳ khó coi! “Cẩn thận!”
Trịnh Càn Khôn kêu to.
Nhưng Nam Bá Thiên đã không kịp nghe thấy.
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Sắc mặt Truy Mệnh thay đổi, nghiêng người tránh né, khinh thường mà cười khẩy một tiếng.“Cậu cho rằng những thủ đoạn này sẽ có tác dụng với chúng tôi ư? Đây chẳng qua là…”Ông ta còn chưa nói xong, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi!Giang Ninh đã đến gần ngay trước mặt!Năm đấm thép kia không ngừng được phóng to, tựa như một ngọn núi lớn mạnh mẽ đ è xuống, Truy Mệnh cũng chẳng còn quan tâm mình đã nói xong hay chưa, vội vàng nâng hai tay lên chống đỡ…SÁ Khi vừa mới tiếp xúc, trong lòng Truy Mệnh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sức lực này vẫn còn xoàng xĩnh lắm, chỉ cần đánh tan đi…Ý nghĩ trong lòng ông ta còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng, một luồng quyền kình vô cùng điên cuồng chợt bùng nổ trong chớp mắt!Một lớp lại một lớp, từng lớp chồng lên nhau, cực kỳ bá đạo!Ầm!Truy Mệnh kêu thảm thiết một tiếng, cả người bay ngang ra ngoài, nặng nề đập xuống đất, mở miệng ọe một tiếng phun ra máu tươi, vẻ mặt đầy kinh hãi.“Chuyện này… sao có thể như vậy được!”Ông ta là cao thủ bậc thầy, thực lực xếp nhóm đầu trong mười sứ giả, cho dù là đối mặt với Bàng Phi Nham, anh ta cũng không cảm thấy bản thân kém cạnh.Tại sao… tại sao có thể như vậy!Chẳng lẽ Giang Ninh đã nắm được chiêu thức trên hai trang quyền thuật?Không chỉ là ông ta, mà ba người còn lại cũng đều thay đổi sắc mặt, không ngờ Giang Ninh vừa ra tay đã đáng sợ như thế.“Giết cậu ta!”Nam Bá Thiên không biết những chuyện khác của Giang Ninh, lúc này thấy Giang Ninh vẫn còn dám phản kháng, nào còn lo lắng được nhiều như vậy.Giang Ninh không chết thì người chết chính là ông ta!“Vù…Ông ta xông lên trước, hai tay trở thành đao, ra sức bổ nhào về phía Giang Ninh.Mà Giang Ninh vẫn đứng tấn vững vàng như cũ, thậm chí nhìn động tác còn có chút vụng về, nhưng trong lòng mấy người Trịnh Càn Khôn đã dấy lên sóng to gió lớn!Trong mắt người ngoài nghề, động tác của Giang Ninh rất vụng về, hơn nữa tốc độ còn rất chậm.Nhưng trong mắt mấy người Trịnh Càn Khôn… loại cảm giác cẩn thận tỉ mỉ như thế quả thật khiến trong lòng bọn họ chấn động!Giang Ninh… rốt cuộc cậu ta đã lớn mạnh đến mức nào?Vừa rồi bọn họ còn cảm thấy Giang Ninh vốn không hề khó đối phó như Chủ thượng nói.Chỉ cần bốn người liên hợp với nhau là có thể dễ dàng giải quyết Giang Ninh, nhưng bây giờ sắc mặt mấy người bọn họ đã cực kỳ khó coi! “Cẩn thận!”Trịnh Càn Khôn kêu to.Nhưng Nam Bá Thiên đã không kịp nghe thấy.