Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…
Chương 2001
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Việc bọn họ phải làm chính là đem sản phẩm mở rộng ra bên ngoài, cho dù là miễn phí, bởi vì tin tưởng Lâm thị, do chất lượng sản phẩm rất tốt gần như đã giữ lại gần một nửa số người sử dụng.Đó là bao nhiêu khách hàng tiềm năng?Nhìn tài chính không ngừng giảm xuống, vậy mà đã đốt gần một tỷ rồi!Toàn bộ nhân viên tham dự hoạt động lần này của Lâm thị, bọn họ đều cảm thấy trong lòng mình đang run rẩy.Bọn họ biết, đi theo Giang Ninh làm việc cần phải chịu được giật gân, phải vững vàng, tuyệt đối không nên bị một chút tiền ấy làm mờ con mắt, phải có kiến thức……Nhưng đốt tiền kiểu này, bọn họ chưa từng gặp qual Âm thanh của Tiểu Triệu cũng có chút run rẩy.“Anh Ninh nói, phải nắm được thị trường Đông Hàn trong tay, tiền thưởng lần này là ba tỷ……Tiểu Triệu vừa dứt lời, trong đám người không biết là ai không nhịn được nữa, dùng sức nuốt nước miếng một cái.Lần trước là hai tỷ, lần này là ba tỷ!Đây đâu phải là máu gà, đây là thuốc k1ch thích mới đúng!Mỏi mệt trên người tất cả mọi người bị con số ba tỷ quét sạch, không có cái gì so với tiên thưởng càng khiến lòng người phấn chấn.Nhìn một đám người mất đỏ bừng, trên mặt đều là vẻ phấn khởi không thèm che giấu, Tiểu Triệu hít sâu một hơi.Cô quay đầu nhìn A Phi một chút.“Tôi biết anh Ninh mở công ty không phải là vì kiếm tiền, nhưng cách làm đốt tiền như thế này, thật đúng là khiến cho người ta có chút khẩn trương.”Cô có chút do dự, cô biết A Phi và Giang Ninh rất thân.Cô cũng biết Giang Ninh không thiếu tiền.“Anh Ninh, anh ấy….. Rốt cuộc là có nhiều tiền?”A Phi nhìn Tiểu Triệu một cái, khẽ nhíu mày.“Hiện tại Lâm thị có giá trị khoảng bao nhiêu?”“Giữa bốn mươi tỷ đến năm mươi tỷ.’ Tiểu Triệu trả lời.“Vậy tiên của đại ca tôi, chắc là có thể mua được……”Anh duõi ngón tay ra, đếm từng cái một từng cái một, đếm xong một lần lại giống như đã đếm loạn, lại đếm lại một lần nữa, sau đó lại đếm thêm một lần nữa, dứt khoát trực tiếp lắc đầu, không nhịn được nói: ‘Đếm không hết, tôi đếm không xuểi”Tiểu Triệu nghẹn họng trố mắt nhìn anhI Đếm không xuế?Đếm năm mươi tỷ, rất khó ư?Chẳng lẽ A Phi đến cả toán học tiểu học cũng không biết!Hay là tiền của Giang Ninh sự quá nhiều.Vi Thực Hoá ra thế giới của người có tiền, đều là như thế này.Tiểu Triệu nghĩ mãi mà không hiểu, chính Giang Ninh cũng không rõ.Anh có bao nhiêu tiền chính mình cũng không rõ ràng, huống chỉ là A Phi.Giờ phút này Giang Ninh vẫn nhàn nhã pha trà.
Việc bọn họ phải làm chính là đem sản phẩm mở rộng ra bên ngoài, cho dù là miễn phí, bởi vì tin tưởng Lâm thị, do chất lượng sản phẩm rất tốt gần như đã giữ lại gần một nửa số người sử dụng.
Đó là bao nhiêu khách hàng tiềm năng?
Nhìn tài chính không ngừng giảm xuống, vậy mà đã đốt gần một tỷ rồi!
Toàn bộ nhân viên tham dự hoạt động lần này của Lâm thị, bọn họ đều cảm thấy trong lòng mình đang run rẩy.
Bọn họ biết, đi theo Giang Ninh làm việc cần phải chịu được giật gân, phải vững vàng, tuyệt đối không nên bị một chút tiền ấy làm mờ con mắt, phải có kiến thức……
Nhưng đốt tiền kiểu này, bọn họ chưa từng gặp qual Âm thanh của Tiểu Triệu cũng có chút run rẩy.
“Anh Ninh nói, phải nắm được thị trường Đông Hàn trong tay, tiền thưởng lần này là ba tỷ……
Tiểu Triệu vừa dứt lời, trong đám người không biết là ai không nhịn được nữa, dùng sức nuốt nước miếng một cái.
Lần trước là hai tỷ, lần này là ba tỷ!
Đây đâu phải là máu gà, đây là thuốc k1ch thích mới đúng!
Mỏi mệt trên người tất cả mọi người bị con số ba tỷ quét sạch, không có cái gì so với tiên thưởng càng khiến lòng người phấn chấn.
Nhìn một đám người mất đỏ bừng, trên mặt đều là vẻ phấn khởi không thèm che giấu, Tiểu Triệu hít sâu một hơi.
Cô quay đầu nhìn A Phi một chút.
“Tôi biết anh Ninh mở công ty không phải là vì kiếm tiền, nhưng cách làm đốt tiền như thế này, thật đúng là khiến cho người ta có chút khẩn trương.”
Cô có chút do dự, cô biết A Phi và Giang Ninh rất thân.
Cô cũng biết Giang Ninh không thiếu tiền.
“Anh Ninh, anh ấy….. Rốt cuộc là có nhiều tiền?”
A Phi nhìn Tiểu Triệu một cái, khẽ nhíu mày.
“Hiện tại Lâm thị có giá trị khoảng bao nhiêu?”
“Giữa bốn mươi tỷ đến năm mươi tỷ.’ Tiểu Triệu trả lời.
“Vậy tiên của đại ca tôi, chắc là có thể mua được……”
Anh duõi ngón tay ra, đếm từng cái một từng cái một, đếm xong một lần lại giống như đã đếm loạn, lại đếm lại một lần nữa, sau đó lại đếm thêm một lần nữa, dứt khoát trực tiếp lắc đầu, không nhịn được nói: ‘Đếm không hết, tôi đếm không xuểi”
Tiểu Triệu nghẹn họng trố mắt nhìn anhI Đếm không xuế?
Đếm năm mươi tỷ, rất khó ư?
Chẳng lẽ A Phi đến cả toán học tiểu học cũng không biết!
Hay là tiền của Giang Ninh sự quá nhiều.
Vi Thực Hoá ra thế giới của người có tiền, đều là như thế này.
Tiểu Triệu nghĩ mãi mà không hiểu, chính Giang Ninh cũng không rõ.
Anh có bao nhiêu tiền chính mình cũng không rõ ràng, huống chỉ là A Phi.
Giờ phút này Giang Ninh vẫn nhàn nhã pha trà.
Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Việc bọn họ phải làm chính là đem sản phẩm mở rộng ra bên ngoài, cho dù là miễn phí, bởi vì tin tưởng Lâm thị, do chất lượng sản phẩm rất tốt gần như đã giữ lại gần một nửa số người sử dụng.Đó là bao nhiêu khách hàng tiềm năng?Nhìn tài chính không ngừng giảm xuống, vậy mà đã đốt gần một tỷ rồi!Toàn bộ nhân viên tham dự hoạt động lần này của Lâm thị, bọn họ đều cảm thấy trong lòng mình đang run rẩy.Bọn họ biết, đi theo Giang Ninh làm việc cần phải chịu được giật gân, phải vững vàng, tuyệt đối không nên bị một chút tiền ấy làm mờ con mắt, phải có kiến thức……Nhưng đốt tiền kiểu này, bọn họ chưa từng gặp qual Âm thanh của Tiểu Triệu cũng có chút run rẩy.“Anh Ninh nói, phải nắm được thị trường Đông Hàn trong tay, tiền thưởng lần này là ba tỷ……Tiểu Triệu vừa dứt lời, trong đám người không biết là ai không nhịn được nữa, dùng sức nuốt nước miếng một cái.Lần trước là hai tỷ, lần này là ba tỷ!Đây đâu phải là máu gà, đây là thuốc k1ch thích mới đúng!Mỏi mệt trên người tất cả mọi người bị con số ba tỷ quét sạch, không có cái gì so với tiên thưởng càng khiến lòng người phấn chấn.Nhìn một đám người mất đỏ bừng, trên mặt đều là vẻ phấn khởi không thèm che giấu, Tiểu Triệu hít sâu một hơi.Cô quay đầu nhìn A Phi một chút.“Tôi biết anh Ninh mở công ty không phải là vì kiếm tiền, nhưng cách làm đốt tiền như thế này, thật đúng là khiến cho người ta có chút khẩn trương.”Cô có chút do dự, cô biết A Phi và Giang Ninh rất thân.Cô cũng biết Giang Ninh không thiếu tiền.“Anh Ninh, anh ấy….. Rốt cuộc là có nhiều tiền?”A Phi nhìn Tiểu Triệu một cái, khẽ nhíu mày.“Hiện tại Lâm thị có giá trị khoảng bao nhiêu?”“Giữa bốn mươi tỷ đến năm mươi tỷ.’ Tiểu Triệu trả lời.“Vậy tiên của đại ca tôi, chắc là có thể mua được……”Anh duõi ngón tay ra, đếm từng cái một từng cái một, đếm xong một lần lại giống như đã đếm loạn, lại đếm lại một lần nữa, sau đó lại đếm thêm một lần nữa, dứt khoát trực tiếp lắc đầu, không nhịn được nói: ‘Đếm không hết, tôi đếm không xuểi”Tiểu Triệu nghẹn họng trố mắt nhìn anhI Đếm không xuế?Đếm năm mươi tỷ, rất khó ư?Chẳng lẽ A Phi đến cả toán học tiểu học cũng không biết!Hay là tiền của Giang Ninh sự quá nhiều.Vi Thực Hoá ra thế giới của người có tiền, đều là như thế này.Tiểu Triệu nghĩ mãi mà không hiểu, chính Giang Ninh cũng không rõ.Anh có bao nhiêu tiền chính mình cũng không rõ ràng, huống chỉ là A Phi.Giờ phút này Giang Ninh vẫn nhàn nhã pha trà.