Tác giả:

Chương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói…

Chương 2002

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Thế giới ngầm dưới lòng đất của Hán Đô, đám người Anh Cẩu dọn dẹp một lần, hoàn cảnh cũng trở nên sạch sẽ hơn rất nhiều, cũng không có quá nhiều chuyện xúi quẩy hay chó má gì tới quấy rầy Giang Ninh.Anh ngược lại không nghĩ tới, Lý Thành Phong sẽ có lựa chọn như vậy.Đánh cược một ván.Có thể cược thắng hay không, hoàn toàn phụ thuộc vào nhà cái Giang Ninh này.“Có tin tức gì không?”Anh híp mắt đặt chén trà xuống: “Ngược lại là trốn rất kỹ.”“Chỉ là lần này, không có cách nào dùng thủ đoạn thông thường đi tranh giành.”Giang Ninh nở nụ cười, đây hình như không giống như lần đầu tiên, không phải cứ dựa vào vũ lực và trí lực là có thể tranh giành được quyền phổ võ thuật.Nhìn trên bàn, vừa mới có người đưa tới một tờ giấy, Giang Ninh vân cảm thấy có chút chuyện cần nghiền ngẫm.Tờ giấy là người của Lý Thành Phong đưa tới, phía trên đem nơi giấu quyền phổ và một số việc của Phương Ngân, đều nói cho Giang Ninh biết, mục đích của anh ta vô cùng rõ ràng.Lý Thành Phong muốn sống, muốn duy trì sự sinh tôn của nhà họ Lý, cho nên được ăn cả ngã về không anh ta cược một ván.Chắc là Phương Ngân bên kia không có cách nào cò kè mặc cả.“Nhưng anh dựa vào cái gì cho rằng, tôi bên này sẽ cho anh cơ hội chứ?”Giang Ninh giơ tay ra năm tờ giấy trên bàn, bàn tay dùng sức vò, tờ giấy bị bàn tay vò và ma sát đến vỡ nát thành các mảnh vụn!Lúc đó. Tải app truyệnhola dọc nhiều mỗi ngày nhé!Vùng ngoại ô Hán Đô, một tòa biệt thự tư nhân.?Che hầu phật nhị hầu yêu số không tây?Có thể có được loại biệt thự hạng sang này, thân phận ở Hán Đô chắc chắn không thấp, không phú thì quý.Mà chủ nhân của ngôi biệt thự này là người sưu tâm đồ cổ nổi tiếng ở Đông Hàn.Vệ sĩ canh phòng biệt thự vô cùng nghiêm ngặt, thậm chí là mời lính đánh †huê về chuyên môn phụ trách công tác bảo vệ, nhìn toàn thể căn biệt thự, năm bước một cái đình, mười bước một trạm gác, cho dù là bộ đội đặc chủng cũng không dễ dàng đột nhập vào!“Bị người khác để mắt tới rồi.”Một ông già ngồi ở đó, râu dài rũ xuống, dài đến tận lồ ng ngực của ông, lông mày thô rậm cong lên, nhìn vô cùng hiền lành.Mấy ngày nay thỉnh thoảng biệt thự lại có người đến dò xét, thậm chí còn thử đột nhập vào trong, ông làm sao không biết được chứ.Hơn nữa bên trong thành Hán Đô xảy ra chuyện lớn như vậy, ông lại càng không thể không biết.“Ông Takayama có chúng tôi ở đây, không có ai có thể tiến vào biệt thự nửa bước đánh cắp bất cứ bảo vật nào ở nơi này!”Đội trưởng đội vệ sĩ canh gác tự tin nói.  Lực lượng vệ sĩ bọn họ, cho dù so sánh với một số chuyên gia phòng ngự cũng sẽ không yếu hơn, người bình thường muốn tiến vào là chuyện không hề dễ dàng.“Không, núi này cao thì sẽ có núi khác cao hơn, người này giỏi thì cũng sẽ có người khác giỏi hơn.”

Thế giới ngầm dưới lòng đất của Hán Đô, đám người Anh Cẩu dọn dẹp một lần, hoàn cảnh cũng trở nên sạch sẽ hơn rất nhiều, cũng không có quá nhiều chuyện xúi quẩy hay chó má gì tới quấy rầy Giang Ninh.

Anh ngược lại không nghĩ tới, Lý Thành Phong sẽ có lựa chọn như vậy.

Đánh cược một ván.

Có thể cược thắng hay không, hoàn toàn phụ thuộc vào nhà cái Giang Ninh này.

“Có tin tức gì không?”

Anh híp mắt đặt chén trà xuống: “Ngược lại là trốn rất kỹ.”

“Chỉ là lần này, không có cách nào dùng thủ đoạn thông thường đi tranh giành.”

Giang Ninh nở nụ cười, đây hình như không giống như lần đầu tiên, không phải cứ dựa vào vũ lực và trí lực là có thể tranh giành được quyền phổ võ thuật.

Nhìn trên bàn, vừa mới có người đưa tới một tờ giấy, Giang Ninh vân cảm thấy có chút chuyện cần nghiền ngẫm.

Tờ giấy là người của Lý Thành Phong đưa tới, phía trên đem nơi giấu quyền phổ và một số việc của Phương Ngân, đều nói cho Giang Ninh biết, mục đích của anh ta vô cùng rõ ràng.

Lý Thành Phong muốn sống, muốn duy trì sự sinh tôn của nhà họ Lý, cho nên được ăn cả ngã về không anh ta cược một ván.

Chắc là Phương Ngân bên kia không có cách nào cò kè mặc cả.

“Nhưng anh dựa vào cái gì cho rằng, tôi bên này sẽ cho anh cơ hội chứ?”

Giang Ninh giơ tay ra năm tờ giấy trên bàn, bàn tay dùng sức vò, tờ giấy bị bàn tay vò và ma sát đến vỡ nát thành các mảnh vụn!

Lúc đó. Tải app truyệnhola dọc nhiều mỗi ngày nhé!

Vùng ngoại ô Hán Đô, một tòa biệt thự tư nhân.

?Che hầu phật nhị hầu yêu số không tây?

Có thể có được loại biệt thự hạng sang này, thân phận ở Hán Đô chắc chắn không thấp, không phú thì quý.

Mà chủ nhân của ngôi biệt thự này là người sưu tâm đồ cổ nổi tiếng ở Đông Hàn.

Vệ sĩ canh phòng biệt thự vô cùng nghiêm ngặt, thậm chí là mời lính đánh †huê về chuyên môn phụ trách công tác bảo vệ, nhìn toàn thể căn biệt thự, năm bước một cái đình, mười bước một trạm gác, cho dù là bộ đội đặc chủng cũng không dễ dàng đột nhập vào!

“Bị người khác để mắt tới rồi.”

Một ông già ngồi ở đó, râu dài rũ xuống, dài đến tận lồ ng ngực của ông, lông mày thô rậm cong lên, nhìn vô cùng hiền lành.

Mấy ngày nay thỉnh thoảng biệt thự lại có người đến dò xét, thậm chí còn thử đột nhập vào trong, ông làm sao không biết được chứ.

Hơn nữa bên trong thành Hán Đô xảy ra chuyện lớn như vậy, ông lại càng không thể không biết.

“Ông Takayama có chúng tôi ở đây, không có ai có thể tiến vào biệt thự nửa bước đánh cắp bất cứ bảo vật nào ở nơi này!”

Đội trưởng đội vệ sĩ canh gác tự tin nói.  Lực lượng vệ sĩ bọn họ, cho dù so sánh với một số chuyên gia phòng ngự cũng sẽ không yếu hơn, người bình thường muốn tiến vào là chuyện không hề dễ dàng.

“Không, núi này cao thì sẽ có núi khác cao hơn, người này giỏi thì cũng sẽ có người khác giỏi hơn.”

Siêu Cấp Phú Nhị ĐạiTác giả: Thiên LôiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1 Người được chọn tu tú nhất. Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải. “Nhanh!” “Nhanh!” Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải kẻ thù truyền kiếp. Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương như thế. Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt, dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi. Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay. Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra khói thuốc. “Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.” Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm bước chân nói đầy kính cẩn. Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền uy, không ai dám đắc tội. Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm thấy mình thấp kém đến cùng cực. “Nhớ tôi?” Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?” Nếu đổi thành người khác nói… Thế giới ngầm dưới lòng đất của Hán Đô, đám người Anh Cẩu dọn dẹp một lần, hoàn cảnh cũng trở nên sạch sẽ hơn rất nhiều, cũng không có quá nhiều chuyện xúi quẩy hay chó má gì tới quấy rầy Giang Ninh.Anh ngược lại không nghĩ tới, Lý Thành Phong sẽ có lựa chọn như vậy.Đánh cược một ván.Có thể cược thắng hay không, hoàn toàn phụ thuộc vào nhà cái Giang Ninh này.“Có tin tức gì không?”Anh híp mắt đặt chén trà xuống: “Ngược lại là trốn rất kỹ.”“Chỉ là lần này, không có cách nào dùng thủ đoạn thông thường đi tranh giành.”Giang Ninh nở nụ cười, đây hình như không giống như lần đầu tiên, không phải cứ dựa vào vũ lực và trí lực là có thể tranh giành được quyền phổ võ thuật.Nhìn trên bàn, vừa mới có người đưa tới một tờ giấy, Giang Ninh vân cảm thấy có chút chuyện cần nghiền ngẫm.Tờ giấy là người của Lý Thành Phong đưa tới, phía trên đem nơi giấu quyền phổ và một số việc của Phương Ngân, đều nói cho Giang Ninh biết, mục đích của anh ta vô cùng rõ ràng.Lý Thành Phong muốn sống, muốn duy trì sự sinh tôn của nhà họ Lý, cho nên được ăn cả ngã về không anh ta cược một ván.Chắc là Phương Ngân bên kia không có cách nào cò kè mặc cả.“Nhưng anh dựa vào cái gì cho rằng, tôi bên này sẽ cho anh cơ hội chứ?”Giang Ninh giơ tay ra năm tờ giấy trên bàn, bàn tay dùng sức vò, tờ giấy bị bàn tay vò và ma sát đến vỡ nát thành các mảnh vụn!Lúc đó. Tải app truyệnhola dọc nhiều mỗi ngày nhé!Vùng ngoại ô Hán Đô, một tòa biệt thự tư nhân.?Che hầu phật nhị hầu yêu số không tây?Có thể có được loại biệt thự hạng sang này, thân phận ở Hán Đô chắc chắn không thấp, không phú thì quý.Mà chủ nhân của ngôi biệt thự này là người sưu tâm đồ cổ nổi tiếng ở Đông Hàn.Vệ sĩ canh phòng biệt thự vô cùng nghiêm ngặt, thậm chí là mời lính đánh †huê về chuyên môn phụ trách công tác bảo vệ, nhìn toàn thể căn biệt thự, năm bước một cái đình, mười bước một trạm gác, cho dù là bộ đội đặc chủng cũng không dễ dàng đột nhập vào!“Bị người khác để mắt tới rồi.”Một ông già ngồi ở đó, râu dài rũ xuống, dài đến tận lồ ng ngực của ông, lông mày thô rậm cong lên, nhìn vô cùng hiền lành.Mấy ngày nay thỉnh thoảng biệt thự lại có người đến dò xét, thậm chí còn thử đột nhập vào trong, ông làm sao không biết được chứ.Hơn nữa bên trong thành Hán Đô xảy ra chuyện lớn như vậy, ông lại càng không thể không biết.“Ông Takayama có chúng tôi ở đây, không có ai có thể tiến vào biệt thự nửa bước đánh cắp bất cứ bảo vật nào ở nơi này!”Đội trưởng đội vệ sĩ canh gác tự tin nói.  Lực lượng vệ sĩ bọn họ, cho dù so sánh với một số chuyên gia phòng ngự cũng sẽ không yếu hơn, người bình thường muốn tiến vào là chuyện không hề dễ dàng.“Không, núi này cao thì sẽ có núi khác cao hơn, người này giỏi thì cũng sẽ có người khác giỏi hơn.”

Chương 2002