Cơ thể của một nàng tiên cá có thể xem là báu vật. Nước mắt của họ tạo nên những viên ngọc tinh ròng nhất, dòng máu thanh thuần của họ chính là liều thuốc k1ch thích ma cà rồng, mái tóc quyến rũ của họ dệt thành loại lụa tốt nhất, còn da thịt mềm mại của họ được người sói săn lùng hơn cả cao lương mỹ vị từ thiên đường. Những sinh vật bóng đêm hòa mình vào xã hội loài người, dùng cái lốp cừu của tầng lớp quý tộc, ngây thơ và cao quý, để che đậy sự man rợ của mình, cứ thế đánh chén những kẻ yếu đuối, bất lực. Genevieve Barlow, quen gọi Eve, là một cô gái trẻ vô cùng kỳ lạ. Cô có một bản chất quyến rũ và hấp dẫn, kể từ lần sinh nhật thứ mười tám cho đến khi hai mươi bốn tuổi, ngoại hình của cô dường như không hề thay đổi. Cô đã lừa chính quyền và lấy được cấp bậc để có một cuộc sống tốt hơn. Đặc biệt, Eve có một bí mật chẳng từng chia sẻ với ai. Cô vào nhà Moriarty, không chỉ để kiếm tiền mà còn để tìm sự thật về những gì đã xảy ra với mẹ cô gần hai thập kỷ trước. Thật không may, mọi…
Chương 51: 51: Cuộc Hẹn Ngọt Ngào 2
Sự Quyến Rũ Của Bóng ĐêmTác giả: Ash_knight17Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương TâyCơ thể của một nàng tiên cá có thể xem là báu vật. Nước mắt của họ tạo nên những viên ngọc tinh ròng nhất, dòng máu thanh thuần của họ chính là liều thuốc k1ch thích ma cà rồng, mái tóc quyến rũ của họ dệt thành loại lụa tốt nhất, còn da thịt mềm mại của họ được người sói săn lùng hơn cả cao lương mỹ vị từ thiên đường. Những sinh vật bóng đêm hòa mình vào xã hội loài người, dùng cái lốp cừu của tầng lớp quý tộc, ngây thơ và cao quý, để che đậy sự man rợ của mình, cứ thế đánh chén những kẻ yếu đuối, bất lực. Genevieve Barlow, quen gọi Eve, là một cô gái trẻ vô cùng kỳ lạ. Cô có một bản chất quyến rũ và hấp dẫn, kể từ lần sinh nhật thứ mười tám cho đến khi hai mươi bốn tuổi, ngoại hình của cô dường như không hề thay đổi. Cô đã lừa chính quyền và lấy được cấp bậc để có một cuộc sống tốt hơn. Đặc biệt, Eve có một bí mật chẳng từng chia sẻ với ai. Cô vào nhà Moriarty, không chỉ để kiếm tiền mà còn để tìm sự thật về những gì đã xảy ra với mẹ cô gần hai thập kỷ trước. Thật không may, mọi… Anh chào cô và khen cô."Hôm nay trông cô thật đáng yêu."Eve thoáng ngại ngùng."Cảm ơn, anh Sullivan.Ý tôi là Công tước Sullivan.Trông anh cũng rất bảnh đấy,"Cô cúi đầu."Cô không cần phải gọi tôi như vậy.Chúng ta là bạn mà, nên xưng tên chứ nhỉ? Tôi có thể gọi cô là Genevieve không?"Anh xin phép cô."Nếu không thì tôi sẽ gọi cô là cô Barlow."Mặc dù đã nói chuyện với nhau được một thời gian khá dài nhưng họ luôn xưng hô với nhau cách trang trọng.Có lẽ do họ chỉ nói vài việc cần thiết, sau đó thì đường ai nấy đi.Eve gật đầu."Anh có thể chứ.""Cô có thể gọi tôi là Noah."Noah nói, Eve cũng không tìm được lý do để từ chối.Anh nhìn phía sau cô và hỏi."Dì và người đánh xe của cô vẫn chưa chuẩn bị xong sao?"Eve quay lại thì thấy Eugene đang đứng ở cửa nhìn họ nói chuyện, như thể anh đang chờ tiễn con mình.Cô nói:"Dì Aubrey cảm thấy không được khỏe, dì muốn nghỉ ngơi.Xin đừng bận tâm.""Tôi rất tiếc về điều đó.Bà ổn chứ? Có lẽ sẽ tốt hơn nếu gọi bác sĩ đến khám cho bà."Noah gợi ý, Eve lắc đầu."Eugene đã gọi cho bác sĩ và bác sĩ sẽ đến đây sớm thôi.Cảm ơn anh đã hỏi thăm," Eve rất biết ơn vì sự quan tâm của Noah."Nếu vậy thì tốt quá." Noah trả lời, người đánh xe mở cửa xe ngựa cho cô.Eve không biết liệu tinh thần hiệp sĩ có tồn tại ở những người đàn ông khác hay không, nhưng cô chắc chắn rằng nó tồn tại trong người đàn ông này, cô khẽ mỉm cười.Giá như hôm nay cậu chủ kiêu ngạo của cô có mặt ở đây để xem thì hay biết mấy, cô nghĩ thầm, cô sẽ nói cho anh ta biết.Cô bước vào trong xe ngựa.Noah đi theo cô, ngồi ở phía bên kia ghế, người đánh xe đóng cửa lại.Cách xa thị trấn Meadow, trong dinh thự Moriarty, Vincent tốn một khoảng thời gian để chuẩn bị cho cuộc hẹn ngọt ngào của mình.Quản gia gõ cửa lần thứ hai."Mời vào.""Thưa cậu chủ Vincent." Alfie thấp đầu thông báo."Bà Annalise yêu cầu cậu mau chóng chuẩn bị để không đến đón cô Hooke muộn ạ."Vincent dùng ngón tay chải tóc."Mẹ tôi chẳng lịch sự gì cả.Tôi đang cố tỏ ra lịch lãm trước mặt cô Hooke như bà ta mong đợi thôi mà.Tất nhiên sẽ mất thời gian một chút rồi."Alfie bị kẹt giữa cậu chủ đang cố gắng chống đối bà Annalise và bà Annalise đang khè lửa vào anh bởi hành động của Vincent."Cậu có làm những gì tôi đã bảo tối qua không?" Đôi mắt của Vincent nhìn vào quản gia đang đi lấy áo khoác thông qua chiếc gương.Quản gia vội gật đầu."Tôi có, thưa cậu.Tối qua tôi đã tìm và thấy nó ở Đồi Thresk.""Đồi Thresk? Thảo nào con hamster kia muốn tôi lãng phí thời gian ở đó." Vincent nói, giơ hai tay lên.Alfie nhanh chóng đến bên Vincent giúp anh mặc áo khoác."Cô chủ Allie sao?" Alfie hỏi."Cậu chủ Vincent, như vậy sẽ hơi mất thời gian đó, vì Đồi Thresk nằm ở hướng ngược lại Thung lũng Hollow."Thị trấn ấy không xứng với những người đến từ Skellington hoặc Thung lũng Hollow.Đó là một thị trấn dành cho những người thuộc tầng lớp trung lưu và hạ lưu.Vincent cũng đoán được em gái mình đã nghe thấy cái tên đó từ miệng ai rồi, vì con bé chỉ chịu nói chuyện với một vài người thôi..
Anh chào cô và khen cô.
"Hôm nay trông cô thật đáng yêu."
Eve thoáng ngại ngùng.
"Cảm ơn, anh Sullivan.
Ý tôi là Công tước Sullivan.
Trông anh cũng rất bảnh đấy,"
Cô cúi đầu.
"Cô không cần phải gọi tôi như vậy.
Chúng ta là bạn mà, nên xưng tên chứ nhỉ? Tôi có thể gọi cô là Genevieve không?"
Anh xin phép cô.
"Nếu không thì tôi sẽ gọi cô là cô Barlow."
Mặc dù đã nói chuyện với nhau được một thời gian khá dài nhưng họ luôn xưng hô với nhau cách trang trọng.
Có lẽ do họ chỉ nói vài việc cần thiết, sau đó thì đường ai nấy đi.
Eve gật đầu.
"Anh có thể chứ."
"Cô có thể gọi tôi là Noah."
Noah nói, Eve cũng không tìm được lý do để từ chối.
Anh nhìn phía sau cô và hỏi.
"Dì và người đánh xe của cô vẫn chưa chuẩn bị xong sao?"
Eve quay lại thì thấy Eugene đang đứng ở cửa nhìn họ nói chuyện, như thể anh đang chờ tiễn con mình.
Cô nói:
"Dì Aubrey cảm thấy không được khỏe, dì muốn nghỉ ngơi.
Xin đừng bận tâm."
"Tôi rất tiếc về điều đó.
Bà ổn chứ? Có lẽ sẽ tốt hơn nếu gọi bác sĩ đến khám cho bà."
Noah gợi ý, Eve lắc đầu.
"Eugene đã gọi cho bác sĩ và bác sĩ sẽ đến đây sớm thôi.
Cảm ơn anh đã hỏi thăm," Eve rất biết ơn vì sự quan tâm của Noah.
"Nếu vậy thì tốt quá." Noah trả lời, người đánh xe mở cửa xe ngựa cho cô.
Eve không biết liệu tinh thần hiệp sĩ có tồn tại ở những người đàn ông khác hay không, nhưng cô chắc chắn rằng nó tồn tại trong người đàn ông này, cô khẽ mỉm cười.
Giá như hôm nay cậu chủ kiêu ngạo của cô có mặt ở đây để xem thì hay biết mấy, cô nghĩ thầm, cô sẽ nói cho anh ta biết.
Cô bước vào trong xe ngựa.
Noah đi theo cô, ngồi ở phía bên kia ghế, người đánh xe đóng cửa lại.
Cách xa thị trấn Meadow, trong dinh thự Moriarty, Vincent tốn một khoảng thời gian để chuẩn bị cho cuộc hẹn ngọt ngào của mình.
Quản gia gõ cửa lần thứ hai.
"Mời vào."
"Thưa cậu chủ Vincent." Alfie thấp đầu thông báo.
"Bà Annalise yêu cầu cậu mau chóng chuẩn bị để không đến đón cô Hooke muộn ạ."
Vincent dùng ngón tay chải tóc.
"Mẹ tôi chẳng lịch sự gì cả.
Tôi đang cố tỏ ra lịch lãm trước mặt cô Hooke như bà ta mong đợi thôi mà.
Tất nhiên sẽ mất thời gian một chút rồi."
Alfie bị kẹt giữa cậu chủ đang cố gắng chống đối bà Annalise và bà Annalise đang khè lửa vào anh bởi hành động của Vincent.
"Cậu có làm những gì tôi đã bảo tối qua không?" Đôi mắt của Vincent nhìn vào quản gia đang đi lấy áo khoác thông qua chiếc gương.
Quản gia vội gật đầu.
"Tôi có, thưa cậu.
Tối qua tôi đã tìm và thấy nó ở Đồi Thresk."
"Đồi Thresk? Thảo nào con hamster kia muốn tôi lãng phí thời gian ở đó." Vincent nói, giơ hai tay lên.
Alfie nhanh chóng đến bên Vincent giúp anh mặc áo khoác.
"Cô chủ Allie sao?" Alfie hỏi.
"Cậu chủ Vincent, như vậy sẽ hơi mất thời gian đó, vì Đồi Thresk nằm ở hướng ngược lại Thung lũng Hollow."
Thị trấn ấy không xứng với những người đến từ Skellington hoặc Thung lũng Hollow.
Đó là một thị trấn dành cho những người thuộc tầng lớp trung lưu và hạ lưu.
Vincent cũng đoán được em gái mình đã nghe thấy cái tên đó từ miệng ai rồi, vì con bé chỉ chịu nói chuyện với một vài người thôi..
Sự Quyến Rũ Của Bóng ĐêmTác giả: Ash_knight17Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương TâyCơ thể của một nàng tiên cá có thể xem là báu vật. Nước mắt của họ tạo nên những viên ngọc tinh ròng nhất, dòng máu thanh thuần của họ chính là liều thuốc k1ch thích ma cà rồng, mái tóc quyến rũ của họ dệt thành loại lụa tốt nhất, còn da thịt mềm mại của họ được người sói săn lùng hơn cả cao lương mỹ vị từ thiên đường. Những sinh vật bóng đêm hòa mình vào xã hội loài người, dùng cái lốp cừu của tầng lớp quý tộc, ngây thơ và cao quý, để che đậy sự man rợ của mình, cứ thế đánh chén những kẻ yếu đuối, bất lực. Genevieve Barlow, quen gọi Eve, là một cô gái trẻ vô cùng kỳ lạ. Cô có một bản chất quyến rũ và hấp dẫn, kể từ lần sinh nhật thứ mười tám cho đến khi hai mươi bốn tuổi, ngoại hình của cô dường như không hề thay đổi. Cô đã lừa chính quyền và lấy được cấp bậc để có một cuộc sống tốt hơn. Đặc biệt, Eve có một bí mật chẳng từng chia sẻ với ai. Cô vào nhà Moriarty, không chỉ để kiếm tiền mà còn để tìm sự thật về những gì đã xảy ra với mẹ cô gần hai thập kỷ trước. Thật không may, mọi… Anh chào cô và khen cô."Hôm nay trông cô thật đáng yêu."Eve thoáng ngại ngùng."Cảm ơn, anh Sullivan.Ý tôi là Công tước Sullivan.Trông anh cũng rất bảnh đấy,"Cô cúi đầu."Cô không cần phải gọi tôi như vậy.Chúng ta là bạn mà, nên xưng tên chứ nhỉ? Tôi có thể gọi cô là Genevieve không?"Anh xin phép cô."Nếu không thì tôi sẽ gọi cô là cô Barlow."Mặc dù đã nói chuyện với nhau được một thời gian khá dài nhưng họ luôn xưng hô với nhau cách trang trọng.Có lẽ do họ chỉ nói vài việc cần thiết, sau đó thì đường ai nấy đi.Eve gật đầu."Anh có thể chứ.""Cô có thể gọi tôi là Noah."Noah nói, Eve cũng không tìm được lý do để từ chối.Anh nhìn phía sau cô và hỏi."Dì và người đánh xe của cô vẫn chưa chuẩn bị xong sao?"Eve quay lại thì thấy Eugene đang đứng ở cửa nhìn họ nói chuyện, như thể anh đang chờ tiễn con mình.Cô nói:"Dì Aubrey cảm thấy không được khỏe, dì muốn nghỉ ngơi.Xin đừng bận tâm.""Tôi rất tiếc về điều đó.Bà ổn chứ? Có lẽ sẽ tốt hơn nếu gọi bác sĩ đến khám cho bà."Noah gợi ý, Eve lắc đầu."Eugene đã gọi cho bác sĩ và bác sĩ sẽ đến đây sớm thôi.Cảm ơn anh đã hỏi thăm," Eve rất biết ơn vì sự quan tâm của Noah."Nếu vậy thì tốt quá." Noah trả lời, người đánh xe mở cửa xe ngựa cho cô.Eve không biết liệu tinh thần hiệp sĩ có tồn tại ở những người đàn ông khác hay không, nhưng cô chắc chắn rằng nó tồn tại trong người đàn ông này, cô khẽ mỉm cười.Giá như hôm nay cậu chủ kiêu ngạo của cô có mặt ở đây để xem thì hay biết mấy, cô nghĩ thầm, cô sẽ nói cho anh ta biết.Cô bước vào trong xe ngựa.Noah đi theo cô, ngồi ở phía bên kia ghế, người đánh xe đóng cửa lại.Cách xa thị trấn Meadow, trong dinh thự Moriarty, Vincent tốn một khoảng thời gian để chuẩn bị cho cuộc hẹn ngọt ngào của mình.Quản gia gõ cửa lần thứ hai."Mời vào.""Thưa cậu chủ Vincent." Alfie thấp đầu thông báo."Bà Annalise yêu cầu cậu mau chóng chuẩn bị để không đến đón cô Hooke muộn ạ."Vincent dùng ngón tay chải tóc."Mẹ tôi chẳng lịch sự gì cả.Tôi đang cố tỏ ra lịch lãm trước mặt cô Hooke như bà ta mong đợi thôi mà.Tất nhiên sẽ mất thời gian một chút rồi."Alfie bị kẹt giữa cậu chủ đang cố gắng chống đối bà Annalise và bà Annalise đang khè lửa vào anh bởi hành động của Vincent."Cậu có làm những gì tôi đã bảo tối qua không?" Đôi mắt của Vincent nhìn vào quản gia đang đi lấy áo khoác thông qua chiếc gương.Quản gia vội gật đầu."Tôi có, thưa cậu.Tối qua tôi đã tìm và thấy nó ở Đồi Thresk.""Đồi Thresk? Thảo nào con hamster kia muốn tôi lãng phí thời gian ở đó." Vincent nói, giơ hai tay lên.Alfie nhanh chóng đến bên Vincent giúp anh mặc áo khoác."Cô chủ Allie sao?" Alfie hỏi."Cậu chủ Vincent, như vậy sẽ hơi mất thời gian đó, vì Đồi Thresk nằm ở hướng ngược lại Thung lũng Hollow."Thị trấn ấy không xứng với những người đến từ Skellington hoặc Thung lũng Hollow.Đó là một thị trấn dành cho những người thuộc tầng lớp trung lưu và hạ lưu.Vincent cũng đoán được em gái mình đã nghe thấy cái tên đó từ miệng ai rồi, vì con bé chỉ chịu nói chuyện với một vài người thôi..