Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…
Chương 25: 25: Thờ Ơ
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… So sánh với chị gái thì Lạc Nhiên có vẻ hơi vụng về, ngay cả đánh vần cũng chưa học được.Nhưng mà, đây mới chính là tốc độ của người bình thường.“Cha nó à, Tiểu Di thông minh quá, em có cảm giác trường tiểu học trong thôn đã không thể chứa được con bé rồi.”Lúc bà học thuộc bảng cửu chương thì học rõng rã nửa tháng mới nhớ được, còn Lạc Di thì chỉ nửa ngày mà đã học thuộc làu như cháo chảy.Đây là tư chất thần tiên gì vậy?Ngược lại thì Lạc Quốc Vinh muốn để cho con gái học tiểu học trên công xã, chất lượng giáo dục chắc chắn sẽ tốt hơn.Nhưng mà chuyện này không thực tế, trường cách nhà quá xa, đi học có chút phiền phức.“Anh cũng cảm thấy như vậy, nếu như trường tiểu học công xã biết Tiểu Di thông minh như vậy thì chắc chắn sẽ muốn cướp con bé.”Lạc Di không nhịn được mà che mặt cười trộm: “Cha mẹ, con cảm thấy hai người hơi mơ màng rồi đấy, bây giờ không phải là nên nghĩ cách thuyết phục bà nội sao?”Thôn Lạc Gia không có trường tiểu học, muốn đi học thì phải đi đến thôn Hồng Tinh bên cạnh, cách mấy cây số để đi học.Mấy đứa nhỏ trong hn lớn đều đang học tiểu học ở đó, bây giờ con trai của nhà anh hai - Lạc Tiểu Binh đang học ở đó, mấy đứa nhỏ nhà anh cả thì đã học trung học trên công xã rồi.“Sợ gì chứ? Hoặc là ở riêng, hoặc là cho con đi học.” Lạc Quốc Vinh rất cứng miệng, nhưng mà trong lòng cũng rất chột dạ, ông biết để mẹ ông bỏ tiền ra thì còn khó hơn lên trời: “Cũng không biết là bên chỗ anh Lý cho thuận lợi không nữa, ôi.”Thảo dược phải phơi khô, rồi bào chế, không phải ngày một ngày hai là có thể hoàn thành ngay được.Người nhà học Lạc cố ý làm lơ Lạc Di, không nhìn đến sự tồn tại của cô, nhưng mà Lạc Di không thèm để ý chút nào cả, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nên làm việc thì làm việc, nên học tập thì học tập, làm bà cụ tức đến nỗi thầm mắng là đồ đần.Ngày mùa qua đi, trường học lại khôi phục lại dạy học như bình thường, Ba đứa con nhà bác cả đều đến trường trung học ở công xã để đi học, trong nhà lập tức yên tĩnh hơn rất nhiều.Điều kỳ quái nhất chính là, Lạc Xuân Mai thường xuyên ở nhà nói là nên học thì đều đã học được cả rồi, bây giờ là giai đoạn ôn tập quan trọng nhất, phải ở nhà đọc sách thật kỹ, có gì không hiểu lại đến trường hỏi giáo viên..
So sánh với chị gái thì Lạc Nhiên có vẻ hơi vụng về, ngay cả đánh vần cũng chưa học được.
Nhưng mà, đây mới chính là tốc độ của người bình thường.
“Cha nó à, Tiểu Di thông minh quá, em có cảm giác trường tiểu học trong thôn đã không thể chứa được con bé rồi.
”Lúc bà học thuộc bảng cửu chương thì học rõng rã nửa tháng mới nhớ được, còn Lạc Di thì chỉ nửa ngày mà đã học thuộc làu như cháo chảy.
Đây là tư chất thần tiên gì vậy?Ngược lại thì Lạc Quốc Vinh muốn để cho con gái học tiểu học trên công xã, chất lượng giáo dục chắc chắn sẽ tốt hơn.
Nhưng mà chuyện này không thực tế, trường cách nhà quá xa, đi học có chút phiền phức.
“Anh cũng cảm thấy như vậy, nếu như trường tiểu học công xã biết Tiểu Di thông minh như vậy thì chắc chắn sẽ muốn cướp con bé.
”Lạc Di không nhịn được mà che mặt cười trộm: “Cha mẹ, con cảm thấy hai người hơi mơ màng rồi đấy, bây giờ không phải là nên nghĩ cách thuyết phục bà nội sao?”Thôn Lạc Gia không có trường tiểu học, muốn đi học thì phải đi đến thôn Hồng Tinh bên cạnh, cách mấy cây số để đi học.
Mấy đứa nhỏ trong hn lớn đều đang học tiểu học ở đó, bây giờ con trai của nhà anh hai - Lạc Tiểu Binh đang học ở đó, mấy đứa nhỏ nhà anh cả thì đã học trung học trên công xã rồi.
“Sợ gì chứ? Hoặc là ở riêng, hoặc là cho con đi học.
” Lạc Quốc Vinh rất cứng miệng, nhưng mà trong lòng cũng rất chột dạ, ông biết để mẹ ông bỏ tiền ra thì còn khó hơn lên trời: “Cũng không biết là bên chỗ anh Lý cho thuận lợi không nữa, ôi.
”Thảo dược phải phơi khô, rồi bào chế, không phải ngày một ngày hai là có thể hoàn thành ngay được.
Người nhà học Lạc cố ý làm lơ Lạc Di, không nhìn đến sự tồn tại của cô, nhưng mà Lạc Di không thèm để ý chút nào cả, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nên làm việc thì làm việc, nên học tập thì học tập, làm bà cụ tức đến nỗi thầm mắng là đồ đần.
Ngày mùa qua đi, trường học lại khôi phục lại dạy học như bình thường, Ba đứa con nhà bác cả đều đến trường trung học ở công xã để đi học, trong nhà lập tức yên tĩnh hơn rất nhiều.
Điều kỳ quái nhất chính là, Lạc Xuân Mai thường xuyên ở nhà nói là nên học thì đều đã học được cả rồi, bây giờ là giai đoạn ôn tập quan trọng nhất, phải ở nhà đọc sách thật kỹ, có gì không hiểu lại đến trường hỏi giáo viên.
.
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… So sánh với chị gái thì Lạc Nhiên có vẻ hơi vụng về, ngay cả đánh vần cũng chưa học được.Nhưng mà, đây mới chính là tốc độ của người bình thường.“Cha nó à, Tiểu Di thông minh quá, em có cảm giác trường tiểu học trong thôn đã không thể chứa được con bé rồi.”Lúc bà học thuộc bảng cửu chương thì học rõng rã nửa tháng mới nhớ được, còn Lạc Di thì chỉ nửa ngày mà đã học thuộc làu như cháo chảy.Đây là tư chất thần tiên gì vậy?Ngược lại thì Lạc Quốc Vinh muốn để cho con gái học tiểu học trên công xã, chất lượng giáo dục chắc chắn sẽ tốt hơn.Nhưng mà chuyện này không thực tế, trường cách nhà quá xa, đi học có chút phiền phức.“Anh cũng cảm thấy như vậy, nếu như trường tiểu học công xã biết Tiểu Di thông minh như vậy thì chắc chắn sẽ muốn cướp con bé.”Lạc Di không nhịn được mà che mặt cười trộm: “Cha mẹ, con cảm thấy hai người hơi mơ màng rồi đấy, bây giờ không phải là nên nghĩ cách thuyết phục bà nội sao?”Thôn Lạc Gia không có trường tiểu học, muốn đi học thì phải đi đến thôn Hồng Tinh bên cạnh, cách mấy cây số để đi học.Mấy đứa nhỏ trong hn lớn đều đang học tiểu học ở đó, bây giờ con trai của nhà anh hai - Lạc Tiểu Binh đang học ở đó, mấy đứa nhỏ nhà anh cả thì đã học trung học trên công xã rồi.“Sợ gì chứ? Hoặc là ở riêng, hoặc là cho con đi học.” Lạc Quốc Vinh rất cứng miệng, nhưng mà trong lòng cũng rất chột dạ, ông biết để mẹ ông bỏ tiền ra thì còn khó hơn lên trời: “Cũng không biết là bên chỗ anh Lý cho thuận lợi không nữa, ôi.”Thảo dược phải phơi khô, rồi bào chế, không phải ngày một ngày hai là có thể hoàn thành ngay được.Người nhà học Lạc cố ý làm lơ Lạc Di, không nhìn đến sự tồn tại của cô, nhưng mà Lạc Di không thèm để ý chút nào cả, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nên làm việc thì làm việc, nên học tập thì học tập, làm bà cụ tức đến nỗi thầm mắng là đồ đần.Ngày mùa qua đi, trường học lại khôi phục lại dạy học như bình thường, Ba đứa con nhà bác cả đều đến trường trung học ở công xã để đi học, trong nhà lập tức yên tĩnh hơn rất nhiều.Điều kỳ quái nhất chính là, Lạc Xuân Mai thường xuyên ở nhà nói là nên học thì đều đã học được cả rồi, bây giờ là giai đoạn ôn tập quan trọng nhất, phải ở nhà đọc sách thật kỹ, có gì không hiểu lại đến trường hỏi giáo viên..