Tác giả:

Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…

Chương 95: Chương 95

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Vương Hải Yến chau mày, trông như thể đang vô cùng nôn nóng: “Tôi đã tìm khắp nơi mấy lần rồi, nhưng không thấy.”Thầy toán bèn nhíu mày: “Vậy cũng chẳng có gì chứng minh trò Lạc Di lấy chứ, không bằng không cứ, những lời như thế cô không nên nói lung tung.”Ai mà không thích học trò thông minh? Là thầy dạy toán, gặp được một học sinh có năng lực cực cao như Lạc Di, thầy toán cũng rất thích.Tính nhẩm cũng thuộc về toán học, học sinh của mình giành giải, thầy cũng được thơm lây.Vương Hải Yến căm giận trừng mắt nhìn Lạc Di: “Trừ thầy và tôi cùng với hiệu trưởng từng vào phòng làm việc thì chỉ có Lạc Di từng vào, thầy với hiệu trưởng không thể là thủ phạm trộm tiền của tôi, vậy chỉ có nó thôi, nhà nó nghèo, tầm nhìn hạn hẹp, thấy tiền hoa mắt, người như thế, tôi thấy nhiều rồi.”Bà ta chỉ thẳng vào cô nhóc đang mím môi nghiêm mặt: “Lạc Di, mới vài tuổi đầu đã thấy tiền là sáng mắt, phẩm hạnh không tốt, có học sinh như mày, người làm thầy cô đều cảm thấy thẹn.”Bà ta mở miệng liền chụp mũ trộm cắp, kết luận phẩm hạnh không tốt, khiến mọi người đều hoa mắt.Lạc Di nghe đến đó thì còn gì không hiểu đâu, lòng cô như trầm xuống: “Em không lấy.”“Không lấy?” Vương Hải Yến lớn tiếng quát to, “Vậy thì tự chứng minh cho mọi người xem đi.”Học sinh trong lớp còn đang hoang mang, các bạn lớp khác đã tràn sang, vây kín ngoài cửa hóng chuyện.Thầy toán đau đầu nhìn cảnh tượng trước mắt, cứ tiếp tục như thế thật sự không ổn, thầy bèn giục một học sinh đi tìm thầy hiệu trưởng tới.Lạc Di hỏi: “Em phải chứng minh thế nào?”Vương Hải Yến lạnh lẽo nhìn cô: “Lục soát trên người, cả túi sách nữa, ngăn bàn cũng không bỏ qua, nếu không tìm ra thì tôi sẽ xin lỗi.”Bà ta vừa nói thế liền có mấy học sinh lớn gan đứng ra nói.“Lạc Di, cứ để cô giáo tìm đi, như thế mới dễ chứng minh sự trong sạch của cậu.”“Không làm thì không sợ, chúng mình tin tưởng cậu.”Nhìn vào ánh mắt đắc thắng của Vương Hải Yến cùng vẻ mặt tự tin chắc chắn của bà ta, Lạc Di chỉ muốn chửi thầm, còn gì không rõ nữa đây? Trước mắt rõ ràng là một cái bẫy, chỉ chờ cô đạp bước vào:“Cô Vương, em biết cô có bí mật không thể nói, cũng biết nguyên do cô cứ điên cuồng nhắm vào làm hại em.”“Tao không có bí mật, mày không cần dây dưa kéo dài thời gian, hiệu trưởng tới cũng không cứu được mày đâu.” Vương Hải Yến đã kích động hoàn toàn, bà ta chỉ đại vào hai học sinh nam trong lớp, “Hai đứa qua lục đi.”Hai bạn học sinh nam kia đều ngẩn ra, chẳng biết phải làm sao, cả hai đều cảm thấy làm thế không ổn, nếu muốn soát người thì cũng phải gọi nữ sinh khác đến soát chứ?Vương Hải Yến thúc giục liên tục, thấy học sinh không chịu đi thì bèn quyết định tự mình ra tay, bà ta còn nhếch môi cười lạnh với Lạc Di một cái, không hề che giấu ác ý.Lạc Di vẫn lạnh nhạt nhìn bà ta, trong đầu đang điên cuồng lục tìm cách thoát khỏi cái bẫy này, để đối phó với cô, Vương Hải Yến đã bày ra một cái lồng khá kín.Nhưng trên đời làm gì có chiếc lồng nào kín kẽ hoàn toàn.Chi bằng, tương kế tựu kế, cho bà ta nếm mùi gậy ông đập lưng ông.Trình Tuệ cùng Lạc Tiểu Binh không hẹn mà cùng nhào tới trước mặt Lạc Di, kiên quyết không cho phép cô Vương đó làm xằng làm bậy, còn gào ầm lên rằng cô giáo đánh học sinh rồi.

Vương Hải Yến chau mày, trông như thể đang vô cùng nôn nóng: “Tôi đã tìm khắp nơi mấy lần rồi, nhưng không thấy.”

Thầy toán bèn nhíu mày: “Vậy cũng chẳng có gì chứng minh trò Lạc Di lấy chứ, không bằng không cứ, những lời như thế cô không nên nói lung tung.”

Ai mà không thích học trò thông minh? Là thầy dạy toán, gặp được một học sinh có năng lực cực cao như Lạc Di, thầy toán cũng rất thích.

Tính nhẩm cũng thuộc về toán học, học sinh của mình giành giải, thầy cũng được thơm lây.

Vương Hải Yến căm giận trừng mắt nhìn Lạc Di: “Trừ thầy và tôi cùng với hiệu trưởng từng vào phòng làm việc thì chỉ có Lạc Di từng vào, thầy với hiệu trưởng không thể là thủ phạm trộm tiền của tôi, vậy chỉ có nó thôi, nhà nó nghèo, tầm nhìn hạn hẹp, thấy tiền hoa mắt, người như thế, tôi thấy nhiều rồi.”

Bà ta chỉ thẳng vào cô nhóc đang mím môi nghiêm mặt: “Lạc Di, mới vài tuổi đầu đã thấy tiền là sáng mắt, phẩm hạnh không tốt, có học sinh như mày, người làm thầy cô đều cảm thấy thẹn.”

Bà ta mở miệng liền chụp mũ trộm cắp, kết luận phẩm hạnh không tốt, khiến mọi người đều hoa mắt.

Lạc Di nghe đến đó thì còn gì không hiểu đâu, lòng cô như trầm xuống: “Em không lấy.”

“Không lấy?” Vương Hải Yến lớn tiếng quát to, “Vậy thì tự chứng minh cho mọi người xem đi.”

Học sinh trong lớp còn đang hoang mang, các bạn lớp khác đã tràn sang, vây kín ngoài cửa hóng chuyện.

Thầy toán đau đầu nhìn cảnh tượng trước mắt, cứ tiếp tục như thế thật sự không ổn, thầy bèn giục một học sinh đi tìm thầy hiệu trưởng tới.

Lạc Di hỏi: “Em phải chứng minh thế nào?”

Vương Hải Yến lạnh lẽo nhìn cô: “Lục soát trên người, cả túi sách nữa, ngăn bàn cũng không bỏ qua, nếu không tìm ra thì tôi sẽ xin lỗi.”

Bà ta vừa nói thế liền có mấy học sinh lớn gan đứng ra nói.

“Lạc Di, cứ để cô giáo tìm đi, như thế mới dễ chứng minh sự trong sạch của cậu.”

“Không làm thì không sợ, chúng mình tin tưởng cậu.”

Nhìn vào ánh mắt đắc thắng của Vương Hải Yến cùng vẻ mặt tự tin chắc chắn của bà ta, Lạc Di chỉ muốn chửi thầm, còn gì không rõ nữa đây? Trước mắt rõ ràng là một cái bẫy, chỉ chờ cô đạp bước vào:

“Cô Vương, em biết cô có bí mật không thể nói, cũng biết nguyên do cô cứ điên cuồng nhắm vào làm hại em.”

“Tao không có bí mật, mày không cần dây dưa kéo dài thời gian, hiệu trưởng tới cũng không cứu được mày đâu.” Vương Hải Yến đã kích động hoàn toàn, bà ta chỉ đại vào hai học sinh nam trong lớp, “Hai đứa qua lục đi.”

Hai bạn học sinh nam kia đều ngẩn ra, chẳng biết phải làm sao, cả hai đều cảm thấy làm thế không ổn, nếu muốn soát người thì cũng phải gọi nữ sinh khác đến soát chứ?

Vương Hải Yến thúc giục liên tục, thấy học sinh không chịu đi thì bèn quyết định tự mình ra tay, bà ta còn nhếch môi cười lạnh với Lạc Di một cái, không hề che giấu ác ý.

Lạc Di vẫn lạnh nhạt nhìn bà ta, trong đầu đang điên cuồng lục tìm cách thoát khỏi cái bẫy này, để đối phó với cô, Vương Hải Yến đã bày ra một cái lồng khá kín.

Nhưng trên đời làm gì có chiếc lồng nào kín kẽ hoàn toàn.

Chi bằng, tương kế tựu kế, cho bà ta nếm mùi gậy ông đập lưng ông.

Trình Tuệ cùng Lạc Tiểu Binh không hẹn mà cùng nhào tới trước mặt Lạc Di, kiên quyết không cho phép cô Vương đó làm xằng làm bậy, còn gào ầm lên rằng cô giáo đánh học sinh rồi.

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Vương Hải Yến chau mày, trông như thể đang vô cùng nôn nóng: “Tôi đã tìm khắp nơi mấy lần rồi, nhưng không thấy.”Thầy toán bèn nhíu mày: “Vậy cũng chẳng có gì chứng minh trò Lạc Di lấy chứ, không bằng không cứ, những lời như thế cô không nên nói lung tung.”Ai mà không thích học trò thông minh? Là thầy dạy toán, gặp được một học sinh có năng lực cực cao như Lạc Di, thầy toán cũng rất thích.Tính nhẩm cũng thuộc về toán học, học sinh của mình giành giải, thầy cũng được thơm lây.Vương Hải Yến căm giận trừng mắt nhìn Lạc Di: “Trừ thầy và tôi cùng với hiệu trưởng từng vào phòng làm việc thì chỉ có Lạc Di từng vào, thầy với hiệu trưởng không thể là thủ phạm trộm tiền của tôi, vậy chỉ có nó thôi, nhà nó nghèo, tầm nhìn hạn hẹp, thấy tiền hoa mắt, người như thế, tôi thấy nhiều rồi.”Bà ta chỉ thẳng vào cô nhóc đang mím môi nghiêm mặt: “Lạc Di, mới vài tuổi đầu đã thấy tiền là sáng mắt, phẩm hạnh không tốt, có học sinh như mày, người làm thầy cô đều cảm thấy thẹn.”Bà ta mở miệng liền chụp mũ trộm cắp, kết luận phẩm hạnh không tốt, khiến mọi người đều hoa mắt.Lạc Di nghe đến đó thì còn gì không hiểu đâu, lòng cô như trầm xuống: “Em không lấy.”“Không lấy?” Vương Hải Yến lớn tiếng quát to, “Vậy thì tự chứng minh cho mọi người xem đi.”Học sinh trong lớp còn đang hoang mang, các bạn lớp khác đã tràn sang, vây kín ngoài cửa hóng chuyện.Thầy toán đau đầu nhìn cảnh tượng trước mắt, cứ tiếp tục như thế thật sự không ổn, thầy bèn giục một học sinh đi tìm thầy hiệu trưởng tới.Lạc Di hỏi: “Em phải chứng minh thế nào?”Vương Hải Yến lạnh lẽo nhìn cô: “Lục soát trên người, cả túi sách nữa, ngăn bàn cũng không bỏ qua, nếu không tìm ra thì tôi sẽ xin lỗi.”Bà ta vừa nói thế liền có mấy học sinh lớn gan đứng ra nói.“Lạc Di, cứ để cô giáo tìm đi, như thế mới dễ chứng minh sự trong sạch của cậu.”“Không làm thì không sợ, chúng mình tin tưởng cậu.”Nhìn vào ánh mắt đắc thắng của Vương Hải Yến cùng vẻ mặt tự tin chắc chắn của bà ta, Lạc Di chỉ muốn chửi thầm, còn gì không rõ nữa đây? Trước mắt rõ ràng là một cái bẫy, chỉ chờ cô đạp bước vào:“Cô Vương, em biết cô có bí mật không thể nói, cũng biết nguyên do cô cứ điên cuồng nhắm vào làm hại em.”“Tao không có bí mật, mày không cần dây dưa kéo dài thời gian, hiệu trưởng tới cũng không cứu được mày đâu.” Vương Hải Yến đã kích động hoàn toàn, bà ta chỉ đại vào hai học sinh nam trong lớp, “Hai đứa qua lục đi.”Hai bạn học sinh nam kia đều ngẩn ra, chẳng biết phải làm sao, cả hai đều cảm thấy làm thế không ổn, nếu muốn soát người thì cũng phải gọi nữ sinh khác đến soát chứ?Vương Hải Yến thúc giục liên tục, thấy học sinh không chịu đi thì bèn quyết định tự mình ra tay, bà ta còn nhếch môi cười lạnh với Lạc Di một cái, không hề che giấu ác ý.Lạc Di vẫn lạnh nhạt nhìn bà ta, trong đầu đang điên cuồng lục tìm cách thoát khỏi cái bẫy này, để đối phó với cô, Vương Hải Yến đã bày ra một cái lồng khá kín.Nhưng trên đời làm gì có chiếc lồng nào kín kẽ hoàn toàn.Chi bằng, tương kế tựu kế, cho bà ta nếm mùi gậy ông đập lưng ông.Trình Tuệ cùng Lạc Tiểu Binh không hẹn mà cùng nhào tới trước mặt Lạc Di, kiên quyết không cho phép cô Vương đó làm xằng làm bậy, còn gào ầm lên rằng cô giáo đánh học sinh rồi.

Chương 95: Chương 95