Năm 1975, sau thanh minh, trải qua mấy cơn mưa xuân nên khắp nơi đầy những mảng xanh mướt tươi tốt. Giữa những dãy núi là mấy chục hộ gia đình. Bây giờ không phải ngày mùa, đã hết buổi sáng, người nhà họ Tô đang ngồi ăn cơm trưa trong nhà. Dân quê lúc ăn cơm thường không chú ý gì cả, không có bàn ghế, mà một nhà bảy miệng ăn quay quanh một nồi lớn, bát đĩa đựng đồ ăn với bát ăn cơm rồi cốc chén đều được đặt luôn dưới đất. Lúc ăn cơm, Tô Bảo Trung thường phải uống một chén rượu gạo trước. Ông nhấp một hớp rượu, vợ ông là Trần Tú Vân ngồi bên cầm một ống trúc dài, để xuống dưới đáy nồi rồi thổi. Ánh lửa lập tức vượng lên, đốm lửa nhỏ tanh tách bay lên, củi càng cháy to hơn. Trong chiếc nồi ở chính giữa là năm sáu quả ớt chua cay nổi lên. Bà đang nấu một nồi canh chua cay, rồi thả rau dại tươi vào trong canh, măng khô màu vàng, bảy tám lát thịt khô thái mỏng, rồi dùng đũa quấy. Nồi canh ùng ục nổi bong bóng, khiến người ta không nhịn được mà nuốt nước bọt. Trần Tú Vân mở nắp chiếc nồi ở…

Chương 35: 35: Nháy Mắt Với Ai

Thập Niên 70 Xuyên Thành Cô Chị Xinh Đẹp Làm TinhTác giả: Tùng Thử Tuý NgưTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNăm 1975, sau thanh minh, trải qua mấy cơn mưa xuân nên khắp nơi đầy những mảng xanh mướt tươi tốt. Giữa những dãy núi là mấy chục hộ gia đình. Bây giờ không phải ngày mùa, đã hết buổi sáng, người nhà họ Tô đang ngồi ăn cơm trưa trong nhà. Dân quê lúc ăn cơm thường không chú ý gì cả, không có bàn ghế, mà một nhà bảy miệng ăn quay quanh một nồi lớn, bát đĩa đựng đồ ăn với bát ăn cơm rồi cốc chén đều được đặt luôn dưới đất. Lúc ăn cơm, Tô Bảo Trung thường phải uống một chén rượu gạo trước. Ông nhấp một hớp rượu, vợ ông là Trần Tú Vân ngồi bên cầm một ống trúc dài, để xuống dưới đáy nồi rồi thổi. Ánh lửa lập tức vượng lên, đốm lửa nhỏ tanh tách bay lên, củi càng cháy to hơn. Trong chiếc nồi ở chính giữa là năm sáu quả ớt chua cay nổi lên. Bà đang nấu một nồi canh chua cay, rồi thả rau dại tươi vào trong canh, măng khô màu vàng, bảy tám lát thịt khô thái mỏng, rồi dùng đũa quấy. Nồi canh ùng ục nổi bong bóng, khiến người ta không nhịn được mà nuốt nước bọt. Trần Tú Vân mở nắp chiếc nồi ở… Giang Nhung: “Chú ý kỷ luật.”Giang Nhung trưng ra khuôn mặt đẹp trai, đi qua họ, lại gặp phải chính ủy Lương, chính ủy Lương cũng đã nghe qua tin này, nên muốn buôn vài câu với người khác.Anh ta vốn dĩ định nói với quân y Lưu, nhưng lại nhìn thấy Giang Nhung, đói rồi thì ăn gì cũng được.Thế là anh ta kéo anh lại nói vài câu, anh ta tự nói chuyện, cũng không mong chờ Giang Nhung sẽ có phản ứng gì.“Nghe nói cô gái họ Tô này cũng rất chủ động, vừa tới đã nói muốn được giới thiệu người yêu.”“Xinh đẹp mà, tên họ Trần này đúng là có phước.”“Lúc mới gặp, cô gái đó mỉm cười rất nhẹ nhàng với Tiểu Trần, cậu nói có phải không?”Giang Nhung nhướng mày: “?”Cô cười rất nhẹ nhàng với Trần Tấn Trung? Có sao?Rõ ràng cô nháy mắt với anh…Khoan đã, cô nháy mắt với anh, có phải cô cũng sẽ nháy mắt với người đàn ông khác không…Rốt cuộc cô đã nháy mắt với bao nhiêu đàn ông?Vừa nghĩ tới khả năng này, Giang Nhung lộ rõ ánh mắt đầy sát khí.Chính ủy Lương nói: “Cô gái này nói là đến thăm người thân, thực ra chắc chắn là đến tìm người yêu.”“Cứ đợi xem đi, không đến ba ngày, đảm bảo cô ấy sẽ có người yêu.”Trần Tấn Trung là người đầu tiên tìm thấy Tăng Vân Quân, anh ta rất vội vàng, chỉ sợ trái đào mình nhìn trúng bị người khác hái mất.Đúng lúc này Tăng Vân Quân vừa xong công việc, lúc trước gặp vài chuyện khẩn cấp nên không thể đi, anh ta biết hai chị em nhà họ Tô đã đến nến đang muốn đi gặp.Cho dù lát nữa Tô Yến Đình có uy h**p dây dưa như nào, anh ta cũng sẽ chọn kết hôn với Tô Ngọc Đình.Ngay từ lúc đầu người bái đường kết hôn với anh ta là Ngọc Đình, lúc này Tô Yến Đình có hối hận thì cũng đã quá muộn rồi.“Anh Tăng, anh Tăng, sau này chúng ta là anh em rồi, anh nhất định phải giúp tôi!”Trần Tấn Trung kéo Tăng Vân Quân lại: “Người anh em, anh em ruột, anh nhất định phải giúp tôi.”Tăng Vân Quân ngạc nhiên: “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?’’“Yến Đình, Tô Yến Đình, chị gái của người yêu anh, tôi thích cô ấy, anh phải giúp tôi, làm mối giúp tôi, hạnh phúc cả đời của người anh em này dựa cả vào anh đấy.”“Tô Yến Đình?” Tăng Vân Quân cau mày, Trần Tấn Trung thích Tô Yến Đình đang đến thăm người thân đó?Trần Tấn Trung: “Anh nhất định phải giúp tôi!”Tăng Vân Quân lập tức phủ nhận: “Không được, người phụ nữ này thì tuyệt đối không được.”“Tại sao?” Trần Tấn Trung hét lên.Tăng Vân Quân nói ngắn gọn với Trần Tấn Trung những chuyện xảy ra trước đây: “Lúc đầu người có hôn ước với tôi là cô ta, ngày cưới cô ta…”.

Giang Nhung: “Chú ý kỷ luật.

”Giang Nhung trưng ra khuôn mặt đẹp trai, đi qua họ, lại gặp phải chính ủy Lương, chính ủy Lương cũng đã nghe qua tin này, nên muốn buôn vài câu với người khác.

Anh ta vốn dĩ định nói với quân y Lưu, nhưng lại nhìn thấy Giang Nhung, đói rồi thì ăn gì cũng được.

Thế là anh ta kéo anh lại nói vài câu, anh ta tự nói chuyện, cũng không mong chờ Giang Nhung sẽ có phản ứng gì.

“Nghe nói cô gái họ Tô này cũng rất chủ động, vừa tới đã nói muốn được giới thiệu người yêu.

”“Xinh đẹp mà, tên họ Trần này đúng là có phước.

”“Lúc mới gặp, cô gái đó mỉm cười rất nhẹ nhàng với Tiểu Trần, cậu nói có phải không?”Giang Nhung nhướng mày: “?”Cô cười rất nhẹ nhàng với Trần Tấn Trung? Có sao?Rõ ràng cô nháy mắt với anh…Khoan đã, cô nháy mắt với anh, có phải cô cũng sẽ nháy mắt với người đàn ông khác không…Rốt cuộc cô đã nháy mắt với bao nhiêu đàn ông?Vừa nghĩ tới khả năng này, Giang Nhung lộ rõ ánh mắt đầy sát khí.

Chính ủy Lương nói: “Cô gái này nói là đến thăm người thân, thực ra chắc chắn là đến tìm người yêu.

”“Cứ đợi xem đi, không đến ba ngày, đảm bảo cô ấy sẽ có người yêu.

”Trần Tấn Trung là người đầu tiên tìm thấy Tăng Vân Quân, anh ta rất vội vàng, chỉ sợ trái đào mình nhìn trúng bị người khác hái mất.

Đúng lúc này Tăng Vân Quân vừa xong công việc, lúc trước gặp vài chuyện khẩn cấp nên không thể đi, anh ta biết hai chị em nhà họ Tô đã đến nến đang muốn đi gặp.

Cho dù lát nữa Tô Yến Đình có uy h**p dây dưa như nào, anh ta cũng sẽ chọn kết hôn với Tô Ngọc Đình.

Ngay từ lúc đầu người bái đường kết hôn với anh ta là Ngọc Đình, lúc này Tô Yến Đình có hối hận thì cũng đã quá muộn rồi.

“Anh Tăng, anh Tăng, sau này chúng ta là anh em rồi, anh nhất định phải giúp tôi!”Trần Tấn Trung kéo Tăng Vân Quân lại: “Người anh em, anh em ruột, anh nhất định phải giúp tôi.

”Tăng Vân Quân ngạc nhiên: “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?’’“Yến Đình, Tô Yến Đình, chị gái của người yêu anh, tôi thích cô ấy, anh phải giúp tôi, làm mối giúp tôi, hạnh phúc cả đời của người anh em này dựa cả vào anh đấy.

”“Tô Yến Đình?” Tăng Vân Quân cau mày, Trần Tấn Trung thích Tô Yến Đình đang đến thăm người thân đó?Trần Tấn Trung: “Anh nhất định phải giúp tôi!”Tăng Vân Quân lập tức phủ nhận: “Không được, người phụ nữ này thì tuyệt đối không được.

”“Tại sao?” Trần Tấn Trung hét lên.

Tăng Vân Quân nói ngắn gọn với Trần Tấn Trung những chuyện xảy ra trước đây: “Lúc đầu người có hôn ước với tôi là cô ta, ngày cưới cô ta…”.

Thập Niên 70 Xuyên Thành Cô Chị Xinh Đẹp Làm TinhTác giả: Tùng Thử Tuý NgưTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNăm 1975, sau thanh minh, trải qua mấy cơn mưa xuân nên khắp nơi đầy những mảng xanh mướt tươi tốt. Giữa những dãy núi là mấy chục hộ gia đình. Bây giờ không phải ngày mùa, đã hết buổi sáng, người nhà họ Tô đang ngồi ăn cơm trưa trong nhà. Dân quê lúc ăn cơm thường không chú ý gì cả, không có bàn ghế, mà một nhà bảy miệng ăn quay quanh một nồi lớn, bát đĩa đựng đồ ăn với bát ăn cơm rồi cốc chén đều được đặt luôn dưới đất. Lúc ăn cơm, Tô Bảo Trung thường phải uống một chén rượu gạo trước. Ông nhấp một hớp rượu, vợ ông là Trần Tú Vân ngồi bên cầm một ống trúc dài, để xuống dưới đáy nồi rồi thổi. Ánh lửa lập tức vượng lên, đốm lửa nhỏ tanh tách bay lên, củi càng cháy to hơn. Trong chiếc nồi ở chính giữa là năm sáu quả ớt chua cay nổi lên. Bà đang nấu một nồi canh chua cay, rồi thả rau dại tươi vào trong canh, măng khô màu vàng, bảy tám lát thịt khô thái mỏng, rồi dùng đũa quấy. Nồi canh ùng ục nổi bong bóng, khiến người ta không nhịn được mà nuốt nước bọt. Trần Tú Vân mở nắp chiếc nồi ở… Giang Nhung: “Chú ý kỷ luật.”Giang Nhung trưng ra khuôn mặt đẹp trai, đi qua họ, lại gặp phải chính ủy Lương, chính ủy Lương cũng đã nghe qua tin này, nên muốn buôn vài câu với người khác.Anh ta vốn dĩ định nói với quân y Lưu, nhưng lại nhìn thấy Giang Nhung, đói rồi thì ăn gì cũng được.Thế là anh ta kéo anh lại nói vài câu, anh ta tự nói chuyện, cũng không mong chờ Giang Nhung sẽ có phản ứng gì.“Nghe nói cô gái họ Tô này cũng rất chủ động, vừa tới đã nói muốn được giới thiệu người yêu.”“Xinh đẹp mà, tên họ Trần này đúng là có phước.”“Lúc mới gặp, cô gái đó mỉm cười rất nhẹ nhàng với Tiểu Trần, cậu nói có phải không?”Giang Nhung nhướng mày: “?”Cô cười rất nhẹ nhàng với Trần Tấn Trung? Có sao?Rõ ràng cô nháy mắt với anh…Khoan đã, cô nháy mắt với anh, có phải cô cũng sẽ nháy mắt với người đàn ông khác không…Rốt cuộc cô đã nháy mắt với bao nhiêu đàn ông?Vừa nghĩ tới khả năng này, Giang Nhung lộ rõ ánh mắt đầy sát khí.Chính ủy Lương nói: “Cô gái này nói là đến thăm người thân, thực ra chắc chắn là đến tìm người yêu.”“Cứ đợi xem đi, không đến ba ngày, đảm bảo cô ấy sẽ có người yêu.”Trần Tấn Trung là người đầu tiên tìm thấy Tăng Vân Quân, anh ta rất vội vàng, chỉ sợ trái đào mình nhìn trúng bị người khác hái mất.Đúng lúc này Tăng Vân Quân vừa xong công việc, lúc trước gặp vài chuyện khẩn cấp nên không thể đi, anh ta biết hai chị em nhà họ Tô đã đến nến đang muốn đi gặp.Cho dù lát nữa Tô Yến Đình có uy h**p dây dưa như nào, anh ta cũng sẽ chọn kết hôn với Tô Ngọc Đình.Ngay từ lúc đầu người bái đường kết hôn với anh ta là Ngọc Đình, lúc này Tô Yến Đình có hối hận thì cũng đã quá muộn rồi.“Anh Tăng, anh Tăng, sau này chúng ta là anh em rồi, anh nhất định phải giúp tôi!”Trần Tấn Trung kéo Tăng Vân Quân lại: “Người anh em, anh em ruột, anh nhất định phải giúp tôi.”Tăng Vân Quân ngạc nhiên: “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?’’“Yến Đình, Tô Yến Đình, chị gái của người yêu anh, tôi thích cô ấy, anh phải giúp tôi, làm mối giúp tôi, hạnh phúc cả đời của người anh em này dựa cả vào anh đấy.”“Tô Yến Đình?” Tăng Vân Quân cau mày, Trần Tấn Trung thích Tô Yến Đình đang đến thăm người thân đó?Trần Tấn Trung: “Anh nhất định phải giúp tôi!”Tăng Vân Quân lập tức phủ nhận: “Không được, người phụ nữ này thì tuyệt đối không được.”“Tại sao?” Trần Tấn Trung hét lên.Tăng Vân Quân nói ngắn gọn với Trần Tấn Trung những chuyện xảy ra trước đây: “Lúc đầu người có hôn ước với tôi là cô ta, ngày cưới cô ta…”.

Chương 35: 35: Nháy Mắt Với Ai