Tác giả:

Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…

Chương 270: Chương 270

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Rốt cuộc là để tránh khỏi ngồi tù, hay là có chuyện khác nữa? Cái nhìn của bên trên khác nhau, cần thời gian để chứng minh.Lạc Xuân Mai còn nói, cô ta nghi ngờ Lạc Di cũng là trọng sinh.Nhưng như anh ta quan sát, Lạc Di thông minh thật, nhưng không phải không có ai thông minh hơn cô.Không ai khác, Tiêu Thanh Bình cũng đã thông minh lạ thường rồi, các thí sinh tham gia thi cấp tỉnh đều thông minh hơn người.Hành động và cử chỉ của Lạc Di rất phù hợp với hình tượng tiểu thiên tài.Lạc Xuân Mai trọng sinh đã chiếm đoạt hết tiên cơ, tìm kẽ hở để kiếm lợi cho mình, nhưng Lạc Di chỉ lo học hành và thi cử, có thiên phú trong việc học, ở nhà làm ăn chút cũng là có duyên.Có lẽ bọn họ cũng không nghĩ nhiều.“Cháu cảm thấy Từ Mông thế nào?”Lạc Di ngẩn ngơ, đang yên đang lành nhắc tới người đó làm gì? Chẳng lẽ Lạc Xuân Mai đã nói gì sao?“Thanh niên trí thức Từ ạ? Trăng hoa, biết dỗ con gái, bình thường luôn tao nhã lịch sự, nhưng cháu không thích anh ta lắm, cảm thấy… Nói thế nào nhỉ, âm trầm.”“Có người nói, tương lai cậu ta sẽ là sâu mọt trong hàng ngũ.” Phóng viên Tần ám chỉ.Lạc Di mờ mịt: “Ai mà biết chuyện tương lai cơ chứ, dù sao bây giờ anh ta chỉ có tính đó thôi, chuyên lừa gái.”Chậc chậc chậc, Lạc Xuân Mai ác thật, Từ Mông nhẫn tâm mặc kệ cô ta, cô ta lập tức quay họng s.ú.n.g qua hung hăng đ.â.m cho Từ Mông một đao.Anh bất nhân, tôi cũng bất nghĩa, tôi không được tốt thì cũng đừng ai mong được tốt. Đây chính là tính cách của Lạc Xuân Mai.Có lẽ đời này Từ Mông muốn làm lớn sẽ có chút khó khăn. Sao cô lại thấy hơi vui chứ?Lạc Di đi dạo với phóng viên Tần một vòng, trời cũng dần tối. Cô tự mình tiễn anh ta ra xe, thấy anh ta lái xe đi xa, mới chậm rãi xoay người về, vẻ mặt đổi sang nghiêm túc.Lạc Xuân Mai quả nhiên là một cái hố sâu, đã hố mình còn hố người khác.Để bảo vệ tính mạng, cô ta dám tiết lộ bí mật không thể cho ai biết nhất, còn muốn kéo cô xuống nước nữa, may mà bình thường cô luôn chú ý đề phòng.Nhất định Lạc Xuân Mai đã bị giam rồi, cô chỉ hi vọng cô ta vĩnh viễn đừng xuất hiện trước mặt cô nữa nhưng có thể sao? Nhân vật chính tác giả viết mà, là con cưng của thế giới này.Thôi, vẫn cứ liều mạng đi học đi, tích trữ thực lực, lấy được nhiều quyền phát biểu hơn. Dù tương lai phải đối mặt cũng không sợ hãi! Tiếp tục đánh ngã cô ta!Trưởng thôn mới có thôn Lạc Gia tên Lạc Chí Tường, cùng thế hệ với Lạc Quốc Vinh, tính cách cởi mở rộng rãi, được mọi người kỳ vọng.Ông ấy được các thôn dân đề cử làm trưởng thôn, có quan hệ tốt với thầy thuốc Lý. Hôm nay ông ấy bị thầy thuốc Lý dẫn lên núi.Nhìn thực vật khắp núi, ông ấy mờ mịt: “Ông nói đây là thảo dược Trung y, có thể bán lấy tiền sao?”Mặt thầy thuốc Lý đầu đắc ý: “Đúng vậy, chúng ta chọn cây tốt về trồng, một năm là thu hoạch được, cậu đào cùng đi.”“Mọi người.” Lạc Chí Tường hơi mờ mịt, bỗng nhìn thấy Lạc Quốc Vinh thì mới hiểu ra.Giữa hai nhà có quan hệ tốt, Lạc Quốc Vinh hay ở phòng y tế, ông ấy biết rõ điều đó.Lạc Quốc Vinh cũng chỉ cười ngốc, Lạc Chí Tường đổ mồ hôi, giả vờ ngốc với ông ấy làm gì chứ, ai không biết ai chứ?Thầy thuốc Lý cầm một bụi thảo dược lên, quan sát tỉ mỉ: “Tôi và Quốc Vinh, chúng tôi đều không muốn ra đồng làm việc, nên muốn lấy cái này để kiếm tiền.”

Rốt cuộc là để tránh khỏi ngồi tù, hay là có chuyện khác nữa? Cái nhìn của bên trên khác nhau, cần thời gian để chứng minh.

Lạc Xuân Mai còn nói, cô ta nghi ngờ Lạc Di cũng là trọng sinh.

Nhưng như anh ta quan sát, Lạc Di thông minh thật, nhưng không phải không có ai thông minh hơn cô.

Không ai khác, Tiêu Thanh Bình cũng đã thông minh lạ thường rồi, các thí sinh tham gia thi cấp tỉnh đều thông minh hơn người.

Hành động và cử chỉ của Lạc Di rất phù hợp với hình tượng tiểu thiên tài.

Lạc Xuân Mai trọng sinh đã chiếm đoạt hết tiên cơ, tìm kẽ hở để kiếm lợi cho mình, nhưng Lạc Di chỉ lo học hành và thi cử, có thiên phú trong việc học, ở nhà làm ăn chút cũng là có duyên.

Có lẽ bọn họ cũng không nghĩ nhiều.

“Cháu cảm thấy Từ Mông thế nào?”

Lạc Di ngẩn ngơ, đang yên đang lành nhắc tới người đó làm gì? Chẳng lẽ Lạc Xuân Mai đã nói gì sao?

“Thanh niên trí thức Từ ạ? Trăng hoa, biết dỗ con gái, bình thường luôn tao nhã lịch sự, nhưng cháu không thích anh ta lắm, cảm thấy… Nói thế nào nhỉ, âm trầm.”

“Có người nói, tương lai cậu ta sẽ là sâu mọt trong hàng ngũ.” Phóng viên Tần ám chỉ.

Lạc Di mờ mịt: “Ai mà biết chuyện tương lai cơ chứ, dù sao bây giờ anh ta chỉ có tính đó thôi, chuyên lừa gái.”

Chậc chậc chậc, Lạc Xuân Mai ác thật, Từ Mông nhẫn tâm mặc kệ cô ta, cô ta lập tức quay họng s.ú.n.g qua hung hăng đ.â.m cho Từ Mông một đao.

Anh bất nhân, tôi cũng bất nghĩa, tôi không được tốt thì cũng đừng ai mong được tốt. Đây chính là tính cách của Lạc Xuân Mai.

Có lẽ đời này Từ Mông muốn làm lớn sẽ có chút khó khăn. Sao cô lại thấy hơi vui chứ?

Lạc Di đi dạo với phóng viên Tần một vòng, trời cũng dần tối. Cô tự mình tiễn anh ta ra xe, thấy anh ta lái xe đi xa, mới chậm rãi xoay người về, vẻ mặt đổi sang nghiêm túc.

Lạc Xuân Mai quả nhiên là một cái hố sâu, đã hố mình còn hố người khác.

Để bảo vệ tính mạng, cô ta dám tiết lộ bí mật không thể cho ai biết nhất, còn muốn kéo cô xuống nước nữa, may mà bình thường cô luôn chú ý đề phòng.

Nhất định Lạc Xuân Mai đã bị giam rồi, cô chỉ hi vọng cô ta vĩnh viễn đừng xuất hiện trước mặt cô nữa nhưng có thể sao? Nhân vật chính tác giả viết mà, là con cưng của thế giới này.

Thôi, vẫn cứ liều mạng đi học đi, tích trữ thực lực, lấy được nhiều quyền phát biểu hơn. Dù tương lai phải đối mặt cũng không sợ hãi! Tiếp tục đánh ngã cô ta!

Trưởng thôn mới có thôn Lạc Gia tên Lạc Chí Tường, cùng thế hệ với Lạc Quốc Vinh, tính cách cởi mở rộng rãi, được mọi người kỳ vọng.

Ông ấy được các thôn dân đề cử làm trưởng thôn, có quan hệ tốt với thầy thuốc Lý. Hôm nay ông ấy bị thầy thuốc Lý dẫn lên núi.

Nhìn thực vật khắp núi, ông ấy mờ mịt: “Ông nói đây là thảo dược Trung y, có thể bán lấy tiền sao?”

Mặt thầy thuốc Lý đầu đắc ý: “Đúng vậy, chúng ta chọn cây tốt về trồng, một năm là thu hoạch được, cậu đào cùng đi.”

“Mọi người.” Lạc Chí Tường hơi mờ mịt, bỗng nhìn thấy Lạc Quốc Vinh thì mới hiểu ra.

Giữa hai nhà có quan hệ tốt, Lạc Quốc Vinh hay ở phòng y tế, ông ấy biết rõ điều đó.

Lạc Quốc Vinh cũng chỉ cười ngốc, Lạc Chí Tường đổ mồ hôi, giả vờ ngốc với ông ấy làm gì chứ, ai không biết ai chứ?

Thầy thuốc Lý cầm một bụi thảo dược lên, quan sát tỉ mỉ: “Tôi và Quốc Vinh, chúng tôi đều không muốn ra đồng làm việc, nên muốn lấy cái này để kiếm tiền.”

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Rốt cuộc là để tránh khỏi ngồi tù, hay là có chuyện khác nữa? Cái nhìn của bên trên khác nhau, cần thời gian để chứng minh.Lạc Xuân Mai còn nói, cô ta nghi ngờ Lạc Di cũng là trọng sinh.Nhưng như anh ta quan sát, Lạc Di thông minh thật, nhưng không phải không có ai thông minh hơn cô.Không ai khác, Tiêu Thanh Bình cũng đã thông minh lạ thường rồi, các thí sinh tham gia thi cấp tỉnh đều thông minh hơn người.Hành động và cử chỉ của Lạc Di rất phù hợp với hình tượng tiểu thiên tài.Lạc Xuân Mai trọng sinh đã chiếm đoạt hết tiên cơ, tìm kẽ hở để kiếm lợi cho mình, nhưng Lạc Di chỉ lo học hành và thi cử, có thiên phú trong việc học, ở nhà làm ăn chút cũng là có duyên.Có lẽ bọn họ cũng không nghĩ nhiều.“Cháu cảm thấy Từ Mông thế nào?”Lạc Di ngẩn ngơ, đang yên đang lành nhắc tới người đó làm gì? Chẳng lẽ Lạc Xuân Mai đã nói gì sao?“Thanh niên trí thức Từ ạ? Trăng hoa, biết dỗ con gái, bình thường luôn tao nhã lịch sự, nhưng cháu không thích anh ta lắm, cảm thấy… Nói thế nào nhỉ, âm trầm.”“Có người nói, tương lai cậu ta sẽ là sâu mọt trong hàng ngũ.” Phóng viên Tần ám chỉ.Lạc Di mờ mịt: “Ai mà biết chuyện tương lai cơ chứ, dù sao bây giờ anh ta chỉ có tính đó thôi, chuyên lừa gái.”Chậc chậc chậc, Lạc Xuân Mai ác thật, Từ Mông nhẫn tâm mặc kệ cô ta, cô ta lập tức quay họng s.ú.n.g qua hung hăng đ.â.m cho Từ Mông một đao.Anh bất nhân, tôi cũng bất nghĩa, tôi không được tốt thì cũng đừng ai mong được tốt. Đây chính là tính cách của Lạc Xuân Mai.Có lẽ đời này Từ Mông muốn làm lớn sẽ có chút khó khăn. Sao cô lại thấy hơi vui chứ?Lạc Di đi dạo với phóng viên Tần một vòng, trời cũng dần tối. Cô tự mình tiễn anh ta ra xe, thấy anh ta lái xe đi xa, mới chậm rãi xoay người về, vẻ mặt đổi sang nghiêm túc.Lạc Xuân Mai quả nhiên là một cái hố sâu, đã hố mình còn hố người khác.Để bảo vệ tính mạng, cô ta dám tiết lộ bí mật không thể cho ai biết nhất, còn muốn kéo cô xuống nước nữa, may mà bình thường cô luôn chú ý đề phòng.Nhất định Lạc Xuân Mai đã bị giam rồi, cô chỉ hi vọng cô ta vĩnh viễn đừng xuất hiện trước mặt cô nữa nhưng có thể sao? Nhân vật chính tác giả viết mà, là con cưng của thế giới này.Thôi, vẫn cứ liều mạng đi học đi, tích trữ thực lực, lấy được nhiều quyền phát biểu hơn. Dù tương lai phải đối mặt cũng không sợ hãi! Tiếp tục đánh ngã cô ta!Trưởng thôn mới có thôn Lạc Gia tên Lạc Chí Tường, cùng thế hệ với Lạc Quốc Vinh, tính cách cởi mở rộng rãi, được mọi người kỳ vọng.Ông ấy được các thôn dân đề cử làm trưởng thôn, có quan hệ tốt với thầy thuốc Lý. Hôm nay ông ấy bị thầy thuốc Lý dẫn lên núi.Nhìn thực vật khắp núi, ông ấy mờ mịt: “Ông nói đây là thảo dược Trung y, có thể bán lấy tiền sao?”Mặt thầy thuốc Lý đầu đắc ý: “Đúng vậy, chúng ta chọn cây tốt về trồng, một năm là thu hoạch được, cậu đào cùng đi.”“Mọi người.” Lạc Chí Tường hơi mờ mịt, bỗng nhìn thấy Lạc Quốc Vinh thì mới hiểu ra.Giữa hai nhà có quan hệ tốt, Lạc Quốc Vinh hay ở phòng y tế, ông ấy biết rõ điều đó.Lạc Quốc Vinh cũng chỉ cười ngốc, Lạc Chí Tường đổ mồ hôi, giả vờ ngốc với ông ấy làm gì chứ, ai không biết ai chứ?Thầy thuốc Lý cầm một bụi thảo dược lên, quan sát tỉ mỉ: “Tôi và Quốc Vinh, chúng tôi đều không muốn ra đồng làm việc, nên muốn lấy cái này để kiếm tiền.”

Chương 270: Chương 270