Tác giả:

Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…

Chương 357: Chương 357

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Tứ hợp viện này đúng là không dễ lấy, nhưng cuối cùng cũng xong rồi.Không chỉ có cô một mình, những người khác đều thức cùng cô, đèn phòng bên cạnh cũng sáng suốt đêm.Cha mẹ cô và Tiểu Nhiên co ro trên ghế ngủ thiếp đi, cô cũng không đánh thức họ.Anh công an mang cháo kê và bánh bao hấp tới, hơi thương xót nói: “Cháu ăn nhiều một chút, cháu vất vả rồi.”Bọn họ trông cô thi một đêm đã mệt rồi, cô là người thi thì càng mệt hơn, thật không dễ dàng chút nào.Lạc Di nhìn anh ta, cười cảm kích. Cô vừa cắn một miếng bánh bao, quay người lại đã thấy một nhóm người đang bước ra từ căn phòng bí mật bên cạnh, trong đó có một người trông rất quen.Ba người đàn ông, một người phụ nữ, đều đã lớn tuổi, trông rất có khí thế.Bọn họ đều nhìn Lạc Di, cô cũng yên lặng nhìn mình rồi lại nhìn đối phương, đưa một cái bánh bao cho ông cụ lớn tuổi nhất: “Ông muốn ăn bánh bao không ạ?”Bàn tay trắng nõn nâng một cái bánh bao nóng hổi lên, rất mê hoặc.Ông Mạc nhận lấy, nhưng không ăn, chỉ nhìn cô thật sâu: “Tại sao lại cho ông?”Lạc Di cười híp mắt nói: “Ông lớn tuổi nhất, ông đã thức cả đêm rồi, sau này đừng liều mạng vậy nữa ạ, sức khỏe quan trọng nhất.”Mặc dù không phải do cô làm hại, nhưng cũng coi như đã chịu khổ cùng cô, cũng không dễ dàng gì.Ông mạc khẽ mỉm cười, cắn vỏ bánh bao, nhân bánh lộ ra, mùi vị tươi ngon lan ra trong miệng, xua đuổi cái mệt mỏi sau một đêm thức trắng.“Lạc Di này, tại sao cháu lại chọn học chuyên ngành máy tính?”Lạc Di ăn một miếng cháo, ăn như hổ đói, cô thực sự rất đói: “Cháu rất thích đồ mới nấu.”Nhìn cách ăn của cô, mọi người đều cảm thấy đói mà sờ bụng mình.Nhân viên công tác lập tức đưa thức ăn lên, phân từng chén cho mọi người.Nhất trời, hơi nước bốc lên khắp phòng, mùi thức ăn lan tràn.Ông Mạc vừa ăn vừa hỏi cô: “Ông thấy điểm các môn của cháu đều rất tốt, nhất là môn Toán, biết làm bài vượt cấp nữa, cháu không cân nhắc đổi chuyên ngành à?”Lạc Di hiểu rất rõ bản thân: “Cháu chỉ học Toán cao cấp trước mọi người thôi, không tính là thiên tài Toán học. Cháu không học lệch, điểm các môn sàn sàn với nhau, cái nào cũng biết một chút, nhưng không tinh thông.”“Không tinh thông á?” Ông Mạc nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt hơi phức tạp: “Toán 100, Hóa 100, Lý 100, Ngoại Ngữ 100, Chính Trị 93, Văn… 80.”Tất cả đề thi ông ấy ra đều khó hơn đề thi đại học năm nay.Nhưng cô thi được điểm tuyệt đối bốn môn, thực lực rất mạnh, có thể tưởng tượng, ông ấy đã không khỏi nhìn cô bằng con mắt khác.Lạc Di hơi cau mày: “Văn cháu sai chỗ nào ạ? Sao sai nhiều thế!”Đề thi có đáp án chính xác, cô đều có thể giành được điểm tuyệt đối, nhưng đề thi không có đáp án chính xác thì chỉ có thể xem cảm nhận của giáo viên chấm thi.Ông Mạc thản nhiên nói: “Bài luận cháu viết ẩu, không đủ số chữ, trừ điểm.”Lạc Di: “...”Cô thi Văn cuối cùng, đã sắp cạn kiệt sức lực, viết đến đoạn cuối, cô rất buồn ngủ, rất mệt.Cô hơi uất ức: “Có phải cháu đã thi uổng cả đêm rồi không? Không có phần thưởng nữa ạ?”Ông Mạc không ngờ cô sẽ có phản ứng này, dở khóc dở cười: “Thành tích này của cháu đã xuất sắc lắm rồi, nhất định có thưởng.”Danh hiệu thủ khoa tỉnh danh xứng với thực, không có chút gì là tâng bốc.

Tứ hợp viện này đúng là không dễ lấy, nhưng cuối cùng cũng xong rồi.

Không chỉ có cô một mình, những người khác đều thức cùng cô, đèn phòng bên cạnh cũng sáng suốt đêm.

Cha mẹ cô và Tiểu Nhiên co ro trên ghế ngủ thiếp đi, cô cũng không đánh thức họ.

Anh công an mang cháo kê và bánh bao hấp tới, hơi thương xót nói: “Cháu ăn nhiều một chút, cháu vất vả rồi.”

Bọn họ trông cô thi một đêm đã mệt rồi, cô là người thi thì càng mệt hơn, thật không dễ dàng chút nào.

Lạc Di nhìn anh ta, cười cảm kích. Cô vừa cắn một miếng bánh bao, quay người lại đã thấy một nhóm người đang bước ra từ căn phòng bí mật bên cạnh, trong đó có một người trông rất quen.

Ba người đàn ông, một người phụ nữ, đều đã lớn tuổi, trông rất có khí thế.

Bọn họ đều nhìn Lạc Di, cô cũng yên lặng nhìn mình rồi lại nhìn đối phương, đưa một cái bánh bao cho ông cụ lớn tuổi nhất: “Ông muốn ăn bánh bao không ạ?”

Bàn tay trắng nõn nâng một cái bánh bao nóng hổi lên, rất mê hoặc.

Ông Mạc nhận lấy, nhưng không ăn, chỉ nhìn cô thật sâu: “Tại sao lại cho ông?”

Lạc Di cười híp mắt nói: “Ông lớn tuổi nhất, ông đã thức cả đêm rồi, sau này đừng liều mạng vậy nữa ạ, sức khỏe quan trọng nhất.”

Mặc dù không phải do cô làm hại, nhưng cũng coi như đã chịu khổ cùng cô, cũng không dễ dàng gì.

Ông mạc khẽ mỉm cười, cắn vỏ bánh bao, nhân bánh lộ ra, mùi vị tươi ngon lan ra trong miệng, xua đuổi cái mệt mỏi sau một đêm thức trắng.

“Lạc Di này, tại sao cháu lại chọn học chuyên ngành máy tính?”

Lạc Di ăn một miếng cháo, ăn như hổ đói, cô thực sự rất đói: “Cháu rất thích đồ mới nấu.”

Nhìn cách ăn của cô, mọi người đều cảm thấy đói mà sờ bụng mình.

Nhân viên công tác lập tức đưa thức ăn lên, phân từng chén cho mọi người.

Nhất trời, hơi nước bốc lên khắp phòng, mùi thức ăn lan tràn.

Ông Mạc vừa ăn vừa hỏi cô: “Ông thấy điểm các môn của cháu đều rất tốt, nhất là môn Toán, biết làm bài vượt cấp nữa, cháu không cân nhắc đổi chuyên ngành à?”

Lạc Di hiểu rất rõ bản thân: “Cháu chỉ học Toán cao cấp trước mọi người thôi, không tính là thiên tài Toán học. Cháu không học lệch, điểm các môn sàn sàn với nhau, cái nào cũng biết một chút, nhưng không tinh thông.”

“Không tinh thông á?” Ông Mạc nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt hơi phức tạp: “Toán 100, Hóa 100, Lý 100, Ngoại Ngữ 100, Chính Trị 93, Văn… 80.”

Tất cả đề thi ông ấy ra đều khó hơn đề thi đại học năm nay.

Nhưng cô thi được điểm tuyệt đối bốn môn, thực lực rất mạnh, có thể tưởng tượng, ông ấy đã không khỏi nhìn cô bằng con mắt khác.

Lạc Di hơi cau mày: “Văn cháu sai chỗ nào ạ? Sao sai nhiều thế!”

Đề thi có đáp án chính xác, cô đều có thể giành được điểm tuyệt đối, nhưng đề thi không có đáp án chính xác thì chỉ có thể xem cảm nhận của giáo viên chấm thi.

Ông Mạc thản nhiên nói: “Bài luận cháu viết ẩu, không đủ số chữ, trừ điểm.”

Lạc Di: “...”

Cô thi Văn cuối cùng, đã sắp cạn kiệt sức lực, viết đến đoạn cuối, cô rất buồn ngủ, rất mệt.

Cô hơi uất ức: “Có phải cháu đã thi uổng cả đêm rồi không? Không có phần thưởng nữa ạ?”

Ông Mạc không ngờ cô sẽ có phản ứng này, dở khóc dở cười: “Thành tích này của cháu đã xuất sắc lắm rồi, nhất định có thưởng.”

Danh hiệu thủ khoa tỉnh danh xứng với thực, không có chút gì là tâng bốc.

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Tứ hợp viện này đúng là không dễ lấy, nhưng cuối cùng cũng xong rồi.Không chỉ có cô một mình, những người khác đều thức cùng cô, đèn phòng bên cạnh cũng sáng suốt đêm.Cha mẹ cô và Tiểu Nhiên co ro trên ghế ngủ thiếp đi, cô cũng không đánh thức họ.Anh công an mang cháo kê và bánh bao hấp tới, hơi thương xót nói: “Cháu ăn nhiều một chút, cháu vất vả rồi.”Bọn họ trông cô thi một đêm đã mệt rồi, cô là người thi thì càng mệt hơn, thật không dễ dàng chút nào.Lạc Di nhìn anh ta, cười cảm kích. Cô vừa cắn một miếng bánh bao, quay người lại đã thấy một nhóm người đang bước ra từ căn phòng bí mật bên cạnh, trong đó có một người trông rất quen.Ba người đàn ông, một người phụ nữ, đều đã lớn tuổi, trông rất có khí thế.Bọn họ đều nhìn Lạc Di, cô cũng yên lặng nhìn mình rồi lại nhìn đối phương, đưa một cái bánh bao cho ông cụ lớn tuổi nhất: “Ông muốn ăn bánh bao không ạ?”Bàn tay trắng nõn nâng một cái bánh bao nóng hổi lên, rất mê hoặc.Ông Mạc nhận lấy, nhưng không ăn, chỉ nhìn cô thật sâu: “Tại sao lại cho ông?”Lạc Di cười híp mắt nói: “Ông lớn tuổi nhất, ông đã thức cả đêm rồi, sau này đừng liều mạng vậy nữa ạ, sức khỏe quan trọng nhất.”Mặc dù không phải do cô làm hại, nhưng cũng coi như đã chịu khổ cùng cô, cũng không dễ dàng gì.Ông mạc khẽ mỉm cười, cắn vỏ bánh bao, nhân bánh lộ ra, mùi vị tươi ngon lan ra trong miệng, xua đuổi cái mệt mỏi sau một đêm thức trắng.“Lạc Di này, tại sao cháu lại chọn học chuyên ngành máy tính?”Lạc Di ăn một miếng cháo, ăn như hổ đói, cô thực sự rất đói: “Cháu rất thích đồ mới nấu.”Nhìn cách ăn của cô, mọi người đều cảm thấy đói mà sờ bụng mình.Nhân viên công tác lập tức đưa thức ăn lên, phân từng chén cho mọi người.Nhất trời, hơi nước bốc lên khắp phòng, mùi thức ăn lan tràn.Ông Mạc vừa ăn vừa hỏi cô: “Ông thấy điểm các môn của cháu đều rất tốt, nhất là môn Toán, biết làm bài vượt cấp nữa, cháu không cân nhắc đổi chuyên ngành à?”Lạc Di hiểu rất rõ bản thân: “Cháu chỉ học Toán cao cấp trước mọi người thôi, không tính là thiên tài Toán học. Cháu không học lệch, điểm các môn sàn sàn với nhau, cái nào cũng biết một chút, nhưng không tinh thông.”“Không tinh thông á?” Ông Mạc nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt hơi phức tạp: “Toán 100, Hóa 100, Lý 100, Ngoại Ngữ 100, Chính Trị 93, Văn… 80.”Tất cả đề thi ông ấy ra đều khó hơn đề thi đại học năm nay.Nhưng cô thi được điểm tuyệt đối bốn môn, thực lực rất mạnh, có thể tưởng tượng, ông ấy đã không khỏi nhìn cô bằng con mắt khác.Lạc Di hơi cau mày: “Văn cháu sai chỗ nào ạ? Sao sai nhiều thế!”Đề thi có đáp án chính xác, cô đều có thể giành được điểm tuyệt đối, nhưng đề thi không có đáp án chính xác thì chỉ có thể xem cảm nhận của giáo viên chấm thi.Ông Mạc thản nhiên nói: “Bài luận cháu viết ẩu, không đủ số chữ, trừ điểm.”Lạc Di: “...”Cô thi Văn cuối cùng, đã sắp cạn kiệt sức lực, viết đến đoạn cuối, cô rất buồn ngủ, rất mệt.Cô hơi uất ức: “Có phải cháu đã thi uổng cả đêm rồi không? Không có phần thưởng nữa ạ?”Ông Mạc không ngờ cô sẽ có phản ứng này, dở khóc dở cười: “Thành tích này của cháu đã xuất sắc lắm rồi, nhất định có thưởng.”Danh hiệu thủ khoa tỉnh danh xứng với thực, không có chút gì là tâng bốc.

Chương 357: Chương 357