Tác giả:

Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…

Chương 427: Chương 427

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Sắc mặt mọi người xung quanh đều thay đổi, sao lại nói như vậy?Lạc Di cũng rất lạnh nhạt, người như thế gặp nhiều rồi.Chỉ nhìn cách ăn mặc của Vương Ngữ Thần đã biết cô ta là người như thế nào.Thích khoe mẽ, thích trở thành tiêu điểm chú ý, thích làm người dẫn đầu dẫn dắt mọi thứ, hận không thể trở thành trung tâm vũ trụ.“Có một câu tặng cho cô, làm người không thể kém Vương Ngữ Thần.”Vương Ngữ Thần: “...”“Phì.” Có người cười trộm.“Tiếp theo, xin mời bạn học Vương Ngữ Thần.”Lúc này Vương Ngữ Thần mới phát hiện đến phiên cô ta, hít sâu một hơi, lấy tư thế hoàn mỹ nhất chậm rãi bước lên sân khấu.Máy quay luôn dõi theo cô ta, phóng viên cũng chụp không ngừng.Bỗng nhiên Lạc Di hiểu được dụng ý trong phong cách ăn mặc này của Vương Ngữ Thần, vì muốn lên hình đẹp mắt.Nghe nói còn được lên báo, đây cũng là cơ hội.Nói không chừng được lãnh đạo coi trọng, cơ hội sẽ tới.Vừa mở miệng Vương Ngữ Thần nói giọng Oxford, khuôn mặt mỉm cười duyên dáng, trông không có vẻ như giả vờ.Cô ta giới thiệu Nhà thờ Đức Bà Paris, địa danh kiến trúc nổi tiếng nhất nước Pháp, cũng là biểu tượng của Paris, cô ta giới thiệu chi tiết lịch sử Nhà thờ Đức Bà Paris và giá trị của nó, các sự kiện lịch sử khác nhau, diện mạo và cấu trúc kiến trúc, nói rất sinh động, như thể được đưa đến thế giới đó.Cô ta còn nhắc đến tác phẩm tiêu biểu nổi tiếng (Nhà thờ Đức Bà Paris) của đại văn hào Victor Hugo, thể hiện tố chất văn học và phong cách của mình, cuối cùng còn chú trọng giới thiệu vắn tắt cuộc đời của tác giả Victor Hugo, thuộc như lòng bàn tay, tận tình thể hiện kiến thức uyên bác của mình.Chờ cô ta nói xong, dưới khán đài vang lên một trận vỗ tay, trên khán đài các thầy cô giám khảo mỉm cười gật đầu.Xin giám khảo chấm điểm.Năm con điểm mười, hai con điểm chín, tổng điểm 68, điểm cao nhất toàn trường.Cô ta đi xuống sân khấu với tinh thần phấn chấn, khi ngồi trở lại vị trí của mình, còn cố ý nhìn Lạc Di, vô cùng kiêu ngạo.Lạc Di chỉ nâng đầu, nhìn thoáng qua.Đề tài lựa chọn của Hồ Đan Phượng là Tu viện Westminster ở nước Anh, các sự kiện quan trọng của hoàng thất nước Anh đều phát sinh ở đây, chẳng hạn như lễ đăng quang quan trọng nhất của hoàng đế nước Anh, cũng là nơi an nghỉ của bọn họ.Tu viện Westminster ghi lại sự thăng trầm của hoàng gia Anh và gắn liền với toàn bộ thời kỳ nước Anh.Mà Lâm Siêu Nhiên chọn một kiến trúc ít được chú ý, văn hóa và kiến trúc Hy Lạp cổ đại, kiến trúc tiêu biểu nhất của vệ thành của thành Athen, thần miếu Parthenon, và đền thờ chiến thắng Athena, cuối cùng còn nói một chút về nguồn gốc của phong trào Olympic.Kiến thức của bọn họ đều rất sâu rộng, học hỏi nhiều người, có nhiều kinh nghiệm, tiếng Anh lưu loát tự nhiên.Điều trùng hợp là, điểm của bọn họ đều đạt 68 điểm, tại cuộc thi có ba con 68 điểm, điều này thật thú vị.Sắc mặt Vương Ngữ Thần trầm xuống, vừa tức vừa giận, giám khảo chấm điểm thế nào vậy? Rõ ràng cô ta tốt nhất.Nhưng cô ta lại không thể làm gì.“Tiếp theo, xin mời bạn học Lạc Di.”Lạc Di đi lên sân khấu một cách tự nhiên phóng khoáng, chưa nói đã cười, khuôn mặt xinh đẹp, lông mày cong cong, đôi mắt đẹp như nước, lập tức giành được sự yêu thích của vô số những người yêu thích vẻ đẹp.“Xin chào các thầy cô, các bạn học sinh, hôm nay tôi muốn thuyết trình về công trình kiến trúc nguy nga nhất trong lịch sử Trung Hoa, Viên Minh viên, Vườn của muôn vườn, đỉnh cao của lịch sử kiến trúc nước ta, vô cùng tinh xảo, phải mất 150 năm mới xây dựng xong, do ba vườn Viên Minh Viên, Trường Xuân Viên, Kỷ Xuân Viên tạo thành, chiếm diện tích...”Cô giới thiệu ngắn gọn về tình hình của Viên Minh Viên, hạ bút thành văn, thao thao bất tuyệt.

Sắc mặt mọi người xung quanh đều thay đổi, sao lại nói như vậy?

Lạc Di cũng rất lạnh nhạt, người như thế gặp nhiều rồi.

Chỉ nhìn cách ăn mặc của Vương Ngữ Thần đã biết cô ta là người như thế nào.

Thích khoe mẽ, thích trở thành tiêu điểm chú ý, thích làm người dẫn đầu dẫn dắt mọi thứ, hận không thể trở thành trung tâm vũ trụ.

“Có một câu tặng cho cô, làm người không thể kém Vương Ngữ Thần.”

Vương Ngữ Thần: “...”

“Phì.” Có người cười trộm.

“Tiếp theo, xin mời bạn học Vương Ngữ Thần.”

Lúc này Vương Ngữ Thần mới phát hiện đến phiên cô ta, hít sâu một hơi, lấy tư thế hoàn mỹ nhất chậm rãi bước lên sân khấu.

Máy quay luôn dõi theo cô ta, phóng viên cũng chụp không ngừng.

Bỗng nhiên Lạc Di hiểu được dụng ý trong phong cách ăn mặc này của Vương Ngữ Thần, vì muốn lên hình đẹp mắt.

Nghe nói còn được lên báo, đây cũng là cơ hội.

Nói không chừng được lãnh đạo coi trọng, cơ hội sẽ tới.

Vừa mở miệng Vương Ngữ Thần nói giọng Oxford, khuôn mặt mỉm cười duyên dáng, trông không có vẻ như giả vờ.

Cô ta giới thiệu Nhà thờ Đức Bà Paris, địa danh kiến trúc nổi tiếng nhất nước Pháp, cũng là biểu tượng của Paris, cô ta giới thiệu chi tiết lịch sử Nhà thờ Đức Bà Paris và giá trị của nó, các sự kiện lịch sử khác nhau, diện mạo và cấu trúc kiến trúc, nói rất sinh động, như thể được đưa đến thế giới đó.

Cô ta còn nhắc đến tác phẩm tiêu biểu nổi tiếng (Nhà thờ Đức Bà Paris) của đại văn hào Victor Hugo, thể hiện tố chất văn học và phong cách của mình, cuối cùng còn chú trọng giới thiệu vắn tắt cuộc đời của tác giả Victor Hugo, thuộc như lòng bàn tay, tận tình thể hiện kiến thức uyên bác của mình.

Chờ cô ta nói xong, dưới khán đài vang lên một trận vỗ tay, trên khán đài các thầy cô giám khảo mỉm cười gật đầu.

Xin giám khảo chấm điểm.

Năm con điểm mười, hai con điểm chín, tổng điểm 68, điểm cao nhất toàn trường.

Cô ta đi xuống sân khấu với tinh thần phấn chấn, khi ngồi trở lại vị trí của mình, còn cố ý nhìn Lạc Di, vô cùng kiêu ngạo.

Lạc Di chỉ nâng đầu, nhìn thoáng qua.

Đề tài lựa chọn của Hồ Đan Phượng là Tu viện Westminster ở nước Anh, các sự kiện quan trọng của hoàng thất nước Anh đều phát sinh ở đây, chẳng hạn như lễ đăng quang quan trọng nhất của hoàng đế nước Anh, cũng là nơi an nghỉ của bọn họ.

Tu viện Westminster ghi lại sự thăng trầm của hoàng gia Anh và gắn liền với toàn bộ thời kỳ nước Anh.

Mà Lâm Siêu Nhiên chọn một kiến trúc ít được chú ý, văn hóa và kiến trúc Hy Lạp cổ đại, kiến trúc tiêu biểu nhất của vệ thành của thành Athen, thần miếu Parthenon, và đền thờ chiến thắng Athena, cuối cùng còn nói một chút về nguồn gốc của phong trào Olympic.

Kiến thức của bọn họ đều rất sâu rộng, học hỏi nhiều người, có nhiều kinh nghiệm, tiếng Anh lưu loát tự nhiên.

Điều trùng hợp là, điểm của bọn họ đều đạt 68 điểm, tại cuộc thi có ba con 68 điểm, điều này thật thú vị.

Sắc mặt Vương Ngữ Thần trầm xuống, vừa tức vừa giận, giám khảo chấm điểm thế nào vậy? Rõ ràng cô ta tốt nhất.

Nhưng cô ta lại không thể làm gì.

“Tiếp theo, xin mời bạn học Lạc Di.”

Lạc Di đi lên sân khấu một cách tự nhiên phóng khoáng, chưa nói đã cười, khuôn mặt xinh đẹp, lông mày cong cong, đôi mắt đẹp như nước, lập tức giành được sự yêu thích của vô số những người yêu thích vẻ đẹp.

“Xin chào các thầy cô, các bạn học sinh, hôm nay tôi muốn thuyết trình về công trình kiến trúc nguy nga nhất trong lịch sử Trung Hoa, Viên Minh viên, Vườn của muôn vườn, đỉnh cao của lịch sử kiến trúc nước ta, vô cùng tinh xảo, phải mất 150 năm mới xây dựng xong, do ba vườn Viên Minh Viên, Trường Xuân Viên, Kỷ Xuân Viên tạo thành, chiếm diện tích...”

Cô giới thiệu ngắn gọn về tình hình của Viên Minh Viên, hạ bút thành văn, thao thao bất tuyệt.

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Sắc mặt mọi người xung quanh đều thay đổi, sao lại nói như vậy?Lạc Di cũng rất lạnh nhạt, người như thế gặp nhiều rồi.Chỉ nhìn cách ăn mặc của Vương Ngữ Thần đã biết cô ta là người như thế nào.Thích khoe mẽ, thích trở thành tiêu điểm chú ý, thích làm người dẫn đầu dẫn dắt mọi thứ, hận không thể trở thành trung tâm vũ trụ.“Có một câu tặng cho cô, làm người không thể kém Vương Ngữ Thần.”Vương Ngữ Thần: “...”“Phì.” Có người cười trộm.“Tiếp theo, xin mời bạn học Vương Ngữ Thần.”Lúc này Vương Ngữ Thần mới phát hiện đến phiên cô ta, hít sâu một hơi, lấy tư thế hoàn mỹ nhất chậm rãi bước lên sân khấu.Máy quay luôn dõi theo cô ta, phóng viên cũng chụp không ngừng.Bỗng nhiên Lạc Di hiểu được dụng ý trong phong cách ăn mặc này của Vương Ngữ Thần, vì muốn lên hình đẹp mắt.Nghe nói còn được lên báo, đây cũng là cơ hội.Nói không chừng được lãnh đạo coi trọng, cơ hội sẽ tới.Vừa mở miệng Vương Ngữ Thần nói giọng Oxford, khuôn mặt mỉm cười duyên dáng, trông không có vẻ như giả vờ.Cô ta giới thiệu Nhà thờ Đức Bà Paris, địa danh kiến trúc nổi tiếng nhất nước Pháp, cũng là biểu tượng của Paris, cô ta giới thiệu chi tiết lịch sử Nhà thờ Đức Bà Paris và giá trị của nó, các sự kiện lịch sử khác nhau, diện mạo và cấu trúc kiến trúc, nói rất sinh động, như thể được đưa đến thế giới đó.Cô ta còn nhắc đến tác phẩm tiêu biểu nổi tiếng (Nhà thờ Đức Bà Paris) của đại văn hào Victor Hugo, thể hiện tố chất văn học và phong cách của mình, cuối cùng còn chú trọng giới thiệu vắn tắt cuộc đời của tác giả Victor Hugo, thuộc như lòng bàn tay, tận tình thể hiện kiến thức uyên bác của mình.Chờ cô ta nói xong, dưới khán đài vang lên một trận vỗ tay, trên khán đài các thầy cô giám khảo mỉm cười gật đầu.Xin giám khảo chấm điểm.Năm con điểm mười, hai con điểm chín, tổng điểm 68, điểm cao nhất toàn trường.Cô ta đi xuống sân khấu với tinh thần phấn chấn, khi ngồi trở lại vị trí của mình, còn cố ý nhìn Lạc Di, vô cùng kiêu ngạo.Lạc Di chỉ nâng đầu, nhìn thoáng qua.Đề tài lựa chọn của Hồ Đan Phượng là Tu viện Westminster ở nước Anh, các sự kiện quan trọng của hoàng thất nước Anh đều phát sinh ở đây, chẳng hạn như lễ đăng quang quan trọng nhất của hoàng đế nước Anh, cũng là nơi an nghỉ của bọn họ.Tu viện Westminster ghi lại sự thăng trầm của hoàng gia Anh và gắn liền với toàn bộ thời kỳ nước Anh.Mà Lâm Siêu Nhiên chọn một kiến trúc ít được chú ý, văn hóa và kiến trúc Hy Lạp cổ đại, kiến trúc tiêu biểu nhất của vệ thành của thành Athen, thần miếu Parthenon, và đền thờ chiến thắng Athena, cuối cùng còn nói một chút về nguồn gốc của phong trào Olympic.Kiến thức của bọn họ đều rất sâu rộng, học hỏi nhiều người, có nhiều kinh nghiệm, tiếng Anh lưu loát tự nhiên.Điều trùng hợp là, điểm của bọn họ đều đạt 68 điểm, tại cuộc thi có ba con 68 điểm, điều này thật thú vị.Sắc mặt Vương Ngữ Thần trầm xuống, vừa tức vừa giận, giám khảo chấm điểm thế nào vậy? Rõ ràng cô ta tốt nhất.Nhưng cô ta lại không thể làm gì.“Tiếp theo, xin mời bạn học Lạc Di.”Lạc Di đi lên sân khấu một cách tự nhiên phóng khoáng, chưa nói đã cười, khuôn mặt xinh đẹp, lông mày cong cong, đôi mắt đẹp như nước, lập tức giành được sự yêu thích của vô số những người yêu thích vẻ đẹp.“Xin chào các thầy cô, các bạn học sinh, hôm nay tôi muốn thuyết trình về công trình kiến trúc nguy nga nhất trong lịch sử Trung Hoa, Viên Minh viên, Vườn của muôn vườn, đỉnh cao của lịch sử kiến trúc nước ta, vô cùng tinh xảo, phải mất 150 năm mới xây dựng xong, do ba vườn Viên Minh Viên, Trường Xuân Viên, Kỷ Xuân Viên tạo thành, chiếm diện tích...”Cô giới thiệu ngắn gọn về tình hình của Viên Minh Viên, hạ bút thành văn, thao thao bất tuyệt.

Chương 427: Chương 427