Tác giả:

Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…

Chương 531: Chương 531

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Tuổi anh ta cũng không lớn, 29 tuổi, ông của anh ta là giáo sư Dương, một nhà khảo cổ chuyên nghiệp, rất có tiếng trong giới.Vì ông, vừa tốt nghiệp anh ta đã lập tức vào bảo tàng làm việc, lần này cũng là theo ông mình ra nước ngoài.Lạc Di nhẹ nhàng nhìn qua giáo sư Dương bên cạnh anh ta một cái, đây là nhà khảo cổ trong bản ghi âm.Thoạt nhìn có vẻ là một người rất nghiêm túc, đeo kính đen, không nói cười tùy tiện, trời nắng nóng mà còn mặc áo vest, cài hết toàn bộ nút áo, cũng không thấy nóng à.Trình An Phác không tức giận nổi chút nào: "Vậy nếm thử miếng bánh dứa này xem sao, ăn rất ngon."Rất không khéo, Lạc Di lại không hề thích ăn bánh dứa, cuối cùng cô vẫn khéo léo từ chối.Trình An Phác thất vọng thở dài một hơi, sao mà khó theo đuổi như vậy chứ?Mặt Dương Hoan đầy vẻ hứng thú: "Chú em Dương này, chú cũng đã thi đậu hệ thạc sĩ đại học New York rồi, sau này có tiền có địa vị, còn lo gì không có gái đẹp thích? Người này không được thì chuyển người khác nha."Trình An Phác ngượng ngùng: "Chớ nói nhảm."Dương Hoan nhướng mày: "Không thể nuông chiều phụ nữ quá mức được, chú càng nuông chiều thì bọn họ càng giẫm lên mặt mũi chú, đánh cho mấy trận là được rồi."Bàn ăn yên tĩnh lại, Lạc Di ngẩng đầu, mặt đầy khiếp sợ nhìn về phía Dương Hoan.Bọn họ còn chưa từng tiếp xúc qua, nhìn gã ăn mặc cũng ra hình người dáng người, quy củ điển trai, lại không ngờ gã còn là một thứ như vậy.Vẻ mặt Dương Hoan có chút l* m*ng hỏi: "Lạc Di, anh nói đúng không?"Thế mà gã còn dám tìm tới Lạc Di, tên này thiếu đánh tới mức nào chứ.Nói trắng ra là, gã hoàn toàn xem phụ nữ như đồ vật và cực kỳ không tôn trọng phụ nữ từ trong xương.Tiêu Thanh Bình sầm mặt lại: "Thối quá, có vài người nhìn thì như còn sống, nhưng thật ra đã c.h.ế.t rữa, thối đến không thể chịu đựng nổi."Mặt Dương Hoan đã cứng đờ: "Cậu nói cái gì? Cậu dám mắng tôi?"Gã đã phạm vào kiêng kị của Tiêu Thanh Bình, anh bật hết hỏa lực: "Không phải ai mặc vest cũng là người, học lễ nghĩa liêm sỉ trước đi.""Cậu…" Dương Hoan vừa tính nổi điên thì chợt nghĩ đến đây đang là nước ngoài, sẽ tạo ảnh hưởng không tốt: "Giáo sư Tiêu, ông không quản trẻ con nhà mình một chút à?"Ông cụ Tiêu cũng không thích người thanh niên này, trong đầu chứa toàn thứ gì đâu."Bọn chúng đều biết liêm sỉ, hiểu quy củ, làm người ngay thẳng, là những đứa trẻ tốt."Chuyên gia khảo cổ - giáo sư Dương không vui: "Vậy ý của ông là đứa trẻ nhà họ Dương chúng tôi không tốt?""Ừ, ý đó đó." Bình thường ông cụ Tiêu rất khiêm tốn, khách sáo với mọi người, nhưng chuyện liên quan đến hai đứa nhỏ ông ấy yêu mến nhất thì ông ấy không thể nhẫn nhịn được: "Dù sao người bình thường cũng không có ai có thể nói mấy câu như đánh cho mấy trận là được rồi, có thể thấy nhà họ Dương các người dạy dỗ trẻ nhỏ hoàn toàn thất bại.""Có lẽ nhà của anh ta có truyền thống đánh phụ nữ." Ánh mắt Lạc Di đầy lạnh lùng: "Không tôn trọng phụ nữ như thế, vậy anh còn chui ra từ bụng phụ nữ làm gì? Hay phải nói anh là quái vật chui ra từ bụng đàn ông nhỉ?"Dương Hoan tức đến điên người: "Cả cháu gái lẫn ông đều cay nghiệt như vậy, nhất định sẽ không gả đi được, còn nữa, đừng có ăn mặc trang điểm lộng lẫy quá, sẽ khiến người ta phạm tội đó."Suy luận kiểu gì đây chứ, giờ Lạc Di mới phát hiện gã đúng là một tên trai thẳng ung thư lâu năm giai đoạn cuối."Yên tâm, dù cả thế giới chỉ còn có một người đàn ông là anh, tôi cũng sẽ không nhìn lại thứ rác rưởi như anh đến lần thứ hai đâu."Cô tao nhã dùng khăn ăn lau miệng: "Đúng là thứ ngán ngẩm, buồn nôn.""Lạc Di." Dương Hoan giận tím mặt, đầu nóng lên chẳng thèm để ý đến bất kỳ thứ gì nữa, chợt đứng lên, giơ tay tính đ.ấ.m cho Lạc Di một quyền.

Tuổi anh ta cũng không lớn, 29 tuổi, ông của anh ta là giáo sư Dương, một nhà khảo cổ chuyên nghiệp, rất có tiếng trong giới.

Vì ông, vừa tốt nghiệp anh ta đã lập tức vào bảo tàng làm việc, lần này cũng là theo ông mình ra nước ngoài.

Lạc Di nhẹ nhàng nhìn qua giáo sư Dương bên cạnh anh ta một cái, đây là nhà khảo cổ trong bản ghi âm.

Thoạt nhìn có vẻ là một người rất nghiêm túc, đeo kính đen, không nói cười tùy tiện, trời nắng nóng mà còn mặc áo vest, cài hết toàn bộ nút áo, cũng không thấy nóng à.

Trình An Phác không tức giận nổi chút nào: "Vậy nếm thử miếng bánh dứa này xem sao, ăn rất ngon."

Rất không khéo, Lạc Di lại không hề thích ăn bánh dứa, cuối cùng cô vẫn khéo léo từ chối.

Trình An Phác thất vọng thở dài một hơi, sao mà khó theo đuổi như vậy chứ?

Mặt Dương Hoan đầy vẻ hứng thú: "Chú em Dương này, chú cũng đã thi đậu hệ thạc sĩ đại học New York rồi, sau này có tiền có địa vị, còn lo gì không có gái đẹp thích? Người này không được thì chuyển người khác nha."

Trình An Phác ngượng ngùng: "Chớ nói nhảm."

Dương Hoan nhướng mày: "Không thể nuông chiều phụ nữ quá mức được, chú càng nuông chiều thì bọn họ càng giẫm lên mặt mũi chú, đánh cho mấy trận là được rồi."

Bàn ăn yên tĩnh lại, Lạc Di ngẩng đầu, mặt đầy khiếp sợ nhìn về phía Dương Hoan.

Bọn họ còn chưa từng tiếp xúc qua, nhìn gã ăn mặc cũng ra hình người dáng người, quy củ điển trai, lại không ngờ gã còn là một thứ như vậy.

Vẻ mặt Dương Hoan có chút l* m*ng hỏi: "Lạc Di, anh nói đúng không?"

Thế mà gã còn dám tìm tới Lạc Di, tên này thiếu đánh tới mức nào chứ.

Nói trắng ra là, gã hoàn toàn xem phụ nữ như đồ vật và cực kỳ không tôn trọng phụ nữ từ trong xương.

Tiêu Thanh Bình sầm mặt lại: "Thối quá, có vài người nhìn thì như còn sống, nhưng thật ra đã c.h.ế.t rữa, thối đến không thể chịu đựng nổi."

Mặt Dương Hoan đã cứng đờ: "Cậu nói cái gì? Cậu dám mắng tôi?"

Gã đã phạm vào kiêng kị của Tiêu Thanh Bình, anh bật hết hỏa lực: "Không phải ai mặc vest cũng là người, học lễ nghĩa liêm sỉ trước đi."

"Cậu…" Dương Hoan vừa tính nổi điên thì chợt nghĩ đến đây đang là nước ngoài, sẽ tạo ảnh hưởng không tốt: "Giáo sư Tiêu, ông không quản trẻ con nhà mình một chút à?"

Ông cụ Tiêu cũng không thích người thanh niên này, trong đầu chứa toàn thứ gì đâu.

"Bọn chúng đều biết liêm sỉ, hiểu quy củ, làm người ngay thẳng, là những đứa trẻ tốt."

Chuyên gia khảo cổ - giáo sư Dương không vui: "Vậy ý của ông là đứa trẻ nhà họ Dương chúng tôi không tốt?"

"Ừ, ý đó đó." Bình thường ông cụ Tiêu rất khiêm tốn, khách sáo với mọi người, nhưng chuyện liên quan đến hai đứa nhỏ ông ấy yêu mến nhất thì ông ấy không thể nhẫn nhịn được: "Dù sao người bình thường cũng không có ai có thể nói mấy câu như đánh cho mấy trận là được rồi, có thể thấy nhà họ Dương các người dạy dỗ trẻ nhỏ hoàn toàn thất bại."

"Có lẽ nhà của anh ta có truyền thống đánh phụ nữ." Ánh mắt Lạc Di đầy lạnh lùng: "Không tôn trọng phụ nữ như thế, vậy anh còn chui ra từ bụng phụ nữ làm gì? Hay phải nói anh là quái vật chui ra từ bụng đàn ông nhỉ?"

Dương Hoan tức đến điên người: "Cả cháu gái lẫn ông đều cay nghiệt như vậy, nhất định sẽ không gả đi được, còn nữa, đừng có ăn mặc trang điểm lộng lẫy quá, sẽ khiến người ta phạm tội đó."

Suy luận kiểu gì đây chứ, giờ Lạc Di mới phát hiện gã đúng là một tên trai thẳng ung thư lâu năm giai đoạn cuối.

"Yên tâm, dù cả thế giới chỉ còn có một người đàn ông là anh, tôi cũng sẽ không nhìn lại thứ rác rưởi như anh đến lần thứ hai đâu."

Cô tao nhã dùng khăn ăn lau miệng: "Đúng là thứ ngán ngẩm, buồn nôn."

"Lạc Di." Dương Hoan giận tím mặt, đầu nóng lên chẳng thèm để ý đến bất kỳ thứ gì nữa, chợt đứng lên, giơ tay tính đ.ấ.m cho Lạc Di một quyền.

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Tuổi anh ta cũng không lớn, 29 tuổi, ông của anh ta là giáo sư Dương, một nhà khảo cổ chuyên nghiệp, rất có tiếng trong giới.Vì ông, vừa tốt nghiệp anh ta đã lập tức vào bảo tàng làm việc, lần này cũng là theo ông mình ra nước ngoài.Lạc Di nhẹ nhàng nhìn qua giáo sư Dương bên cạnh anh ta một cái, đây là nhà khảo cổ trong bản ghi âm.Thoạt nhìn có vẻ là một người rất nghiêm túc, đeo kính đen, không nói cười tùy tiện, trời nắng nóng mà còn mặc áo vest, cài hết toàn bộ nút áo, cũng không thấy nóng à.Trình An Phác không tức giận nổi chút nào: "Vậy nếm thử miếng bánh dứa này xem sao, ăn rất ngon."Rất không khéo, Lạc Di lại không hề thích ăn bánh dứa, cuối cùng cô vẫn khéo léo từ chối.Trình An Phác thất vọng thở dài một hơi, sao mà khó theo đuổi như vậy chứ?Mặt Dương Hoan đầy vẻ hứng thú: "Chú em Dương này, chú cũng đã thi đậu hệ thạc sĩ đại học New York rồi, sau này có tiền có địa vị, còn lo gì không có gái đẹp thích? Người này không được thì chuyển người khác nha."Trình An Phác ngượng ngùng: "Chớ nói nhảm."Dương Hoan nhướng mày: "Không thể nuông chiều phụ nữ quá mức được, chú càng nuông chiều thì bọn họ càng giẫm lên mặt mũi chú, đánh cho mấy trận là được rồi."Bàn ăn yên tĩnh lại, Lạc Di ngẩng đầu, mặt đầy khiếp sợ nhìn về phía Dương Hoan.Bọn họ còn chưa từng tiếp xúc qua, nhìn gã ăn mặc cũng ra hình người dáng người, quy củ điển trai, lại không ngờ gã còn là một thứ như vậy.Vẻ mặt Dương Hoan có chút l* m*ng hỏi: "Lạc Di, anh nói đúng không?"Thế mà gã còn dám tìm tới Lạc Di, tên này thiếu đánh tới mức nào chứ.Nói trắng ra là, gã hoàn toàn xem phụ nữ như đồ vật và cực kỳ không tôn trọng phụ nữ từ trong xương.Tiêu Thanh Bình sầm mặt lại: "Thối quá, có vài người nhìn thì như còn sống, nhưng thật ra đã c.h.ế.t rữa, thối đến không thể chịu đựng nổi."Mặt Dương Hoan đã cứng đờ: "Cậu nói cái gì? Cậu dám mắng tôi?"Gã đã phạm vào kiêng kị của Tiêu Thanh Bình, anh bật hết hỏa lực: "Không phải ai mặc vest cũng là người, học lễ nghĩa liêm sỉ trước đi.""Cậu…" Dương Hoan vừa tính nổi điên thì chợt nghĩ đến đây đang là nước ngoài, sẽ tạo ảnh hưởng không tốt: "Giáo sư Tiêu, ông không quản trẻ con nhà mình một chút à?"Ông cụ Tiêu cũng không thích người thanh niên này, trong đầu chứa toàn thứ gì đâu."Bọn chúng đều biết liêm sỉ, hiểu quy củ, làm người ngay thẳng, là những đứa trẻ tốt."Chuyên gia khảo cổ - giáo sư Dương không vui: "Vậy ý của ông là đứa trẻ nhà họ Dương chúng tôi không tốt?""Ừ, ý đó đó." Bình thường ông cụ Tiêu rất khiêm tốn, khách sáo với mọi người, nhưng chuyện liên quan đến hai đứa nhỏ ông ấy yêu mến nhất thì ông ấy không thể nhẫn nhịn được: "Dù sao người bình thường cũng không có ai có thể nói mấy câu như đánh cho mấy trận là được rồi, có thể thấy nhà họ Dương các người dạy dỗ trẻ nhỏ hoàn toàn thất bại.""Có lẽ nhà của anh ta có truyền thống đánh phụ nữ." Ánh mắt Lạc Di đầy lạnh lùng: "Không tôn trọng phụ nữ như thế, vậy anh còn chui ra từ bụng phụ nữ làm gì? Hay phải nói anh là quái vật chui ra từ bụng đàn ông nhỉ?"Dương Hoan tức đến điên người: "Cả cháu gái lẫn ông đều cay nghiệt như vậy, nhất định sẽ không gả đi được, còn nữa, đừng có ăn mặc trang điểm lộng lẫy quá, sẽ khiến người ta phạm tội đó."Suy luận kiểu gì đây chứ, giờ Lạc Di mới phát hiện gã đúng là một tên trai thẳng ung thư lâu năm giai đoạn cuối."Yên tâm, dù cả thế giới chỉ còn có một người đàn ông là anh, tôi cũng sẽ không nhìn lại thứ rác rưởi như anh đến lần thứ hai đâu."Cô tao nhã dùng khăn ăn lau miệng: "Đúng là thứ ngán ngẩm, buồn nôn.""Lạc Di." Dương Hoan giận tím mặt, đầu nóng lên chẳng thèm để ý đến bất kỳ thứ gì nữa, chợt đứng lên, giơ tay tính đ.ấ.m cho Lạc Di một quyền.

Chương 531: Chương 531