Tác giả:

Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…

Chương 719: Chương 719

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Hoàng Lộ tức điên lên: “Các người không thể đối xử với tôi như vậy, tôi muốn kiện các người.”“Lấy tội danh tập kích nhân viên nghiên cứu khoa học, gọi điện thoại cho Bộ An ninh Quốc Gia, bảo bọn họ điều tra kỹ lưỡng một chút.” Lạc Di thực sự rất tức giận, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.“Vâng.”Hoàng Lộ vừa nghe thấy tên của Bộ An ninh Quốc Gia, ngay lập tức yên tâm, còn cười lạnh hai tiếng, nhưng một miếng giẻ rách thối hoắc rất nhanh đã chặn miệng cô ta lại, bị người xách ra bên ngoài.Tạ Như Bình trốn về phòng bao xa hoa, trái tim đập thình thịch, má ơi, cô gái Lạc Di này thật là hung tàn, vừa nhẹ nhàng vung tay lên đã có thể lật ngã Hoàng Lộ dẫm ở dưới chân.Trong tay cô ta cầm cái gì vậy nhỉ?Cũng không phải cô ta không có nghĩa khí, mà là cô ta sợ rằng Lạc Di cũng sẽ đem cô ta đẩy ngã sau đó dẫm ở dưới chân như Hoàng Lộ.Phú Hào từ Hồng Kông bước tới ôm lấy cô ta, tươi cười cực kỳ ph*ng đ*ng: “Như Bình tiểu thư, đến đây uống một chén đi nào.”Tạ Như Bình lúc này mới phục hồi lại tinh thần, nhẹ nhàng nở một nụ cười duyên, thân thể nhích lại gần anh ta: “Thiếu gia Trịnh, tôi kính ngài.”Cô ta đã hạ quyết tâm muốn đi theo thiếu gia Trịnh để xông pha một lần, cho dù sau này không làm ra được trò trống gì, thì cũng có thể leo lên được người có tiền, kim ốc tàng kiều, trải qua một cuộc sống xa hoa trụy lạc không cần phải suy nghĩ.Những người ngồi ở chỗ này đều là người xem trọng đồng tiền, chỉ cần có tiền thì chuyện gì cũng dễ nói.Cô ta nịnh nọt, dỗ dành cho thiếu gia Trịnh cảm thấy rất là vui vẻ, anh ta vỗ n.g.ự.c cam đoan, sẽ nâng đỡ cô ta thành một đại minh tinh nổi tiếng.Ngồi ở bên trong ghế lô đều là một đám công tử bột mang theo các cô bạn gái xinh đẹp, cùng nhau chơi đùa, chơi rất vui vẻ.Chỉ có một người là ngoại lệ, anh ta ngồi trong góc phòng uống Coca năm 83, thưởng thức từng ngụm từng ngụm giống như thứ đang uống là một ly rượu vang đỏ vậy.Thiếu gia Trịnh nhìn qua, sau khi suy nghĩ một chút, liền đặt m.ô.n.g ngồi xuống ở bên cạnh anh ta: “Nhất Hách à, tất cả mọi người đều đang chơi đùa vui vẻ, cậu lại một mình ở đây ngây người cái gì vậy? Đến đây nào, uống với tiểu thư Như Bình một ly đi, cô ấy có phải là cô gái xinh đẹp nhất mà cậu từng gặp qua hay không?”Lưu Nhất Hách lấy lại tinh thần, cười nhạt: “Không phải.”Thật ra Thiếu gia Trịnh là một phú nhị đại, hoàn cảnh trong nhà rất phức tạp, anh ta là đứa con do vợ lớn sinh ra, nhưng người vợ lớn c.h.ế.t sớm, sau đó cha anh ta lại cưới thêm một người vợ nhỏ, sinh ra hai nam một nữ.Người một nhà suốt ngày tranh giành đấu đá, cuộc sống so với trong cung đình còn mệt mỏi hơn rất nhiều, từ khi còn bé anh ta đã bị mẹ kế hãm hại sống một cuộc sống như chó, vì vậy sau này lớn lên tính tình có chút b**n th**.“Còn có người xinh đẹp hơn cô ấy sao? Vậy thì giới thiệu cô gái đó cho tôi đi, tôi sẽ nâng đỡ cô ấy lên làm đại minh tinh.”Lưu Nhất Hách mất tự nhiên uống một ngụm coca, giọng nói có phần bá đạo: “Đừng nói giỡn.”Để một nhân viên nghiên cứu khoa học tiến vào làng giải trí sao? Đó là phung phí của trời.Trịnh Tương Long nhíu mày, anh ta cảm thấy Lưu Nhất Hách rất là kỳ quái, đang yên đang lành lại không uống rượu vang đỏ, lại cứ thích đổ coca vào ly rượu để uống, đây là đang có ý đồ gì vậy chứ?Đương nhiên, Lưu Nhất Hách cũng cảm thấy anh ta rất là kỳ lạ, thay phụ nữ nhanh như nước chảy, thời kỳ mới mẻ của anh ta vĩnh viễn chỉ có ba tháng, nhưng mặc dù là như vậy, vẫn có rất nhiều người phụ nữ vẫn muốn nhào tới leo lên người của anh ta.Tính cách vô cùng xấu xa, vô cùng phô trương.Nhưng việc này không làm trở ngại hai người bọn họ trở thành bạn tốt, có tiền thì cùng nhau kiếm thôi.

Hoàng Lộ tức điên lên: “Các người không thể đối xử với tôi như vậy, tôi muốn kiện các người.”

“Lấy tội danh tập kích nhân viên nghiên cứu khoa học, gọi điện thoại cho Bộ An ninh Quốc Gia, bảo bọn họ điều tra kỹ lưỡng một chút.” Lạc Di thực sự rất tức giận, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

“Vâng.”

Hoàng Lộ vừa nghe thấy tên của Bộ An ninh Quốc Gia, ngay lập tức yên tâm, còn cười lạnh hai tiếng, nhưng một miếng giẻ rách thối hoắc rất nhanh đã chặn miệng cô ta lại, bị người xách ra bên ngoài.

Tạ Như Bình trốn về phòng bao xa hoa, trái tim đập thình thịch, má ơi, cô gái Lạc Di này thật là hung tàn, vừa nhẹ nhàng vung tay lên đã có thể lật ngã Hoàng Lộ dẫm ở dưới chân.

Trong tay cô ta cầm cái gì vậy nhỉ?

Cũng không phải cô ta không có nghĩa khí, mà là cô ta sợ rằng Lạc Di cũng sẽ đem cô ta đẩy ngã sau đó dẫm ở dưới chân như Hoàng Lộ.

Phú Hào từ Hồng Kông bước tới ôm lấy cô ta, tươi cười cực kỳ ph*ng đ*ng: “Như Bình tiểu thư, đến đây uống một chén đi nào.”

Tạ Như Bình lúc này mới phục hồi lại tinh thần, nhẹ nhàng nở một nụ cười duyên, thân thể nhích lại gần anh ta: “Thiếu gia Trịnh, tôi kính ngài.”

Cô ta đã hạ quyết tâm muốn đi theo thiếu gia Trịnh để xông pha một lần, cho dù sau này không làm ra được trò trống gì, thì cũng có thể leo lên được người có tiền, kim ốc tàng kiều, trải qua một cuộc sống xa hoa trụy lạc không cần phải suy nghĩ.

Những người ngồi ở chỗ này đều là người xem trọng đồng tiền, chỉ cần có tiền thì chuyện gì cũng dễ nói.

Cô ta nịnh nọt, dỗ dành cho thiếu gia Trịnh cảm thấy rất là vui vẻ, anh ta vỗ n.g.ự.c cam đoan, sẽ nâng đỡ cô ta thành một đại minh tinh nổi tiếng.

Ngồi ở bên trong ghế lô đều là một đám công tử bột mang theo các cô bạn gái xinh đẹp, cùng nhau chơi đùa, chơi rất vui vẻ.

Chỉ có một người là ngoại lệ, anh ta ngồi trong góc phòng uống Coca năm 83, thưởng thức từng ngụm từng ngụm giống như thứ đang uống là một ly rượu vang đỏ vậy.

Thiếu gia Trịnh nhìn qua, sau khi suy nghĩ một chút, liền đặt m.ô.n.g ngồi xuống ở bên cạnh anh ta: “Nhất Hách à, tất cả mọi người đều đang chơi đùa vui vẻ, cậu lại một mình ở đây ngây người cái gì vậy? Đến đây nào, uống với tiểu thư Như Bình một ly đi, cô ấy có phải là cô gái xinh đẹp nhất mà cậu từng gặp qua hay không?”

Lưu Nhất Hách lấy lại tinh thần, cười nhạt: “Không phải.”

Thật ra Thiếu gia Trịnh là một phú nhị đại, hoàn cảnh trong nhà rất phức tạp, anh ta là đứa con do vợ lớn sinh ra, nhưng người vợ lớn c.h.ế.t sớm, sau đó cha anh ta lại cưới thêm một người vợ nhỏ, sinh ra hai nam một nữ.

Người một nhà suốt ngày tranh giành đấu đá, cuộc sống so với trong cung đình còn mệt mỏi hơn rất nhiều, từ khi còn bé anh ta đã bị mẹ kế hãm hại sống một cuộc sống như chó, vì vậy sau này lớn lên tính tình có chút b**n th**.

“Còn có người xinh đẹp hơn cô ấy sao? Vậy thì giới thiệu cô gái đó cho tôi đi, tôi sẽ nâng đỡ cô ấy lên làm đại minh tinh.”

Lưu Nhất Hách mất tự nhiên uống một ngụm coca, giọng nói có phần bá đạo: “Đừng nói giỡn.”

Để một nhân viên nghiên cứu khoa học tiến vào làng giải trí sao? Đó là phung phí của trời.

Trịnh Tương Long nhíu mày, anh ta cảm thấy Lưu Nhất Hách rất là kỳ quái, đang yên đang lành lại không uống rượu vang đỏ, lại cứ thích đổ coca vào ly rượu để uống, đây là đang có ý đồ gì vậy chứ?

Đương nhiên, Lưu Nhất Hách cũng cảm thấy anh ta rất là kỳ lạ, thay phụ nữ nhanh như nước chảy, thời kỳ mới mẻ của anh ta vĩnh viễn chỉ có ba tháng, nhưng mặc dù là như vậy, vẫn có rất nhiều người phụ nữ vẫn muốn nhào tới leo lên người của anh ta.

Tính cách vô cùng xấu xa, vô cùng phô trương.

Nhưng việc này không làm trở ngại hai người bọn họ trở thành bạn tốt, có tiền thì cùng nhau kiếm thôi.

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Hoàng Lộ tức điên lên: “Các người không thể đối xử với tôi như vậy, tôi muốn kiện các người.”“Lấy tội danh tập kích nhân viên nghiên cứu khoa học, gọi điện thoại cho Bộ An ninh Quốc Gia, bảo bọn họ điều tra kỹ lưỡng một chút.” Lạc Di thực sự rất tức giận, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.“Vâng.”Hoàng Lộ vừa nghe thấy tên của Bộ An ninh Quốc Gia, ngay lập tức yên tâm, còn cười lạnh hai tiếng, nhưng một miếng giẻ rách thối hoắc rất nhanh đã chặn miệng cô ta lại, bị người xách ra bên ngoài.Tạ Như Bình trốn về phòng bao xa hoa, trái tim đập thình thịch, má ơi, cô gái Lạc Di này thật là hung tàn, vừa nhẹ nhàng vung tay lên đã có thể lật ngã Hoàng Lộ dẫm ở dưới chân.Trong tay cô ta cầm cái gì vậy nhỉ?Cũng không phải cô ta không có nghĩa khí, mà là cô ta sợ rằng Lạc Di cũng sẽ đem cô ta đẩy ngã sau đó dẫm ở dưới chân như Hoàng Lộ.Phú Hào từ Hồng Kông bước tới ôm lấy cô ta, tươi cười cực kỳ ph*ng đ*ng: “Như Bình tiểu thư, đến đây uống một chén đi nào.”Tạ Như Bình lúc này mới phục hồi lại tinh thần, nhẹ nhàng nở một nụ cười duyên, thân thể nhích lại gần anh ta: “Thiếu gia Trịnh, tôi kính ngài.”Cô ta đã hạ quyết tâm muốn đi theo thiếu gia Trịnh để xông pha một lần, cho dù sau này không làm ra được trò trống gì, thì cũng có thể leo lên được người có tiền, kim ốc tàng kiều, trải qua một cuộc sống xa hoa trụy lạc không cần phải suy nghĩ.Những người ngồi ở chỗ này đều là người xem trọng đồng tiền, chỉ cần có tiền thì chuyện gì cũng dễ nói.Cô ta nịnh nọt, dỗ dành cho thiếu gia Trịnh cảm thấy rất là vui vẻ, anh ta vỗ n.g.ự.c cam đoan, sẽ nâng đỡ cô ta thành một đại minh tinh nổi tiếng.Ngồi ở bên trong ghế lô đều là một đám công tử bột mang theo các cô bạn gái xinh đẹp, cùng nhau chơi đùa, chơi rất vui vẻ.Chỉ có một người là ngoại lệ, anh ta ngồi trong góc phòng uống Coca năm 83, thưởng thức từng ngụm từng ngụm giống như thứ đang uống là một ly rượu vang đỏ vậy.Thiếu gia Trịnh nhìn qua, sau khi suy nghĩ một chút, liền đặt m.ô.n.g ngồi xuống ở bên cạnh anh ta: “Nhất Hách à, tất cả mọi người đều đang chơi đùa vui vẻ, cậu lại một mình ở đây ngây người cái gì vậy? Đến đây nào, uống với tiểu thư Như Bình một ly đi, cô ấy có phải là cô gái xinh đẹp nhất mà cậu từng gặp qua hay không?”Lưu Nhất Hách lấy lại tinh thần, cười nhạt: “Không phải.”Thật ra Thiếu gia Trịnh là một phú nhị đại, hoàn cảnh trong nhà rất phức tạp, anh ta là đứa con do vợ lớn sinh ra, nhưng người vợ lớn c.h.ế.t sớm, sau đó cha anh ta lại cưới thêm một người vợ nhỏ, sinh ra hai nam một nữ.Người một nhà suốt ngày tranh giành đấu đá, cuộc sống so với trong cung đình còn mệt mỏi hơn rất nhiều, từ khi còn bé anh ta đã bị mẹ kế hãm hại sống một cuộc sống như chó, vì vậy sau này lớn lên tính tình có chút b**n th**.“Còn có người xinh đẹp hơn cô ấy sao? Vậy thì giới thiệu cô gái đó cho tôi đi, tôi sẽ nâng đỡ cô ấy lên làm đại minh tinh.”Lưu Nhất Hách mất tự nhiên uống một ngụm coca, giọng nói có phần bá đạo: “Đừng nói giỡn.”Để một nhân viên nghiên cứu khoa học tiến vào làng giải trí sao? Đó là phung phí của trời.Trịnh Tương Long nhíu mày, anh ta cảm thấy Lưu Nhất Hách rất là kỳ quái, đang yên đang lành lại không uống rượu vang đỏ, lại cứ thích đổ coca vào ly rượu để uống, đây là đang có ý đồ gì vậy chứ?Đương nhiên, Lưu Nhất Hách cũng cảm thấy anh ta rất là kỳ lạ, thay phụ nữ nhanh như nước chảy, thời kỳ mới mẻ của anh ta vĩnh viễn chỉ có ba tháng, nhưng mặc dù là như vậy, vẫn có rất nhiều người phụ nữ vẫn muốn nhào tới leo lên người của anh ta.Tính cách vô cùng xấu xa, vô cùng phô trương.Nhưng việc này không làm trở ngại hai người bọn họ trở thành bạn tốt, có tiền thì cùng nhau kiếm thôi.

Chương 719: Chương 719