Tác giả:

Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…

Chương 725: Chương 725

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Lạc Di nhất thời sửng sốt, “Vậy thì làm tường ấm cũng được.”Tứ hợp viện nhà cô có tường ấm, mùa đông không cảm thấy lạnh chút nào.Lạc Nhiên liếc mắt, “Có vài gia đình còn không có nhà bếp riêng đâu, chị à, chị đã tách rời khỏi quần chúng nhân dân quá lâu rồi đấy.”Lạc Di cười ha ha, ăn uống sinh hoạt thường ngày của cô đều đã có chuyên gia chăm sóc, quả thật không cần phải tiếp xúc nhiều với bên ngoài.“Nhà ngang ở lâu cũng rất là bất tiện, em nói với cha xem có thể mua một mảnh đất để chúng ta tự xây nhà được không, nếu mua ở chỗ ít người một chút cũng không sao, về sau cũng sẽ phát triển lên thôi.”Cô nhớ rõ lúc này đã cho phép người dân có thể mua bán đất đai, hiện tại những khu đất có giá trị sau này đều là vùng ngoại ô.Lạc Nhiên lên tiếng, “Để em về nói với cha mẹ một tiếng, chị à, khi nào thì chị có thể về nhà.”“Chị nhất định sẽ về ăn cơm tất niên cùng với mọi người.” Đây là lời hứa của Lạc Di.Quả nhiên, vào ngày cuối cùng của năm cũ, Lạc Di mang theo đội ngũ của mình rốt cuộc cũng giao ra một phần thành quả của dự án nghiên cứu.Tại cục công an, bất kể lúc nào cũng rất là bận rộn, cho dù là ngày lễ cũng vẫn mở cửa làm việc như thường.Hà Tiểu Binh là một cảnh sát, bận rộn đến mức chân không thể chạm đất, ngay cả thời gian đi toilet cũng không có.“Tiểu Binh, tới đây uống một ngụm nước đi này.”“Cảm ơn anh Tào.”Anh Tào là cấp trên của Hà Tiểu Binh, quan hệ của hai người rất tốt, anh ta cười trêu chọc, “Đúng rồi, người ta vẫn chưa trả lại bộ đàm cho cậu sao? Bọn họ đã nói là sẽ trả lại cho cậu mười bộ mà.”“Cấp trên đã bổ sung cho em một cái mới rồi.” Hà Tiểu Binh thật thà cười, “Việc này đã sớm trôi qua rồi, có lẽ người ta cũng chỉ nói đùa mà thôi, đừng nói chuyện này nữa.”Lòng hiếu kỳ của anh Tào so với người bình thường còn nặng hơn rất nhiều, “Cậu nói xem, dáng vẻ của cô gái kia so với các minh tinh lớn còn xinh đẹp hơn rất nhiều, hơn nữa còn là học bá của trường đại học Bắc Kinh, không biết còn có cơ hội được tận mắt nhìn thấy cô ấy nữa hay không.”“Chắc là không có cơ hội nữa rồi…” Hà Tiểu Binh cảm thấy khả năng không lớn, bọn họ là người của hai thế giới khác nhau.Lúc này phó cục trưởng ôm một cái bao đi tới gọi, “Hà Tiểu Binh.”“Đến đây ạ.” Hà Tiểu Binh lập tức đứng lên.Vẻ mặt của Phó cục trưởng vô cùng kỳ quái, “Đây là đồ vật người ta chỉ đích danh gửi tới cho cậu, cậu mở ra xem thử trong này là cái gì.”Hà Tiểu Binh cảm thấy có chút mơ hồ, ai sẽ chỉ đích danh tên của cậu để gửi đồ tới đây chứ? Còn do chính tay của phó cục trưởng tự mình đưa tới nữa.Cậu ta vội vàng mở gói hàng ra, bên trong là những cái máy bộ đàm to bằng bàn tay, tổng cộng có mười cái.Trong đầu của cậu ta lập tức hiện lên một bóng dáng xinh đẹp, là vì câu nói sẽ trả lại cho cậu ta mười cái máy bộ đàm của cô đây sao???“Đây là... máy bộ đàm sao?”Thật nhẹ nhàng, dáng vẻ khi cầm lên cũng rất là thuận tay.Tào Binh tinh mắt nhìn thấy, “Còn có hướng dẫn sử dụng này.”Bọn họ xúm lại xem hướng dẫn sử dụng, quả nhiên là bộ đàm kiểu mới dành cho cảnh sát.“Có thể gọi cho một người, gọi theo nhóm, gọi theo hệ thống, gọi phát thanh, còn có thể mã hóa? Mẹ nó, thật sự lợi hại như vậy sao? Mau thử xem nào.”Sau lần thử này, bọn họ giống như được mở ra một thế giới mới.Gọi một người, gọi mười người, đều hoạt động rất tốt, làm cho người ta kinh ngạc nhất là, có thể gọi theo hệ thống, có thể một người nói trăm người nghe được, nếu có tình huống khẩn cấp, không cần phải làm các bước phức tạp để truyền xuống dưới nữa, mà chỉ cần trực tiếp tuyên bố vào trong bộ đàm, tất cả mọi người đều có thể cùng lúc tiếp thu được.

Lạc Di nhất thời sửng sốt, “Vậy thì làm tường ấm cũng được.”

Tứ hợp viện nhà cô có tường ấm, mùa đông không cảm thấy lạnh chút nào.

Lạc Nhiên liếc mắt, “Có vài gia đình còn không có nhà bếp riêng đâu, chị à, chị đã tách rời khỏi quần chúng nhân dân quá lâu rồi đấy.”

Lạc Di cười ha ha, ăn uống sinh hoạt thường ngày của cô đều đã có chuyên gia chăm sóc, quả thật không cần phải tiếp xúc nhiều với bên ngoài.

“Nhà ngang ở lâu cũng rất là bất tiện, em nói với cha xem có thể mua một mảnh đất để chúng ta tự xây nhà được không, nếu mua ở chỗ ít người một chút cũng không sao, về sau cũng sẽ phát triển lên thôi.”

Cô nhớ rõ lúc này đã cho phép người dân có thể mua bán đất đai, hiện tại những khu đất có giá trị sau này đều là vùng ngoại ô.

Lạc Nhiên lên tiếng, “Để em về nói với cha mẹ một tiếng, chị à, khi nào thì chị có thể về nhà.”

“Chị nhất định sẽ về ăn cơm tất niên cùng với mọi người.” Đây là lời hứa của Lạc Di.

Quả nhiên, vào ngày cuối cùng của năm cũ, Lạc Di mang theo đội ngũ của mình rốt cuộc cũng giao ra một phần thành quả của dự án nghiên cứu.

Tại cục công an, bất kể lúc nào cũng rất là bận rộn, cho dù là ngày lễ cũng vẫn mở cửa làm việc như thường.

Hà Tiểu Binh là một cảnh sát, bận rộn đến mức chân không thể chạm đất, ngay cả thời gian đi toilet cũng không có.

“Tiểu Binh, tới đây uống một ngụm nước đi này.”

“Cảm ơn anh Tào.”

Anh Tào là cấp trên của Hà Tiểu Binh, quan hệ của hai người rất tốt, anh ta cười trêu chọc, “Đúng rồi, người ta vẫn chưa trả lại bộ đàm cho cậu sao? Bọn họ đã nói là sẽ trả lại cho cậu mười bộ mà.”

“Cấp trên đã bổ sung cho em một cái mới rồi.” Hà Tiểu Binh thật thà cười, “Việc này đã sớm trôi qua rồi, có lẽ người ta cũng chỉ nói đùa mà thôi, đừng nói chuyện này nữa.”

Lòng hiếu kỳ của anh Tào so với người bình thường còn nặng hơn rất nhiều, “Cậu nói xem, dáng vẻ của cô gái kia so với các minh tinh lớn còn xinh đẹp hơn rất nhiều, hơn nữa còn là học bá của trường đại học Bắc Kinh, không biết còn có cơ hội được tận mắt nhìn thấy cô ấy nữa hay không.”

“Chắc là không có cơ hội nữa rồi…” Hà Tiểu Binh cảm thấy khả năng không lớn, bọn họ là người của hai thế giới khác nhau.

Lúc này phó cục trưởng ôm một cái bao đi tới gọi, “Hà Tiểu Binh.”

“Đến đây ạ.” Hà Tiểu Binh lập tức đứng lên.

Vẻ mặt của Phó cục trưởng vô cùng kỳ quái, “Đây là đồ vật người ta chỉ đích danh gửi tới cho cậu, cậu mở ra xem thử trong này là cái gì.”

Hà Tiểu Binh cảm thấy có chút mơ hồ, ai sẽ chỉ đích danh tên của cậu để gửi đồ tới đây chứ? Còn do chính tay của phó cục trưởng tự mình đưa tới nữa.

Cậu ta vội vàng mở gói hàng ra, bên trong là những cái máy bộ đàm to bằng bàn tay, tổng cộng có mười cái.

Trong đầu của cậu ta lập tức hiện lên một bóng dáng xinh đẹp, là vì câu nói sẽ trả lại cho cậu ta mười cái máy bộ đàm của cô đây sao???

“Đây là... máy bộ đàm sao?”

Thật nhẹ nhàng, dáng vẻ khi cầm lên cũng rất là thuận tay.

Tào Binh tinh mắt nhìn thấy, “Còn có hướng dẫn sử dụng này.”

Bọn họ xúm lại xem hướng dẫn sử dụng, quả nhiên là bộ đàm kiểu mới dành cho cảnh sát.

“Có thể gọi cho một người, gọi theo nhóm, gọi theo hệ thống, gọi phát thanh, còn có thể mã hóa? Mẹ nó, thật sự lợi hại như vậy sao? Mau thử xem nào.”

Sau lần thử này, bọn họ giống như được mở ra một thế giới mới.

Gọi một người, gọi mười người, đều hoạt động rất tốt, làm cho người ta kinh ngạc nhất là, có thể gọi theo hệ thống, có thể một người nói trăm người nghe được, nếu có tình huống khẩn cấp, không cần phải làm các bước phức tạp để truyền xuống dưới nữa, mà chỉ cần trực tiếp tuyên bố vào trong bộ đàm, tất cả mọi người đều có thể cùng lúc tiếp thu được.

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Lạc Di nhất thời sửng sốt, “Vậy thì làm tường ấm cũng được.”Tứ hợp viện nhà cô có tường ấm, mùa đông không cảm thấy lạnh chút nào.Lạc Nhiên liếc mắt, “Có vài gia đình còn không có nhà bếp riêng đâu, chị à, chị đã tách rời khỏi quần chúng nhân dân quá lâu rồi đấy.”Lạc Di cười ha ha, ăn uống sinh hoạt thường ngày của cô đều đã có chuyên gia chăm sóc, quả thật không cần phải tiếp xúc nhiều với bên ngoài.“Nhà ngang ở lâu cũng rất là bất tiện, em nói với cha xem có thể mua một mảnh đất để chúng ta tự xây nhà được không, nếu mua ở chỗ ít người một chút cũng không sao, về sau cũng sẽ phát triển lên thôi.”Cô nhớ rõ lúc này đã cho phép người dân có thể mua bán đất đai, hiện tại những khu đất có giá trị sau này đều là vùng ngoại ô.Lạc Nhiên lên tiếng, “Để em về nói với cha mẹ một tiếng, chị à, khi nào thì chị có thể về nhà.”“Chị nhất định sẽ về ăn cơm tất niên cùng với mọi người.” Đây là lời hứa của Lạc Di.Quả nhiên, vào ngày cuối cùng của năm cũ, Lạc Di mang theo đội ngũ của mình rốt cuộc cũng giao ra một phần thành quả của dự án nghiên cứu.Tại cục công an, bất kể lúc nào cũng rất là bận rộn, cho dù là ngày lễ cũng vẫn mở cửa làm việc như thường.Hà Tiểu Binh là một cảnh sát, bận rộn đến mức chân không thể chạm đất, ngay cả thời gian đi toilet cũng không có.“Tiểu Binh, tới đây uống một ngụm nước đi này.”“Cảm ơn anh Tào.”Anh Tào là cấp trên của Hà Tiểu Binh, quan hệ của hai người rất tốt, anh ta cười trêu chọc, “Đúng rồi, người ta vẫn chưa trả lại bộ đàm cho cậu sao? Bọn họ đã nói là sẽ trả lại cho cậu mười bộ mà.”“Cấp trên đã bổ sung cho em một cái mới rồi.” Hà Tiểu Binh thật thà cười, “Việc này đã sớm trôi qua rồi, có lẽ người ta cũng chỉ nói đùa mà thôi, đừng nói chuyện này nữa.”Lòng hiếu kỳ của anh Tào so với người bình thường còn nặng hơn rất nhiều, “Cậu nói xem, dáng vẻ của cô gái kia so với các minh tinh lớn còn xinh đẹp hơn rất nhiều, hơn nữa còn là học bá của trường đại học Bắc Kinh, không biết còn có cơ hội được tận mắt nhìn thấy cô ấy nữa hay không.”“Chắc là không có cơ hội nữa rồi…” Hà Tiểu Binh cảm thấy khả năng không lớn, bọn họ là người của hai thế giới khác nhau.Lúc này phó cục trưởng ôm một cái bao đi tới gọi, “Hà Tiểu Binh.”“Đến đây ạ.” Hà Tiểu Binh lập tức đứng lên.Vẻ mặt của Phó cục trưởng vô cùng kỳ quái, “Đây là đồ vật người ta chỉ đích danh gửi tới cho cậu, cậu mở ra xem thử trong này là cái gì.”Hà Tiểu Binh cảm thấy có chút mơ hồ, ai sẽ chỉ đích danh tên của cậu để gửi đồ tới đây chứ? Còn do chính tay của phó cục trưởng tự mình đưa tới nữa.Cậu ta vội vàng mở gói hàng ra, bên trong là những cái máy bộ đàm to bằng bàn tay, tổng cộng có mười cái.Trong đầu của cậu ta lập tức hiện lên một bóng dáng xinh đẹp, là vì câu nói sẽ trả lại cho cậu ta mười cái máy bộ đàm của cô đây sao???“Đây là... máy bộ đàm sao?”Thật nhẹ nhàng, dáng vẻ khi cầm lên cũng rất là thuận tay.Tào Binh tinh mắt nhìn thấy, “Còn có hướng dẫn sử dụng này.”Bọn họ xúm lại xem hướng dẫn sử dụng, quả nhiên là bộ đàm kiểu mới dành cho cảnh sát.“Có thể gọi cho một người, gọi theo nhóm, gọi theo hệ thống, gọi phát thanh, còn có thể mã hóa? Mẹ nó, thật sự lợi hại như vậy sao? Mau thử xem nào.”Sau lần thử này, bọn họ giống như được mở ra một thế giới mới.Gọi một người, gọi mười người, đều hoạt động rất tốt, làm cho người ta kinh ngạc nhất là, có thể gọi theo hệ thống, có thể một người nói trăm người nghe được, nếu có tình huống khẩn cấp, không cần phải làm các bước phức tạp để truyền xuống dưới nữa, mà chỉ cần trực tiếp tuyên bố vào trong bộ đàm, tất cả mọi người đều có thể cùng lúc tiếp thu được.

Chương 725: Chương 725