Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…
Chương 764: Chương 764
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Tăng Thiến Thiến nói: “Chẳng có lai lịch gì cả, em trai cô ta học cùng trường với con, con rất rõ gia cảnh của cậu ta, cha mẹ cậu ta làm ăn nhỏ, kiếm được chút đỉnh tiền thì tưởng là hay lắm, không có nền tảng là như vậy đó.”Nghe vậy, Tăng Lập Vĩ cũng không kiêng dè nữa: “Một triệu.”Lạc Di chậm rãi giơ tấm biển lên: “Một triệu năm mươi ngàn.”Dù Tăng Lập Vĩ có đưa ra cái giá nào đi nữa thì cô đều tăng thêm năm mươi ngàn, không ai nhường ai.Thực ra cô vẫn còn lựa chọn khác, chỉ là cô không thể buông tha cho người đàn ông họ Tăng này.Lạc Quốc Vinh cực kỳ sốt ruột: “Tiểu Di, bỏ đi, thôi vậy, chúng ta không có nhiều tiền thế đâu.”“Con biết.” Lạc Di hất tóc, đảo mắt, đột nhiên hô lớn: “Ông Tăng, ông giàu thật đấy.”Lưu Nhất Hách ngồi thẳng dậy, hai mắt sáng lên, kịch hay sắp bắt đầu rồi!Lạc Di sắp đào hố rồi!Tăng Lập Vĩ có chút đắc ý nói: “Không chịu nổi nữa à?”Lạc Di khẽ mỉm cười: “Tôi chỉ muốn hỏi, nếu ông giàu như vậy, tùy tiện lấy ra một triệu mua vòng cổ phỉ thúy mấy chục ngàn cho vợ lẽ, mà lại tiếc một đồng cho đứa con gái do vợ cả của ông sinh ra? Ép một đứa trẻ chưa trưởng thành phải tự kiếm tiền nuôi bản thân?”Giống như một quả b.o.m nặng rơi xuống, mọi thứ chìm vào im lặng, sau đó vang lên những trận âm ĩ, ai nấy kích động như được bơm máu.Wow, không ngờ trong buổi đấu giá lại còn được xem kịch hay.Sắc mặt Tăng Lập Vĩ tái xanh như thể bị đem ra xử b.ắ.n công khai: “Cô nói bậy, cô...”Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên: “Vậy không đơn giản sao? Có mẹ kế thì có cha dượng, đàn ông chỉ là món đồ chơi.”Đó là Trịnh Tương Long, anh ta mắng người không hề thương tiếc, thậm chí còn tự bôi nhọ mình.“Nhưng mà, người như ông Tăng đây cũng có thể coi là cực phẩm trong đám cặn bã, thà mua vòng cổ đắt tiền cho vợ lẻ, cũng không cho con gái ruột của mình một xu, ha ha.”Anh ta ghét nhất là loại người này, nhà anh ta cũng như vậy, nhưng điểm khác biết là, dù có coi thường anh ta thế nào thì anh ta cũng lớn lên trong chăn êm nệm ấm, không thiếu tiền tiêu.Lâm Nguyệt Vân trán đầy mồ hôi, trong lòng lo lắng, cuối cùng sáng suốt nghĩ ra một chủ ý hay: “Các người biết cái gì? Đứa trẻ đó..”Cô ta có vẻ xấu hổ: “Không phải con của lão Tăng nhà chúng tôi.”Mọi người náo động, đây có phải là sự thật không? Vậy ông Tăng cũng khó xử rồi.Trịnh Tương Long nhướng mày: “Ông Tăng, chuyện này là thật sao?”Lâm Nguyệt Vân lén lút kéo tay áo người đàn ông, nói nhanh đi.Sắc mặt Tăng Lập Vĩ phức tạp đến mức khó diễn tả bằng lời, giống như ăn phải thứ dơ bẩn vậy, nhịn cả nửa buổi, ông ta mới nghiến răng thốt ra một chữ: “Phải.”Lạc Di chẳng tin chút nào, đôi cẩu nam nữ này thật ghê tởm.Đây là bắt nạt người c.h.ế.t không nói chuyện được đúng không?Cô tỏ vẻ tò mò: “Vậy đứa con do vợ bé mới vào nhà được bảy tháng sinh ra chắc là của ông rồi? Trông không giống lắm, nhưng mà, nếu muốn sống tiếp, trên đầu phải cắm thêm hai cái sừng, nghĩ thấu chút đi.”Mọi người: !!!Mặt Tăng Lập Vĩ đỏ như màu gan heo, toàn thân tức giận run rẩy, môi cứ run cầm cập, chưa bao giờ phải chịu nhục nhã lớn như vậy.Đây là nhát d.a.o đ.â.m vào phổi nhà họ Tăng, Tăng Thiến Thiến hung hãn nhảy dựng lên, chỉ tay về phía Lạc Di nói một cách điên cuồng: "Con nhỏ hèn hạ ác độc này, đồ khốn nạn, mở to mắt chó của cô ra nhìn cho kỹ đi, không thấy tôi giống cha tôi đến mức nào sao?"So với sự cực kỳ tức giận của cô ta, toàn những lời lẽ tục tĩu, Lạc Di lại điềm tĩnh, cẩn thận nhìn một lát, trịnh trọng nói: "Cô là con gái ruột của mẹ cô, điểm này tôi nhìn ra được."Mọi người bật cười: "Phụt ha ha.""Không phải sao? Tôi cũng nhìn ra." Trịnh Tương Long phô trương nhất, cười lớn nhất: "Chỉ là trông không giống Tăng tiên sinh."Cái tính khoa trương này của anh ta, rõ ràng không đắc tội ai.
Tăng Thiến Thiến nói: “Chẳng có lai lịch gì cả, em trai cô ta học cùng trường với con, con rất rõ gia cảnh của cậu ta, cha mẹ cậu ta làm ăn nhỏ, kiếm được chút đỉnh tiền thì tưởng là hay lắm, không có nền tảng là như vậy đó.”
Nghe vậy, Tăng Lập Vĩ cũng không kiêng dè nữa: “Một triệu.”
Lạc Di chậm rãi giơ tấm biển lên: “Một triệu năm mươi ngàn.”
Dù Tăng Lập Vĩ có đưa ra cái giá nào đi nữa thì cô đều tăng thêm năm mươi ngàn, không ai nhường ai.
Thực ra cô vẫn còn lựa chọn khác, chỉ là cô không thể buông tha cho người đàn ông họ Tăng này.
Lạc Quốc Vinh cực kỳ sốt ruột: “Tiểu Di, bỏ đi, thôi vậy, chúng ta không có nhiều tiền thế đâu.”
“Con biết.” Lạc Di hất tóc, đảo mắt, đột nhiên hô lớn: “Ông Tăng, ông giàu thật đấy.”
Lưu Nhất Hách ngồi thẳng dậy, hai mắt sáng lên, kịch hay sắp bắt đầu rồi!
Lạc Di sắp đào hố rồi!
Tăng Lập Vĩ có chút đắc ý nói: “Không chịu nổi nữa à?”
Lạc Di khẽ mỉm cười: “Tôi chỉ muốn hỏi, nếu ông giàu như vậy, tùy tiện lấy ra một triệu mua vòng cổ phỉ thúy mấy chục ngàn cho vợ lẽ, mà lại tiếc một đồng cho đứa con gái do vợ cả của ông sinh ra? Ép một đứa trẻ chưa trưởng thành phải tự kiếm tiền nuôi bản thân?”
Giống như một quả b.o.m nặng rơi xuống, mọi thứ chìm vào im lặng, sau đó vang lên những trận âm ĩ, ai nấy kích động như được bơm máu.
Wow, không ngờ trong buổi đấu giá lại còn được xem kịch hay.
Sắc mặt Tăng Lập Vĩ tái xanh như thể bị đem ra xử b.ắ.n công khai: “Cô nói bậy, cô...”
Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên: “Vậy không đơn giản sao? Có mẹ kế thì có cha dượng, đàn ông chỉ là món đồ chơi.”
Đó là Trịnh Tương Long, anh ta mắng người không hề thương tiếc, thậm chí còn tự bôi nhọ mình.
“Nhưng mà, người như ông Tăng đây cũng có thể coi là cực phẩm trong đám cặn bã, thà mua vòng cổ đắt tiền cho vợ lẻ, cũng không cho con gái ruột của mình một xu, ha ha.”
Anh ta ghét nhất là loại người này, nhà anh ta cũng như vậy, nhưng điểm khác biết là, dù có coi thường anh ta thế nào thì anh ta cũng lớn lên trong chăn êm nệm ấm, không thiếu tiền tiêu.
Lâm Nguyệt Vân trán đầy mồ hôi, trong lòng lo lắng, cuối cùng sáng suốt nghĩ ra một chủ ý hay: “Các người biết cái gì? Đứa trẻ đó..”
Cô ta có vẻ xấu hổ: “Không phải con của lão Tăng nhà chúng tôi.”
Mọi người náo động, đây có phải là sự thật không? Vậy ông Tăng cũng khó xử rồi.
Trịnh Tương Long nhướng mày: “Ông Tăng, chuyện này là thật sao?”
Lâm Nguyệt Vân lén lút kéo tay áo người đàn ông, nói nhanh đi.
Sắc mặt Tăng Lập Vĩ phức tạp đến mức khó diễn tả bằng lời, giống như ăn phải thứ dơ bẩn vậy, nhịn cả nửa buổi, ông ta mới nghiến răng thốt ra một chữ: “Phải.”
Lạc Di chẳng tin chút nào, đôi cẩu nam nữ này thật ghê tởm.
Đây là bắt nạt người c.h.ế.t không nói chuyện được đúng không?
Cô tỏ vẻ tò mò: “Vậy đứa con do vợ bé mới vào nhà được bảy tháng sinh ra chắc là của ông rồi? Trông không giống lắm, nhưng mà, nếu muốn sống tiếp, trên đầu phải cắm thêm hai cái sừng, nghĩ thấu chút đi.”
Mọi người: !!!
Mặt Tăng Lập Vĩ đỏ như màu gan heo, toàn thân tức giận run rẩy, môi cứ run cầm cập, chưa bao giờ phải chịu nhục nhã lớn như vậy.
Đây là nhát d.a.o đ.â.m vào phổi nhà họ Tăng, Tăng Thiến Thiến hung hãn nhảy dựng lên, chỉ tay về phía Lạc Di nói một cách điên cuồng: "Con nhỏ hèn hạ ác độc này, đồ khốn nạn, mở to mắt chó của cô ra nhìn cho kỹ đi, không thấy tôi giống cha tôi đến mức nào sao?"
So với sự cực kỳ tức giận của cô ta, toàn những lời lẽ tục tĩu, Lạc Di lại điềm tĩnh, cẩn thận nhìn một lát, trịnh trọng nói: "Cô là con gái ruột của mẹ cô, điểm này tôi nhìn ra được."
Mọi người bật cười: "Phụt ha ha."
"Không phải sao? Tôi cũng nhìn ra." Trịnh Tương Long phô trương nhất, cười lớn nhất: "Chỉ là trông không giống Tăng tiên sinh."
Cái tính khoa trương này của anh ta, rõ ràng không đắc tội ai.
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Tăng Thiến Thiến nói: “Chẳng có lai lịch gì cả, em trai cô ta học cùng trường với con, con rất rõ gia cảnh của cậu ta, cha mẹ cậu ta làm ăn nhỏ, kiếm được chút đỉnh tiền thì tưởng là hay lắm, không có nền tảng là như vậy đó.”Nghe vậy, Tăng Lập Vĩ cũng không kiêng dè nữa: “Một triệu.”Lạc Di chậm rãi giơ tấm biển lên: “Một triệu năm mươi ngàn.”Dù Tăng Lập Vĩ có đưa ra cái giá nào đi nữa thì cô đều tăng thêm năm mươi ngàn, không ai nhường ai.Thực ra cô vẫn còn lựa chọn khác, chỉ là cô không thể buông tha cho người đàn ông họ Tăng này.Lạc Quốc Vinh cực kỳ sốt ruột: “Tiểu Di, bỏ đi, thôi vậy, chúng ta không có nhiều tiền thế đâu.”“Con biết.” Lạc Di hất tóc, đảo mắt, đột nhiên hô lớn: “Ông Tăng, ông giàu thật đấy.”Lưu Nhất Hách ngồi thẳng dậy, hai mắt sáng lên, kịch hay sắp bắt đầu rồi!Lạc Di sắp đào hố rồi!Tăng Lập Vĩ có chút đắc ý nói: “Không chịu nổi nữa à?”Lạc Di khẽ mỉm cười: “Tôi chỉ muốn hỏi, nếu ông giàu như vậy, tùy tiện lấy ra một triệu mua vòng cổ phỉ thúy mấy chục ngàn cho vợ lẽ, mà lại tiếc một đồng cho đứa con gái do vợ cả của ông sinh ra? Ép một đứa trẻ chưa trưởng thành phải tự kiếm tiền nuôi bản thân?”Giống như một quả b.o.m nặng rơi xuống, mọi thứ chìm vào im lặng, sau đó vang lên những trận âm ĩ, ai nấy kích động như được bơm máu.Wow, không ngờ trong buổi đấu giá lại còn được xem kịch hay.Sắc mặt Tăng Lập Vĩ tái xanh như thể bị đem ra xử b.ắ.n công khai: “Cô nói bậy, cô...”Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên: “Vậy không đơn giản sao? Có mẹ kế thì có cha dượng, đàn ông chỉ là món đồ chơi.”Đó là Trịnh Tương Long, anh ta mắng người không hề thương tiếc, thậm chí còn tự bôi nhọ mình.“Nhưng mà, người như ông Tăng đây cũng có thể coi là cực phẩm trong đám cặn bã, thà mua vòng cổ đắt tiền cho vợ lẻ, cũng không cho con gái ruột của mình một xu, ha ha.”Anh ta ghét nhất là loại người này, nhà anh ta cũng như vậy, nhưng điểm khác biết là, dù có coi thường anh ta thế nào thì anh ta cũng lớn lên trong chăn êm nệm ấm, không thiếu tiền tiêu.Lâm Nguyệt Vân trán đầy mồ hôi, trong lòng lo lắng, cuối cùng sáng suốt nghĩ ra một chủ ý hay: “Các người biết cái gì? Đứa trẻ đó..”Cô ta có vẻ xấu hổ: “Không phải con của lão Tăng nhà chúng tôi.”Mọi người náo động, đây có phải là sự thật không? Vậy ông Tăng cũng khó xử rồi.Trịnh Tương Long nhướng mày: “Ông Tăng, chuyện này là thật sao?”Lâm Nguyệt Vân lén lút kéo tay áo người đàn ông, nói nhanh đi.Sắc mặt Tăng Lập Vĩ phức tạp đến mức khó diễn tả bằng lời, giống như ăn phải thứ dơ bẩn vậy, nhịn cả nửa buổi, ông ta mới nghiến răng thốt ra một chữ: “Phải.”Lạc Di chẳng tin chút nào, đôi cẩu nam nữ này thật ghê tởm.Đây là bắt nạt người c.h.ế.t không nói chuyện được đúng không?Cô tỏ vẻ tò mò: “Vậy đứa con do vợ bé mới vào nhà được bảy tháng sinh ra chắc là của ông rồi? Trông không giống lắm, nhưng mà, nếu muốn sống tiếp, trên đầu phải cắm thêm hai cái sừng, nghĩ thấu chút đi.”Mọi người: !!!Mặt Tăng Lập Vĩ đỏ như màu gan heo, toàn thân tức giận run rẩy, môi cứ run cầm cập, chưa bao giờ phải chịu nhục nhã lớn như vậy.Đây là nhát d.a.o đ.â.m vào phổi nhà họ Tăng, Tăng Thiến Thiến hung hãn nhảy dựng lên, chỉ tay về phía Lạc Di nói một cách điên cuồng: "Con nhỏ hèn hạ ác độc này, đồ khốn nạn, mở to mắt chó của cô ra nhìn cho kỹ đi, không thấy tôi giống cha tôi đến mức nào sao?"So với sự cực kỳ tức giận của cô ta, toàn những lời lẽ tục tĩu, Lạc Di lại điềm tĩnh, cẩn thận nhìn một lát, trịnh trọng nói: "Cô là con gái ruột của mẹ cô, điểm này tôi nhìn ra được."Mọi người bật cười: "Phụt ha ha.""Không phải sao? Tôi cũng nhìn ra." Trịnh Tương Long phô trương nhất, cười lớn nhất: "Chỉ là trông không giống Tăng tiên sinh."Cái tính khoa trương này của anh ta, rõ ràng không đắc tội ai.